"Sao nó có thể vứt bỏ Dương Thị." Con ngươi bà cụ Dương lóe lên, có chút nghi ngờ, thử hỏi có ai ngại nhiều tiền chứ? Cho dù Dương Tầm Chiêu có
sản nghiệp vượt qua Dương Thị, Dương Thị lớn như vậy, Dương Tầm Chiêu
nói từ bỏ thì từ bỏ sao?
Huống chi Dương Tầm Chiêu có sản nghiệp của mình cũng không lớn bằng Dương Thị chứ?
Bà cụ Dương thật sự không hiểu được.
"Ông nói xem có phải nó muốn uy hiếp chúng ta đúng không?" Con ngươi của bà
cụ Dương thay đổi nhìn về phía ông cụ Dương, hiện tại bà ta cũng cảm
thấy Dương Tầm Chiêu cố ý làm như vậy cho bọn họ xem, muốn uy hiếp bọn
họ.
"Chắc chắn là như vậy, nó muốn uy hiếp chúng ta, hừ, tôi muốn nhìn xem nó còn có thể làm được gì chứ." Ông cụ Dương nghe bà cụ Dương
nói thì tinh thần lập tức tỉnh táo: "Nó muốn uy hiếp chúng ta, hừ, nó
còn quá trẻ, quá kích động."
Lúc này dưới tòa nhà Dương Thị, phóng viên vẫn còn tiếp tục.
"Nhiều cổ phần như vậy, cậu ba Dương nói chuyển lại là chuyển lại sao?"
"Nói như vậy là cậu ba Dương thật sự muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, cũng từ bỏ Dương Thị sao?"
"Cậu ba Dương thật sự không phải là người bình thường, người bình thường như chúng ta không thể nào hiểu được, rất nhiều tiền đó, nói từ bỏ là bỏ,
cậu ba Dương thật là thoải mái."
Bọn họ bắt đầu bàn tán theo
hướng của Dương Tầm Chiêu, những phóng viên nói Dương Tầm Chiêu cầm cổ
phần rồi cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương cũng không dám mở miệng.
"Nói không chừng chỉ làm cho người khác xem thôi, dù sao hiện tại cậu ba
Dương quản lý Dương Thị, nhà họ Dương có thể quản lý Dương Thị cũng chỉ
có cậu ba Dương, chỉ cần cậu ba Dương còn quản lý Dương Thị, Dương Thị
sớm muộn gì cũng thuộc về cậu ba Dương, dù sao thế hệ này của nhà họ
Dương đều dựa vào cậu ba Dương."
Đương nhiên cũng có người đưa ra nghi ngờ, ở đây có quá nhiều người nên sợ thiên hạ chưa loạn, muốn gây
chuyện, đối với phóng viên mà nói thì chuyện càng lớn, càng bùng nổ,
càng hấp dẫn người khác.
"Tôi có một bản tuyên bố." Dương Tầm Chiêu nhìn phóng viên vừa lên tiếng kia một cái, sau đó anh lại lấy ra một tài liệu khác.
Dương Tầm Chiêu mở tài liệu kia ra trước ống kính.
"Từ khi tôi hai mươi tuổi thì chính thức vào công ty làm việc, hiện tại đã
mười năm, cho dù lợi ích và lợi nhuận của công ty hay là tiền lương của
tôi thì tôi cũng không lấy một đồng nào, trước kia tôi không lấy, hiện
tại không lấy, sau này cũng tuyệt đối không cần, từ hôm nay trở đi tôi
sẽ không bước vào Dương Thị một bước cũng không nhúng tay vào bất cứ
chuyện gì của Dương Thị, Dương Thị và tôi không có bất cứ quan hệ nào."
"Bản tuyên bố này giấy trắng mực đen, mọi người chứng kiến, Dương Tầm Chiêu
này nói được thì làm được." Từ trước đến nay Dương Tầm Chiêu luôn tích
chữ như vàng với bên ngoài, đây là lần đầu tiên anh nói nhiều như thế.
