Ngày một gần cửa thành Bạch Du cảm xúc càng phức tạp, chỉ mới có mấy ngày ngắn ngủi nhưng biết bao nhiêu chuyện đã xảy ra.
Từ chuyện bị linh thú rượt đuổi cho đến bị người truy sát, đối với Bạch Du những thứ này đều là kinh nghiệm xương máu.
Nhất là lần ám sát đó, nếu không phải có Thanh Man Ngưu Vương vô tình cứu hắn một mạng, có lẽ hắn đã không còn sống nữa.
“ Thanh thúc...tại sao ngươi phải làm vậy, tại sao” Bạch Du vừa đi vừa lẩm bẩm, khuôn mặt thất thần.
“ Này cậu trai trẻ phía trước, trước tiên hãy dừng lại để kiểm tra đã” một giọng nói khàn khàn vang lên.
Bạch Du nghe thấy tiếng người gọi, giật mình tỉnh lại. Trước mắt hắn hai người trung niên đi tới.
Một người làn da ngăm đen, khuôn mặt có một vết sẹo kéo thẳng từ mí
mắt đến dưới miệng trông rất dữ tợn. Người còn lại có khuôn mặt hiền
lành, chòm râu quai nón rậm rạp, đang nhìn Bạch Du mỉm cười.
Hai người họ đều ăn mặc cùng một kiểu, quần và áo đều thuần một sắc xanh lá mạ, đây là đồng phục chung của quân đội.
Sau khi thế giới biến đổi quân đội tuy vẫn còn tồn tại, nhưng bản chất thì hoàn toàn đổi khác.
Hiện này thế giới đã không còn phân chia các quốc gia, chính phủ cũng hoàn toàn sụp đổ. Thế giới hiện nay đứng đầu bởi các tập đoàn lớn, quân đội cũng thuộc sở hữu của họ.
Hầu hết các tập đoàn lớn đều liên quan đến linh thú, giống như Tiến Hóa Tháp, hay Linh Chủng Các.
Bọn họ một là bên mảng nghiên cứu cách tiến hóa linh thú, hầu hết các công thức để tiến hóa linh thú đều do bọn họ nghiên cứu ra. Dù gì nếu
hủy khế ước với linh thú thì cho dù có thuốc hồi phục cũng cần nửa năm
để tĩnh dưỡng để có thể kí kết linh thú khác.
Mà đối với người trẻ tuổi thì nửa năm là đủ để chúng bạn cùng trang
lứa đè ép một đầu, thế lên những ra đình giàu có thà bỏ ra một số tiền
lớn để giúp con cháu tiến hóa linh thú, chứ cũng không tìm linh thú mạnh hơn cho bọn trẻ khế ước.
Một bên còn lại thì chuyên môn thu thập các loại trứng linh thú hoặc
linh thú ẩu thể, để bán cho các Ngự Linh Sử. Hầu như tất cả các linh thú quý hiếm hoặc huyết mạch cao cấp đều xuất phát từ Linh Chủng Các.
Thậm trí nhiều loại linh thú có tiền cũng không mua được. Tất nhiên
vẫn còn nhiều các tập đoàn khác, nhưng hầu như tất cả đều phát triển các mảng liên quan đến linh thú.
Số lợi nhuận bọn hắn kiếm được là một con số thiên văn, không những
thế một số cách tiến hóa linh thú đặc biệt, dị biến hay các linh thú có
huyết mạch cao quý, bọn hắn sẽ không đưa ra bán mà giữ lại người mình
dùng.
Từ tiền tài cho đến vũ lực những tập đoàn này đều đi đầu tất cả, nhờ
những thứ này mà địa vị của bọn họ càng ngày càng vững chắc.
Còn quân đội hiện giờ, nói về bản chất thì là một trời một vực. Thế
giới dị biến súng đạn đã không còn tác dụng, có chăng thì cũng chỉ là
đối với người thường mà thôi.
Các quân nhân hiện giờ đều là các Ngự Thú Sử được huấn luyện nghiêm
chỉnh, nhiệm vụ chủ yếu của những quân nhân này là thám hiểm các linh
địa bí ẩn, hoặc xông pha những nơi nguy hiểm để mang lại nơi ích cho
nhưng tập đoàn lớn.
Người đứng đầu các thành phố phần lớn đều là do người của những tập đoàn lớn đảm nhiệm.
Diện tích con người sinh sống hiện nay chỉ bằng một phần mười diện
tích lúc linh địa chưa xuất hiện. Linh địa xuất thế, linh thú hung tan
tàn sát con người nên dân số hiện này trên toàn thế giới cũng chưa đến
một tỷ người.
Vì những nguyên nhân đó mà việc qua lại giữa nhưng thành phố khó
khăn. Chưa nói đến khoảng cách giữa hai thành phố rất xa, chỉ nói đến
trên đường đi phải đi qua các loại linh vực, linh thú tập kích cũng đủ
để nhiều người trùng bước.
Hiện giờ việc liên lạc giữa các vùng cũng chỉ có thể thông qua sóng
vô tuyến. Khoảng cách xa xôi, quãng đường nguy hiểm nếu là với công nghệ thời đó tất nhiên là không được.
Nhưng bây giờ, qua thời gian dài nghiên cứu, lại thông qua một số
loại linh thú đặc thù, việc này đã hoàn toàn không còn khó khăn.
