Lại một tuần nữa trôi qua, thời hạn một tháng đã gần đến, lúc trước một đám tu sĩ đi ra bên ngoài điên cuồng vơ vét tài nguyên đã lục đục trở về.
Một nhóm ba người, trong đó có hai nam một nữ, ba người tiến vào bên
trong cửa hàng Thiên Địa Các.
Nam nhân duy nhất trong nhóm người lên tiếng nói. "Báo huynh, xin nhờ huynh thông báo với lão bản một tiếng, tôi muốn thuê trận pháp để tiến
hành độ kiếp."
Xích Viêm Báo nghe vậy thì trả lời. "Tốt, các người chờ một lúc, ta
đi vào bên trong thông báo cho công tử một biết, ta sẽ sẽ trở ra ngay."
Nói xong yêu báo đi vào bên trong, hắn đứng trước cửa phòng, gõ cửa
vài tiếng rồi lên tiếng nói vọng vào. "Cốc, cốc, cốc. Thưa công tử, bên
ngoài vừa tới ba vị khách, bọn nó nói muốn thuê trận pháp để độ kiếp."
Bên trong phòng, Hạo Nam đang nằm bên dưới Tạ Cô Hồng cưỡi trên người hắn, nghe thấy Xích Viên Báo nói, hắn liền trả lời. "Ta đã nghe rồi,
ngươi ra ngoài mời bọn họ dùng trà đi, nói với họ ta đang dở việc, bảo
họ chờ một lúc ta sẽ ra ngay." Nói xong Hạo Nam đẩy ngã Tạ Cô Hồng, bế
nàng lên, hắn muốn thi triển chiêu Ngọc Đế Bế Quan Âm, hắn muốn chạy
nước rút tạm thời kết thúc lần giao hoan này. Rất nhanh lần cao trào này đã đạt đến đỉnh điểm, cả hai người cùng một lúc thăng hoa đạt cực
khoái.
Hạo Nam để Tạ Cộ Hồng lên giường, cuối đầu xuống hôn nàng một cái, mở miệng nói. "Nàng nằm nghĩ một lúc, bên ngoài có khách đến, ta đi ra
ngoài cùng họ nói chuyện, nói xong ta sẽ trở vào ngay, lúc đó chúng ta
sẽ tiếc tục cuộc vui." Nói xong Hạo Nam lấy một bộ quần áo mới, mặc vào
người, chuẩn bị đi ra ngoài nhận một cuộc làm ăn.
...
Trở lại lúc Xích Viêm Báo vừa quay người đi ra phòng khách.
Xích Viêm Báo đi trở ra phòng khách, trong lòng hắn cảm thán thở dài. "Hài. Công tử thật mạnh mẽ, công tử đã vui vẽ một tuần rồi, mà còn chưa dừng lại." Hắn hâm mộ thở dài, đi đến trước ba vị khách nhân mở miệng
nói. "Ba vị ngồi uống trà chờ một lúc đi, công tử sẽ ra ngay."
Vị Nam tử dẫn đầu nghe vậy thì lên tiếng nói. "Tại là Quân Thường
Tiếu. Vị này là đệ đệ của tại hạ, đệ ấy tên là Quân Nhược Hoan. Còn đây
là hiền nội của tại hạ, nàng tên là Bạch Tích Vận. Lúc trước tại hạ có
nghe người khác nói, cửa hàng sẽ giảm giá cho ba người thuê trận pháp
đầu tiên. Không biết hiện tại, tại hạ là vị khách hàng thứ mấy, có còn
được giảm giá không vậy ạ?"
Xích Viêm Báo nghe vậy thì gật đầu trả lời. "Điều này là sự thật,
ngươi rất may mắn, cửa hàng buôn bán ế ẩm, công tử định thu dọn và rời
khỏi nơi đây, muốn xâm nhập vào sâu bên trong bí cảnh. Ngươi đến vừa kịp lúc, ngươi là vị khách hàng thứ hai nên sẽ được giảm 20% giá tiền.
