Đèn đỏ bên ngoài phòng cấp cứu tắt, Mạc Nhiên chỉ bị hít phải một chút
khói, nên cũng không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, rất nhanh đã được
chuyển vào phòng bệnh bình thường.
Tần Thâm cuối cùng yên tâm, nhưng cô gái này tạm thời còn chưa tỉnh, cho
nên anh sẽ không rời khỏi nửa bước. Sau khi gọi cho trợ lý bảo đem văn
kiện trên bàn làm việc đến, anh vừa ngồi bên cạnh làm việc vừa đợi Mạc
Nhiên tỉnh lại.
Lúc
này, anh cũng có thời gian ra lệnh cho cấp dưới: "Hôm nay những ai có
mặt ở hiện trường, kế cả người bên truyền thông hay bên đoàn phim cũng
nhắc nhở họ một câu để cho bọn họ biết cái gì nên làm cái gì không nên
làm."
Trợ lý vội vàng
đồng ý, sau khi rời khỏi phòng bệnh lập tức gọi điện thoại. Vì thế không bao lâu, những tấm ảnh được chụp vô cùng rõ nét, và những người chụp
đang vắt hết óc để nghĩ phải đặt tiêu đề như như thế nào, thì ai nấy đều mặt mày ủ rũ.
Thật vất
vả mới chụp tin tức lớn như vậy, lại không thể đăng lên, chỉ có thể ôm
dưa vào trong bụng mình, cái tư vị này thật đúng là khó chịu đến chết.
Nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ, người kia chính là tổng giám đốc Tần thị, cho dù bọn họ có bị nghẹn đến chết, cũng phải giữ kín chuyện này trong
lòng không thể truyền ra ngoài, nếu không về sau chén cơm này bọn họ
nghĩ cũng đừng nghĩ.
Mặc dù tin tức về mối quan hệ của tổng giám đốc Tần thị không bị đăng lên,
nhưng sự việc đoàn phim bị cháy thì không thể không lên báo, vì thế một
loạt hastag # đoàn phim《Đại Yến Đế Cơ 》 bị hoả hoạn # liền xông lên hot
search.
Nhìn thấy hot
search này, Hạ Thừa Diễn là người đầu tiên lo lắng như lửa đốt. Bạch Chỉ Nịnh vừa mới băng bó miệng vết thương không bao lâu, Hạ Thừa Diễn lập
tức xông vào phòng bệnh.
"Chỉ Nịnh! Em sao rồi!" Hạ Thừa Diễn nhìn người đang nằm trên giường bệnh, vội vàng đi đến mép giường.
Thương thế của Bạch Chỉ Nịnh và trợ lý không đáng lo ngại, nhưng nhìn thấy các cô đều vì cứu người mới bị thương, Tần Thâm cũng vì vậy mà đã an bài
cho các cô mỗi ngườ một phòng bệnh vip, được chăm sóc tốt nhất.
Thấy người đến là Hạ Thừa Diễn, Bạch Chỉ Nịnh nhíu chặt mày lại, cơ thể khẽ
xê dịch sang một bên, như là muốn tránh xa người đàn ông này ra một
chút.
Vốn dĩ Hạ Thừa Diễn đã lâu chưa đến tìm cô, cô còn tưởng rằng hắn đã từ bỏ thứ tình cảm vớ
vẩn kia với cô rồi, nên mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, không nghĩ tới lần này lại đến nữa.
Đã là
người kết hôn, cô cũng đã trực tiếp từ chối, còn tới tìm cô làm cái gì!
Chẳng lẽ một chút cũng không biết sẽ bị nghi ngờ sao?
Bạch Chỉ Nịnh cảm thấy, chướng ngại lớn nhất trên con đường nghệ sĩ của mình nhất định chính là Hạ Thừa Diễn.
Vì lý do này, Bạch Chỉ Nịnh càng muốn rời khỏi Thanh Bình sau khi biết Hạ
Thừa Diễn kết hôn, nếu không phải hợp đồng còn chưa đến kì hạn, cô lại
không thể trả nổi tiền vi phạm hợp đồng thì khẳng định Bạch Chỉ Nịnh đã
sớm rời khỏi công ty rồi. Chứ không phải cả ngày ngồi đề phòng ánh mắt
của Triệu Tinh Nghiên và những người khác.
"Hạ tổng, ngài đến nơi này hình như không được thích hợp cho lắm, bên ngoài còn có rất nhiều phóng viên, ngài vẫn nên rời đi đi."
Hạ Thừa Diễn bị những lời nói này làm cho kinh ngạc, cả người sững sờ ở
một chỗ, bàn tay vốn đang hướng về phía cô cũng dừng ở giữa không trung: "Chỉ Nịnh, từ khi nào chúng ta lại trở nên xa lạ như vậy?"
