Lần này [ hiệp đường ] nhận được hai
giải thưởng lớn, một là nữ phụ xuất sắc nhất thuộc về Chu Tử Tri, một
giải Cống Hiến trao cho Trần Công Khắc, một đôi nam nữ phụ lấn át cả cặp đôi chính .
Mọi người đều lăn lộn trong giới văn nghệ , khả năng diễn xuất chắc chắn phải có, mọi ghen ghét đố kỵ đều được ẩn giấu bên
trong, giải thưởng không tới tay đã là sự thật , mặt ngoài vẫn phải giữ
gìn thể diện nên phóng viên có hỏi cảm nghĩ thì ai cũng bảo sẽ tiếp tục
phấn đấu hơn nữa.
Trần Gia đi ngang qua Chu Tử Tri, khô khan nói một câu,"Chúc mừng."
Vừa nghĩ đến người này tương lai sẽ trở thành chị dâu của mình, ngày lễ
ngày tết đều sẽ gặp mặt, còn phải mở to mắt nhìn đối phương và người anh thân thiết từ nhỏ đến lớn thân mật khắng khít, cô vẫn chưa thể thuyết
phục mình chấp nhận sự thật.
Trần Gia vừa đi vừa cắn môi tỏ vẻ ấm ức, sao anh lại thích Chu Tử Tri nhỉ , có thấy anh ấy xem TV bao giờ
đâu, cũng chưa từng thích minh tinh nào mà.
Thiệu Nghiệp bên cạnh nâng tay, ngón cái sờ sờ cằm, giở giọng già dặn sành sỏi,"Phụ nữ đố kỵ là một thứ rất đáng sợ."
Chu Tử Tri bình bình nói,"Đàn ông cũng vậy thôi." Người đàn ông của cô chính là ví dụ tiêu biểu.
Thiệu Nghiệp đại diện phe chủ nghĩa đàn ông lên tiếng phản đối," Bản chất nam nữ khác biệt."
Chu Tử Tri đang muốn lý luận với hắn một phen thì Giản Dư gọi ra, cô nghĩ
có thể kéo phe rồi, vì Giản Dư luôn có cách khiến Thiệu Nghiệp ngậm
miệng lại.
"Chị Tử Tri, chị Ngọc bảo em chuyển lời, 4 giờ sáng
mai tụ họp, nên mình sẽ phải xuất phát sớm để kịp đến địa điểm quay
phim." Giản Dư nói tiếp,"Em gửi tin nhắn chi tiết qua cho chị, chị nhớ
xem nhé."
"OK."
Cô không đi xa khán đài, Vương Phú gần đó cũng tiến đến biểu đạt chúc mừng.
"Chúc mừng Tử Tri có một khởi đầu tốt đẹp nhé, vừa tái xuất lập tức lấy luôn giải thưởng rồi."
Chu Tử Tri lộ ra nụ cười khiêm tốn,"Đều nhờ Vương đạo diễn giúp đỡ."
"Tục ngữ nói sư phụ đón vào cửa, tu hành tại bản thân mà." Vương Phú liếc
đến Thiệu Nghiệp phía sau, lầm bầm lầu bầu,"Bản thân đã có bản lĩnh, lại có trợ thủ thực lực mạnh mẽ, như hổ thêm cánh, tài vận sáng sủa ......"
Hắn chỉnh chỉnh tây trang, cười nói,"Mong rằng lần hợp tác sau sẽ không quá lâu."
Vương Phú vừa đi, Trần Công Khắc liền đến , trước kia hắn và Vương Phú từng
đối nghịch quan điểm trên kịch bản, chạm mặt ít nhiều có chút mất tự
nhiên.
"Tử Tri, lúc em lên sân khấu bình tĩnh hơn anh nhiều, anh khẩn trương đến độ chân tay bủn rủn ."
"Em cũng khẩn trương mà." Chu Tử Tri nhỏ nhẹ, nghẹn cười,"Cảm nghĩ đã chuẩn bị sẵn đều quên mất tiêu ."
Trần Công Khắc tán đồng, ngại ngùng nói,"Anh cũng vậy, nói em nghe nè, anh
viết sẵn ra giấy chỉnh sửa tới lui mấy lượt, lại học thuộc lòng hết hai
ngày, đến lúc cầm micro một câu cũng không nhớ nổi."