Niềm vui đến bất ngờ quả thực khiến hắn có chút ngạc nhiên, nhưng vì một
tương lai hòa thuận, hắn vẫn phải hỏi một chút cho ra nhẽ.
"Cuối cùng là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ nàng đến mùa động dục?" Lăng Thiên ngạc nhiên hỏi.
"Có ngươi mới đến mùa, cả nhà ngươi mới đến mùa!" Arina bực bội quát, sau đó liếc xéo Lăng Thiên ám đạo nói:"Ngươi thân là long tộc mà không
biết về huyết mạch của mình ư?"
Huyết mạch?
"Cao quý?"
"Đúng, rất cao quý, vô cùng cao quý!" Arina gật đầu, sau đó tiếp tục
ve vẩy cái mông khuyển của mình:"Đã biết cao quý còn chưa mau tới, ta
muốn xem xem long tộc và khuyển yêu tộc chúng ta hậu đại sẽ mạnh thế
nào?"
"Ah?"
"Vì cái gì?" Lăng Thiên thẫn thờ, hắn còn đang muốn dùng tình cảm
chân thành đến ve vãn nàng đây này, ai ngờ nàng lại chủ động như thế.
Lại còn muốn mang thai bảo bảo của hắn nữa chứ? Nàng mà làm được hắn đội nàng lên đầu!
Thấy Lăng Thiên vẫn chưa khai khiếu, Arina rốt cuộc không nhịn được
nữa, đành phải bò dậy, từ từ giải thích cho hắn nghe:"Ngươi chưa từng
nghe nói truyền thuyết..."
"..."
"Thậ- Thật có chuyện đó?" Lăng Thiên mặt mũi có chút ăn phải ruồi hỏi.
Hóa ra nàng không phải vì vẻ đẹp trai phong thần tuấn lãng hay sức
mạnh của hắn mà chuyển ý, mà rốt cuộc là vì lời đồn đại từ tận xa xưa
của bè lũ yêu tộc.
Song tu với long tộc, đẻ ra hậu đại chắc chắn cao quý?
Về điều này Lăng Thiên cũng không có phủ nhận, bởi dù sao thì ở dù ở
bất kỳ thế giới nào đi chăng nữa, long tộc loại này vẫn là đỉnh của
chuỗi thức ăn.
"Nãy nàng còn vì tướng công mình mà phẫn nộ, giờ đã quay ngoắt sang
bày tỏ với ta làm ta cảm giác có chút giả tạo đây này?" Lăng Thiên cười
cười nói.
"Hừ!" Arina hừ lạnh một tiếng, sau đó nheo mất nhìn về phía phương xa nói:"Nếu không phải tiểu tiện nhân Izayoi kia, ta sẽ không phải thủ
thân suốt mấy chục năm trời. Thử hỏi xem, nếu như nữ nhân của ngươi suốt từng ấy năm không bị ngươi đút vào, nàng ta có chịu nổi không?"
Ân, nghe cũng có lý!
"Tùy tiện một người khác không được sao? Giống như ta nhìn bên cạnh
nàng cũng không thiếu tiểu yêu-" Lăng Thiên đùa giỡn nói, nhưng lời vừa
dứt, Arina xem ra càng phẫn nộ hơn.
"Ngươi thì biết cái gì về tộc yêu khuyển chúng ta? Bởi mỗi người cả
đời chỉ có thể tòng một phu, nếu như không phải tình huống đặc biệt ,
cho dù đến chết cũng không được thay lòng đổi dạ!" Arina nhổ nước bọt
khinh bỉ, sau đó giống như cười mà không phải cười nói:"Còn nữa, ta thân là công chúa của tộc yêu khuyển, ai có tư cách cưỡi lên người ta nếu
như huyết mạch không tinh thuần chứ?"
"Thế Inu no Taisho là-?" Lăng Thiên tò mò, hắn cũng chưa biết về gia hỏa này trước đó lắm.
"Inu no taisho?" Arina nhắm mắt một lúc, sau đó bình tĩnh trả
lời:"Đúng, hắn là tướng công của ta, bởi trước kia hắn từng là đại tướng quân dẫn dắt tộc yêu khuyển xưng bá, cha ta vì cảm thấy hắn xứng đáng
nên gả ta cho hắn!"
Hôn nhân sắp đạt sao?
"Vậy ý nàng nói là nếu như không phải hắn có huyết mạch cao quý cùng
chiến công hiển hách, khi đó nàng cũng sẽ không để hắn cưỡi lên người
mình?" Lăng Thiên có chút ngớ ngẩn, hắn còn tưởng Arina yêu tên kia lắm
cơ chứ?
Vậy mà trước đó muốn ăn tươi nuốt sống Izayoi, hóa ra không phải vì
tình cảm mà là vì bản thân mất đi kẻ có đủ tư cách cưỡi lên người mình
à?
