"Nếu thật là như vậy thì dĩ nhiên là không còn gì tốt hơn rồi, nhưng mà
ông bà cụ Dương sẽ nghe theo lời cô nói sao?" Con ngươi của Trịnh Hùng
lấp lóe, biện pháp của Bùi Doanh quả thực là một biện pháp tốt, nhưng
cũng cần ông bà cụ Dương phối hợp mới được.
"Anh yên tâm, bọn họ
sẽ đồng ý, bọn họ vốn muốn Dương Tầm Chiêu nhanh chóng kết hôn, bọn họ
càng muốn tìm một nhà môn đăng hộ đối, lúc trước bọn họ nhìn trúng Cổ
Doanh Doanh, cũng trong tình huống chưa được sự đồng ý của Dương Tầm
Chiêu mà đã công khai hôn sự của anh ta với Cổ Doanh Doanh, có điều Cổ
Doanh Doanh không đứng đắn, cho nên về sau hôn sự mới bị hủy." Lúc này
Bùi Doanh cực kỳ khẳng định nói.
"Bọn họ và nhà họ Cổ từ hôn
không phải vì nhà họ Đường sao? Không phải vì ông cụ Dương muốn trèo cao với tới nhà họ Đường à?" Đương nhiên Trịnh Hùng cũng biết việc này.
"Đúng vậy, lúc trước bọn họ muốn trèo cao với nhà họ Đường, nhưng mà khoảng
thời gian trước ông cụ Dương và ông cụ Đường trở mặt, với cả nhà họ
Đường vẫn luôn không có đồng ý chuyện thông gia, nhà họ Đường chẳng
những không đồng ý, còn không dưới một lần đuổi ông bà cụ Dương ra
ngoài. Với tình trạng này, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng ta chủ
động tới bàn chuyện thông gia, vậy thì chắc chắn bọn họ sẽ không từ
chối.
Hiển nhiên Bùi Doanh có điều tra những chuyện kia của Dương Tầm Chiêu, biết đến cực kỳ kỹ càng, cũng hiểu tính cách của ông bà cụ
Dương.
"Nếu thật sự như thế, mọi việc cần thiết đều giải quyết
rồi, nếu như Trình Nhu Nhu gả cho Dương Tầm Chiêu, địa vị của cô ta sẽ
vững chắc, cộng thêm năng lực của Dương Tầm Chiêu, muốn đoạt được quyền ở Quỷ Vực Chi Thành thì không còn là việc gì khó." Trịnh Hùng nghe Bùi
Doanh phân tích xong, hai con ngươi rõ ràng sáng thêm mấy phần.
"Đúng là như thế." Bùi Doanh gật đầu, nhếch môi đắc ý, có điều cô ta nhanh
chóng hướng mắt về phía Trình Nhu Nhu, sắc mặt lập tức trầm xuống: "Bây
giờ tôi hỏi cô, cô có thật sự muốn gả cho Dương Tầm Chiêu không. Nếu
chuyện này đã định, nhà họ Dương không thể hủy bỏ hôn ước, cô cũng vậy."
"Vâng, chỉ cần được gả cho anh ấy, tôi sẽ không đổi ý, tôi tuyệt đối sẽ
không." Trình Nhu Nhu dùng sức gật đầu, từ lần đầu tiên thấy Dương Tầm
Chiêu, cô ta liền thật sự muốn lấy anh.
"Chỉ cần cô có cách để
tôi lấy được anh ấy, cô bảo tôi làm gì tôi cũng làm." Trình Nhu Nhu sợ
Bùi Doanh không tin mình, liên tục biểu lộ thái độ.
Bùi Doanh
nhìn Trình Nhu Nhu, trong lòng không nhịn được cười mỉa mai, nếu không
phải bây giờ Trình Nhu Nhu có được thân phận công chúa của Quỷ Vực Chi
Thành thì chỉ có nằm mơ mới gả được cho Dương Tầm Chiêu.
Có điều, nếu như Trình Nhu Nhu có thể cướp được Dương Tầm Chiêu từ tay Hàn Nhã
Thanh, đến lúc đó Hàn Nhã Thanh nhất định sẽ rất đau lòng, rất thống
khổ, nghĩ tới những điều này, tâm trạng của Bùi Doanh liền lập tức trở
nên tốt hơn.
"Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ làm cho cô được gả cho Dương Tầm Chiêu." Trên mặt Bùi Doanh có thể mấy phần hung tàn, cũng chỉ vì muốn Hàn Nhã Thanh phải đau khổ, cho nên cô ta nhất định phải hoàn
thành những việc này.
