Editor: demcodon
Chung Dịch nhanh chóng chấp nhận sự thay đổi trong tâm lý của mình.
Cậu nhìn Trì Quân đang nằm trên sân cỏ, tầm mắt chậm rãi phác họa gương
mặt của đối phương. Sau khi thay đổi ánh mắt nên cả người Trì Quân đều
trở nên khác lạ. Trước đây Chung Dịch chỉ cảm thấy Trì Quân trông đẹp
trai và được nhiều bạn nữ thích. Lúc này lại bỗng nhiên phát hiện Trì
tổng nhỏ đâu chỉ đơn giản là đẹp, rõ ràng mỗi một tấc gương mặt đều lộ
ra trong sáng tuấn dật. Lông mày đẹp như tranh vẽ, phóng khoáng, sang
trọng và lịch sự.
Cậu đã xem bài phát biểu của Trì Quân. Sau khi nói đến người phụ trách dự án bên Thịnh Nguyên, còn nói về những thứ khác.
Khi ở bên Trì Quân là chuyện rất thả lỏng. Khi suy nghĩ về việc giao
tiếp, Trì Quân sẽ không bao giờ để kết thúc chủ đề. Nhưng nếu lộ ra ý
mình muốn im lặng thì Trì Quân nhất định sẽ nhanh chóng phát hiện. Sau
đó săn sóc mà yên tĩnh.
Trước mắt chính là như thế này. Sau khi cảm nhận được điều gì đó, Trì
Quân chậm rãi dừng lại. Hắn ngồi dậy trên bãi cỏ, lưng áo thể thao dính
lấm tấm cỏ. Bởi vì động tác trước đó mà trở nên nhăn nhúm.
Hắn mang theo mức độ quan tâm vừa phải hỏi Chung Dịch: "Làm sao vậy? Đột nhiên không nói lời nào."
À, bổ sung lại một chút. Càng có quan hệ tốt với Trì Quân, hắn lại càng thẳng thắn ra.
Trong quan điểm sống của Trì tổng nhỏ chỉ khi giao thiệp với 'người ngoài' mới cần thiết phải cúi người.
Hắn hỏi Chung Dịch: "Có phải chạy về trường họp quá mệt mỏi hay không?
Muốn đi về nghỉ không?" Dừng lại: "Một lát nữa tớ phải đi lãnh giải
thưởng, bây giờ chưa thể đi được. Bằng không cậu đi về trước đi?"
Ở dưới ánh mắt ấm áp như vậy, cả người Chung Dịch yên lòng làm theo cười cười: "Không có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ đến chuyện khác."
Trì Quân nhìn cậu một chút, như là đang phán đoán Chung Dịch có phải là
đang 'miễn cưỡng vui cười'. Một lát sau, có vẻ như đã có câu trả lời.
Hắn gật đầu: "Được. Ở đây phơi nắng thêm một chút hay chúng ta về khán
đài?"
Chung Dịch đáp: "Được, đi thôi."
--- ---
Đến khán đài, Trì Quân nhanh chóng bị một đám bạn học vây quanh, mấy người quen biết chen nhau an ủi hắn.
Hắn trước tiên liếc mắt nhìn Chung Dịch. Chung Dịch khẽ cười, ra hiệu
bên mình thật sự không sao, Trì Quân mới thoải mái nói chuyện với những
người khác.
Về phần Chung Dịch. Hắn đi sang một bên ngồi dưới dù, nhàn nhã nhìn Trì Quân trong đám đông.
Cậu nghĩ: Tôi thích cậu. Thích cậu cái gì? Cậu rất tốt. Là người rất