Khóe môi bà Tư Đồ khẽ nhếch, xem ra mọi chuyện rất thuận lợi, hiệu qua mà bà ta muốn đã đạt được.
“Được rồi, tôi không trì hoãn thời gian của bà Ngụy nữa, bà Ngụy tiếp tục đi tiếp đón khách đi, không cần để ý đến tôi.” Bà Tư Đồ đã đạt được mục đích, đương nhiên sẽ không nói thêm gì với phóng viên nữa, bà ta
cũng lo lắng nếu kéo dài thời gian hơn thì sẽ bị con trai phát hiện.
Vậy sẽ thành tốt quá hóa dở!!
“Đi, vậy bà Tư Đồ ý tùy ý, tôi đi tiếp đón những vị khách khác.” Trên mặt bà Ngụy mang theo nụ cười lễ phép, người tới là khách, không cần
biết vừa rồi bà Tư Đồ có mục đích gì, việc này không liên quan đến bà,
cũng không liên quan đến nhà họ Ngụy, bà đương nhiên sẽ không quản
nhiều.
Tuy nhiên, từ trước đến giờ bà Ngụy luôn là người ngay thẳng, không
quá thích kiểu người âm mưu đùa giỡn sau lưng người khác, bà Ngụy thân
là vợ của chủ tịch tập đoàn Ngụy Khang, hiển nhiên từng gặp nhiều chuyện như vậy, đương nhiên bà ấy nhìn ra mục đích hôm nay của bà Tư Đồ.
Hiển nhiên hôm nay bà Tư Đồ lợi dụng phóng viên được nhà họ Ngụy mời
đến yến hội để tiết lộ một việc, chính là hôn sự của Tư Đồ Không và Mục
Sở Sở.
Bà Ngụy không phải kẻ ngốc, vừa rồi khi phóng viên đột nhiên hỏi câu
kia, bà Ngụy nhìn thấy rõ ràng điểm khác thường trên mặt bà Tư Đồ, tuy
rằng bà Tư Đồ che dấu rất tốt, nhưng không phải không để lộ dấu vết.
Cho nên bà Ngụy đoán, chuyện này là chuyện chủ tịch Tư Đồ thật sự không biết.
Rõ ràng bà Tư Đồ đang tự tính kế con trai mình.
Khi bà Ngụy xoay người, bà ấy âm thầm thở ra một hơi, ngay cả cuộc
hôn nhân của con trai mình mà cũng phải tính kế, còn chuyện gì mà bà Tư
Đồ này không tính kế được nữa.
Nếu Tư Đồ Không không muốn cưới cô gái Mục Sở Sở kia, hôm nay bà Tư
Đồ đột nhiên công bố như vậy, chẳng phải sẽ làm Tư Đồ Không đau lòng à.
Nếu Tư Đồ Không không thích cô gái nào, việc này còn dễ nói, nếu Tư
Đồ Không đã thích cô gái nào đó rồi, vậy bà Tư Đồ làm thế này sẽ…
Đôi mắt bà Ngụy bất chợt lóe lên, đột nhiên nghĩ tới một việc.
Tuổi của Tư Đồ Không không nhỏ, cũng gần ba mươi, trước kia bà Tư Đồ
chưa từng sốt ruột vì chuyện tình cảm của Tư Đồ Không, cũng chưa từng ép Tư Đồ Không, càng không có chuyện công khai với bên ngoài về mối quan
hệ của Tư Đồ Không.
Hôm nay bà Tư Đồ làm như vậy, khẳng định là có nguyên nhân, có lẽ Tư
Đồ Không thật sự đã thích ai đó, mà bà Tư Đồ lại không hài lòng, cho nên mới cố ý làm như vậy.
Bà Ngụy nghĩ thông suốt, không khỏi lắc đầu, nếu thật sự như vậy, bà ấy thấy khổ sở thay Tư Đồ Không.
Con trai khó khăn lắm mới thích một người, người lớn không ủng hộ cũng không sao, tại sao phải nghĩ cách ép chúng chia tay?
Chuyện tình cảm của Dung Tri nhà bà, bà sẽ không quản nhiều, chỉ cần
Dung Tri thích thì bà sẽ ủng hộ, đương nhiên ánh mắt Dung Trì không tồi, Sở Bách Hà là một cô gái rất tốt.
