Nhìn đám tay chân đã liên thiếp ngất xỉu bởi uy áp mà Long Vũ Âm tạo ra,
Long Thiên Minh run rẩy, lùi về sau một bước, chỉ tay về phía nàng kinh
hãi hỏi:"Ngươi-Ngươi là làm cách gì?"
Long Vũ Âm không trả lời, trong nội tâm của nàng chỉ có duy nhất hình bóng của Lăng Thiên, còn lại những thứ khác nàng hoàn toàn không để vào mắt.
"BÃO TỐ CÀN KHÔN!"
Chỉ thấy lúc này, Long Vũ Âm phẩy tay, ngay lập tức một cơn lốc to
lớn cao tới vạn trượng từ trong hư không xuất hiện dần dần tiến về phía
Long Thiên Minh. Những nơi nó đi qua đều mang uy lực hủy diệt, có thể
càn quét mọi vật cản trên đường đi!
Nhìn đòn tấn công của Long Vũ Âm, Long Thiên Minh điên cuồng phất
chưởng đối chọi. Nhưng là, bất kể hắn sử dụng võ kỹ nào, uy lực lớn bao
nhiêu, nhưng khi chạm vào cơn lốc xoáy thì giống như tiến vào lỗ đen
vậy, biến mất không còn chút dấu vết.
-"Người-Người đâu, mau mau cản lại cho ta!" Long Thiên Minh nhìn về phía 8 tên Long Đạo Cảnh cường giả la lớn.
8 tên long đạo cảnh cũng thấy tình thế không ổn, mau chóng định tiến tới vây giết Long Vũ Âm.
-"Không được, đừng có phá bỏ luật lệ chứ..." Lăng Thiên từ phía xa xa mỉm cười nhẹ nhàng nói, ngay sau đó, cả 8 tên cường giả long đạo cảnh,
không một ai có thể di chuyển dù chỉ một bước!
KHÔNG GIAN CẦM CỐ - Một trong những quyền năng của Palkia.
Nhìn cơn lốc xoáy dữ tợn đang lao nhanh về phía mình, Long Thiên Minh điên cuồng chửi bới:"Khốn kiếp, các ngươi đui mù hết rồi hay sao? Sao
không ai tới giết ả vậy?"
Long Thiên Minh lúc này đã không còn quan tâm cái gọi là mặt mũi, hắn chỉ muốn nhanh chóng vây giết Long Vũ Âm, chấm dứt cơn ác mộng của thực tại này. Nhưng là, dù cho hắn có gào đến khản cổ, không một ai trong số 8 tên Long Đạo cảnh cường giả đó có thể động đậy.
Thấy mấy tên người theo đuổi vẫn không có nghe, Long Thiên Minh cười
điên cuồng, trông vô cùng dữ tợn, hắn nhìn về phía Long Vũ Âm nói:"Long
Vũ Âm, ngươi khá lắm! Không biết ngươi dùng cách gì để có thực lực như
ngày hôm nay, nhưng ta Long Thiên Minh chắc chắc trong tương lai sẽ
không như hiện tại đâu, ngươi chờ!"
Không đánh thắng được người ta liền quay ra chửi, đúng là chó cùng dứt dậu!
Cơn lốc lúc này đã va chạm tới thân hình khổng lồ của Long Thiên
Minh, Dù cho có Hắc Ám Thánh Long, tu vi có chênh lệch vài cảnh giới nhỏ nhưng dưới đòn công kích của Long Vũ Âm, Long Thiên Minh bé nhỏ không
khác gì con kiến hôi cả.
Làn da hắn nhanh chóng bị bong chóc, máu me điên cuồng chảy dài...
Long Thiên Minh nhắm mắt, hắn chờ đợi cơ thể sẽ tái sinh ở hồn điện, hắn thề sẽ phải báo thù mối nhục ngày hôm nay. Tiếc là...
"Dù đây không phải lần đầu ta chết, nhưng sao nó lại đau đớn đến như
vậy?" Long Thiên Minh run rẩy nghĩ, hắn mở mắt ra nhìn xung quanh, đảo
mắt liên tục cuối cùng dừng vào trên người một thân ảnh.
Ánh mắt thâm thúy, nụ cười hiền lành đang ngồi trên ghế mà nhìn hắn,
nhưng không hiểu sao cơ thể hắn vô cùng ớn lạnh, nó còn ghê rợn hơn cả
hiện tại khi bị cơn lốc xé thành từng mảnh.
-"Chả nhẽ..." Long Thiên Minh muốn nói gì đó, nhưng lúc này toàn bộ người của hắn đã tan thành tro bụi, chết không thể chết lại!
"Xin lỗi nhé, thân là kiến hôi mà suốt ngày nhảy nhót thì không nên
đâu" Lăng Thiên suy nghĩ, hiển nhiên đối với Long Thiên Minh, cũng giống như đám người Nghiêm Hạo, hắn cũng đã phong tỏa không gian để linh hồn
hải của Long Thiên Minh không còn liên kết được với mệnh hồn ở hồn điện, qua đó chấm dứt hoàn toàn sinh mạng của Long Thiên Minh.