Dương Tầm Chiêu nói xong lại khiến mọi người chấn động, ý của Dương Tầm Chiêu là không cần cổ phần của Dương Thị, anh cũng không cần tiền của Dương
Thị, ngay cả tiền lương mấy năm nay cũng không lấy, hơn nữa sau này anh
sẽ không bước vào công ty và không quan tâm chuyện của công ty nữa.
Dương Tầm Chiêu không chỉ nói ngoài miệng mà lập tức tuyên bố giấy trắng mực đen, mọi người chứng kiến càng có sức thuyết phục.
Lúc này trong nhà họ Dương, ông cụ Dương và bà cụ Dương lại khiếp sợ, hai người có chút choáng váng.
"Nó, nó là thật sự sao? Nó nói sau này không quan tâm đến công ty nữa?" Ông
cụ Dương lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề: "Nó không
quan tâm đến Dương Thị thì ai quan tâm chứ, chẳng lẽ nói bộ xương già
này quản lý sao?"
Ông cụ Dương biết rõ mấy năm nay Dương Thị phát triển tốt như vậy đều là công lao của Dương Tầm Chiêu, mấy năm ông quản lý Dương Thị cũng không tốt như vậy, huống chi hiện tại ông lớn tuổi
rồi, không thể quản lý nổi công ty.
"Nó nói sau này không bao giờ bước vào Dương Thị một bước, nó thật sự không cần công ty nữa sao? Nó
còn đưa giấy chứng minh cho mọi người chứng kiến, vậy thì không phải là
nói giỡn." Bà cụ Dương cũng mờ mịt, bà ta không nghĩ đến Dương Tầm Chiêu làm đến mức này.
"Sao có thể? Chẳng lẽ nó thật sự từ bỏ sản
nghiệp lớn như Dương Thị sao, sau này tất cả thuộc về nó, Tầm Trung ăn
chơi lêu lổng, không biết gì cả, không hiểu gì hết, tôi không thể giao
công ty cho Tầm Trung được." Trên mặt ông cụ Dương đầy nghiêm túc, lúc
này ông cụ Dương thật sự lo lắng, đương nhiên ông lo lắng lợi ích của
Dương Thị sẽ chịu ảnh hưởng.
Dù sao nhiều năm như vậy, bởi vì
Dương Tầm Chiêu quản lý Dương Thị mới phát triển tốt như thế, nếu Dương
Tầm Chiêu buông tay thì lợi nhuận của Dương Thị chắc chắn chịu ảnh
hưởng.
"Tôi hiểu rõ tính cách của Tầm Chiêu, nếu nó làm đến mức
này thì chắc chắn nghiêm túc, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ? Hay
là chúng ta nghĩ cách dỗ dành nó trước." Bà cụ Dương thật sự lo lắng.
"Dỗ dành thế nào? Lần này nó nhắm vào chúng ta, chắc chắn bởi vì chúng ta
quyết định chuyện kết hôn với công chúa Quỷ Vực Chi Thành mà không hỏi ý kiến nó, cho nên mới tức giận chúng ta, chẳng lẽ chúng ta hủy hôn với
Quỷ Vực Chi Thành sao?" Ông cụ Dương sốt ruột trong lòng, cho nên giọng
điệu không tốt lắm.
Bà cụ Dương không so đo với ông, bà ta nhíu
mày lại: "Không thể hủy hôn với Quỷ Vực Chi Thành, chúng ta đã tuyên bố
chuyện này với mọi người, hiện tại chúng ta đổi ý thì người ngoài sẽ
cười chúng ta, huống chi chúng ta và thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đã viết giấy liên hôn, không phải chúng ta muốn hủy hôn thì có thể hủy được,
nếu bây giờ chúng ta hủy hôn thì Quỷ Vực Chi Thành có thể bỏ qua cho
chúng ta sao?" Bà cụ Dương vẫn nghĩ lập trường và lợi ích của mình.
