Lần
này, bộ truyện tiếp theo mà tác giả Thi Hoa La Phạm muốn gửi đến các bạn là một
câu chuyện
đam mỹ hiện đại. Nếu bạn đã thực sự yêu thích văn của Thi Hoa
La Phạm thì còn chần chờ gì nữa mà không đến với
Giếng Cạn ngay nào.
Trích
đoạn truyện:
Mùa hè năm 2006, sân sau nhà tôi bỗng
nhiều hơn một cái giếng.
Giếng là giếng cạn. Rêu xanh dày rậm uốn lượn ở miệng
giếng, hai sợi dây thừng khô quắt tựa như xác ướp
âm trầm treo ở bên kia, cuộn tròn ở một góc tối, dường như
đang xuyên qua những bụi cỏ lùn lùn kia dòm ngó tôi.
Không ai biết được nó xuất hiện từ lúc nào; chỉ nhớ rõ năm
đó tôi phát sốt, bị bệnh một đoạn thời gian mới
đi học lại, cũng không biết được ngày nào đó sau
khi tan học, cái giếng kia liền lặng yên không một tiếng
động xuất hiện ở sân sau nhà tôi, toàn thân tản ra hơi thở
âm lương quỷ quyệt.
Tôi hỏi ba mẹ cái giếng ở sân sau đào lúc nào, bọn họ trừng to
mắt hai mặt nhìn nhau. Bà nội run rẩy nhìn tôi, lại run rẩy
mà liếc mắt ra ngoài cửa sổ, nói khẽ, đứa nhỏ mệnh khổ, đã trải
qua chuyện như vậy… sẽ nói mấy lời mê sảng cũng không thể xem
là hiếm lạ.
Về sau tôi mới biết được, có thể nhìn thấy cái giếng
này chỉ có một mình tôi, cho dù người khác có cố gắng nhìn đi chăng nữa, cũng
chỉ có thể nhìn thấy bãi đất trống cỏ dại mọc thành bụi
ở sân sau nhà tôi. Cho nên bọn họ đều nói tôi
là trúng tà, tôi cũng không còn nhắc tới nó với trưởng bối
nữa.
Nhưng cái giếng kia vẫn luôn
tồn tại trong tầm
mắt của tôi. Cho dù tôi chuyển trường, dọn nhà, nó
cũng nhất định sẽ đột nhiên xuất hiện ở bãi đất trống
cách nhà tôi không xa vào ngày hôm sau, chỉ cần mở cửa
sổ ra liền có thể thấy được.