Hàn Yên Yên chân chính không hút thuốc, nhưng “Hàn Yên Yên” của thế giới này thì có.
Một khi kích hoạt tin tức trong đầu, Hàn Yên Yên sẽ lập tức tiếp thu
tất cả những gì “Hàn Yên Yên” sở hữu, bao gồm từ lời nói dáng vẻ, tới
thói quen sinh hoạt hằng ngày, thậm chí cả tính cách.
“Hàn Yên Yên” của thế giới sụp đổ đầu tiên là một nhân viên văn phòng nho nhỏ có tính cách đơn thuần thiện lương, có thể nói đây là tính cách loại yếu. Sau khi tiếp nhận thân thể, Hàn Yên Yên lập tức chiếm quyền
kiểm soát.
Tính cách của “Hàn Yên Yên” thế giới mạt thế lại trống rỗng hơn nữa,
nên tính cách của Hàn Yên Yên chân chính trực tiếp bổ sung cho khiếm
khuyết này. Vì thế ở hai thế giới kia, Hàn Yên Yên không hề cảm nhận
được vấn đề.
Tới khi đến thế giới này, “Hàn đại tiểu thư” trời sinh mệnh phú quý,
tính cách nhiệt tình, mạnh mẽ, tươi sáng, nên dù Hàn Yên Yên vẫn dẫn đầu kiểm soát nhưng không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng một phần. Ví dụ như
lúc này, hút thuốc là thói quen của “Hàn đại tiểu thư” chứ không phải là thói quen của bản thân Hàn Yên Yên.
Bước vào thế giới này, Hàn Yên Yên cảm thấy bản thân cần phải được tôi luyện.
Cô hút thuốc dưới bóng tối trong xe, suy ngẫm về tiến trình của thế giới này.
Ở đây, bàn tay vàng của cô chính là thân phận. Nhà họ Hàn đã có ba
đời phú quý, tài nguyên hùng hậu. Trước mặt thân phận “Nữ chủ nhân thừa
kế của gia tộc họ Hàn”, khuôn mặt đẹp chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Nhiệm vụ của thế giới này chính là khiến Kiều Văn Hưng nhận ra sai lầm
của anh ta, nói trắng ra không phải là muốn anh ta hối hận sao?
Nhiệm vụ này không khó, cái khó là làm sao có thể quản lý trái tim
của mình, điều khiển tình cảm của mình khi tương tác cùng những người
sống sờ sờ xung quanh.
“Thế giới mau xuyên” a, người nào dùng chân tình thật cảm, người đó là kẻ ngốc.
Hàn Yên Yên hút một ngụm thuốc lá thật sâu, cảm nhận nicotin thấm sâu vào phổi, độc hại tế bào của chính mình.
Thâm nhập vào thế giới này đã nửa năm, Hàn Yên Yên cảm giác tình
trạng hiện tại của bản thân đã khá hơn nhiều. Cô vẫn còn nhớ rõ, lúc vừa tới nơi này, đi du lịch khắp nơi, dù ban ngày luôn tùy ý sung sướng,
nhưng khi đêm tối buông xuống, không lần nào Hàn Yên Yên không giật mình tỉnh dậy, toàn thân toát mồ hôi lạnh. Cô luôn vuốt ngực của mình, không ngừng xác nhận chỗ này không có cái lỗ nào, cũng không có móng vuốt sắc nhọn nào đang bóp nát trái tim.
Sau đó cô sẽ không nhịn được quay đầu lại, muốn xem thử sau lưng có
gã đàn ông độc ác tàn nhẫn kia không. Hàn Yên Yên thực sự muốn biết lúc
ấy, Đinh Nghiêu nghĩ cái gì trong đầu, vẻ mặt đó như thế nào. Nửa đêm
ngủ không được Hàn Yên Yên sẽ nguyền rủa gã, hy vọng gã cũng chết trong
tay đám Thi hoàng, rồi thiếp ngủ trong tâm trạng giận dữ nặng nề.
Nửa năm trôi qua, tâm trạng phẫn uất này dần dần ít bùng nổ hơn,
nhưng Hàn Yên Yên biết, nó không tiêu tán, chỉ là đè nặng, khóa chặt
trong đáy lòng.
Có lẽ chung quy lại, căm hận kéo dài hơn tình yêu.
Tiếng di động vang lên, bạn chơi đêm nay gọi điện thoại cho cô.
Cô cười khẽ: “Sắp tới rồi mà, hôm nay dùng bữa với Thành Vũ nên tới
hơi trễ.” Bên kia điện thoại có tiếng cười, hỏi cô thật sự tới với Kiều
Thành Vũ sao. Hàn Yên Yên cười tùy tiện: “Thêm khoảng thời gian nữa
không phải sẽ rõ ràng sao?”
Cô dập lửa, hỏi lại đối phương: “Buổi tối có soái ca không nè?”
