Qua hôm sau, đến 5 giờ sáng lúc trời đất giao hào linh khí sung túc
nhất, là thời điểm rất thích hợp để tu luyện. Sau khi kết thúc lần nhập
định tu luyện đầu tiên, Hạo Nam cảm thấy cơ thể đau nhứt vì máu huyết
không được lưu thông. Đây củng là đều dể hiểu, cái gì mới bắt đầu thì
củng gặp phải nhiều khó khăn thách thức. Hắn dũi tay chân thư giản khoản 2 phút, khi thấy cơ thể không còn khó chịu nữa thì đi tắm rữa chuẩn bị
đi câu cá để ăn. Vì phía dưới thác là 1 hồ nước đầu nguồn, nên có rất
nhiều cá về đây cư trú và sinh sản. Không mất nhiều thơi gian, Hạo Nam
đã câu được 5 con có chiên thật to béo để làm bữa ăn sáng. Sau khi ăn
xong Hạo Nam mang cái cuốc ra phía bìa rừng đào 1 cái hố làm mộ huyệt để an táng bộ hài cốt của vị cao nhân trong hang động kia.
Mất khoản 30 Hạo Nam đào xong cái hố liền đi vào mang bộ hài cốt ra hạ
táng. Sau khi hạn táng xong hắn lấy 1 thanh gỗ khắc chữ. Mộ Cao Tất
Thành, người hữu duyên Hạo Nam lập. Sau khi làm xong hắn lại tiếp tục
chuẩn bị 3 nén hương, 1 ích vàng mã, 2 con cá nướng, 3 trái đào dại, 1
lọ hoa đại để cúng viếng vị cao nhân kia yên tâm an nghĩ.
Sau khi làm xong việc an táng Hạo Nam vào hang động mở quyển sách đan
đạo ra xem, hiện tại hắn có thể sử dụng các loại dược liệu nào để tăng
nhanh tốc độ tu luyện. Sau khi xem xong hắn biết bây giờ mình cần các
loại thảo dược như : Ô Sâm Vương, Địa Hoàng Thảo, Tụ Linh Thảo, Thích
Minh Tử Thảo, Tử Linh Chi, Hắc Linh Chi, Hoàng Linh Chi,v.v.v.. có thể
trị thương bồi bổ cơ thể và quan trọng nhất là tăng nhanh tốc tộ tu
luyện. Hạo Nam lấy cái giỏ mang lên lưng, rồi cầm theo dao và cuốc đi
vào rùng tìm dược liệu.
Đi vào rừng tầm 10 phút thì hắn phát hiện 2 cây sâm rừng.
" Ồ 2 góc Sâm rừng tầm 10 năm tuổi, vừa bắt đầu mà đả có thu hoạch rồi
tốt quá đi." Hạo Nam mừng rở và cẩn thận đào lên 2 củ sâm. Củ sâm to
bằng ngón chân cái mọc rể rất nhiều, hắn biết mình vận may bạo phát 2 củ sâm này có tuổi thọ tầm 10 năm tuổi.
Tới trưa, hắn đã tìm được rất nhiều dược liệu mà mình cần sử dụng, số
lượng khá nhiều có thể dùng trong 1 thời gian dài. Hắn tính trở về hang
động chuẩn bị ăn trưa thì bất ngờ nghe thấy tiếng sột soạt. Quay đầu
nhìn lại thì thấy 1 con gà rừng đang tìm thức ăn. Thế là hắn rón rén
tiếp cận lấy hòn đá trên đất mém qua, thật không may hắn mém trật lất.
Khoản cách 10 mét có hơi xa nên hắn mém không trúng, thế là con gà giật
mình bỏ chạy. Nhưng thật không may cho con gà, hướng mà nó chạy đúng
hướng mà Hạo Nam đang đứng. Tân dụng cơ hội hiếm hoi này hắn lập tức lấy con dao ra, mém thẳng về phía con gà. Do bị giật mình mà nó cắm đầu
chạy như điên liền hứng trọn con dao vào người. Cú va chạm mạnh khiến
con gà văng xa hơn 1 mét chỉ kịp kêu lên vài tiếng " Quát, quát, quát."