"Vậy bà nói xem còn có cách nào khác?" Ông cụ Dương càng nóng nảy, giọng nói cũng cao hơn.
Bà cụ Dương không trả lời, lúc này bà ta cũng không biết nên làm gì bây giờ, không nghĩ ra được cách nào hay.
Mà bên ngoài tòa nhà Dương Thị, phóng viên vẫn chưa kết thúc.
Dương Tầm Chiêu lại lấy một tài liệu khác mở ra trước mặt ống kính.
Lúc này mọi người không đợi Dương Tầm Chiêu giải thích đã rướn cổ lên xem,
bọn họ muốn biết cậu ba Dương lại lấy ra tài liệu chấn động gì nữa.
Mọi người nhìn thấy nội dung xong lại khiếp sợ, đây là giấy chứng nhận của
cục cảnh sát, trên đó có chữ ký và con dấu của cục cảnh sát, hoàn toàn
có sức thuyết phục hơn lời tuyên bố của Dương Tầm Chiêu trước đó, đây là văn bản có hiệu lực theo pháp luật.
Mọi người cũng thấy rõ nội
dung bên trong, chứng nhận Dương Tầm Chiêu và nhà họ Dương không còn
quan hệ gì, cho nên cậu ba Dương muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương
không phải chỉ nói bằng lời mà được cục cảnh sát chứng nhận, làm theo
trình tự pháp luật.
"Từ hôm nay trở đi tôi và nhà họ Dương không
có bất cứ quan hệ gì." Dương Tầm Chiêu nói những lời này vô cùng quyết
đoán, không hề do dự. truyện đam mỹ
Từ đó không còn có ai nghi ngờ tính chân thật chuyện cậu ba Dương và nhà
họ Dương cắt đứt quan hệ, cậu ba Dương nghiêm túc, vô cùng nghiêm túc.
Hơn nữa cậu ba Dương không cần cổ phần của Dương Thị, không cần tiền của Dương Thị, sau này không quản lý Dương Thị nữa.
Mọi người nghe rất rõ ràng.
"Sao, sao nó có thể làm như vậy? Sao nó có thể đến sở cảnh sát làm giấy chứng nhận? Nó thật sự muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương." Bà cụ Dương
ngồi thẳng người trên sô pha nhưng sắc mặt lại trắng bệch, lúc này bà cụ Dương thật sự gấp gáp.
"Hiện tại làm sao bây giờ? Chúng ta không thể để nó làm bậy được." Ông cụ Dương cũng sốt ruột, không biết làm sao bây giờ.
"Nói Tầm Chiêu trở về, chỉ cần Tầm Chiêu trở về, chỉ cần Tầm Chiêu quay về
nhà họ Dương thì có thể giải quyết chuyện này." Bà cụ Dương trợn mắt
lên, đột nhiên kích động nói.
"Nhưng làm sao nó có thể quay về
vào lúc này được, hơn nữa trước đó nó còn không nghe điện thoại của tôi, hiện tại nó chắc chắn cũng không nghe máy." Ông cụ Dương cũng biết nếu
lúc này làm cho Dương Tầm Chiêu trở về thì chuyện này được giải quyết,
nhưng quan trọng là Dương Tầm Chiêu có thể quay về nhà vào lúc này sao?
Dương Tầm Chiêu đã đến cục cảnh sát làm giấy tờ cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, sao anh có thể quay về nhà họ Dương?
Cách này cũng vô tác dụng.
Bà cụ Dương ngẩn người, con ngươi xoay một vòng, đột nhiên có một ý kiến
hay lóe lên: "Bây giờ ông gọi cho Tào Du nói Tầm Chiêu nghe điện thoại,
ông nói Hàn Nhã Thanh và con nhóc kia đang ở nhà cũ họ Dương, bảo nó
quay về, chỉ cần nó trở về thì chuyện này còn có thể xoay chuyển, chỉ
cần nó trở về thì những gì nó nói trước đó không được tính, mọi thứ
trước đó trở thành lời nói đùa."