Bà rất vừa lòng!
Ánh mắt bà Ngụy hơi đổi, nhìn về phía Sở Bách Hà, trên mặt có thêm
vài phần ý cười, thật ra bà rất hy vọng con trai mình có thể cưới được
con gái nhà người ta về nhà, đến lúc đó bà cũng có cháu để ôm.
Bên bà Tư Đồ xảy ra chuyện, bên phía Tư Đồ Không hoàn toàn không
biết, bà Tư Đồ vẫn luôn chú ý, tuy rằng bà ta cố ý để lộ tin tức với
phóng viên nhưng vẫn đè lại, không làm cho chuyện này bị công khai ở yến hội.
Mấy phóng viên biết chuyện vì muốn đi tìm thêm chứng cớ, điều tra chi tiết hơn nên cũng không tuôn ra ngoài ngay lập tức.
Đương nhiên, bởi vì có lời cảnh cáo của bà Tư Đồ từ trước, cho nên không có phóng viên đi hỏi Tư Đồ Không chuyện này.
Sau khi chào hỏi chủ tịch cũ và mới của Ngụy Khang, Tư Đồ Không cũng không có ý định lở lại lâu.
“Bà Dương, cô định khi nào thì trở về? Có muốn tôi tiễn bà Dương một
đoạn đường không.” Trước khi rời đi, Tư Đồ Không đi đến chào hỏi Hàn Nhã Thanh, lúc này Tư Đồ Không đổi thẳng xưng hô thành bà Dương, đương
nhiên là Tư Đồ Không cố ý làm như vậy.
Hàn Nhã Thanh ngước mắt, liếc nhìn anh ta một cái, cũng không nói gì.
Người đàn ông này có ý gì? Vì để cô không nói lung tung với Liễu Ảnh nên muốn lấy Dương Tầm Chiêu ra áp cô sao?
“Tư Đồ, sớm như vậy mà anh đã muốn đi rồi?” Bùi Vũ Ninh thấy Tư Đồ
Không muốn đi thì cảm thấy hơi ngoài ý muốn, Bùi Vũ Ninh liếc nhìn về
phía bà Tư Đồ và Mục Sở Sở theo bản năng, lúc này bà Tư Đồ đang dẫn Mục
Sở Sở đi theo để chào hỏi mọi người.
Đương nhiên, sau khi thực hiện được chuyện kia, khi đi chào hỏi những vị khách khác, bà Tư Đồ không nhắc đến chuyện Tư Đồ Không phải kết hôn
nữa, bà Tư Đồ hiểu rất rõ đạo lý tốt quá hóa dở.
Cho nên, Tư Đồ Không cũng không nhận ra có gì khác thường, ngay cả
mấy người Hàn Nhã Thanh và Sở Bách Hà không nhận ra có gì khác thường.
“Tư Đồ, anh vừa mới nói anh có người phụ nữ khác!” Bùi Vũ Ninh dời
mắt khỏi bà Tư Đồ, lông mày của cô hơi nhíu lại: “Bác gái lôi kéo Mục Sở Sở đi chào hỏi mọi người như vậy, liệu có ảnh hưởng gì không?”
Người luôn ngốc nghếch trong chuyện tình cảm như cô ấy khó được tinh
mắt trong chuyện này một lần, tuy nhiên Bùi Vũ Ninh vốn là chuyên gia
truy vết, có một số việc người khác chỉ nhìn thấy mặt ngoài, Bùi Vũ Ninh lại có thể nhìn sâu vào trong hơn người khác một ít.
Tư Đồ Không nheo mắt, anh ta cũng không ngờ rằng hôm nay mẹ mình lại
đưa Mục Sở Sở đến yến hội, mẹ đi đâu cũng dẫn theo Mục Sở Sở, dáng vẻ
lại cực kỳ thân mật, quả thật có thể gây ra hiểu lầm không cần thiết.
Nhưng mà anh vừa mới chú ý, thấy mẹ cũng không nói gì sai, lúc mẹ
giới thiệu Mục Sở Sở cũng không nói thêm gì, chỉ đơn thuần giới thiệu cô cả nhà họ Mục, thậm chí còn không nhắc tới anh.
Cho nên anh cũng không thể nói cái gì, dù sao bây giờ cũng đang ở yến hội nhà họ Ngụy, anh không thể mạnh mẽ tách mẹ và Mục Sở Sở ra được.
Mẹ anh không nhắc đến anh, đương nhiên anh cũng không cần thiết phải đi làm sáng tỏ.
Tư Đồ Không nhìn về phía bà Tư Đồ và Mục Sở Sở, anh ta hơi mím môi,
rõ ràng sắc mặt hơi trầm xuống, tuy rằng anh ta không phát hiện mẹ mình
nói gì sai, nhưng anh ta vẫn lo lắng.
Cho nên, vốn Tư Đồ Không định rời đi, lúc này lại dừng bước.
“Anh đề phòng như vậy thì phòng không được.” Hàn Nhã Thanh hiển nhiên nhìn ra sự lo lắng của Tư Đồ Không, Tư Đồ Không lo lắng bà Tư Đồ nói
sai gì đó, nhưng nhiều chuyện tùy thuộc vào bà Tư Đồ, nếu bà Tư Đồ muốn
tạo ra hiểu lầm gì, Tư Đồ Không cũng khó ngăn cản được.
Cho dù lần này Tư Đồ Không ngăn cản, cũng chỉ là trị ngọn chứ không trị gốc!
Dù sao chuyện như vậy, thân là phu nhân nhà giàu có, bà Tư Đồ rất am hiểu điều này.
Trừ phi Tư Đồ Không vẫn luôn đi theo bên cạnh bà Tư Đồ, nhưng nếu Tư
Đồ Không thật sự đi theo bên cạnh bà Tư Đồ thì phải đi cùng với Mục Sở
Sở, sợ là càng gây hiểu lầm hơn nữa.
“Cô có cách nào dễ làm không?” Tư Đồ Không liếc nhìn Hàn Nhã Thanh,
đôi mắt hơi dao động, trước giờ vợ của Dương Tầm Chiêu luôn có nhiều mưu mô quỷ chước nhất, nói không chừng sẽ nghĩ được cách hay gì.
“Không có.” Hàn Nhã Thanh ngẩn người, sau đó lắc đầu: “Tôi không ngăn được miệng bà Tư Đồ.”
Cô cũng không quen biết bà Tư Đồ, quan hệ của cô và Tư Đồ Không cũng
không thân thuộc gì, nếu không phải vì Liễu Ảnh và Tư Đồ Không ở bên
nhau, có lẽ cô còn không biết Tư Đồ Không là ai.
“Ý tứ vừa rồi của bà Tư Đồ đã rất rõ ràng, dễ nhận ra bà ấy muốn anh
cưới cô Mục kia, cho nên dù anh đề phòng được nhất thời, cũng không
phòng được cả đời.” Hàn Nhã Thanh nói nhiều hai câu vì Liễu Ảnh nhà cô,
Hàn Nhã Thanh thấy bà Tư Đồ kia không đơn giản, có lẽ là một người khó
chơi.
Liểu Ảnh đơn thuần hiền lành nhà cô căn bản không phải đối thủ!
“Tổng giám đốc Tư Đồ, tôi hỏi nhiều anh một câu, rốt cuộc quan hệ của anh và Ảnh Nhi nhà tôi là gì? Rốt cuộc anh có ý gì với Ảnh Nhi nhà
tôi?” Hàn Nhã Thanh không phải người hay tò mò, cô cũng không thích
nhúng tay vào chuyện người khác, nhưng với tình huống hiện tại, cô đã
gặp thì đương nhiên không thể giả vờ không thấy.
Về quan hệ giữa Liễu Ảnh và Tư Đồ Không, lúc trước Hàn Nhã Thanh từng hỏi Liễu Ảnh, Liễu Ảnh vẫn tránh không nói, lúc đó cô tôn trọng Liễu
Ảnh nên không tiếp tục truy hỏi, nhưng cô muốn biết rốt cuộc Tư Đồ Không có ý gì.
Tư Đồ Không nghe Hàn Nhã Thanh hỏi như vậy thì ngẩn người, đôi mắt
dao động, vẻ mặt anh ta trở nên phúc tạp, môi khẽ giật, dường như muốn
trả lời, nhưng sau một lát lại bất đắc dĩ hít vào một hơi rồi không nói
gì cả.