Tuy rằng bây giờ thế giới đã thay đổi, nhưng rất nhiều người cũng
không thể trở thành Ngự Thú Sử. Thế nên các lớp học, trường đại học dành cho người thường, đạo tạo những chức nghiệp quan trọng như các nhà khoa học, nhà nghiên cứu vẫn còn tồn tại.
Còn những nơi đào tạo ra Ngự Thú Sử và Tiến Hóa Sư thì được gọi là
học viện. Tuy học viện không khó để đăng kí nhập học, nhưng trở thành
Ngự Thú Sử tồn tại rất nhiều nguy hiểm làm cho rất nhiều người chùn
bước.
Còn cái nghề Tiến Hóa Sư vốn là chức nghiệp đốt tiền dành cho các đại gia, các gia tộc lớn. Bởi vì muốn trở thành một Tiến Hóa Sư thì phải
cần một lượng tài nguyên khổng lồ.
Càng lên cao càng cần các loại tài nguyên cao cấp để thực tập, nghiên cứu. Mà chả ai làm một hai lần mà thành ngay cả.
Có người ít thì mấy chục lần, nhiều thì mấy trăm lần. Từ đó có thể tính được số tài nguyên cần thiết là khổng lồ như thế nào.
Mà càng Tiến Hóa Sư càng cao cấp khi thực nghiệm cũng cần tài nguyên
chất lượng càng tốt, càng quý hiếm, mà số lượng cũng chả ít đi đâu đươc.
Nói đến cho cùng Tiến Hóa Sư là cái chức nghiệp đốt tiền mà đi lên,
là cái trò chơi cho ngươi giàu, còn kẻ nghèo thì nên tránh càng xa càng
tốt.
Cũng vì nguyên nhân đó mà Tiến Hóa Sư rất hiếm thấy, có địa vị rất
cao. Bởi vì các Tiến Hóa Sư phần lớn là người có bối cảnh, nhất là Tiến
Hóa Sư càng cao cấp thì hầu như không có ai là không có thế lực sau
lưng.
Linh thú của những Ngự Thú Sử đạt đến bình cảnh, nếu muốn chúng tiếp
tục phát triển thì phải cho chúng tiến hóa. Lúc đó cũng chính là lúc cần đến Tiến Hóa Sư.
Nhưng ai lại chịu đi giúp người ngoài tiến hóa linh thú đây, thế là
các Ngự Thú Sử lại phải tìm đi thế lực lớn để gia nhập. Mà cho dù gia
nhập được rồi, nhưng nếu là chưa làm ra cống hiến cho thế lực đó thì
cũng không được Tiến Hóa Sư tiến hóa linh thú cho.
Chỉ như vậy cũng đủ để thấy được địa vị của tiến hóa sư ngày nay. Một Tiến Hóa Sư cao cấp đều được người xung quanh lấy lòng, bởi vì bọn họ
một ngày nào đó, không sớm thì muộn cũng cần nhờ đến Tiến Hóa Sư.
“ Cậu thiếu có thể xuất trình giấy thông hành của cậu không” người trung niên có khuôn mặt hiền lành mở miệng nói chuyện.
Giấy thông hành là một loại đồ vật để xác minh thân phận, đề phòng có kẻ bị truy nã lẩn trốn qua lại giữa các thành phố khác.
May mắn là giấy thông hành rất quan trọng, nên Bạch Du cũng để chung
với đống tài liệu quý, còn được bảo toàn nguyên vẹn. Nếu không thì cũng
bị hủy trong lúc hắn đảo tẩu khỏi tên hắc y nhân rồi.
Bạch Du lấy ra một tờ giấy đã được gấy kĩ lại, có màu xanh lục đưa
cho người trung niên. Giấy thông hành cũng có cấp bậc, màu lục giành cho khu dân nghèo và khu dân thường, màu lam dành cho khu giao thương và
màu hồng dành cho khu cao cấp.
Còn có cả màu tím và màu vàng kim, nhưng riêng hai màu này thì được
thiết kế theo dạng tấm thẻ và chỉ có một số người đặc biệt mới có thể
nắm giữ. Ví dụ như nhà nghiên cứu có vị trí quan trọng hay các tiểu thư, thiếu gia của các tập đoàn lớn.
Người trung niên sau khi so sánh giấy thông hành và diện mạo của Bạch Du, liên trả lại giầy thông hành cho hắn và tránh người sang một bên để lộ cộng thành để đi vào.
“ Khoan đã” ngay lúc Bạch Du đang định bước vào thành phố, thì có âm thanh gọi lại hắn.
Bạch Du quay người qua, bất ngờ phát hiện người gọi lại hắn chính là người trung niên da ngăm đen, với khuôn mặt có vết sẹo.
“ Cầm lấy, lần sau không có thực lực thì đừng ra khỏi thành” người
trung niên không chờ Bạch Du mở miệng liền quăng qua một thứ sau đó quay người dời đi.
Bạch Du vội vàng tiếp lấy, nhìn kĩ thì ra lại là một chiếc áo choàng
màu đen, bao phủ từ đầu đến chân. Hắn ánh mặt kinh ngạc nhìn theo bóng
lưng của người trung niên.
“ Cám ơn” Bạch Du thì thào hai tiếng, quay lưng đi vào thành phố.