Vô Thần dẫu nghe vậy nhưng lại không hề động đậy, không phải hắn không thể bởi với trình độ hiện tại thì đánh bay Mặc Uyển cũng chỉ là chuyện con
nít, lí do hắn không làm gì là vì nàng ta đã làm hết mọi thứ cho hắn
rồi, hắn động tay thì cũng bằng thừa. Mặc Uyển sau khi nói xong mặc kệ
Vô Thần có nghe hay không đã lật cái áo choàng của hắn ra rồi sau đó vô
cùng thành thạo cởi ra cái quần màu đất của hắn.
Ngay lập tức một cây côn thịt dài gần 25cm ngay lập tức xuất hiện
trước mặt nàng, Mặc Uyển dù đang trong cơn động tình nhưng khi thấy thứ
ấy to lớn như vậy nàng cũng không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt,
đây là lần đầu tiên nàng thấy một thứ to lớn như vậy, lớn hơn của chồng
nàng không chỉ 1-2cm mà là cả chục cm. Thực sự mà nói của chồng nàng nếu so sánh với thứ to lớn này thì đúng là chỉ bằng một quả ớt. Nhưng nàng
chỉ thể hiện nỗi kinh ngạc của mình một lúc rồi sau đó nở một nụ cười
dâm đãng, Mặc Uyển một tay cầm lấy nó nhẹ nhàng vuốt, nàng liếm mép nói:
"Đúng là một cậu bé hư.~" Như bị lời nói của nàng kích thích cây côn
thịt trong tay nàng nhẹ nhàng co giật vài cái khiến mấy đường gân trên
nó cũng run theo trông vô cùng dữ tợn. Vô Thần thầm cảm thấy may mắn,
may mà hắn đã sớm đem cỗ thi thể này trở thành một cơ thể thực sự, không thì còn lâu mới được hưởng khoái cảm thế này. Mặc Uyển cảm thấy chỉ
vuốt thế này thì quá mức vô vị mà Vô Thần lại trông có vẻ không hưởng
thụ mấy, vậy nên nàng chợt nghĩ ra một ý tưởng mới. Mặc Uyển xoay người
lại, mặt đối mặt với cây côn nóng kia, lưng đưa về phía Vô Thần, bất
chợt nàng nằm úp xuống, miệng hướng về phía dương vật, mông hướng về
phía Vô Thần.
Ngay khi vừa hạ người xuống nàng ngay lập tức ngậm lấy dương vật,
nàng mút lấy phần đầu, cái lưỡi nhẹ nhàng di chuyển xung quanh vô cùng
điệu nghệ, giống hệt như một kĩ nữ, cái mông nàng còn không ngừng lắc
lắc trước mặt Vô Thần. Vô Thần dĩ nhiên là hiểu nàng muốn làm gì chỉ là
có chút bất ngờ nên tạm thời đứng hình mất mấy giây mà thôi. Sau khi lấy lại nhận thức, Vô Thần ngay lập tức le cái lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm láp
xung quanh cái tiểu huyệt đang liên tục rỉ nước kia.
Hắn liếm bên ngoài một vòng sau đó tập trung vào hạt le đang cương
lên của nàng, hắn liếm nhẹ nó một cái rồi sau đó tập trung vào bữa ăn
chính. Cái lưỡi của hắn như không có xương, nó chậm rãi tiến vào bên
trong động huyệt ẩm ướt kia như con rắn về hang, cái lưỡi hắn vừa vào
lớp thịt non hai bên như cố gắng trục xuất kẻ xâm nhập chúng liên tục co bóp xung quanh cái lưỡi kia, may mà lưỡi hắn ngắn, nếu như dài thêm
chút nữa thì chắc chắn hắn đã có thể cảm nhận sâu sắc khoái cảm hơn rồi, do chỉ có thể thăm dò bên ngoài nên cái lưỡi của hắn chỉ liên tục ngọ
nguậy ở đó. Phần Mặc Uyển cũng chẳng kém gì, thứ này đúng là quá to lớn, dù nàng đã liếm láp hết từ đầu tới cuối nhưng cố lắm cũng chỉ tới được
một nửa là đã cảm thấy nghẹn ứ rồi.
