Ánh mắt của quản gia Trọng hơi chìm xuống, âm thầm thở dài một hơi ở
trong lòng. Đều là do ông ta, ông ta không nên nói cho thành chủ nghe
trước khi chuyện vẫn còn chưa có kết quả.
Đều là lỗi của ông ta.
Lúc ấy ông ta bởi vì nhìn thấy chuyện của cô cả nhà họ Đường mà quá
mức kích động liền nhịn không được mà nói cho thành chủ nghe.
Là ông ta đã cho thành chủ một tin tức sai lầm, tạo thành hi vọng sai lầm cho thành chủ.
Cô cả nhà họ Đường quá ưu tú, con gái có thể so sánh với cô cả nhà họ Đường đúng là không nhiều, ông ta và Lương đều có chút thất vọng, thành chủ thì…
“Thành chủ, đã có manh mối mới rồi, Tiểu Cửu phát hiện ra một cô gái
rất giống với trên bức tranh của thành chủ, liền lấy tóc của cô gái kia
về làm giám định, đây là kết quả giám định.” Lương kiên trì bước lên
phía trước đưa báo cáo giám định ở trong tay đến trước mặt của Trương
Minh Hoàng.
Đôi lông mày của Trương Minh Hoàng dường như hơi cau lại một chút,
vào thời khắc đó ánh sáng trong đôi mắt tựa hồ đã phai nhạt đi rất
nhiều, ông ta cũng không nhận tờ báo cáo giám định đó: “Ông cứ nói thẳng kết quả đi.”
Lúc này nếu như cố gắng lắng nghe thì có thể phát hiện ra chút run
rẩy trong giọng nói lúc nãy của ông ta đã biến mất rồi, giờ phút này
giọng nói của ông ta đã khôi phục lại sự bình tĩnh và lạnh lùng của
thường ngày.
Mặc dù Trương Minh Hoàng kêu Lương nói kết quả, nhưng mà thật ra cũng không cần phải nói, ông ta cũng biết đây là có kết quả gì.
Nếu không thì Lương cũng sẽ không lấy ra cho ông ta nhìn.
“Kết quả giám định người thân cho thấy độ giống nhau của xét nghiệm
ADN giữa cô ấy và thành chủ đạt đến 99,98%, xác định là quan hệ ba con.” Thành chủ không nhận lấy báo cáo giám định, Lương cũng chỉ có thể nói
thẳng kết quả ra, kết quả như vậy có thể nói là không cần nghi ngờ gì.
Trương Minh Hoàng nghe thấy kết quả này thì cực kỳ bình tĩnh, thậm
chí phần kích động lúc vừa nhìn thấy Lương cũng không còn nữa, đôi mắt
của ông ta cụp xuống, cũng không nhìn vào báo cáo giám định, không biết
là đang nhìn cái gì, cũng không có người nào biết là ông ta đang suy
nghĩ cái gì.
Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ nhà mình như thế này thì trong
lòng lập tức trầm xuống, quả nhiên là thành chủ cảm thấy thất vọng.
Không biết hiện tại thành chủ có tâm trạng gì, dù sao thì cảm nhận ở trong lòng của ông ta không được tốt cho lắm.
“Thành chủ, người có muốn nhìn cô gái này một chút hay không?” Lương
cảm nhận được một loại kiềm chế, một loại kiềm chế làm cho người ta
không hít thở không khí, nhưng mà kết quả giám định đã bày ra trước mắt, có một số việc…
“Tìm thấy cô gái này ở đâu?” Trương Minh Hoàng đột nhiên ngẩng đầu
lên nhìn về phía Lương, ánh mắt vẫn bình tĩnh như cũ để cho người ta
nhìn không ra bất cứ sự khác thường nào.
“Là lúc Tiểu Cửu ra ngoài ăn cơm trùng hợp gặp được.” Lúc Lương đối
diện với cặp mắt nhìn như có vẻ cực kỳ bình tĩnh thì trong lòng lại khẽ
run rẩy: “Quả thật chuyện này rất trùng hợp, có điều sợi tóc là do Tiểu
Cửu tự tay mang về, dựa vào năng lực của Tiểu Cửu không thể nào bị lừa
gạt tùy tiện, có thể xác định tóc này được lấy từ trên đầu của cô gái
đó.”
Đối với năng lực làm việc của Tiểu Cửu, chú Lương biết rất rõ ràng, dù sao thì Tiểu Cửu cũng là do tự tay ông ta dạy dỗ.
“Nhưng mà lúc đó tôi cũng có chút nghi ngờ, cho nên đã để Ngọc Hàn
quan sát kết quả giám định cho chặt chẽ mãi cho đến khi có kết quả,
trong các quá trình giám định Ngọc Hàn vẫn luôn quan sát rất kỹ, hơn
nữa cũng có thể xác định sợi tóc mà Tiểu Cửu cầm về không bị thay đổi.”
Lương giải thích rất rõ ràng, người của ông ta ông ta tin tưởng, cũng là bởi vì nguyên nhân này cho nên từ lúc vừa mới bắt đầu mới có thể
nói.
Kết quả đã có rồi, chuyện mà ông ta cần làm là đưa kết quả cho thành
chủ, về phần thành chủ đưa ra quyết định như thế nào thì đó cũng là
chuyện của thành chủ.
Lúc nãy ông ta hỏi là thành chủ có muốn nhìn thấy cô gái kia một lần
hay không là bởi vì ông ta biết trực giác của thành chủ vẫn luôn rất
chuẩn, nếu như cô gái đó thật sự có vấn đề thì chắc chắn không có khả
năng giấu giếm thành chủ.