Thì thẳng cẳng lên đường.
Hạo Nam vui mừng hết sức, lúc đầu mém hụt tưởng con gà sẽ chạy mất.
" Ha ha ha ha ha ha.... Con gà này đúng là tới số chạy chỗ nào không
chạy lại chạy đúng về phía mình. Hôm nay mình có món ngon để ăn rồi, gà
rừng hầm nhân sâm rồi. Nghe thôi đã chảy nước miếng."
Hạo Nam tiến lại nhặt con dao và xách con gà đi về. Về tới nhà hắn lấy
mấy trái đào cùng với hai con cá nướng lúc sáng cúng mộ ra ăn. Sau khi
ăn xong hắn bắt nước chuẩn bị vặt long gà. Nữa tiếng sau con gà đã được
làm sạch sẽ, nhân sâm và dương quy được đặt vào bụng gà. Hắn lấy cái nồi đất cho đầy nước đặt lên lò. Vì nguyên liệu có hạn, nên chỉ có gừng cho thêm vào để thơm. Sau khi nước sôi thì bỏ gà vào rồi đậy nắm lại. Thêm
củi để cho lửa cháy đều đến tối là có thể ăn được.
" Xong cứ như vậy là được rồi tối nay ăn món này là được. Bây giờ mình
phải lên núi xem có Thiên Sơn Tuyết Liên hay không." Hạo Nam quyết định
lên núi tìm thêm dược liệu khác.
Ngọn núi này có tên là An Đại Sơn nó khá cao, người trong thôn có nói
ngọn núi này cao phải tầm 3000 mét. Khi đi lên khoản 500 mét Hạo Nam
phát hiện 1 thảm thực màu xanh bát ngát trải rộng cả 1 một khu vực bằng
phẳng tại sườn núi. Toàn là dược liệu, tuy lâu năm không có người làm
cỏ, nên có xen lẩn các cây cỏ vào chung với dược liệu. Nhưng phần lớn
nơi đây là dược liệu.
" Chẳng lẻ mình đổi vận. Ô Sâm Vương 100 năm, Tụ Linh Thảo 100 năm,
Đương Quy, Địa Hoàng Thảo, Nữ Ũy Thảo, Thích Minh Tử Thảo, Tử Diệp Linh
Chi, Thương Truật Thảo.... Đây là những thảo dược giúp cho luyện khí
cảnh va trúc cơ cảnh tăng nhanh tốc độ tu luyện. Oh ha ha ha ha dô
mánh." Sau khi nhìn thấy những dược liệu giúp cho quá trình tu luyện
tăng nhanh Hạo Nam liền cười thỏa mảng.
" Mới 500 mét mà có được những dược liệu này, nếu tiếp tục đi lên cao
chắt sẽ có thêm nhiều thứ khác." Nghĩ xong Hạo Nam lại tiếp tục đi lên
nơi cao hơn. Mất Khoản 1 giờ Hạo Nam leo lên độ cao tầm 1500 mét, trong
đoạn đường này hắn đào được hơn 10 gốc Ô Sâm Vương có tuổi thọ khoản 20
năm. Càng lên cao vách núi càng dốc rất khó đi lên, khi leo lên độ cao
2500 mét mất thời gian hơn 2 giờ. Nơi đây khá cao nên xung quanh đều là
băng tuyết phủ kính.
Tốn hơn 20 phút tìm xung hắn mới phát hiện 1 hẻm núi, nơi đây khá là ích tuyết nên đôi khi nhìn thấy được đất đá. Hạo Nam phát hiện 1 gốc Thiên
Sơn Tuyết Liên, nhưng thật không may cho hắn là cây dược liệu này còn
chưa nở hoa. Hắn thang thở : " Đen quá tìm được 1 cây dược liệu thì còn
chưa đủ tuổi. "
Lại tiến thêm 1 đoạn, hắn phát hiện nơi này có hơn 20 gốc Thiên Sơn
Tuyết Liên, trong có đó có 10 gốc đã thành thục có thể sử dụng, còn lại
thì chưa sử dụng được có thể 1 năm sau mới dùng được.