8 tên cường giả Long Đạo cảnh nhìn chủ tử của mình chết về sau, bọn
hắn cũng chỉ nghĩ rằng Long Thiên Minh cũng đã quay trở về hồn điện nên
cả đám đều bình tĩnh nhìn về phía Long Vũ Âm rồi nói:"Long Vũ Âm tiểu
thư, bọn ta chỉ tuân lệnh Long Thiên Minh, mời ngài mong chóng để chúng
ta rời đi!"
Cả 8 tên tuy hiện tại không thể di chuyển, nhưng trong thâm tâm bọn
hắn vô cùng coi thường bàng môn tà đạo này, bọn hắn nghĩ rằng Long Vũ Âm không thể giết bọn hắn cũng như có tư cách giết bọn hắn. Không nói đến
tu vi chênh lệch lớn, quan trọng nhất bọn hắn cũng là thành viên của
Long Ấn thế gia, nếu như có gì bất trắc xảy ra, Long Ấn thế gia sẽ bị
tụt một mảng lớn về sức mạnh.
Long Vũ Âm cũng không biết tại sao lúc trước Long Thiên Minh cầu cứu
mà 8 tên này lại không di chuyển, nàng không biết Lăng Thiên âm thầm ra
tay nên chỉ nghĩ rằng bọn hắn cũng là người nguyên tắc, tuân thủ luật
lệ.
Dù rằng, nàng rất muốn chém giết bọn hắn cho hả giận vì lúc trước
cùng với Long Thiên Minh dám chặn giết nàng, khiến nàng xém chút nữa mất đi Tạ di và Lâm di mãi mãi, nhưng nàng hiểu nếu dựa vào thực lực, nàng
không biết có thể vượt cấp chiến đấu được hay không...
"Bốp bốp bốp!"
Phía xa, trên ghế Lăng Thiên vỗ tay, hắn không ngờ lại có thể chứng
kiến có người rẻ rách đến mức này, hắn bay tới bên cạnh Long Vũ Âm rồi
nói:"Âm nhi, nhắm mắt lại đi!"
Long Vũ Âm không hiểu tại sao, nhưng cùng tin tưởng Lăng Thiên, nàng yên yên ổn ổn tựa vào lồng ngực hắn mà nhắm mắt lại!
Lăng Thiên sau đó nhìn về phía đám Long Đạo cảnh cường giả, bọn hắn
cũng đồng thời nhìn về phía Lăng Thiên. Bỗng chốc, toàn bộ không gian
xung quanh bọn hắn tối sầm lại, và rồi... Không còn và rồi nữa, khoảnh
khắc bọn hắn tiếp xúc với ánh mắt của Lăng Thiên, tất cả chính thức đã
chết rồi, chết như thế nào thì ngay cả bọn hắn đều không rõ.
Lăng Thiên lắc đầu, phất tay một cái, một ngọn lửa đen từ hư không
xuất hiện, đem toàn bộ thân thể 8 tên cường giả long đạo cảnh đang ngây
ngốc đứng đó cùng với đám thiên tinh, thiên chuyển cường giả bị uy áp
của Long Vũ Âm đánh ngất đồng thời thôn phệ.
Tsukunoyomi và Amaterasu... 2 trong số các tuyệt kỹ mà Lăng Thiên thường hay sử dụng!
-"Được rồi, mở mắt ra đi!" Lăng Thiên vỗ nhẹ vào lưng Long Vũ Âm.
Long Vũ Âm mở mất, nàng nhìn xung quanh không có lấy một bóng người,
dù rất tò mò chuyện gì xảy ra nhưng nàng hiểu có những thứ không cần hỏi cũng có thể biết kết quả rồi.
-"Âm nhi, nói cho ta xem, ngươi đến nơi này vì mục đích gì?" Lăng Thiên cười hỏi.
Nghe được câu hỏi của Lăng Thiên, Long Vũ Âm đỏ mặt, thẹn thùng không dám nói.
-"Cô gia, tiểu thư đến nơi này vì nghe nói có món bảo vật dễ dàng
khiến phụ nữ hoài thai, thế nên nàng..." Bên kia, Tạ di nhanh nhảu đáp.
Nghe được Tạ di nói, Lăng Thiên cười vô cùng dâm đãng nhìn về phía
Long Vũ Âm. Long Vũ Âm thấy vẻ mặt đó của Lăng Thiên, nàng cười khổ, bởi nàng biết sắp tới nàng chuẩn bị lại không xuống được giường một thời
gian nữa rồi.
-"Âm nhi ngốc, nếu muốn mang thai như thế, vi sư sẽ giúp cho!" Lăng
Thiên đưa tay xuống, bóp nhẹ vào mông nàng, sau đó cả 2 cùng biến mất,
đi đâu đó làm việc gì thì ai ai cũng biết!
Không gian vắng lặng, lúc này chỉ còn có 2 người đang lơ lửng, ngơ ngác nhìn xung quanh.
-"Chúng ta... Về chứ nhỉ?" Lâm di quay sang nhìn Tạ di, hỏi một câu vô cùng ngớ ngẩn!