Ba người phía đối diện nghe Xích Viêm Báo nói thì vui mừng, bọn họ
tới vừa kịp lúc, lại là khách hàng thứ hai thuê trận pháp, nên được giảm 20% tiền thuê. Ba người bọn họ là tu sĩ đến từ một gia tộc nhỏ, có thể
tiết kiệm được 2 vạn mai linh thạch đối với bọn họ là một đều may mắn.
Gia tộc của bọn họ phải kinh doanh suốt hai năm mới đạt được số tiền
này. Điều quan trọng là, bọn họ đến vừa kịp, khi Quân Thường Tiếu thành
công đột phá tu vi lên Ngưng thần Cảnh, đến lúc rời khỏi bí cảnh trở ra
bên ngoài, khi về gia tộc hắn sẽ được xem là thành viện quan trọng chủ
chốt của gia tộc, địa vị trong gia tộc vì đó được tăng lên cao.
Một lúc sau, khoản 2 nén hương thì Hạo Nam đi ra, hắn đến trước ba vị khách mở miệng nói. "Ba vị đi thôi, ra bên ngoài bãi đất trống, ta sẽ ở nới đó bố trí trận pháp."
Bốn người một yêu đi ra bên ngoài, sau khi bố trí trận pháp xong, Hạo Nam lên tiếng nói. "Tốt rồi, vị đại ca này muốn đột phá tu vi lên Ngưng Thần Cảnh thì tới đây, vì huynh là vị khách hàng thứ hai nên huynh chỉ
cần chi trả 8 vạn mai thượng phẩm linh thạch là được, trước khi tiến vào trận pháp độ kiếp huynh cần trả tiền trước ạ."
Nghe Hạo Nam nói, Quân Thường Tiếu lấy từ bên trong giới chỉ ra một
cây lục giai linh dược và 2 mai lục giai yêu đan đưa cho Hạo Nam, hắn mở miệng nói. "Trên dường đến đây, chúng tôi vô tình phát hiện 2 con lục
giai yêu thú, đang chiến đấu với nhau, chúng nó tranh dành một gốc Tụ
Linh Thảo có 1 vạn năm tuổi. Bọn chúng tranh đấu lẫn nhau, cuối cùng
lưỡng bại câu thương, tinh bì lực tẩn. Chúng tôi vô tình gặp được, nên
tại hạ liền nắm lấy cơ hội nhanh chân tiến đến kết liễu hai con yêu thú
đoạt kia, sau đó đoatk được 2 mai lục giai yêu đan và một gốc Tụ Linh
Thảo 1 vạn năm tuổi."
Hạo Nam đưa tay nhận 2 mai lục giai yêu đan và một gốc vạn năm Tụ
Linh Thảo, hắn lên tiếng nói. "Đủ rồi, gốc Tụ Linh Thảo vạn năm trị giá 2 vạn mai thượng phẩm linh thạch, mỗi mai lục giai yêu đan trị giá 3 vạn
mai thượng phẩm linh thạch, giá trị vừa đủ 8 vạn mai linh thạch. Vị đại
ca này có thể vào trong bắt đầu độ kiếp rồi."
Lúc này Xích Viêm Báo lên tiếng nói. "Công tử thuộc hạ biết chủ nhân
của hai viên yêu đan này là ai. Viên yêu đan có màu hoàng thổ là của con Thạch Viên Yêu Vương. 500 năm trước Thạch Viên Yêu Vương thành công đột phá lên lục giai tu vi, vì thế hắn mở tiệc chiêu đã,i yêu thú khắp nơi
đến chúc mừng, khi đó thuộc hạ củng có mặt ở nơi đó. Nơi ở của Thạch
Viên Yêu Vương có một gốc Tụ Linh Thảo hơn 9000 năm tuổi.
