Bãi đỗ xe tên Lộ Thiên, lúc này bên trong là một mảnh hỗn loạn, không ít chiếc xe ngã trái ngã phải đâm nhau trên mặt
đất, đưa mắt nhìn lại, thế nhưng chỉ còn này một chiếc gọi là hoàn hảo.
Nhưng, nếu là xe Quý Tư, làm sao lại nằm trong tay người khác, động cơ
vẫn ở trong trạng thái phát động ?
Cho đến khi hai người tới
gần, mới phát hiện đều là người quen ―― đôi tình lữ vừa rồi cùng Tiền
Giai Hảo. Chỉ là bọn họ đang đứng ở bên ngoài xe, tựa hồ cùng người
trong xe nổi lên tranh chấp.
"Sao lại thế này?" Phương Việt chạy đến hỏi.
Tiền Giai Hảo thấy là người một nhà, lập tức lớn gan, cầm lấy tay Phương
Việt dỗi nói: "Còn không phải tại bọn họ." Cô ả chỉ ngón tay vào người
trong xe, "Đoạt xe của chúng ta, giảng đạo lý cũng không nghe."
Vừa nghe lời này, một nữ sinh trong xe không vui: "Đồ điên, đây rõ ràng là
xe chúng tao. Chúng tao vừa mở, đột nhiên xông tới chặn đường đoạt
xe...... Sớm biết mấy người bọn mày vô lại như vậy, còn không bằng đâm
chết luôn đi!"
"Ai ui. Còn muốn giết người, tao xem cái loại như mày, cho quái vật ăn còn chưa đủ nhé." Tiền Giai Hảo cũng hùng hổ doạ người.
Nghe hai nữ sinh chửi nhau là nhìn không ra cái gì thị phi nữa, Phương Việt chuyển đầu hỏi đôi tình lữ: "Đến tột là sao."
Nữ sinh tựa hồ thân thể không tốt lắm, giờ phút này sắc mặt tái nhợt, rúc
vào trong lồng ngực bạn trai. Nam sinh trấn định, trả lời: "Các cậu đi
rồi chúng tôi tới bãi đỗ xe trước, cũng tìm được xe, nhưng không chìa
khóa. Sau lại tới một đám người, bọn họ không biết như thế nào cầm chìa
khóa xe Quý Tư, muốn lái xe chạy lấy người, tôi ngăn cản bọn họ. Tiếp
theo......" Cậu ta nhún nhún vai, "Như cậu nhìn thấy đấy, cũng không
chịu nhượng bộ."
Phương Việt nhìn bên trong xe, lúc này bên
trong ngồi một nam ba nữ, mà bên mình cũng có năm người, không thể ngồi
cùng nhau. Anh ngăn Tiền Giai Hảo tiếp tục chửi nhau, đẩy cô ả về phía
sau, hỏi nam sinh ngồi ở ghế điều khiển: "Mấy người nhặt được chìa khóa ở nơi nào?"
"Nhặt cái gì nhặt, đã nói là xe của chúng tôi......"
nữ sinh trong xe kia lại muốn nói, bị người ngồi ở ghế điều khiển đánh
gãy.
Nam sinh nói: "Nhặt được trên đường, chỉ là thử thời vận, không ngờ tới có thể mở ra."
"Dương!" Nữ sinh bất mãn nhìn bạn mình nói ra sự thật.
"Nhưng vô luận như thế nào, dù sao hiện tại chìa khoá cũng ở trên tay chúng
ta, làm sao có thể nhường cho các người." Nam sinh tên Dương tiếp tục
nói, "Hiện tại trên xe còn có thể ngồi thêm được vài người, mấy người
thương lượng đi, xem ai lên xe, cho mấy người một phút đồng hồ."
"Vô lại! Ăn trộm!" Tiền Giai Hảo nhịn không được chửi ầm lên.
Nhưng Dương lại bất vi sở động, tựa cửa sổ lên xe, hoàn toàn ngăn cách tầm mắt.