Hai người mỗi người một việc, ai cũng chăm chăm làm việc của mình mà
không chú ý đến ngoại giới. Theo thời gian trôi qua, Mặc Uyển ngày càng
cảm thấy thiếu niên này thực sự quá mức khủng bố, dù nàng không thể nuốt hết nó nhưng ít nhất nàng vẫn dùng tay, miệng thậm chí là ngực chỉ để
hắn xuất tinh nhưng nãy giờ ít nhất cũng đã mười phút rồi mà hắn vẫn
không có dấu hiệu lên đỉnh mà nàng đã gần như đã đạt đến giới hạn. Giai
đoạn đầu thì Vô Thần giống như chỉ là một tân binh nhưng thời gian càng
lâu hắn lại giống như một lão làng trong làng chơi, hắn đã liếm khắp âm
đạo ẩm ướt của nàng cũng như đã tìm được điểm nhạy cảm, hắn liên tục
công kích vào đó khiến nàng không thể toàn tâm toàn ý phục vụ hắn.
Vô Thần giống như đã nắm rõ điểm yếu của đối phương, hai tay của hắn
ngay lập tức chộp lấy mông của nàng rồi sau đó banh ra, cái lưỡi nhân cơ hội đó chui tọt vào trong. Mặc Uyển vốn đang yên đang lành thì cơ thể
ngay lập tức rùng mình một cái, nàng khẽ nhìn lại đằng sau thấy Vô Thần
đang tích cực làm việc, bởi vậy nên nàng cũng cảm thấy vô cùng sung
sướng, không muốn đối phương phải thất vọng nàng cúi đầu xuống rồi sau
đó lại ra sức bú lấy thứ to lớn đó. Nhưng nàng đọ thế nào được với Vô
Thần - kẻ dùng một cỗ thi thể? Càng làm bao lâu thì nàng lại cảm thấy cơ thể vô lực bấy nhiêu, nafg cũng đã sắp đến giới hạn rồi. Đỉnh điểm là
khi Vô Thần giống như không chỉ thõa mãn với một cái lỗ này, ngón tay
của hắn mò tới lỗ hậu của nàng, nhẹ nhàng banh nó ra rồi sau đó một ngón tay không chút ngần ngại tiến vào. Cảm giác đau đớn cùng với một chút
kích thích ngay lập tức ập tới khiến Mặc Uyển gần như đã ra nhưng Vô
Thần như cảm nhận được giới hạn của nàng là ở đâu, ngay khoảnh khắc ấy
hắn chợt dừng lại, cảm giác sắp được lên đỉnh mà lại bị chặn lại khiến
Mặc Uyển gần như phát điên, cảm giác này giống hệt như sắp hắt xì mà nó
cứ mãi lấy hơi lên mà không hắt được.
"Chờ đã....ta chưa ra mà~" Mặc Uyển mặc kệ hình tượng của mình, nàng
lấy hai tay đặt lên mông mình sau đó giúp Vô Thần banh nó ra, mời gọi
hắn. Vô Thần thấy vậy liền cười, hắn nói:
"Đổi tư thế nào..." Nói xong, không cần biết nàng đã đồng ý hay chưa
hắn liền ngồi dậy khiến Mặc Uyển xém chút lật ngửa. Nàng chậm rãi ngồi
dậy, hai mắt u oán nhìn hắn, Vô Thần thấy vậy trong lòng liền nổi lên
thương yêu, hắn vòng ra sau lưng rồi sau đó ôm nàng, mặt hai người đối
diện với đám tù binh. Vô Thần một tay ôm ngay ngực, thuận thế đó mà liên tục xoa bóp cặp nhũ hoa, một tay nhẹ nhàng luồn xuống banh ra cái tiểu
huyệt hồng hào đang rỉ nước kia, để lộ bên trong là một đám thịt non
đang điên cuồng co bóp chứng tỏ nàng đã thực sự đạt đến giới hạn. Mặc
Uyển dù đang động tình nhưng khi gặp cảnh này thực sự cũng có chút xấu
hổ, nàng ngẩng đầu nhìn Vô Thần, chỉ thấy hắn đang yêu thương không dứt
nhìn mình.