"Tôi chỉ là một diễn viên bình thường trong công ty, Hạ tổng không nên xưng
hô như vậy." Bạch Chỉ Nịnh trực tiếp phủi sạch quan hệ với hắn
Từ khi trọng sinh tới nay, Bạch Chỉ Nịnh xem như hoàn toàn thanh tỉnh lại, toàn tâm toàn ý chỉ nghĩ đến phát triển sự nghiệp, cũng không biết đời
trước mắt mình mù quáng như thế nào mà lại cưới hắn, cuối cùng cô lại
trở thành kẻ thứ ba mà chính mình khinh thường nhất.
Hạ Thừa Diễn đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, lập tức nắm lấy tay cô, sức
lực lớn làm cô muốn rút về cũng không được: "Chỉ Nịnh, có phải do anh
kết hôn, nên em mới đối xử với anh lãnh đạm như vậy! Em yên tâm, anh và
Triệu Tinh Nghiên chỉ là liên hôn thương nghiệp, căn bản không có một
chút cảm tình nào cả, chờ đến khi công ty vựơt qua khoảng thời gian khó
khăn này, lúc đấy không cần cố kỵ Triệu thị, anh sẽ ly hôn với Triệu
Tinh Nghiên!"
Cho dù là
liên hôn thương nghiệp, thì Triệu Tinh Nghiên cũng đã gả cho hắn, vậy mà nói ly hôn liền ly hôn, coi Triệu Tinh Nghiên là một trò chơi để vờn
trên tay sao?
Ánh mắt
Bạch Chỉ Nịnh phức tạp nhìn hắn, trong lòng bỗng dưng trào ra một nỗi
buồn, cũng không biết là vì đời trước của cô, hay là đời này của Triệu
Tinh Nghiên.
"Hạ tổng, anh đã kết hôn không có bất kì quan hệ gì với tôi cả, xin anh buông tay ra!"
Chỉ là không đợi cô nói xong câu này, cửa phòng bệnh đã bị đẩy ra, tạo nên
một tiếng "rầm", một khuôn mặt nổi giận đùng đùng xuất hiện ở trước cửa.
"Hạ Thừa Diễn, thì ra anh chính là loại người như vậy!" Triệu Tinh Nghiên
tức giận đến đỏ cả mắt, ngực phập phồng kịch liệt, vừa thấy một màn này
lập tức bộc phát cơn giận.
Hôm nay Hạ Thừa Diễn khó có được một ngày nghỉ không phải đến công ty, nào
ngờ đột nhiên hắn vội vàng chạy đi ra ngoài, Triệu Tinh Nghiên cảm thấy
không thích hợp, nên cũng đi theo.
Ai ngờ Hạ Thừa Diễn là tới gặp con tiện nhân Bạch Chỉ Nịnh này!
Hơn nữa người đàn ông này còn vì con tiện nhân này mà muốn ly hôn với cô ta?!
Chuyện này tuyệt đối khiến Triệu Tinh Nghiên không thể chịu được. Cô ta không
hiểu, Bạch Chỉ Nịnh lớn lên cũng chỉ xinh đẹp bình thường, thậm chí còn
chưa đạt đến trình độ làm cô ta ghen tỵ giống Mạc Nhiên, rốt cuộc là cái gì mà hấp dẫn được Hạ Thừa Diễn!
Trận hỏa hoạn này tại sao lại không thiêu chết con tiện nhân này đi!
Triệu Tinh Nghiên nhìn thấy bộ dáng ốm yếu của Bạch Chỉ Nịnh, càng cảm thấy
là cô ta cố ý giả bộ để câu dẫn Hạ Thừa Diễn, vì thế đã tức giận mà bước đến, trực tiếp giơ tay lên định tát người phụ nữ này.
"Mày là cái loại tiện nhân không biết xấu hổ!"
Chỉ là bàn tay cô ta còn chưa rơi xuống, Hạ Thừa Diễn đã giành trước một
bước nắm lấy cổ tay của cô, dùng sức hất tay Triệu Tinh Nghiên ra.
"Cô ở đây gây rối cái gì!"
Vì Triệu Tinh Nghiên đi giày cao gót, lại bị người đàn ông dùng sức mạnh
như vậy tất nhiên không thể đứng vững, lập tức bị ngã ra sau, mông đáp
xuống đất.
Triệu Tinh
Nghiên choáng váng ngã xuống, nhưng ngay sau đó cô ta cảm giác được cơn
đau nhức từ bụng truyền đến, nửa người dưới dường như có thứ gì đó chảy
ra.
"Máu...... Đều là
máu......" Triệu Tinh Nghiên hoảng sợ nhìn vũng máu nhuộm đỏ váy cô ta,
trong bụng truyền đến đau nhức càng làm cho cô phản ứng lại đây cái gì.