Rời khỏi Lâm Thúy cung, Thái tử nhìn tiểu cô nương nằm ở trên giường êm
không nhúc nhích, chỉ lộ ra gương mặt, để cho mấy Nữ quan sức lực lớn
mang người vào trong nhuyễn kiệu.
"Để nô tỳ đến, sao phiền phức mấy vị tỷ tỷ." Diên Vĩ không để cung nữ
xa lạ đến gần Hoa Lưu Ly, khom lưng bế Hoa Lưu Ly lên, vững vàng mà mang người vào trong kiệu.
Nữ quan ở cửa: "..."
Ngay cả nha hoàn trong phủ cũng mang thần lực, khó trách Đại Tướng quân có thể đánh nước Kim Phách tơi bời, ký hiệp ước đầu hàng.
Chờ sau khi màn kiệu để xuống, Hoa Lưu Ly đang hôn mê bất tỉnh nhẹ
nhàng, chậm chạp điều chỉnh tư thế cho mình, ngay cả mí mắt cũng không
rung động.
Cỗ kiệu này thật là thoải mái, lại thơm lại mềm, làm cho người ta như nằm trong đám mây.
"Điện hạ, chúng ta an trí Huyện chủ ở nơi nào?" lúc giành người từ Lâm
Thúy cung đi ra, tay chân cung thị Đông cung cũng rất lưu loát, nhưng
sau khi nhận người ra ngoài, cũng không thể thả vào Đông cung được?
Trực tiếp đưa người về Hoa phủ, thì càng thêm không thỏa đáng, người
hoàng gia sẽ gặp phải phiền toái nhưng không thể gánh trách nhiệm hiềm
nghi.
"Hoàng tổ mẫu hết sức yêu thích vị tiểu cô nương Hoa gia này, hiện tại
nàng thiếu chút nữa phát sinh ngoài ý muốn, nên Thái hậu đau lòng, muốn
lưu nàng ở Thọ Khang cung tu dưỡng mấy ngày." Thái tử quay đầu lại liếc
nhìn nhuyễn kiệu, "Đi thôi, cô gia bồi các ngươi đưa tiểu Huyện chủ
qua."
Thái hậu là nữ nhân tôn quý nhất trong hậu cung, an bài tiểu cô nương
Hoa gia ở nơi của Hoàng tổ mẫu, mới càng thêm bày tỏ ý hoàng gia coi
trọng chuyện này.
Hiền phi muốn tiểu cô nương này ở lại Lâm Thúy cung, là vì chứng minh
nàng quang minh lỗi lạc, nàng không phải là người muốn độc sát cô nương
Hoa gia.
Nhưng nàng lại không nghĩ rằng, hung thủ có thể ẩn nấp tại Lâm Thúy cung, tiểu cô nương ở lại Lâm Thúy cung rất nguy hiểm.
Nếu là hậu cung cử hành một cuộc thi đấu có liên quan đến trí óc, hắn
nhất định sẽ xin phụ hoàng cho ban Hiền phi giải đồng cảm.
Thái hậu nhận được tin tức Thái tử phái người đưa tới, Thái tử vừa tới
Thọ Khang cung, thì có thái giám cung nữ còn có thái y xúm lại tới đây,
chúng tinh phủng nguyệt đưa Hoa Lưu Ly đến trắc điện Thọ Khang cung.
*Chúng tinh phủng nguyệt: ngụ ý có rất nhiều người vây quanh nâng đỡ, giúp đỡ cho 1 người
Thái tử vừa mới chuẩn bị tiến lên nói chuyện với Thái hậu, chỉ thấy mặt Thái hậu đau lòng theo sát ở phía sau thái y, cũng không quay đầu lại
đi về trắc điện, hắn định bước ra, lặng lẽ rụt trở về.
Ngồi ở tiền điện khoảng hai chén trà, Thái hậu mới từ trắc điện trở
lại, nói với Thái tử chậm rãi uống trà: "Nguyên Tố, Thật may là con đưa
Lưu Ly tới, người ở lại nơi Hiền phi đó, làm sao Ai gia có thể yên tâm."
"Lưu Ly?" Thái tử rất nhanh phản ứng kịp, đây là nhủ danh cô nương Hoa gia?
Cả nhà Hoa gia là võ tướng, lại lấy tên cho cô nương yếu ớt như thế, có thể thấy được người trong nhà vô cùng sủng ái nàng.
Nếu nàng ở trong cung bị độc giết...
Ngón trỏ Thái tử nhẹ nhàng điểm mặt bàn, thấy được thủ phạm phía sau có mối hận sâu đậm đối với mẫu nhi Hiền phi, thậm chí cũng không có hảo ý
đối với Đại Tấn.
Thái hậu cũng không quản Thái tử đang suy nghĩ gì, bà không hỏi cũng
không nói nhiều, chẳng qua là để cho cung nhân đưa tới mấy điểm tâm Thái tử thích: "Nguyên Tố, ăn một chút."
"Đa tạ Hoàng tổ mẫu." Thái tử rửa tay ở trong chậu, dùng đũa bạc gắp điểm tâm lên để vào trong miệng.
" Đứa nhỏ này cái gì cũng tốt, chỉ là thân thể hơi gầy." Thái hậu nhớ
tới năm xưa lúc thân thể Thái tử không tốt, gặp không ít tội, còn trách
cứ Thái tử không chiếu cố thật tốt thân thể, cũng đã đau lòng trước,
"Bữa tối ăn ở chỗ Hoàng tổ mẫu, để cho bọn họ làm mấy món ăn ngon."
Thái tử bất đắc dĩ đáp ứng, dù sao Hoàng tổ mẫu cảm thấy hắn gầy, hắn có thể làm là ăn cơm thật ngon, không muốn phản bác.
Sau nửa canh giờ, Hoa Lưu Ly hôn