"Dù sao cũng sắp chết, thấy nhiều chút cũng không sao, phải không?"
Vô Thần lưu manh nói, nhưng thật kì lạ, Mặc Uyển vậy mà đồng ý với hắn,
nàng nhẹ nhàng gật đầu, khuôn mặt đã không còn xấu hổ mà thay vào đó là
một khuôn mặt thõa mãn vô cùng. Tiết mục chính đã tới, Vô Thần nhẹ nhàng đút hai ngón tay của mình vào bên trọng động thịt hồng hào đó, vô cùng
mạnh bạo khuấy đảo bên trong. Bị kích thích như vậy, Mặc Uyển vốn muốn
rên lên một tiếng thật lớn nhưng nàng chỉ vừa mới mở miệng thì Vô Thần
đã không cho nàng rên lên, hai ngón tay của hắn nhẹ nhàng nắm lấy cái
lưỡi của nàng. Đầu hắn cúi xuống, hôn nhẹ vào cái gáy ngọc sau đó nhẹ
nhàng hôn qua cái cổ đã đỏ lên kia rồi sau đó là xương quai xanh gợi
cảm. Ngay khi vừa bị kích thích thì nàng cũng đã lên đỉnh, một con thác
nhỏ hiện ra trước toàn thể mọi người, từ bên trong động huyệt hồng hào
kia chợt phun ra một dòng nước trong, cơ thể Mặc Uyển cũng co giật một
cái thật mạnh.
Con thác xuất hiện ròng rã gần năm giây rồi sau đó mới yếu dần rồi
biến mất. Vô Thần cắn vào dái tai của Mặc Uyển, liếm nhẹ vành tai nàng
rồi sau đó thổi vào tai nàng:
"Đến tiết mục chính thôi." Mặc Uyển dĩ nhiên biết hắn đang đề cập đến tiết mục nào, nàng nở một nụ cười quyến rũ, không cần hắn phải động tay nàng đã lùi sát vào người hắn rồi nhấc mông lên, điều chỉnh cây côn
thịt vào chính giữa dâm huyệt sau đó không chút chần chờ liền ngồi
xuống. Cả hai đều nhịn không được mà hít một hơi lạnh, Mặc Uyển lần đầu
được một cây dương vật đâm sâu như vậy, nó khiến nàng cảm thấy có chút
đau đớn giống hệt đêm tân hôn. Mà Vô Thần hít một hơi lạnh là vì nó quá
khít, mặc dù nàng đã là gái có chồng nhưng độ khít này phải nói là giống hệt với gái trinh, cái này khiến hắn có hơi nghi ngờ liệu nàng có thật
sự là hoa đã có chủ hay không.
Nhưng không để hắn tiếp tục nghĩ, nàng đã nhanh chóng nhấp hông lên
xuống vô cùng điệu nghệ, mái tóc dài của nàng xõa xuống tận lưng lại
càng khiến nàng trở nên quyến rũ ma mị. Vô Thần dẫu là trai tân nhưng
cũng không thể để nàng cứ một mực dẫn đầu như vậy, hắn đặt hai tay vào
eo nàng sau đó ấn mạnh xuống khiến Mặc Uyển phải ngửa đầu, hai mắt trừng lớn, nước mắt cũng nhẹ nhàng chảy ra vài giọt. Mặc dù lúc nãy nàng cố
hết sức để lút cán nhưng cố lắm cũng không thể bởi vì nàng thấy có chút
đau, vậy mà Vô Thần lại không chút ngần ngại ép nàng xuống khiến nàng
cảm thấy hơi đau nhưng cũng rất sướng.