Còn mai yêu đan hắc sắc này là của con Hắc Ám Ngô Công, lúc trước nó
chỉ có tu vi ngũ giai đại viên mãn, không ngờ nó đã đột phá lên lục
giai. Thuộc hạ nghĩ, sau khi tu vi tăng cao Hắc Ám Ngô Công đã đến khiếu khích Thạch Viên Yêu Vương, nó muốn đoạt gốc Tụ Linh Thảo, cuối cùng
hai con yêu thú đánh lên cuối cùng lưỡng bại câu thương.
Tên Quân Thường Tiếu này củng quá may mắn đi, vừa lúc phát hiện ra 2
con lục giai yêu thú đang hấp hối, mà tiến đến hôi của, thu hoạch thật
phong phú à."
Hạo Nam nghe vậy thì gật đầu nói. "Đúng vậy, vận khí củng là một phần của thực lực, cho dù ngươi là thiên tài, nhưng nếu vận khí của ngơi quá kém, thì tốc độ tu luyện của ngươi chỉ tương đối nhanh hơn người khác
một chúc thôi. Ngược lại nếu như vận khí của ngươi tốt, trong lúc đi
đường ngươi củng sẽ phát hiện một gốc cao giai linh dược hoặc là lúc xui xẽo ngươi bị té xuống vách núi, thì vô tình té vào một hồ linh tuyền
củng nên. Cho nên nói, vận khí rất khó đoán, nó củng là một phần thực
lực của bản thân."
Bên trong trận pháp Quân Thường Tiếu đã dẫn động thiên kiếp, lôi vân
giăng khắp bầu trời, tu sĩ bên trong Hỗn Độn Tạm Trấn phát hiện có người độ kiếp thì nhanh chân tiến về Thiên Địa Các quan sát. Tu sĩ đang ở bên ngoài tìm kiếm tài nguyên phát hiện có người độ kiếp thì nhanh chóng
quay về, tu sĩ tài nguyên còn chưa đủ thì càng tăng nhanh tốc độ tìm
kiếm.
Lúc này phía bên ngoài trận pháp, đã có hơn 50 tu sĩ tiến đến quan
sát, dẫn đầu là nhóm người Vương Nhất Kiếm của Thiên Kiếm Môn, nhóm thứ
hai do Quang Minh Nhật dẫn đầu, nhóm thứ ba do Sở Lưu Hương dẫn đầu, đi
cuối cùng là Thích Đông và Lục Tiểu Phụng.
Lục Tiểu Phụng vừa đi vừa trò truyện với Thích Đông tiểu tăng, hắn mở miệng mói. "Thích Đông hòa thượng, ngươi củng quá mạnh mẽ đi. Ngươi đạo thể song tu, đạo tu đạt đến thập nhất tinh Nguyên Anh Cực Cảnh lực
chiến đạt 37000 cân, thể tu đạt đến tam tinh Luyện Huyết Cảnh lực chiến
đạt 24000 cân, tổng lực chiến đạt được 6 vạn 1000 cân, ngươi thật mạnh
mẽ. Vương Nhất Kiếm tu vi đã đạt thập tinh Ngưng Thần đại viên mãn, lực
chiến củng chỉ đạt 6 vạn 1000 cân thôi. Lần này ngươi đến đây muốn đột
phá tu vi lên Ngưng Thần Cảnh hay gì?"
Thích Đông nghe Lục Tiểu Phụng tân bốc mình, thì chấp tay niệm phật.
"Mô phật, tiểu tăng là người tu hành, tứ đại giai không.Ccho dù tiểu
tăng có lực chiến bằng Vương thí chủ, thì tiểu tăng củng không phải là
đối thủ của Vương thí chủ được. Vương thí chủ là thiên tài kiếm tu, nếu
Vương thí chủ liều mình vận dụng tất cả sức chiến đấu, thì lực chiến của Vương thí chủ có thể tăng gấp đôi, đến lúc đó tiểu tăng củng chỉ có thể gồng mình mà chịu trận."
