Cho nên xuất phát từ bản năng, Đường Lăng sẽ giải vây giúp cho cậu hai Trác.
“Lúc anh ta nói mình... có gặp một người quen, anh ta hơi dừng lại một chút, rất hiển nhiên điều mà anh ta muốn nói cũng không phải là ba chữ một
người quen, anh ta vốn dĩ muốn nói ra tên của người mà anh ta đã gặp,
nhưng mà anh ta đột nhiên sửa lại.” Hàn Nhã Thanh phán đoán bất cứ
chuyện gì cũng đều nói chứng cứ, cho dù cô phân tích bất cứ cái gì cũng
có căn cứ.
Sau khi Đường Lăng nghe thấy lời nói này của Hàn Nhã
Thanh thì rõ ngẩn người, đôi môi của anh khẽ cử động, muốn nói cái gì đó nhưng mà cuối cùng cũng không nói cái gì, hiển nhiên đã vì cách nói của Hàn Nhã Thanh mà anh cũng đã ý thức được vấn đề.
“Lúc anh hỏi
anh ta người đó là ai, anh ta cũng không trực tiếp trả lời anh, hơn nữa
anh ta lại tự loại bỏ mình là người hiềm nghi, đến cuối cùng anh ta cũng không nói cho anh biết tên của người đó.” Hàn Nhã Thanh lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu, vốn dĩ câu nói này có vấn đề, nghe kỹ, phân tích
kỹ cũng không khó phát hiện.
Lúc này Đường Lăng lại không nói
chuyện, lúc nãy anh tin tưởng Trác Thanh nên căn bản cũng không có suy
nghĩ gì nhiều, cho nên anh căn bản cũng không chú ý đến những chi tiết
này, không chú ý đến những vấn đề này.
Nhưng mà bây giờ Nhã Thanh lại phân tích như thế, anh cũng đã ý thức được chính xác là nó có vấn
đề, huống hồ gì ở phương diện này Nhã Thanh là thông thạo nhất, Nhã
Thanh mà nói thì chắc chắn không sai.
“Nhưng mà tại sao Trác
Thanh lại nói dối vậy chứ? Tại sao lại lừa gạt chúng ta?” Đường Vân
Thành cũng tin tưởng cậu hai Trác, cho nên đối với vấn đề này lại không
hiểu.
Đương nhiên không hiểu không chỉ có Đường Vân Thành, những
người khác cũng không hiểu được, dựa vào mối quan hệ của cậu hai Trác
với Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu, dựa vào sự hiểu biết về cậu hai Trác
của bọn họ, cậu hai Trác cũng không có khả năng làm như vậy.
“Mấu chốt chính là người mà anh ta đã gặp ở cổng bệnh viện, nếu như em đoán
không sai thì mối quan hệ của anh ta với người kia chắc chắn không tầm
thường, chắc chắn anh ta ý thức được được có vấn đề gì đó cho nên anh ta muốn bảo vệ cho người kia theo bản năng.” Hàn Nhã Thanh hiểu nhất chính là nghiên cứu tâm lý, thật ra thì tâm lý của cậu hai Trác cũng không
khó phân tích.
“Người có quan hệ không bình thường với Trác
Thanh, có thể làm cho Trác Thanh bảo vệ như vậy, hơn nữa còn còn có năng lực nhất định, lực ảnh hưởng nhất định?” Đường Lăng nhanh chóng nói
tiếp lời của Hàn Nhã Thanh, nói hết những điểm mấu chốt ra.
Vì vậy, chuyện đã dễ điều tra hơn, ít nhất xem như cũng có phương hướng.
Con ngươi thâm thúy của Dương Tầm Chiêu hơi lóe lên một chút, không biết là đang nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt của anh thay đổi, có điều là Dương Tầm Chiêu cũng không nói cái gì.
“Đi thăm dò camera ngày hôm qua đi, ở bệnh viện Đệ Nhất, bệnh viện nhà họ Trác, trên đường từ bệnh viện
nhà họ Trác đến bệnh viện Đệ Nhất.” Đường Vân Thành quả nhiên chính là
người thuộc phái hành động, đưa ra mệnh lệnh này cũng vô cùng chu toàn.
“Trước tiên điều tra bệnh viện Đệ Nhất, Trác Thanh nói là gặp được người ở
cổng bệnh viện Đệ Nhất, xem xem có điều tra ra được cái gì không?” Đường Lăng cũng đã lấy lại tinh thần, mặc dù anh không muốn phải nghi ngờ
người anh em của mình, nhưng mà phân tích của Nhã Thanh cũng chính xác,
không sai sót, loại tình huống này đương nhiên phải điều tra cho rõ
ràng.
“Nếu Trác Thanh đã che giấu thân phận cho người đó, có thể
sẽ làm gì đó với camera..." Phạm My lấy lại tinh thần, nhịn không được
mà nói ra nỗi lo của mình. Nếu như Trác Thanh một lòng muốn giúp đỡ
người kia, hủy đi chứng cứ, vậy thì chuyện kế tiếp sẽ rất khó để xử lý.
Đường Lăng giật mình, bước chân dừng lại: “Sẽ không đâu, Trác Thanh sẽ không làm như vậy.”
Cho dù lúc nãy Trác Thanh đã che giấu thân phận của người đó, nhưng mà
Đường Lăng vẫn tin tưởng anh ta, Đường Lăng tin Trác Thanh không có khả
năng làm ra chuyện che giấu thân phận.
“Vậy trước tiên đi thăm dò camera của bệnh viện, nếu như có thể điều tra ra được người mà Trác
Thanh gặp thì tốt rồi, nếu như không thể, vậy thì điều tra cái khác.”
Đường Vân Thành nhanh chóng ra lệnh: “Đường Lăng, con đi thăm dò đi,
ngày hôm qua đến bệnh viện là bởi vì chuyện ông cụ Dương, Tầm Chiêu
không tiện ra mặt.”
“Dạ, con lập tức đi điều tra ngay.” Đường Lăng nhanh chóng đáp ứng, sau đó lại cất bước trực tiếp rời đi.
“Để cháu gọi điện thoại cho Tào Du, nhờ Tào Du điều tra camera giám sát ở
trên đường, bên phía bệnh viện nhà họ Trác chờ anh cả trở về rồi hẵng
nói.” Dương Tầm Chiêu không muốn trực tiếp đi thăm dò bệnh viện nhà họ
Trác, anh không muốn tình cảm giữa mấy người anh em lại bởi vì chuyện
này mà sinh ra mâu thuẫn.
“Cũng tốt, Tầm Chiêu kiêng dè cũng có
đạo lý.” Đương nhiên Đường Vân Thành hiểu ý tứ của Dương Tầm Chiêu, trực tiếp gật đầu đồng ý với đề nghị của Dương Tầm Chiêu,
Dương Tầm
Chiêu lập tức gọi điện thoại cho Tào Du. Sở dĩ Dương Tầm Chiêu điều tra
tình huống ở trên đường chính là muốn biết khoảng thời gian ngày hôm qua ngoại trừ cậu hai Trác còn có ai từ bệnh viện nhà họ Trác đến bệnh viện Đệ Nhất, nếu như Đường Lăng không điều tra gì được từ trong camera giám sát của bệnh viện Đệ Nhất, vậy thì camera giám sát trên đường cũng có
khả năng sẽ bắt được một chút tình huống.
Lúc nãy Hàn Nhã Thanh
đã phân tích người kia với cậu hai Trác hẳn là có mối quan hệ không bình thường, cho nên Đường Lăng suy đoán khả năng người kia là người của
bệnh viện nhà họ Trác lại càng lớn.
“Chuyện lần này không biết là người của Quỷ Vực Chi Thành có tham gia vào không nữa?” Ông cụ Đường thấy Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu đều đã đi điều tra, sắc mặt cũng
không hòa hoãn, ngược lại càng nghiêm trọng hơn, ông cụ Đường lo lắng
chuyện này sẽ có người của Quỷ Vực Chi Thành nhúng tay vào.
Đường Vân Thành giật mình, sắc mặt cũng hơi đổi: “Hi vọng là không có.”
Đường Vân Thành nói là hy vọng, không có hiển nhiên, ông cũng không chắc
chắn, ông hy vọng là người của Quỷ Vực Chi Thành không tham gia vào
chuyện này, nếu không thì chuyện này sẽ phiền toái lớn rồi.
“Dựa
vào tình hình hiện tại của chúng ta với Quỷ Vực Chi Thành, không thể
không phòng bị, cho dù lúc trước bọn họ không tham gia vào cũng không
đại biểu sau đó bọn họ sẽ không tham gia vào quấy rối, cho nên vẫn phải
đề phòng ở bên phía Quỷ Vực Chi Thành mới được.” Ông cụ Đường suy
nghĩ có hơi nhiều, đương nhiên lo lắng của ông cũng không phải là không
có đạo lý.
“Vâng, con đã biết rồi.” Đối với lời nói của ba mình,
Đường Vân Thành liên tục gật đầu đáp lời, mặt khác ông cũng lo lắng ở
bên phía Quỷ Vực Chi Thành.
Hàn Nhã Thanh nghe thấy đoạn đối
thoại của hai người bọn họ, ánh mắt hơi lóe lên, cô cảm thấy cho dù
người của Quỷ Vực Chi Thành có khả năng tham gia vào cũng sẽ là bọn
người Bùi Doanh âm thầm giở trò quỷ, thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ không bỏ đá xuống giếng.
Không biết là vì cái gì, Hàn Nhã Thanh cảm giác thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không phải là người như vậy.
Trong nơi ở của Trương Minh Hoàng.
“Thành chủ, có tin tức lớn, tin tức lớn liên quan đến cô cả nhà họ Đường.”
Quản gia Trọng cầm điện thoại di động nhanh chóng đi xuống lầu, nhìn
thấy thành chủ nhà mình đang ngồi trong đại sảnh xem điện thoại, Quản
gia Trọng rõ ràng hơi ngẩn người.
Thật là chuyện hiếm thấy, quá
hiếm thấy, thành chủ vậy mà lại không có trong phòng vẽ mà là ngồi trong đại sảnh, hơn nữa thành chủ còn đang xem điện thoại, còn xem rất nghiêm túc.
Những năm gần đây ngoại trừ lúc thành chủ tìm vợ, ngoại trừ vẽ chân dung phu nhân ra thì đều chưa từng nghiêm túc và chuyên tâm đến như vậy, cho nên là...