" Cuối cùng củng có thu hoạch nơi đây có thật nhiều Thiên Sơn Tuyết
Liên, được 10 cây thành thục có thể dùng ngay, còn lại để năm sau lên
chắt củng tới lúc thu hoạch." Khi lên thì khó khi xuống thì dể, mất gần 1 canh giờ thì hắn xuống tới vườn dược liệu. Hạo Nam dừng lại đào lên 1
số dược liệu cần thiết rồi đi xuống núi.
" Chiều rồi, nãy giờ lên núi mệt quá đi tắm cái cho mát rồi vào ăn gà
hầm Nhân Sâm mới được." Hạo Nam lấy quần áo ra bồ suối tắm rửa thư giản
thân thể sau vài giờ leo núi vất vả.
Hơn 30 phút sau, sao khi ăn xong Hạo Nam lấy ra 4 loại dược liệu, chuẩn bị luyện chế Nguyên Khí Đan.
" Mình chỉ vừa bắt đầu tu luyện chả có kinh nghiệm luyện đan, chân khí
thì củng chưa có làm sao để luyện chế Nguyên Khí Đan đây ? " Vì chưa có
kinh nghiệm trọng việc luyện đan nên hắn không biết bắt đầu như thế nào.
" Trông sách có ghi là dùng hỏa diễm làm nóng đan lô lên 100 độ, sau đó
cho từng loại thảo dược vào, rồi tiếp tục tăng cao nhiệt độ lên để chiết xuất dược liệu thành dược dịch. Cuối cùng dùng chân khí cô động dược
dịch lại thành đan dược. Trong qua trình này tùy vào kỹ năng khống chế
hỏa diễm chiết xuất linh dược mà số lượng và chất lượng đan dược khác
nhau. Người có kỹ thuật tốt, cao nhất sẽ được 9 viên cực phẩm đan dược.
Tay mơ thì luyện chế ra số lượng ích hơn hoặc có thể luyện đan thất
bại."
" Con mẹ nó luyện có vài viên đan dược mà đòi hỏi đủ thứ, mình cái gì
củng không biết thì làm sao mà luyện ra đan dược đây. Tức thiệt, thật
làm khó người ta mà. Phải nghĩ cách mới được." Không có biện pháp luyện
chế đan dược nên hắn than trời trách đất, cuối cùng đành tự nghĩ cách
luyện chế.
" Hài... Mình không có chân khí để khống chế hỏa diễm đành phải dùng củi thay thế. Linh dược thì mình nghiền nhỏ rồi cho vào nước nấu cạn, khi
cạn thì mình lấy bả thuốc vò thành viên. Cách này rất khả thi mình phải
thử nghiệm mới được." Sau khi nghiên cứu tìm ra cách làm tốt nhất thì
hắn quyết định làm thử.
" Để luyện chế Nguyên Khí Đan cần : Ô Sâm Vương 10 tuổi, Tụ Linh Thảo 10 năm tuổi, Nữ Ũy Thảo nhất tinh, Thích Minh Tử Thảo nhất tinh. Trước
tiên mình cần cắt nhỏ các loại thảo dược sau đó cần nghiền nhỏ thành tán dược. Mình lại không có dược đỉnh đành dùng nồi sát thay thế. Trời ơi,
đúng là không có trâu bắt cho đi cày mà. Đầu tiên là đốt lửa, tiếp theo
là để nồi lên cho nước vào, ở giai đoạn này cần cho nước vừa đủ với dược liệu nếu không sẽ thất bại. Đợi nước sôi lên khi đó nước có nhiệt độ là 100 đô C thì cho dược tán vào. Tiếp theo là tiếp tục canh chừng chờ đợi đến khi nước cạn còn lại tán dược có độ dẻo thì tắt lửa để nguội. Khi
dược tán đã nguội thì vò thành viên. Thế là xong có thể sử dụng. Ka
kakaka. Mình thật tài giỏi không ngờ mình có thể đơn giản hóa cách luyện chế đan dược, mình đúng là thiên tài có 1 không 2. Ha hahaaa.." Sau khi suy tính và xác định cách luyện chế đan dược xong, Hạo Nam rất hài lòng với cách làm của mình và cho đó là cách làm rất lý tưởng.