"Cô nói Dương Tầm Chiêu sẽ thực sự nghe lời ông bà cụ Dương chứ?" Con ngươi của Trịnh Hùng lấp lóe, đưa ra nghi ngờ trong lòng mình: "Lúc trước, khi tôi đến Dương thị, nghe nói Dương Tầm
Chiêu bây giờ cũng mặc kệ chuyện ở Dương thị, nếu Dương Tầm Chiêu có thể từ bỏ cả Dương thị, vậy thì đến lúc đó chỉ sợ anh ta cũng sẽ không nghe lời ông bà cụ Dương."
"Dương thị lớn như vậy, người ta nói không cần là không cần à?" Lông mày của Bùi Doanh có hơi nhíu lại, sau đó đột nhiên cười: "Dương thị là công ty lớn nhất Cẩm thành, đứng số một số
hai của cả nước, sao Dương Tầm Chiêu lại không muốn chứ?"
"Với
cả, cho dù Dương Tầm Chiêu có thể thực sự từ bỏ Dương thị, nhưng anh ta
vẫn là người nhà họ Dương, hôn sự mà ông bà cụ Dương quyết định thì anh
ta phải nghe theo, trừ phi Dương Tầm Chiêu không phải người nhà họ
Dương." Bùi Doanh cảm thấy lo lắng của Trịnh Hùng có chút dư thừa, đây
vốn là chuyện không thể nào.
"Ừ, cô nói cũng đúng, Dương Tầm
Chiêu nói không cần Dương thị nhưng hôm nay Dương Tầm Chiêu vẫn đến công ty, với cả người quản lý Dương thị bây giờ cũng là người của Dương Tầm
Chiêu, cho nên Dương Tầm Chiêu không có khả năng từ bỏ Dương thị." Trịnh Hùng nghe Bùi Doanh nói vậy, liền cảm thấy đây cũng là mưu kế gì đó của Dương Tầm Chiêu.
"Vậy giờ chúng ta phải làm sao? Bây giờ chúng
ta có phải đi tìm ông bà cụ Dương luôn không?" Hiện tại Trình Nhu Nhu
gấp lắm rồi, người mắng cô ta trên mạng ngày càng nhiều, lời mắng chửi
cũng ngày càng khó nghe. Cô ta cần nhanh chóng kéo lại hình tượng của
mình, với cả cô ta cũng thật lòng muốn gả cho Dương Tầm Chiêu.
"Bây giờ cô biết sốt ruột rồi à, đi sớm làm gì." Trịnh Hùng lập tức trừng
Trình Nhu Nhu một chút, cái người phụ nữ ngu xuẩn này cũng biến hỏng
việc rồi.
"Việc này đúng là cần nhanh chóng giải quyết, tôi biết
hôm nay ông bà cụ Dương đều ở nhà, chúng ta có thể trực tiếp qua." Hiển
nhiên Bùi Doanh cũng cho người tra xong rồi, cũng đã có dự định sẵn.
"Được, được, vậy chúng ta đi ngay." Trình Nhu Nhu nghe được lời Bùi Doanh nói thì liên tục gật đầu đồng ý.
"Chúng ta cứ trực tiếp đến nhà họ Dương như vậy có thích hợp không? Dù sao bây giờ cô ta cũng là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành." Lông mày Trịnh Hùng nhẹ cau lại, anh ta cảm giác bọn họ cứ trực tiếp tới nhà họ Dương như
vậy cũng có chút mất mặt.
"Các người đều đến Dương thị tìm Dương
Tầm Chiêu rồi, có đi tới nhà họ Dương cũng chẳng sao, huống chi chuyện
Trình Nhu Nhu đến Dương thị rồi bị bảo vệ đuổi ra ngoài cũng cần nhanh
chóng giải quyết, chuyện càng kéo dài càng bất lợi, hình tượng của cô ta không thể cứ vậy mà bị hủy hết được." Bùi Doanh vất vả lắm mới để Trình Nhu Nhu tới Quỷ Vực Chi Thành làm công chúa, cô ta cũng không muốn kế
hoạch bị hủy như vậy.
"Được, bây giờ tôi có thể đi ngay." Trình
Nhu Nhu nghe được là vì muốn giải quyết vấn đề của mình, với cả cũng có
thể gả cho Dương Tầm Chiêu, đương nhiên là cực kỳ nguyện ý.
Trình Nhu Nhu cũng biết Bùi Doanh muốn lợi dụng mình, nhưng chỉ cần có được thứ cô ta muốn là được rồi.
Lần này tôi đi với các người." Bởi vì chuyện ở Dương thị, cho nên Bùi Doanh thực sự không yên lòng.
"Được, cô đi cũng tốt, cô đi có thể trông coi cô ta, đừng để cho cô ta nói
lung tung, lúc trước chuyện ở Dương thị đều hỏng vì cô ta." Bây giờ
Trịnh Hùng càng ngày càng không hài lòng với Trình Nhu Nhu, nếu không
phải còn muốn lợi dụng thân phận Trình Nhu Nhu, anh ta thật không muốn
chịu đựng người phụ nữ ngu xuẩn này.
"Vậy bây giờ chúng ta lên
đường." Trình Nhu Nhu không so đo với Trịnh Hùng, lúc này đây cô ta chỉ
một lòng nghĩ đến việc gả cho Dương Tầm Chiêu.
"Đi thôi, chuyện
giải quyết càng nhanh càng tốt." Bùi Doanh cũng không muốn để hỏng việc, với cả bây giờ cô ta cũng muốn tìm ông bà cụ Dương rồi quyết định hôn
sự giữa Dương Tầm Chiêu và Trình Nhu Nhu.
Đến lúc đó, sau khi Hàn Nhã Thanh thấy tin tức Trình Nhu Nhu và Dương Tầm Chiêu đính hôn, nhất định sẽ rất khiếp sợ...
Lần này, Bùi Doanh cùng đi với Trịnh Hùng và Trình Nhu Nhu, ba người lập tức tới biệt thự nhà họ Dương.
"Chúng tôi là người của Quỷ Vực Chi Thành, vị này là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi. Chúng tôi tới thăm ông bà cụ Dương." Đến biệt thự nhà
họ Dương, Bùi Doanh ra mặt, thái độ rất khách sáo.
Quản gia nhìn
ba người trước mặt, lông mày không nhịn được nhíu lại. Ông ta cũng biết
chuyện buổi sáng cậu chủ trực tiếp đuổi công chúa của Quỷ Vực Chi Thành
ra khỏi Dương thị.
Vị công chúa này đã bị cậu chủ đuổi ra ngoài rồi sao giờ còn mặt mũi mà đến nhà họ Dương?
Với cả bọn họ muốn đến nhà họ Dương làm gì?
"Các người có chuyện gì không?" Giọng điệu của quản gia rõ ràng mang theo
vài phần lạnh lùng, cứng rắn, người mà cậu chủ không chào đón thì ông
cũng không chào đón.
"Chúng tôi..." Trình Nhu Nhu đứng ở một bên
không nhịn được lên tiếng, Bùi Doanh đứng bên cạnh kéo cô ta một chút,
bảo cô ta ngừng nói.
"Chúng tôi tới chính là vì muốn thăm hỏi ông bà cụ Dương, phiền thông báo một tiếng." Bùi Doanh nhìn qua quản gia,
trên mặt mang theo nụ cười, nhưng trong lòng thì âm thầm cười mỉa mai,
xem ra vị quản gia này không muốn cho bọn họ vào cửa.
"Đương
nhiên hôm nay chúng tôi đến cũng là vì có một số việc muốn nói với ông
bà cụ Dương, Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi có ý muốn hợp tác với các
người." Bùi Doanh có cố bồi thêm một câu.
"Bây giờ chuyện của nhà họ Dương đều do cậu chủ quản lý, các người muốn nói chuyện hợp tác thì
cứ đi tìm cậu chủ, ông chủ đã sớm không quan tâm chuyện của công ty
rồi." Quản gia trả lời, ý tứ từ chối rất rõ ràng.
"Chúng tôi cũng không phải nói công chuyện của công ty, mà là chuyện khác, chuyện này
cực kỳ quan trọng, cho nên vẫn muốn mời quản gia đi thông báo một
chuyến, nếu chậm trễ sợ là ông sẽ không gánh nổi đâu." Nụ cười trên mặt
Bùi Doanh lập tức biến mất, giọng điệu đương nhiên cũng không còn khách
sáo như trước.
"Tôi nghĩ, bây giờ ông ngăn chúng tôi lại thế này
cũng không phải ý của ông bà cụ Dương nhỉ? Cho nên chúng tôi muốn đi vào cũng không khó, chẳng lẽ quản gia muốn chúng tôi dùng cách khác đi vào
hay sao?" Không thể phủ nhận Bùi Doanh rất thông minh, cô ta thấy đây là ý của chính quản gia chứ không phải là ý của ông bà cụ Dương.