"Ngươi nói đúng, mặc dù ta cùng hắn đã có một đứa con tên là
Sesshomaru, nhưng dù sao thì cảm tình loại này cũng không có tồn tại,
thế nên việc sinh hoạt vợ chồng cũng chỉ là nghĩa vụ!" Arina nhún vai,
sau đó gương mặt lạnh lùng nói tiếp:"Nhưng dù sao thì, hắn cũng là người duy nhất có tư cách cưỡi lên ta, mà nay hắn bị con kỹ nữ kia gián tiếp
hại chết. Thử hỏi, ta không tức giận sao được?"
"Ài" Lăng Thiên lần này quả thực bó tay rồi, nhưng tiếp sau đó, hắn
giống như nhớ ra điều gì, vội vàng nhìn nàng hỏi:"Khoan đã, nếu như
trước đó ta cưỡi lên người nàng, cuối cùng thì nàng cũng chẳng có yêu ta mà chỉ coi ta là công cụ duy trì nòi giống có phải không?"
"Hả?" Arina giống như có chút ngạc nhiên nhìn Lăng Thiên, sau đó cũng không do dự gật đầu.
Thậ- Thật là như thế?
Giờ thì hắn đã hiểu cái điều kiện " Ngoại trừ tình huống đặc biệt"
lúc nãy nàng nói là như thế nào. Đó là chỉ khi nàng gặp được người có
huyết mạch cao quý hơn cả nàng thì mới chấp thuận tiếp tục tái giá, bằng không vẫn sẽ phải thủ thân cả đời.
Mà tộc yêu khuyển, huyết mạch trong giới yêu quái đã là đỉnh cấp tồn
tại. Muốn vượt quá... không có khả năng, trừ phi là chỉ có long tộc,
phượng tộc loại kia, mà đúng lúc Lăng Thiên hắn, thình lình chính là!
Lần đầu tiên trong đời, Lăng Thiên gặp phải tình huống éo le này khiến hắn có chút... lạ lẫm?
"Đây có nên gọi là ăn cơm trước kẻng không ta?" Lăng Thiên đắn đo một chút, sau đó ánh mắt hắn liền hiện lên tinh quang.
Đã Arina không coi trọng thứ tình cảm loại này, đã thế thì hắn sẽ để
cho nàng không biết mà lạc nhập trong đó, cuối cùng vĩnh thế mà không
thoát ra được.
"Thế nào, ngươi không muốn cưỡi lên ta sao? Ta tưởng long tộc kẻ nào
cũng tà dâm lắm chứ?" Arina tiếp tục lắc mông kích thích, đồng thời
trong lòng nghi hoặc.
Tên này, có thực là long tộc không vậy? Ta đường đường là công chúa
tộc yêu khuyển, nhan sắc đỉnh cấp mà hắn vẫn còn chưa nhào lên người ta
rồi điên cuồng chà đạp, trái lại còn bình tĩnh đứng đó nói lời nói nhảm.
Thật kỳ quái!
"Được rồi, nhưng trước tiên nàng biến trở về hình người đi đã!" Lăng Thiên lắc đầu nói.
Dùng hỏa long thân thể ấy ấy với một con mẫu khuyển yêu... Dù đây không phải là lần đầu, nhưng hắn vẫn không muốn làm ah.
Nghĩ tới hình ảnh đó trong đầu... Ây da, thật cay con mắt!
"Ngươi đúng là lắm chuyện đâu!" Arina phiền muộn, nhưng cũng không có phản đối liền theo lời Lăng Thiên, biến trở lại hình dạng nhân loại.
Nhìn Arina với mái tóc màu bạc trắng cùng bộ đồ quý phái trước mặt,
Lăng Thiên cũng liền giống như nàng, quay trở lại về hình dạng soái ca
tóc đỏ mặc bạch bào trước đó.
"Không thể không nói, dù cho biến trở về nhân loại, ngươi vẫn thực sự là một quý ông nha?" Arina che miệng cười khanh khách, sau đó đưa tay
chọc chọc vào ngực hắn.
Cứng rắn, mạnh mẽ... Hương vị trên người hắn thực sự rất quyến rũ.
"Nhưng mà tại sao khi ở hình dạng này ta liền lại ngửi thấy cái mùi
bán yêu chết tiệt kia?" Arina cau mày, nhưng nghĩ tới Lăng Thiên có thể
biến thân thành bản thể - điều mà chẳng có bán yêu nào làm được liền
không suy nghĩ nhiều, sau đó ngước nhìn lên hắn, tiếp tục giễu cợt:"Giá
mà ta có thể gặp được ngươi trước khi gặp cái tên hỗn đản kia thì tốt
biết mấy?"
Gặp được ngươi sớm hơn thì ít nhất, mấy chục năm qua, chỗ đó của ta sẽ không bị đóng mạng nhện!
"Lời này nghe có chút vô tình nha, đừng quên nhi tử ngươi đã lớn được vô số năm rồi!" Lăng Thiên cười nghiền ngẫm, sau đó liền từ từ đưa tay, tuột đi lớp quần áo trên người nàng ném xuống đất...