Editor: demcodon
Là tạm giữ chức phó tổng giám đốc, thầy Trương rất nhanh biết đến việc
này. Ông không biết suy nghĩ thế nào nói với Chung Dịch chuyện mình muốn rèn luyện con gái một chút, hỏi Chung Dịch có thể để cho Trương Hi làm
việc chung với ông hay không.
Chung Dịch: "..."
Ông là cảm thấy cậu và Trương Hi sau khi kết bạn trên Wechat lúc nghỉ hè lại không có liên lạc à. Ý này dường như rất rõ ràng.
Có lẽ là biểu hiện của Chung Dịch quá rõ ràng, thầy Trương cười ẩn ý
nói: "Bây giờ Tiểu Hi cũng là sinh viên năm ba rồi. Em làm việc ở Thịnh
Nguyên rất tốt." Nếu không cũng không có thể tranh thủ được 70% tiền
thuê kho của Thịnh Nguyên. Trong đây không gian có thể thao tác quá lớn: "Thầy nghĩ để cho Tiểu Hi đến học với em."
Chung Dịch suy nghĩ một chút, quyết định nói thẳng ra một chút: "Thầy à, là như thế này, giúp cho đàn chị tăng kinh nghiệm, em sẽ không từ việc
nghĩa. Nếu thầy cảm thấy thích hợp không bằng trực tiếp để đàn chị đến
nhà máy chúng ta làm việc, được không?"
Thầy Trương thoả mãn cười.
Chung Dịch: "Đúng lúc, em cũng không nói dối thầy, gần đây em... đang theo đuổi một cô gái."
Thầy Trương cười gượng.
Chung Dịch khẽ mỉm cười nói: "Bình thường cũng không có ai tư vấn cho em. Đàn chị đến cũng có thể làm quân sự cho em."
Thầy Trương ho khan một tiếng: "Chuyện này... nói sau đi."
Ý của Chung Dịch quá rõ ràng. Điều này không liên quan đến 'đang theo
đuổi cô gái' trong miệng cậu là thật hay giả. Thậm chí rốt cuộc có người này hay không. Mà cậu đã biểu đạt rất rõ ràng mình hoàn toàn không có ý muốn yêu đương với Trương Hi. Nếu quả thật tồn tại cô gái đang theo
đuổi, có lẽ còn dễ nói một chút. Nếu như không có, chính là cậu tình
nguyện tạo ra một người cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều với Trương Hi trong vấn đề yêu đương này.
Thầy Trương cũng là người cần thể diện. Đến một bước này thì biết cần
phải dừng lại. Nhưng nói đi nói lại, việc để cho Trương Hi đến làm việc
dưới tay Chung Dịch không hoàn toàn là do cân nhắc xuất phát từ mặt tình cảm. Trương Hi đã là sinh viên năm thứ ba, vốn dĩ nên đi thực tập.
Nhưng trước đây nó chỉ làm một số dự án trực tuyến. Ngược lại cũng đã
lấy được chứng chỉ thực tập. Nhưng thầy Trương luôn cảm thấy vẫn làm một công việc vặt trong thực tế càng có thể rèn luyện con người.
Nghĩ tới điều này, thầy Trương chuyển đề tài. Ông không nhắc lại chuyện
để cho Chung Dịch dẫn dắt Trương Hi. Chỉ nói đơn giản: "Vậy chúng ta đã
bàn xong. Thầy sẽ hỏi lại Tiểu Hi. Nếu nó có thể tự mình tìm được việc
làm thì cũng không cần đến chỗ chúng ta." Rốt cuộc là sinh viên Đại học
Bắc Kinh, thầy Trương rất có tự tin về con gái của mình: "Thật sự xảy ra vấn đề gì thì xem lại một chút trong nhà máy chúng ta có thể sắp xếp
cho nó chức vụ gì."
Đây không phải là vấn đề.
Chung Dịch gật đầu nói: "Thầy xem đi." Chuyên ngành của Trương Hi là
tiếng Anh thương mại. Hiện tại, nhà máy bọn họ chỉ có một đơn đặt hàng
với Thịnh Nguyên. Nhưng thả tầm mắt ra thị trường quốc tế, hiệu suất và
giá cả của thủy tinh số 183 có đủ sức cạnh tranh.
Nói đến tương tự như công thức mà Chung Dịch đã viết trước đó. Thủy tinh số 183 cũng là sản phẩm nước ngoài sẽ sớm có loại này. Nhưng có thể
tiến hành phong tỏa kỹ thuật trong nước. Trước đây, các đầu tư trong
nước chỉ có thể lựa chọn giữa nhập khẩu trực tiếp và mua các sản phẩm
nhái. Nếu nói nhấn mạnh, thủy tinh số 183 cũng có thể được xếp vào loại
sau. Chỉ là so với những lần bắt chước tác phẩm từ trước, công thức của
thầy Trương đã được cải thiện một cách đáng kể.
Tại một quán rượu nọ, lúc thầy Trương hơi say thì nói rất nhiều. Từ chủ
trương hạ tầng quốc gia đến sự phát triển công nghiệp, nói đến khó khăn
và trắc trở từ