Cũng khá lâu rồi mới có một bộ
truyện huyền huyễn hay như truyện của Bạch Lộ Vi Song.
Người Bên Lầu Tựa Ngọc không chỉ đề cập tới tình yêu của nam nữ chính mà còn đặt ra vấn đề về mối
quan hệ giữa con người và yêu quái thật sự đáng suy ngẫm. Không phải cứ
yêu quái là xấu còn người là tốt, cái chúng ta cần phân biệt là cái tốt
và cái xấu, thiện và ác, chứ không phải là giống loài.
Văn án:
Lão bản nương của Chưởng Đăng khách điếm
thật sự khiến người ta ghét: Khắc nghiệt, yêu tiền, đồ hồ ly tinh không
đứng đắn. Hắn là đệ tử Thượng Thanh Tư, chuyển trảm yêu trừ ác, nhất
định không thể bị nàng mê hoặc được!
Huyện lệnh Tống Lập Ngôn và chưởng quầy Lâu Tự Ngọc, người và yêu, ngàn đời
dây dưa không dứt. Ngàn năm trước nàng
gặp hắn, trong lòng nàng chỉ có hắn nhưng lòng hắn chỉ có đại nghĩa, bỏ
nàng bơ vơ suốt ngàn năm, chờ từng kiếp hắn luân hồi. Nhưng bao nhiêu
kiếp luân hồi thì bấy nhiêu lần hắn vạch rõ ranh giới với yêu quái như
nàng…. Đến lần này nàng sẽ không đốt đèn chờ hắn nữa, đến lượt nàng để
hắn đợi …… đợi hồ ly nhỏ của hắn.