Bên kia cười nói: “Dĩ nhiên là có, đều là người dưới trướng nhà chúng mình, ai cũng toàn là tiểu thịt tươi* đang nổi, cậu coi trọng ai thì cứ việc nói.”
Tiểu thịt tươi: các anh chàng trẻ tuổi mới nổi.
Cuộc sống của người giàu có ngợp trong vàng son như thế này, Hàn Yên
Yên đã viết rất nhiều, dù sao thì văn tổng tài bá đạo là xu hướng phổ
biến trong thể loại ngôn tình. Cô dựa vào một số tin tức giải trí để làm tư liệu cho những chi tiết vàng son ngập tràn trong truyện, một số khác thì lấy trên mấy chuyện vụn vặt ngẫu nhiên bị lộ trên diễn đàn, còn lại đa số là do cô tự phán đoán. Lúc viết truyện, mấy lần không nhịn được
cũng hoang tưởng một chút, tưởng tượng chính bản thân sẽ có một ngày
hưởng thụ cuộc sống như vậy.
Không ngờ thực sự có một ngày như thế, nếu nói “Thế giới mau xuyên”
là một phần nhiệm vụ thì cái này có lẽ là phúc lợi của công ty.
Hàn Yên Yên trải qua một buổi tối vui vẻ.
Ngày hôm sau, hình ảnh cô trong hộp đêm trái ôm phải ấp hai tiểu thịt tươi leo lên đầu đề tin tức giải trí, tờ báo còn nằm ngay trên tay ba
ba đại gia của cô khi hai người đang dùng bữa sáng trong nhà.
Ba Hàn chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi nhẹ nhàng dặn dò cô đừng thức
đêm hại thân. Việc Kiều Văn Hưng đăng tin thông báo chính thức từ hôn đã trực tiếp gây tổn hại tới thể diện gia đình họ Hàn, nên dù trước mắt
Hàn Yên Yên đang kết giao với Kiều Thành Vũ, ba Hàn vẫn cảm thấy tạo cho anh ta chút khó xử này chẳng ảnh hưởng tới toàn cục là bao.
Có một người ba dù có đâm thủng trời vẫn sẽ gánh giúp bạn như thế này, tâm tình Hàn Yên Yên cực kỳ thoải mái.
Tâm tình tốt liền gọi điện thoại cho Kiều Thành Vũ: “Theo đuổi em hai tháng rồi, nhị công tử họ Kiều định khi nào cầu hôn đây?”
Kiều Thành Vũ nói: “Cái này tùy đại tiểu thư định đoạt.”
Hàn Yên Yên nhìn khoảng sân bên ngoài qua cửa sổ cao rộng, gió lạnh đã tan dần, ánh mặt trời đầu mùa đang sưởi ấm không khí.
“Vậy hôm nay đi.” Cô lười nhác nói.
Ngày hôm sau khi hai người xuất hiện trước công chúng, cánh nhà báo
ánh mắt tinh tường phát hiện trên ngón tay Hàn Yên Yên là một chiếc nhẫn to bằng trứng chim bồ câu. Họ lập tức phấn khích truy hỏi hai người sẽ
đính hôn vào lúc nào, Hàn Yên Yên đan tay với Kiều Thành Vũ, vẻ mặt hạnh phúc ngọt ngào.
Một người nói: “Anh đoán xem?” Một người khác lại ôm chặt người yêu,
ngăn cản đám người tiến tới quá gần, nói: “Một thời gian nữa tự nhiên sẽ biết.”
Hai người ước định chung thân trở thành đầu đề tin tức giải trí, khuếch tán khắp nơi như vũ bão.
Ba Hàn nhìn chiếc nhẫn to như trứng bồ câu trên tay Hàn Yên Yên thắc mắc: “Khi nào thì làm lễ đính hôn?”
Trước mặt người ba này, Hàn Yên Yên chỉ uống nước ép trái cây tốt cho sức khỏe. Cô giơ ly, ra vẻ đương nhiên: “Việc này dĩ nhiên phải do nhà
trai nhắc tới chứ.”
Mà bên kia, ngay tại chung cư của mình, Kiều Thành Vũ nhận được cuộc
gọi từ thư ký thân tín của ba Kiều: “Thiếu gia Thành Vũ, tối nay chủ
tịch muốn gặp cậu, mời cậu về nhà một chuyến.”
Cùng lúc đó, Bạch Nguyệt cũng đọc được tin.
Người yêu của cô là con trai cả chính thức nhà họ Kiều, mà đại tiểu
thư vênh váo nhà họ Hàn này, lại phải gả cho một thằng con riêng. Hơn
nữa những gì xung quanh họ đều chỉ là hư tình giả ý, căn bản chỉ là một
cuộc hôn nhân thương mại.
Trong lòng Bạch Nguyệt ẩn giấu chút sung sướng của người chiến thắng.