Nếu như
Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu của Mạn Mạn Hà Kỳ Đa thiên về chính kịch, cốt truyện triển khai đương nhiên phải chặt chẽ, hình tượng nhân vật
đương nhiên phải đắp nặn kỳ công. Ngược lại
Thiên Hoàng Quý Trụ là một bộ
đam mỹ ngược tra, báo thù, sảng văn điển hình, thì không nhất thiết phải khắt khe đến thế. Sảng văn mà, chỉ cần sảng là được.
Giới thiệu truyện:
Thái tử Kỳ Kiêu thân phận tôn quý, nhưng vì không phải con ruột của
hoàng đế mà nơi chốn bị hãm hại; Lĩnh Nam thế tử Bách Nhận, vì con dân
đất phong mà vào kinh làm chất (con tin).
Từng có quá
khứ tương tự, thái tử liếc mắt liền nhìn trúng chất tử điện hạ vẻ ngoài
kiên cường, dung hết thủ đoạn, ép buộc cũng được, dụ dỗ cũng thế, kiên
quyết không buông tha cho dù là thân hay tâm. Mà thế tử liền ở từng chút một thủ đoạn, cho dù ôn nhu lại không hề không mạnh mẽ điên cuồng kia,
dần dần rơi vào, càng lúc càng sâu.
Đây là chuyện kể về một tiểu
công thần kinh, phúc hắc lại biến thái từng bước ép sát, rốt cuộc bắt
được tâm tiểu thụ, cũng là chuyện về một thái tử từ trong hoàn cảnh khó
khăn từng bước vươn lên từng bước báo thù, rốt cuộc chiếm được ngai
vàng.
Thái tử công từng bước đốn gục chất tử thụ, dưỡng thành + sủng nịch
[
Cung đấu, tình yêu cưỡng chế, không ngược không rối rắm, càng lúc càng hường phấn càng lúc càng thoải mái.]
[Triều đại tự sáng tác không nên khảo chứng, khiến mọi người chê cười rồi. Cô nương nào yêu thích thì cất chứa đi ^^ cúi đầu]