Nhân cơ hội nàng ta vẫn chưa thể động đậy, Vô Thần chậm rãi đứng dậy, hai tay bế dưới đùi nàng, rồi sau đó banh ra để lộ hai vật kia đang
giao hợp với nhau. Hắn cười nhẹ một cái sau đó gầm nhẹ, tiếp tục nhấc
nàng lên rồi hạ nàng xuống, mỗi lần hạ như vậy đều là lút cán khiến đầu
óc Mặc Uyển trống rỗng vì sung sướng.
Phập....phập....phập
"Mạnh nữa...nhanh nữa lên.....sâu hơn nữa đi...." Mặc Uyển rên rỉ, cả người nàng đã ướt đẫm bởi mồ hôi nhưng nó lại càng khiến Vô Thần điên
cuồng. Hắn nghe thấy lời nàng, tốc độ càng lúc càng nhanh, đâm cũng lút
cán liên tục khiến một thiếu phụ khát tình đã lâu như nàng không nhịn
được mà rên rỉ ra. Vô Thần bên dưới hoạt động nhưng bên trên cũng không
rảnh, hắn cúi đầu, gặm lấy đôi môi đỏ mọng kia, Mặc Uyển dĩ nhiên hiểu
ý, nàng há miệng, cái lưỡi cùng lè ra phối hợp với hắn.
Hai người liên tục phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, trên hôn dưới
hiếp, cảm giác này khiến Vô Thần cảm thấy cực độ sáng khoái vậy nên tốc
độ cũng không giảm lại chút nào. Cơ thể của Mặc Uyển vốn vẫn còn rất
nhạy cảm bởi vì mới ra lúc nãy nên nàng rất nhanh chóng đã lại lên đỉnh, một cơn thác nữa lại phun ra. Vô Thần để yên cho nàng lên đỉnh rồi sau
đó lại tiếp tục công việc của mình, dù là hắn đã cho phép bản thân cảm
thấy sướng nhưng lại không biết nên xuất tinh lúc nào mà hắn lại nghe
nói nữ nhân thích nhất mấy anh chàng lâu ra vậy nên hắn quyết định để
nàng ra dăm bảy lần rồi mình xuất tinh cũng được.
Làm như mình nghĩ, Vô Thần cũng liên tục đổi tư thế, liên tục kích
thích khiến Mặc Uyển lên đỉnh liên tục, gần như là không có thời gian
nghỉ. Cảm thấy vờn với nàng đã đủ, Vô Thần cắn nhẹ vào tai nàng, sau đó
nói:
"Ta....ra đây..."
"Nhanh lên....cho ta...tinh của ngươi...ta...không chịu được nữa!"
Mặc Uyển lúc này cơ bản không khác con điếm khát tình là mấy khi nàng
đôi lúc thậm chí không cần Vô Thần hoạt động mà đã tự mình làm được,
thậm chí còn làm tốt hơn. Cái mông lớn của nàng liên tục nhấp lên hạ
xuống vô cùng nhịp nhàng khiến Vô Thần đôi lúc cũng phải hít một hơi
lạnh, lúc đầu mặc dù nàng cảm thấy có chút đau nhưng hiện tại trong đầu
nàng chỉ có một sự khoái cảm điên cuồng, đến mức nàng không thể dừng
lại.
Vô Thần như nhận được chỉ dẫn, hắn ôm lấy Mặc Uyển sau đó gầm nhẹ một cái rồi cho một cú lút cán, tinh dịch nóng hổi của hắn không chút kiêng nể phun vào bên trong nàng. Cảm giác nóng hổi bên trong mình, Mặc Uyển
cũng nhanh chóng lên đỉnh, hai người cùng nhau tận hưởng khoái lạc.