Lục Tiểu Phụng nghe vậy củng gật đầu đồng ý. "Đúng vậy à, Vương Nhất
Kiếm là tên biên thái, hắn rất khủng bố, hắn là ngoại lệ, chúng ta không thể cùng hắn so sánh. Vương Chiêu Quân là mỹ nhân, đứng đầu trong thập
đại mỹ nhân, mọi người chỉ đứng từ xa ngưỡng mộ, không có ai dám trêu
trọc, lớ quớ sẽ bị Vương Nhất Kiếm cho ăn một cái Nhất Kiếm Phong Hầu,
là đi bán muối luôn chứ không giỡn được."
...
Nhóm người Vương Nhất Kiếm đã đến trước trận pháp, đã bắt đầu quan
sát, Vương Chiêu Quân có chúc tinh thông trận pháp, nàng quan sát trận
pháp một lúc thì mở miệng nói. "Đại ca, đây là một cái ngũ giai cao cấp
trận pháp, bức tường linh lực này có công dụng phòng thủ. Dùng một cái
ngũ giai cao cấp trận pháp, giúp tu sĩ đột phá lên Ngưng Thần Cảnh là
chuyện có khả năng."
"Ầm." Đạo lôi kiếp thứ nhất đánh xuống, liền bị trận pháp dẫn vào bên trong lòng đất.
"Ồ. Không đúng, lôi kiếp bị trận pháp dẫn đi nơi khác, bức tường linh lực là dùng để phòng ngừa kẻ thù hoặc có người ác ý quấy phá. Đây là
một trận pháp hoàn mỹ, thảo nào lão bản nơi đây dám khẳng định, tu sĩ
thuê trận pháp độ kiếp sẽ thành công 100%. Trận pháp này có thể được xem là trấn thế chi bảo của môn phái, nó sẽ giúp cho môn phái sản xuất
nhiều tu sixcos tu vi Ngưng Thần Cảnh. Không biết ai là chủ nhân của
trận pháp này? Muội nghĩ người này rất có bản lãnh, không thể xem thường được."
Nghe muội muội mình trịnh trọng đánh giá cao chủ nhân của Thiên Địa
Các như vậy, Vương Nhất Kiếm củng không dám xem thường, hắn mở miệng
nói, âm thanh vang vọng cả một khu vực xung quanh. "Tại hạ là Vương Nhất Kiếm, tại hạ là người dẫn đầu tu sĩ của Thiên Kiếm Môn trong lần lịch
lãm này, không biết chủ nhân của Thiên Địa Các là cao nhân phương nào,
tại hạ rất mong được nhận biết và kết giao bằng hữu.
Mọi người xung quanh nghe Vương Nhất Kiếm nói, thấy Vương Nhất Kiếm
xem trọng chủ nhân Thiên Địa Các như vậy, thì mọi người nơi đây củng trở nên cẩn thận hơn. Lúc này Hạo Nam nghe Vương Nhất Kiếm, muốn kết giao
bằng hữu với mình, thì bước tới trước mặt Vương Nhất Kiếm nói. "Tại hạ
tên là Hạo Nhiên, là chủ nhân của Thiên Địa Các. Vương chưởng môn quá
lời rồi, lúc trước ở Bách Niên Thịnh Hội, tại hạ củng đã một lần được
chiêm ngưỡng khí khái hiên ngang của Vương chưởng môn. Vương Chưởng Môn
là một người tuổi trẻ tài cao, bản lãnh có thể trấn áp cả một thế hệ,
tại hạ rất ngưỡng mộ Vương chưởng môn.
Nếu tại hạ đoán không lầm, vị cô nương này chính là Vương Chiêu Quân, là đệ nhất mỹ nhân, củng là muội muội của Vương chưởng môn đúng không
ạ."
Vương Chiêu Quân thấy Hạo Nam nhắc tới mình, liền lên tiếng đáp lời.
"Tiểu nữ chính là Vương Chiêu Quân, xin ra mắt Hạo Nhiên công tử."
Hạo Nam nghe vậy liền gật đầu. "Vương cô nương đúng như gian hồ đồn
đại, là đệ nhất mỹ nhân đẹp như tiên thiên, đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt không biết diễn tã làm sao nên lời."
Đào Bích Ngọc ở một bên nghe Hạo Nam khen Vương Chiêu Quân thì ghen
tức, đứng ra nói. "Ta mới không phục cô ta. Ta xinh đẹp đâu có thua gì
cô ta? Tại sao ta chỉ xếp thứ hai, cô ta lại xếp thứ nhất trong thập đại mỹ nhân cơ chứ?"
Hạo Nam nghe vậy liền nhanh chóng đáp lời. "Vị cô nương này chắc là
Đào Bích Ngọc, là ái nữ của nhị các chủ Tam Tinh Các, Đào Bá Tâm phải
không dạ?"
Đào Bích Ngọc nghe vậy liền chóng nạnh ưỡn ngực, ngước mặt lên nói.
"Đúng vậy ta chính là Đào Bích Ngọc, là con gái của Đào Nguyên Bá, phụ
thân ta là nhị các chủ Tam Tinh Các. Hạo Nhiên công tử thấy ta đẹp hơn
Vương Chiêu Quân, hay là Vương Chiêu Quân đẹp hơn ta?"
Hạo Nam thấy Đào Bích Ngọc có tính cách nóng nãy, lại có thân hình
xinh đẹp và gợi cảm. Đào Bích Ngọc giống như một tiểu ma nữ, đang chất
vấn mình, hắn liền nhanh chóng trả lời. "Đào cô nương và Vương cô nương
đều xinh đẹp như nhau, mỗi người một vẽ. Đào cô nương có tính tình mạnh
mẽ rất có cá tính xinh, Đào Bích Ngọc xinh đẹp như một đóa Hoa Hồng,
Vương cô nương thì có tính tình hiền thục thẹn thùng giống như Hoa Trinh Nữ.
Hai người đẹp ngang nhau, kẽ tám lạng người nữa cân, không ai hơn ai
cả." Trả lời xong, Hạo Nam cảm thấy tay mình đã ướt đẫm mồ hôi, trong
lòng thầm thang. "Phụ nữ là một động vật nguy hiểm, phụ nữ càng đẹp thì
càng nguy hiểm. Họ sẽ không bao giờ chịu nói lý lẽi, nếu như ngươi làm
phật lòng bọn họ, thì những ngày sống bình yên của ngươi đã kết thúc.
Ngươi sẽ không biết họ sẽ làm ra những chuyện điên rồ gì, vì vậy không
nên làm mất lòng bọn hộ, nên dỗ ngọt và nịnh bợ bọn họ là việc làm tốt
nhất."
Quy Hải Nhất Đao thấy sư muội của mình lại không nói lý lẽ, liền lên
tiếng nói. "Sư muội của tại hạ, không được bình thường, xin Hạo Nhiên
công tử đừng trách."
"Nào có. nào có." Hạo Nam nhanh chóng trả lời, hắn nào dám chọc giận tiểu ma nữ này cơ chứ.
Quy Hải Nhất Đao quay sang Đào Bích Ngọc nói. "Bích Ngọc muội đừng có dở chứng nữa, nếu không khi ra khỏi bí cảnh huynh sẽ nói cho cha muội
biết đó. Sau này khi huynh ra ngoài, huynh củng không dẫn muội theo."
Đào Bích Ngọc bị Quy Hải Nhất Đao uy hiếp, liền quay sang Sở Lưu
Hương cầu cứu. "Tiểu sư thúc, Nhất Đao sư huynh lại ăn hiếp con kìa. Hu
hu, xin tiểu sư thúc lấy lại công bằng cho con."
Sở Lưu Hương thừa biết tính tình dở dở ương ương của Đào Bích Ngọc,
nên không nói g,ì chỉ lắc đầu, hắn có chúc bất đắc dĩ, tiếc núi hận
thiết bất thành cương.
Thấy tiểu sư thúc không binh vực mình, Đào Bích Ngọc tức giận dậm chân giận dỗi một cái, không nói gì nữa.