“Lương, ông trực tiếp dẫn cô ấy đến chỗ ông đi, giúp chúng tôi sắp
xếp giám định một lần nữa, trực tiếp thử máu. Lần này tôi cũng sẽ đến đó nghiệm chứng tại chỗ, tôi sẽ trực tiếp nhìn kết quả.” Đôi mắt của
Trương Minh Hoàng bình tĩnh như nước, giọng nói cũng cực kỳ bình thản,
nhưng mà lời ông ta nói ra làm cho Lương có hơi kinh ngạc.
Lương cho rằng khi thành chủ nhìn thấy kết quả giám định, ít nhất
cũng phải đi gặp cô gái đó trước, dù sao thì kết quả này cũng không thể
rõ ràng hơn được nữa.
Nhưng mà thành chủ quyết định như vậy mới là sáng suốt nhất, phải hay là không phải, lại giám định thêm một lần nữa, thành chủ tự mình ra
mặt, hơn nữa còn trực tiếp thử máu, vã lại thành chủ còn muốn quan sát
nó.
Với loại tình huống như thế này, bất cứ kẻ nào cũng không thể làm giả được.
Nhìn cả thiên hạ này không có ai có thể lừa dối ở trước mặt của thành chủ bọn họ.
“Được, tôi lập tức sắp xếp ngay, cô gái kia mà đến rồi thì tôi sẽ
thông báo cho thành chủ.” Vào giờ phút này tâm trạng của Lương đột nhiên đã buông lỏng, ông ta cảm thấy sự bối rối lúc trước của ông ta cũng quá buồn cười rồi: “Vẫn là thành chủ quyết đoán và sáng suốt.”
Phải hay là không, phải xét nghiệm thêm một lần nữa, chẳng phải đã hoàn toàn rõ rồi à.
Vấn đề đơn giản như vậy, thế mà trước kia ông ta đang xoắn xuýt cái gì hả.
Khóe môi của quản gia Trọng hơi giật giật, ông ta nhớ lúc trước ông
ta nói với thành chủ chuyện liên quan đến cô cả nhà họ Đường có thể là
công chúa của bọn họ, thành chủ cũng không phải là quả quyết sáng suốt
như vậy.
Khi đó vẫn còn chưa có kết quả giám định gì để chứng minh, tất cả đều chưa được xác nhận thì vẫn chỉ là hoài nghi của Lương, kết quả thành
chủ chỉ xem ảnh chụp của cô cả nhà họ Đường thì liền kiên trì muốn gặp
cô cả nhà họ Đường.
Sự đối đãi khác nhau như thế này có phải là hơi rõ ràng rồi không?
Ông ta đột nhiên cảm thấy thành chủ của bọn họ giống như là có chút tùy hứng.
Ông ta cảm thấy những năm này thành chủ tìm bà chủ hoàn toàn là xử lý theo cảm tính.
Nhưng mà cách làm hiện tại của thành chủ quả thật là đơn giản nhất, trực tiếp nhất, cũng sáng suốt nhất.
Theo như Lương đã nói, chuyện này hoàn toàn rất trùng hợp, khó tránh khỏi làm cho người ta nghi ngờ.
Chắc là lúc trước Lương cũng có chỗ hoài nghi.
Quản gia Trọng nhìn thành chủ nhà mình, trong lúc nhất thời tâm trạng có chút phức tạp, không biết kết quả giám định một lần nữa sẽ như thế
nào.
Quản gia Trọng cũng không rõ là mình hi vọng giám định tiếp theo sẽ
có kết quả như thế nào, hi vọng kết quả của lần giám định tiếp theo với
lần này có giống hay không.
Nếu như kết quả giám định tiếp theo cùng với lần này không giống
nhau, vậy thì đã có thể nói cô gái này không phải là con gái của thành
chủ, vậy thì cô cả nhà họ Đường đã có khả năng là công chúa chân chính.
Nhưng mà nếu như sự thật là như thế, vậy thì chuyện này nghiêm trọng
rồi. Có người dám giở trò quỷ trong chuyện này, hơn nữa còn trên địa bàn của Lương, dám qua mặt dưới mắt của Tiểu Cửu và Ngọc Hàn, sợ là
chuyện mà người bình thường không thể làm được.
Trong đôi mắt của quản gia Trọng có nhiều hơn mấy phần phức tạp.
Sau khi Lương đi rồi, Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng một cái, sau đó tiếp tục vẽ bức chân dung của ông ta
Lúc nãy bởi vì sai sót của ông ta mà để lại một vết bẩn trên bức
tranh, giờ phút này Trương Minh Hoàng nhìn qua bức chân dung, thật lâu
sau cũng không đặt bút xuống.
“Thành chủ?” Quản gia Trọng có hơi kinh ngạc, trước kia lúc mà thành
chủ vẽ tranh tuyệt đối không cho phép mình có nửa điểm sai lầm, nếu như
trước kia có tình huống như vậy thì thành chủ tuyệt đối sẽ không hề do
dữ chút nào mà hủy hoại đi bức chân dung này.
Nhưng mà hiện tại thành chủ lại đang do dự, thành chủ là đang do dự cái gì vậy?
Hoặc là hiện tại thành chủ đã suy nghĩ cái gì?
“Ông đang nghĩ cái gì?” Ánh mắt của Trương Minh Hoàng vẫn nhìn vào
bức chân dung như cũ, lại đột nhiên lên tiếng hỏi quản gia Trọng một
câu.