Vô Thần thực sự không biết con người có thể ra bao nhiêu cũng như ra
bao lâu vậy nên hắn làm trọn vẹn mười giây mà số lượng dương tinh phóng
ra cũng rất nhiều, gần như đi tiểu. Hắn nhẹ nhàng nhấc nàng lên, dương
tinh còn dư nhanh chóng thông qua động huyệt rộng mở kia chảy ra ngoài,
phía dưới bụng của nàng cũng khẽ nhô lên.
"Thế nào?"
"Sướng...sướng....sướng lắm....mau cho ta thêm...." Mặc Uyển thực sự
đã sớm đạt giới hạn, hai mắt nàng trợn ngược lên, cơ thể đổ mồ hôi liên
tục, bên dưới của nàng cũng liên tục chảy ra dịch, thậm chí nàng còn
không nhịn được mà tiểu một bãi. Mặc dù như vậy nhưng Mặc Uyển vẫn chưa
thỏa mãn cơn khát tình của mình mà vẫn còn muốn làm tiếp, trong đầu nàng hiện tại chỉ có dục vọng chiếm hữu.
"Được thôi..." Vô Thần nở nụ cười, hắn còn sợ nàng ta muốn dừng lại
đây. Lật nàng ta lại, Vô Thần không chút thương hoa tiếc ngọc nào lại
đâm vào, cơ thể vốn nhạy cảm của Mặc Uyển lại run lên một cái rồi sau đó nàng lại ra nước. Vô Thần là như không nhìn thấy, liên tục đâm vào bên
trong nàng, thậm chí để đảm bảo mình đâm hết vào bên trong hắn còn cầm
hai tay của nàng rồi kéo về phía mình khiến Mặc Uyển trợn mắt, há miệng
lưỡi lè ra.
Hai người liên tục thay đổi tư thế, tư thế nào cũng làm vô cùng xuất
sắc khiến người ta khi nhìn chỉ có thể hứng lên. Vô Thần khi thì mạnh
bạo như dã thú nhưng khi lại nhẹ nhàng như tình nhân khiến Mặc Uyển liên tục lên đỉnh, liên tục cảm nhận khoái cảm, cảm giác này khiến nàng chỉ
muốn mãi sống trong nó. Hai người cứ thế làm đến khi mặt trời đã chậm
rãi xuất hiện phía bên kia sườn núi, Vô Thần hiện tại đang nằm dưới
nhưng ai cũng có thể thấy hắn mới là người chủ động khi liên tục nhấp
hông di chuyển. Mặc Uyển dù lên cơn động tình nhưng làm ròng rã một đêm
nàng cũng chịu không nổi, cơ thể cũng đã vô lực, chỉ có thể bất lực rên
rỉ gợi cảm mà thôi. Vô Thần thấy mỹ nhân đã mệt hiển nhiên cũng cảm thấy mình có chút quá tay, lại gầm nhẹ một cái nữa rồi bắn hết vào bên trong nàng. Cái bụng nhỏ của nàng hiện đã có chút nhô lên giống hệt đang mang thai, có thể thấy đêm qua hai người đã điên cuồng thế nào.
Ôm lấy mỹ nhân, hắn nhẹ nhàng thì thầm vào tai nàng:
"Ngủ đi, tất cả đã có ta...." Hắn một tay ôm lấy eo, một tay nhẹ
nhàng vuốt sau đầu nàng. Mệt mỏi cùng với buồn ngủ ập đến, lại thêm cảm
giác bình yên khiến Mặc Uyển cơ bản không tốn tới mấy giây liền ngủ
trong ngực hắn. Vô Thần thấy nữ nhân của mình mệt mỏi như vậy dĩ nhiên
cũng sẽ cảm thấy thương tiếc, hắn ôm nàng, để đầu nàng áp vào ngực hắn.
Trên cơ thể Mặc Uyển chợt xuất hiện một tấm áo choàng đen giống hệt với
Vô Thần bao bọc cơ thể mỹ miều kia lại. Sau khi chắc chắn không ai có
thể nhìn thấy cơ thể kiều diễm này Vô Thần mới nhìn về phía đám kia, hắn cười nói: