Dược Linh, Tào Dĩnh và Đan Thần tới quảng trường thì những người tới trước
liếc nhìn sang. Bọn họ không ngờ tới ba vị mỹ nữ đều tập hợp cùng một
chỗ.
- Không ngờ tới Hồn Điện cả gan như vậy. Lẻn vào trong Đan Tháp giết các thí sinh Luyện Dược Sư tham gia Đan hội.(Đan Thần)
- Bọn hắn là có dã tâm rất lớn đồng thời không từ thủ đoạn mà hành sự nên có nhiều người dè chừng cùng khiêng kỵ người Hồn Điện.(Dược Linh)
- May là có Dược Linh muội kịp thời gọi cứu viện nếu không chúng ta đã tán thân dưới tay của tên kia rồi.(Tào Dĩnh)
Trong đầu Tào Dĩnh lẫn Đan Thần đều hồi tưởng lại Đường Long xuất hiện cho
đến khi đem ba người Hồn Điện đánh chạy, mặt các nàng không tự giác đỏ
lên. Có thể nói Mộ Cốt Lão Nhân cùng Hồn Thiên và Hồn Đế là thần trợ
công cho Đường Long trên đường chinh phục Tào Dĩnh với Đan Thần.
- Khi đi ra ngoài phải để cho tên Tống Thanh kia biết lễ độ mới được. Một kẻ tham sống sợ chết không xứng đáng ngồi vị trí Trưởng lão Đan
Tháp.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh nhấc lên Tống Thanh thì sâu trong ánh mắt nàng cũng xẹt lên vẻ lạnh nhạt, khinh ghét. Mặc dù hàng ngày nàng tỏ ra là một người rất mạnh mẽ nhưng đối với tình huống kia thì nàng vẫn là
một nữ nhân yếu ớt, lúc đó chỉ cần một tác động dù nhỏ bé cũng lưu lại
ấn tượng sâu đậm trong nàng. Quả thật, trong lòng nàng bây giờ Tống
Thanh đã bị liệt vào sổ đen.
Tào Dĩnh tại Đan Tháp dược xác định
là tương lai cự đầu Đan Tháp nên lời nói của nàng tại Đan Tháp rất có
trọng lượng cộng thêm Dược Linh là đệ tử của Đường Long nên việc Tống
Thanh vị trí Trưởng lão Đan Tháp đã bị lung lây.
- Mộ Cốt Lão Nhân.(Dược Linh)
Dược Linh nhìn vào gã hắc y nhân đang ngồi khoanh chân, rõ ràng đó là Mộ Cốt lão nhân. Tào Dĩnh và Đan Thần đều nhìn sang sau đó là nhãn thần bất
thiện nhìn Mộ Cốt Lão Nhân.
Theo thời gian trôi đi, trên quảng
trường rộng lớn lại có thêm nhiều người tụ tập. Đại đa số những người về được tới đây đều không phải là những kẻ yếu. Đợi cho đến khi thời gian
đã hết thì không gian tại đó có chút vặn vẹo, rồi từ đó bước ra một lão
giả mang trang phục của Đan tháp. Lão giả này có khuôn mặt nhăn nheo,
tay cầm quải trượng, trên ngực có một cái huy hiệu của Đan tháp màu tím
rực rỡ.
- Đó là một trong Bát vị trưởng lão Đan Tháp, tên là Thiên Duệ.(Tào Dĩnh)
- Đã đến giờ, các ngươi đem những dược liệu mà nhiệm vụ yêu cầu giao cho
lão phu, sau đó đi ra ngoài để tham gia vòng tỷ thí cuối cùng.(Thiên Duệ trưởng lão)
Lời nói vừa dứt, lão vung gậy trúc điểm nhẹ một cái
vào không gian vặn vẹo kia, từ đó một thông đạo đen nhánh dần dần xuất
hiện. Nghe lão giả nói vậy, không ít người trong quảng trường biến đổi
sắc mặt, có vẻ suy sụp, hiển nhiên bọn họ cũng chưa hoàn thành nhiệm vụ
được giao.
Ngay sau đó, một gã trung niên sắc mặt lạnh lùng tiến
tới, mang danh sách và các dược liệu tương ứng trình lên. Sau một hồi
cẩn thận kiểm tra lão giả khẽ gật đầu, trung niên nam tử kia mới bước
chân vào thông đạo không gian rồi biến mất trong đó.
Có người đầu
tiên xuất hiện, những người còn lại cũng lục tục tiến lên trả nhiệm vụ
rồi thuận lợi biến mất trong thông đạo không gian, tất nhiên cũng có một vài người chưa hoàn thành nhiệm vụ cố ý nộp lên những dược liệu không
đúng yêu cầu, tuy nhiên khi vừa mới đưa dược liệu ra đã bị lão giả kia
một gậy đánh văng ra xa.
- Đừng có hòng lừa lão phu, những nhiệm vụ thu nhập dược liệu của các ngươi ta đều biết.(Thiên Duệ)
Dược Linh, Tào Dĩnh và Đan Thần cũng đi lên nộp dược liệu cho Thiên Duệ.
Thiên Duệ kiểm tra thì gật đầu. Ba người bước vào trong thông đạo đi vào nơi tỷ thí cuối cùng.
Đây là một quảng trường có quy mô hoành
tráng, làm người ta rung động khi nhìn vào. Xung quanh nó là một biển
người chen chúc không thấy điểm cuối, phát ra âm thanh ầm ầm như sấm dội rung trời, tựa như tiếng rít gào điên cuồng của cự long vang dội mãi
không ngớt. Dưới ảnh hưởng của sóng âm thanh này, những đám mây cao tít
trên tầng không cũng tựa hồ như bị đánh tan ra thành từng mảnh vụn tung
tóe khắp nơi.
Giữa không trung của quảng trường có một bình đài
khổng lồ được xây dựng từ đá cứng lơ lửng. Nó cũng chính là tiêu điểm
nơi ánh mắt toàn trường dồn vào, cũng chính là nơi diễn ra trận giao
phong cuối cùng của Đan hội lần này.
Trải qua mấy ngày mê man chìm đắm trong không khí của Đan hội, hôm nay không thể nghi ngờ, chính là
ngày làm cho sự cuồng nhiệt của mọi người lên đến đỉnh điểm. Thời khắc
này là lúc Đan giới được mở ra, chỉ có những Luyện Dược Sư tiến ra từ
bên trong mới có đủ tư cách tiếp tục thi thố tài nghệ ở Đan hội lần này.
Bầu không khí toàn trường lúc này đã sôi sục đến cực độ. Vô số ánh mắt nhìn như đóng đinh vào cánh cửa cực lớn bằng nham thạch đen bóng giữa bình
đài. Bên trong, không gian dao động mạnh mẽ vặn vẹo thành những hình
dạng quái lạ. Đây chính là nơi duy nhất để ra khỏi Đan giới. Không còn
lâu nữa, những nhân vật phong vân trong cuộc thi này sẽ đi ra từ đây.
Không gian chỉ dao động trong chốc lát, biển người đông ngút mắt nhất thời
dấy lên tiếng hoan hô rung trời. Vô số ánh mắt nóng bỏng thoáng cái đã
dời đến cánh cổng không gian. Dưới ánh mắt soi mói của toàn trường,
không gian bên trong cửa lớn dao động càng ngày càng kịch liệt, từng
bóng người rốt cục cũng chậm rãi bước ra, đặt chân lên nền đá của quảng
trường trong những tiếng hoan hô vang dội.
Lúc này từng người
trong Đan giới đi ra thì một bóng người từ một vị trí phóng thẳng tới
nơi dự thi của các thí sinh. Bóng người này không ai khác ngoài Tống
Thanh, hắn trong lòng vẫn hi vọng không ai ngăn cản mình dù đã bị loại
khỏi vì đây là nơi mà hắn dương danh cơ hội.
- Tống Thanh, ngươi nghĩ đang đi đâu?
- Đường Long, ngươi làm gì chặn đường của ta?(Tống Thanh)
- Haha, ngươi là kẻ bị loại khỏi cửa thứ hai nên không có tư cách tham gia tỷ thí cuối cùng này.
- Ta bị loại? Haha, lúc đó người Hồn Điện quá hung hăng nên không cẩn
thận bóp nát Không Gian Thạch mới bị loại ra. Hơn nữa, ta là Trưởng lão
trẻ tuổi nhất Đan Tháp.(Tống Thanh)
Biến cố bất ngờ làm cho vạn
chúng chú mục, bọn họ không biết chuyện gì xảy ra nhưng từ đối thoại
giữa hai người Đường Long và Tống Thanh cũng biết Tống Thanh là người bị loại vẫn ngoan cố muốn tham gia vào tỷ thí cuối cùng.
- Đan hội
có quy định, chỉ cần ở trong Đan giới bóp nát Không Gian Thạch bất kể
nguyên nhân đều bị loại. Y theo lời nói của ngươi như vậy cho ngươi tham gia thì những thí sinh bị loại Đan Tháp phải giải thích thế nào.
- Ta tuyên bố ngươi không có tư cách tham gia Đan Tháp Đan hội cùng với cách chức Trưởng lão Đan Tháp của ngươi.
- Cách chức ta? Ngươi vẫn chưa xứng mà dựa vào cái gì mà ngươi dám cách chức trưởng lão của ta?(Tống Thanh)
- Tống Thanh, ngươi từ giờ không còn là Trưởng lão Đan Tháp nữa.(Huyền Y)
- Vì cái gì?(Tống Thanh)
- Hắn là một trong cự đầu Đan Tháp đồng thời cũng là một vị Cửu phẩm
Luyện Dược Sư nên lời nói của hắn nói ra là hợp lệ.(Huyền Không Tử)
Phốc
Tống Thanh không cam lòng phun ra một ngụm máu tươi rơi xuống, hắn không ngờ mình lại bị trước mặt nhiều người cách chức trưởng lão. Đường Long cũng không tính gây khó dễ cho Tống Thanh nhưng Tống Thanh mặt dày muốn quay lại tham gia Đan hội nên Đường Long ra mặt.
Những người vượt qua được hai cửa ải mà Đan Tháp định ra vẫn rất nhiều, số lượng lên đến ngàn danh Luyện Dược Sư.
Chỗ cao nhất trên quảng trường ba vị cự đầu đều hiện thân, Đường Long lại bay tới đứng sóng vai với Huyền Y.
Trong quảng trường, cánh cổng không gian dao động một thời gian khoảng nửa
tiếng thì rốt cục cũng từ từ ngưng lại. Lập tức, cánh cửa không gian
rộng lớn này cũng lại một lần nữa khôi phục lại sự tĩnh lặng ban đầu.
Lúc cửa không gian hoàn toàn đóng lại thì lượng người trong sân rộng cũng
đã nhiều lên không ít. Những người này dường như chính là những Luyện
Sược Sư ưu tú đến từ các địa phương có truyền thống lâu đời trên Đại
lục. Muốn đạt ngôi vị quán quân Đan hội cần phải bước qua tất cả bọn họ, thẳng tiến một đường lên trên, đến khoảnh khắc dừng lại đến đỉnh núi
vinh quang, quả thật là một khó khăn không nhỏ.
Đến khi cửa không
gian đóng lại, quảng trường vốn dị thường huyên náo lại lập tức trở nên
yên tĩnh hơn nhiều. Tất cả mọi người đều biết thời điểm kế tiếp mới đích thực là trọng điểm của Đan hội lần này.
Trên đài cao, Huyền Không Tử quét mắt nhìn qua toàn trường một lượt, khẽ hắng giọng một tiếng
nhưng lại như vang vọng bên tai của từng người, làm cho ánh mắt của tất
cả mọi người nơi đây đều dồn cả vào người lão.
- Trước tiên, chúc
mừng mọi người còn có thể đứng ở nơi đây. Các ngươi đã thông qua lần
tuyển chọn thứ hai nhưng các ngươi cũng nên biết vòng tiếp sau đây mới
là vòng quan trọng nhất của Đan hội lần này.(Huyền Không Tử)
- Ai
có thể trụ lại đến phút cuối thì người đó chính là Đan hội quán quân lần này Bãi đá trên bầu trời kia, chính là vũ đài nơi các ngươi có thể tung hoành phô diễn tài nghệ. Hy vọng, các ngươi có thể vượt qua tất cả,
đoạt được thời khắc rực rỡ nhất trong cuộc đời. Vinh quang đang đợi các
ngươi sáng tạo ra.(Huyền Không Tử)
Đại hội long trọng nhất trong giới Luyện dược, vào giờ khắc này, rốt cuộc cũng đi đến cao trào.
Đan hội, cuối cùng cũng đã thực sự bắt đầu!
- Tất cả người dự thi, lên đài! Tỷ thí lần cuối này không có quy củ hạn
chế nào! Hãy tận lực của các ngươi, luyện chế ra đan dược mà các ngươi
sở trường nhất đi.(Huyền Không Tử)
Nghe được âm thanh tuy già nua
nhưng hữu lực của Huyền Không Tử vang vọng khắp trời, phần đông người dự thi trong sân rộng đều sôi trào nhiệt huyết. Bọn họ nhìn nhau sau đó
trong sân chợt vang lên từng tiếng nổ mạnh, từng bóng người đột nhiên
lướt lên bình đài.
Vài người có thực lực không có gấp chọn bình
đài mà chờ một lúc rồi mới chọn những bình đài ở bên ngoài rìa, vào thời điểm luyện đan cố kỵ nhất là ngoại giới quấy rầy. Vạn nhất, thời điểm
luyện đan bị quấy rầy thì đến lúc đó bọn họ muốn khóc cũng không kịp.
- Mộ Cốt lão nhân kia cũng là Bát phẩm Luyện Dược Sư. Đến cấp bậc này,
chỉ e rằng trong toàn bộ những người dự thi cũng không ai có thể hơn
được hắn. Tuy nói chỉ cần vào được top 10 là có cơ hội đến hàng phục Dị
Hỏa – Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa nhưng lão gia hỏa đó có lòng đố kỵ cực kỳ
năng nề, tất nhiên sẽ không muốn cho những người khác có dịp động thủ
với Dị Hỏa.(Thiên Lôi Tử)
- Thêm nữa, hắn là người của Hồn Điện,
nếu đoạt được ngôi quán quân của Đan hội sau này lộ ra thì Đan Tháp cũng sẽ mất sạch mặt mũi.(Huyền Không Tử)
- Hi vọng, mấy tiểu gia hỏa kia có thể thắng được Mộ Cốt Lão Nhân.(Huyền Y)
- Mọi chuyện cứ trông cậy vào mấy tiểu gia hỏa đó đi.
Boong
Huyền Không Tử chậm rãi đảo mắt một vòng quanh những thạch đài giữa không
trung, một lát sau mới ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, đoạn nhẹ phất tay
áo. Nhất thời, một âm thanh như tiếng chuông ngân vang vọng, trào dâng
lên trong cả mảnh trời đất nơi đây.
- Thời điểm đã đến. Chư vị, mời xuất dược đỉnh của mình.(Huyền Không Tử)
Huyền Không Tử vừa dứt lời thì hàng loạt dược đỉnh ùn ùn hiện ra, cuối cùng
nện mạnh lên nền đá của bình đài. Tiếng kim thiết trầm thấp dội ra không ngừng vang đến cuối chân trời. Vạn chúng chú mục nhưng Dược Linh vẫn
bình thản đứng đấy không lấy ra dược đỉnh của mình khiến cho nhiều người xì xào bàn tán.
- Nàng chẳng lẽ là muốn luyện đan không cần dược đỉnh?(Thiên Lôi Tử)
Thiên Lôi Tử liếc nhìn sang bên cạnh Đường Long, toàn bộ Đan Tháp chỉ có
Huyền Không Tử cùng Thiên Lôi Tử và Huyền Y là biết Đường Long luyện
dược không cần dược đỉnh.
- Luyện đan mà không cần dược đỉnh? Thú vị.(Tào Dĩnh)
- Hẵn là truyền thừa từ huynh ấy.(Đan Thần)
Tống Thanh trên khán dài quan chiến thấy Dược Linh không dùng dược đỉnh để
luyện đan thì khóe miệng cười lạnh không thôi. Hắn là mong muốn Dược
Linh thất bại, đến lúc đó người bẽ mặt chính là Đường Long.
Sau
khi hầu hết Luyện Dược Sư đã triệu hồi ra dược đỉnh, trên bầu trời nhất
thời các loại hỏa diễm đủ mọi màu sắc liền bốc lên. Từ xa nhìn lại giống như pháo hoa chiếu sáng làm cho mảnh trời đất nơi đây huyễn lệ dị
thường.
Tào Dĩnh triệu hồi dược đỉnh ra trước mặt mọi người thì
cong ngón tay búng ra, một luồng lửa đỏ rực nóng rực mang khí thế sắc
nhọn như đâm vào mắt mọi người chậm rãi bốc lên rồi phóng thẳng vào
không trung.
Ngọn lửa này khi hiện ra chỉ là tuyền một màu đỏ
tươi, thậm chí khi nhìn kỹ còn thấy đỏ hơn cả máu. Lúc nó bốc lên, mơ hồ thấy được bên trong có một cái bóng thật nhỏ tựa như Hỏa diễm tinh linh đang nhảy múa không ngừng bay vút lên cao. Khi ngọn lửa này mới xuất
hiện, những ngọn lửa trong mấy dược đỉnh xung quanh liền bỗng nhiên dao
động một hồi, như bộ dạng trẻ con sợ hãi muốn tè ra quần vậy. Chuyện này làm cho bọn chủ nhân phải bận rộn ngưng thần khống chế rồi mới quay
sang nhìn Tào Dĩnh bằng ánh mắt khiếp sợ.
- Tào Dĩnh gọi ra hỏa diễm là Huyết Yêu Diễm Hỏa.
Huyết Yêu Diễm Hỏa cũng không được tính là tiên thiên chi hỏa mà chính là do
người tạo thành. Quá trình hình thành cực kỳ hà khắc, cần phải có đủ
Huyết của một ngàn loại Hỏa thuộc tính Ma thú sau đó đem tất cả Thú Hỏa
này khi còn đủ khí tức hùng mạnh dung hợp và ngưng luyện một chỗ, cuối
cùng mượn năng lượng Hỏa thuộc tính ngưng tụ lại thành hình dạng ngọn
lửa như bây giờ.
- Tào gia quả thật giàu nứt đố đổ vách. Chỉ vì
bồi dưỡng Tào Dĩnh mà ngay cả Huyết Yêu Diễm Hỏa cũng đã xuất ra
ngoài.(Huyền Không Tử)
Kế Tào Dĩnh thì Đan Thần cách đó không xa
cũng triệu ngọn lửa của bản thân ra. Hỏa diễm của nàng mặc dù cũng là
Thú Hỏa mạnh mẽ so ra thì kém Huyết Yêu Diễm Hỏa nhưng cũng là hàng
khủng dẫn đầu các loại Thú Hỏa, xem như lợi khí luyện đan.
Dược
Linh không có che dấu việc mình có Dị Hỏa bành thân mà gọi ra Dị Hỏa –
Cửu U Kim Tổ Hỏa, Dị Hỏa xuất hiện liền khiến cho những hỏa diễm khác
cảm nhận được áp lực không ngừng xao động bất an.
- Dị Hỏa?(Mộ Cốt Lão Nhân)
Mộ Cốt Lão Nhân không ngờ tới Dược Linh lại có Dị Hỏa bàng thân. Mộ Cốt
Lão Nhân cũng không có dấu dốt nữa mà gọi ra Dị Hỏa của bản thân, hắn Dị Hỏa gọi ra là Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm là Dị Hỏa xếp hạng thứ hai trên
Dị Hỏa Bảng.
- Người Hồn Điện cũng có Dị Hỏa?(Thiên Lôi Tử)
- Nói chính xác hơn là Hồn tộc nắm giữ Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm có điều
đó không phải bản thể của Dị Hỏa, chỉ là phân thân tách ra mà thôi.
Mộ Cốt Lão Nhân thấy xung quanh mình những Luyện Dược Sư vì Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm xuất hiện mà nổ tung liền cười mỉm không thôi. Ngay khi hắn
đang đắc ý thì Dược Linh biến hóa thủ ấn và Dị Hỏa khác xuất hiện dung
hợp cùng Dị Hỏa – Cửu U Kim Tổ Hỏa tạo nên uy áp khiến cho Dị Hỏa – Hư
Vô Thôn Viêm hoảng sợ trốn trong lòng bàn tay của Mộ Cốt Lão Nhân.
- Haha, năm nau Đan hội rất đáng xem. Dị hỏa chi chiến cũng đã nhiều năm chưa xuất hiện.(Thiên Lôi Tử)
Dược Linh từ trong nạp giới lấy ra những dược liệu mà mình cần thiết luyện chế Địa Tâm Hỏa Thể Đan.
- Hử? Địa Tâm Thối Thể Nhũ, Bồ Đề Hỏa Thể Tiên, Địa Tâm Hồn Tủy cùng vài
dược liệu khác. Toàn bộ đều là dược liệu quý hiếm.(Huyền Không Tử)
Những Luyện Dược Sư ỡ xung quanh thấy Dược Linh một hơi lấy ra nhiều loại
dược liệu quý giá mà cả đời bọn họ cầu mong thì đôi mắt lóe lên vẻ tham
lam.
- Hừ.
Một tiếng hừ lạnh vang lên làm cho những người
đối với dược liệu mà Dược Linh lấy ra trong lòng tham lam nổi lên kia
đều cảm giác được Linh hồn lực của mình rung lên không thôi. Bọn họ vội
vàng thu liễm tâm thần của mình không dám có ý đồ với Dược Linh nữa.
- Đúng là bảo vệ có thừa nha.(Thiên Lôi Tử)
- Nàng dù sao cũng lấy ra nhiều dược liệu quý khiến người đỏ mắt mà nàng cũng là nữ nhân của ta.
Dược Linh nắm chắc tinh thần bắt đầu luyện chế Bát phẩm Đan dược – Địa Tâm
Hóa Thể Đan. Đây là loại Đan dược mới mà chính nàng phát minh ra nên
chưa có kinh nghiệm luyện chế nó. Linh hồn lực của nàng tỏa ra nâng từng dược liệu lên và điều kiển Dị Hỏa tiến hành tinh luyện, Dược Linh có
Linh hồn lực đạt đến Linh cảnh đỉnh phong nên Dị Hỏa sẽ tùy ý thay đổi
theo, giúp dược liệu sẽ đạt tới mức độ tinh thuần nhất.
Với tốc độ tinh luyện của Dược Linh thì có một phần ba dược liệu nàng lấy ra đã
tinh luyện thành công. Nàng chuyển ánh mắt tới Huyết Tinh Yêu Quả cùng
Thanh Linh Đằng, đây là hai loại dược liệu khó tinh luyện nhất. Dược
Linh tốn hao thời gian một ngày một đêm mới đem Huyết Tinh Yêu Quả cùng
Thanh Linh Đằng tinh luyện thành chất lỏng.
Dược Linh đem những
dược liệu đã tinh luyện thành nước thuốc hoặc bột phấn dung hợp lại với
nhau. Bước đầu dung hợp tốn khoảng nửa giờ mới xong. Dược Linh cũng
không có gấp mà nghỉ ngơi khôi phục Linh hồn lực cùng Đấu Khí tiêu hao
của mình.
Trên bầu trời, trong bãi đá lơ lửng, sắc mặt tất cả
những người dự thi đều ngưng trọng khống chế hỏa diễm, luyện chế riêng
rẽ đan dược bên trong dược đỉnh, cả phiến không gian quanh quảng trường
đều có chút im lặng, vô số ánh mắt đều hội tụ vào các thân ảnh đang bận
rộn trên bầu trời.
Luyện đan là một chuyện cực kỳ tiêu tốn thời
gian, đặc biệt là luyện chế đan dược. Thường thì một lần luyện là mười
ngày nửa tháng cũng không hiếm thấy.
Thời gian lặng yên trôi, chỉ như một cái chớp mắt, năm ngày đã qua đi.
Trong ngày này, trên bầu trời nơi luyện chế đan dược có vẻ tĩnh lặng nhưng
ngẫu nhiên cũng có âm thanh trầm thấp truyền ra. Nguyên nhân là do luyện đan xảy ra vấn đề, gây ra nổ đỉnh.
Trong thời gian năm ngày cũng
có một phần nhỏ Luyện Dược Sư luyện chế thành công, tuy nhiên khi đan
dược luyện ra, bọn họ liền hiểu được lần tham dự này cũng chấm dứt ở đây rồi. Vì trong quá trình luyện chế, đan dược cấp bậc càng cao thì cần
thời gian càng nhiều mà bọn họ căn bản chỉ là vật lót đường cho những
người khác.
Ánh mắt toàn trường cũng không dừng lại trên một số
người đã thành công luyện chế đan dược. Ngược lại, hầu hết tầm mắt đều
đặt chú ý trên người Tào Dĩnh cho đến một số Luyện Dược Sư có chút danh
tiếng. Bọn họ biết rằng, tranh đấu của những người này mới là màn đặc
sắc nhất của Đan hội.
Dược Linh trong thời gian này cũng không có
thất bại qua lần nào mà cực kì cẩn trọng tinh luyện, hiện tại trước mặt
nàng trôi nổi bốn loại dược dịch, bên trong bốn loại dược dịch tràn ngập một loại dược lực tinh thuần nồng đậm làm cho người khác cảm thấy rung
động.
Bốn loại dược dịch là thành quả trong hơn năm ngày qua của
Dược Linh. Hiện giờ tinh luyện đã sắp thuận lợi hoàn thành, việc tiếp
theo cần phải làm là lập tức đem bốn loại dược dịch hoàn mỹ dung hợp lại cùng một chỗ. Đem nó nung khô thành đan dược ở hình thức ban đầu, cuối
cùng là thành đan.
Tào Dĩnh, Đan Thần cùng Mộ Cốt Lão Nhân đều là
vẻ mặt cũng cực kỳ ngưng trọng khống chế hoả diễm bên trong dược đỉnh.
Mơ hồ có dao động năng lượng nồng đậm từ bên trong khuếch tán ra.
- Dược đỉnh của bọn họ cũng không phải bình thường, đem dao động của dược liệu che dấu đi hơn một nửa. Bằng không có thể đoán ra một chút bọn họ
muốn luyện chế ra loại cao giai đan dược nào.(Dược Linh)
Dung hợp
dược lực, bước này đòi hỏi khá hà khắc đối với việc khống chế của Luyện
Dược Sư. Trong lúc dung hợp chỉ cần có nửa điểm biến cố thì lập tức
những thành quả lúc trước đạt được sẽ trở thành muối bỏ bể. Bởi vậy, một bước này là cực kỳ quan trọng.
Dược Linh tập trung toàn bộ Linh
hồn lực của mình quan sát mọi chuyện xảy ra trong quá trình dung đan.
Vào thời khắc quan trọng này là việc tốn nhiều thời gian nhất, đảo mắt
thời gian trôi qua 10 ngày.
Nửa tháng sau
Tại khoảng thời
gian này, càng ngày càng có nhiều người dự thi luyện chế ra đan dược.
Cũng bởi vậy làm cho vùng trời này cơ hồ bị mùi vị của đan hương nồng
đậm tràn ngập. Chỉ cần hít một hơi thì những mệt mỏi trong thời gian dài chờ đợi cũng sẽ lặng yên tiêu tan. Tuy nói càng ngày càng có nhiều
người dự thi thành công luyện chế ra đan dược, nhưng cũng không có ai
trong quá trình luyện đan dẫn động được Đan Lôi.
Ầm
Trong
không khí nóng bức, một tiếng sấm trầm thấp đột nhiên vang vọng phía
cuối chân trời. Vô số luồng ánh mắt vội vàng dời về phía nó, chỉ thấy
trên bầu trời chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm một đoá mây đen
nhưng mây đen lúc này cư nhiên lại truyền ra tiếng sấm trầm thấp. Bộ
dáng kia rõ ràng biểu hiện cho việc Đan Lôi thành hình.
- Đan Lôi? Có Thất phẩm Đan dược xuất thế.(Huyền Y)
- Đáng tiếc, Đan Lôi nhỏ yếu kia chỉ là Thất phẩm Đan dược Sơ cấp mà thôi.
Những ngày tiếp theo càng lúc càng náo nhiệt, cơ hồ mỗi một ngày qua đi sẽ có hai đến ba lượt Đan Lôi xuất hiện. Dù vậy, mức độ nồng đậm của Đan Lôi
cũng không đồng nhất. Trên quảng trường, cũng bởi vì thi thoảng Đan Lôi
xuất hiên mà trở nên sôi nổi dị thường. Sự trầm lặng của mấy ngày trước
cũng đã tiêu tán đi, mỗi một lần Thất phẩm Đan dược xuất thế đều đưa tới không ít những ánh mắt thèm thuồng. Loại Thất giai Đan dược, ngoại trừ
một số cường giả đã tiến vào cấp bậc Đấu Tôn ra thì đều có lực hấp dẫn
cực lớn đối với những người còn lại.
Người được lợi nhất có lẽ là
Đường Long, mỗi lần Đan Lôi xuất hiện mặc kệ cao thấp đều là cậu xuất
thủ đánh nát Đan Lôi nhưng thực chất cậu dùng Dị Lôi – Bạo Lôi Thiên
Kiếp hấp thu Đan Lôi tăng cường uy lực của Dị Lôi.
Theo thời gian
trôi qua, đan hỏa phía trên trên bãi đá cũng càng ngày càng ít, cơ hồ
không tới năm mươi nhưng tất cả mọi người đều biết rằng những người còn
lại này tuyệt đối có thể xưng là tồn tại cao nhất bên trong luyện dược
giới của Đấu Khí Đại Lục. Nếu như không xảy ra bất ngờ gì, ngôi vị quán
quân của đan hội cũng sẽ là ở trong những người này mà sinh ra.
Hiện giờ đan hội đã đi vào giai đoạn cuối cùng. Lúc này thì chỉ có hai loại
người vẫn còn tiếp tục luyện đan. Thứ nhất là loại người có năng lực
thật sự còn lại là loại người thật giả lẫn lộn. Đương nhiên loại cục
diên này tất nhiên là loại người đầu tiên chiếm đa số. Dù sao cũng không có bao nhiêu người có da mặt dày để có thể chịu được sự mất mặt dưới
loại tình trạng này.
Phía trên bãi đá của Đan hội số hoả diễm chỉ
còn ba mươi sáu đoá. Nói cách khác, vẫn còn 36 người dự thi cuối cùng
đang tỉ mỉ chuẩn bị cho Đan dược sở trường nhất của bọn họ. Trong 36
người thì Tào Dĩnh, Đan Thần cùng Mộ Cốt Lão Nhân với Dược Linh là vẫn
kiên trì cho tới bây giờ.
Giờ phút này, trôi nổi trước mặt Dược Linh là viên sồ đan. Chỉ cần nàng thành công ngưng đan thì Bát phẩm Đan dược sẽ xuất thế.
Chín đạo long ngâm vang vọng toàn bộ bình đài thi đấu, hư ảnh cửu long vờn
quang sồ đan phun ra nuốt vào Linh khí trong Thiên Địa.
Một lúc
sau, thời điểm buổi trưa.Còn lại hơn ba mươi người, cũng có những người
thành công đem đan dược luyện chế ra. Đương nhiên cũng có vài người
luyện chế thất bại, những người này cũng không ngoại lệ trở nên suy sụp
rất nhiều. Dù luyện chế thành công cũng không nhất định sẽ lấy được phần thưởng của top mười, nhưng ít ra còn có một chút cơ hội. Một khi luyện
chế thất bại, dù là nửa điểm cơ hội cũng không có.
Ngay tại lúc
này, người dự thi còn có thể trụ lại, dù có đưa vào Đan Tháp cũng tuyệt
đối có thể so sánh cùng một ít trưởng lão. Thậm chí có một số người nổi
bật, cho dù có là trưởng lão của Đan Tháp cũng xa xa không bằng được.
Trong các thí sinh dự thi có một lão già là Bát phẩm Luyện Dược Sư, có điều độ tuổi đã tới mức xế chiều rồi.
- Không nghĩ tới lại là Thanh Hoa lão đầu.(Huyền Không Tử)
- Lão gia hoả này thật đúng là đã kéo dài đến lần Đan hội này.(Thiên Lôi Tử)
- Ta xem dao động trong dược đỉnh của hắn, chỉ sợ là Bát phẩm Đan dược.(Huyền Y)
- Tâm nguyện cả cuộc đời của lão gia hoả này là thu được một loại Dị Hoả. Năm đó hắn cùng Dược Trần đợi mất nhiều năm thời gian ở địa phương quỷ
quái kia nhưng vẫn như cũ bị Dược Trần chiếm được Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hoả, hiện giờ có cơ hội lấy được Dị Hỏa – Tam Thiên Diễm Viêm Hoả hắn
tất nhiên là muốn tới thử một phen.(Thiên Lôi Tử)
- Đáng tiếc, Thanh Hoa lão đầu chọn tham gia Đan hội thời điểm sai rồi.(Huyền Không Tử)
Ầm
- Là Đan Thần nha đầu kia.(Huyền Không Tử)
Trên bầu trời, mây đen ùn ùn kéo tới tuôn trào hiện ra, chi chit ngân xà tại giờ khắc này, đem phía chân trời che khuất đi, lúc trước sáng như ban
ngày, hiện tại lại âm u như đêm, trên bầu trời đôi lúc xẹt qua một đạo
thiểm điện màu bạc, quang mang chói mắt mạnh mẽ xé nát thiên không.
Tại một chỗ trên thềm đá, Đan Thần ngồi xếp bằng, giờ phút này hai má cũng
cực kỳ tái nhợt, thân thể của nàng vốn đã gầy yếu, nếu không có Linh hồn lực luợng chống đỡ, hiện tại nàng đã sớm chống đỡ không được nhưng may
mắn nàng thành công luyện chế thành công Thất phẩm đỉnh phong Đan dược.
Đan Thần cắn răng kết thủ ấn rồi phun ra một ngụm máu tươi vào trong dược
đỉnh, thấy hành động của Đan Thần thì Đường Long đau lòng không thôi.
- Xem ra tam nhìn lầm quyết tâm của nàng, nhìn thủ pháp hẵn là Bát phẩm Đan dược.
Dược đỉnh nổ tung, một đạo lục sắc quang trụ khổng lồ cỡ chứng mười trượng
bạo xuất ra từ dược đỉnh nổ tung kia, bắn thẳng về phía chân trời!
Tại chỗ lục sắc quang trụ phía dưới, trên bầu trời thiểm điện màu bạc dày
đặc, giống như vào lúc này gặp phải một thứ gì đó đáng sợ, nhanh chóng
tránh lui, mấy cái Lôi vân lúc trước còn diễu võ giương oai, cũng vội
vàng thối lui, không dám cùng cột sang kia có nửa điểm dây dưa.
Cột sáng dưới vô số ánh mắt rung động bắn thẳng về phía chân trời.Ngay sau
đó, tại nơi cột sáng xẹt qua, mây mù đột ngột xuất hiện, ngắn ngủi trong vài cái chớp mắt đã ngưng tụ thành một mảnh Lôi Vân khổng lồ gần trăm
mét.
Hơn nữa, càng làm cho người khác cảm thấy khiếp đảm hơn, lúc
này đây hình thành Lôi Vân, tự nhiên có được hai màu xanh lam, ngân bạc.
- Bát phẩm Đan dược dẫn động Nhị sắc Lôi Vân.
Bát phẩm đan dược, đan dược đạt đến phẩm cấp này đã có thể coi là đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp trong các đan dược rồi. Bát phẩm Đan dược cùng Thất
phẩm Đan dược, tuy nói chỉ cách nhau một phẩm nhưng cách biệt lại như
trời và đất vậy.
Bát phẩm Đan dược có được linh tính, thậm chí đã
cơ bản có được một ít linh trí, nói cách khác, Bát phẩm Đan dược có được lực lượng thuộc về tính mạng của nó! Có thể nói nó đã tính vào phạm trù sinh linh.
Phía chân trời mênh mông, cuồn cuộn nhị sắc Lôi Vân
chiếm cứ thiên không, một luồng Lôi uy mênh mông trong đó tràn ngập mà
ra. Đan Thần khẩn trương nhìn Lôi Vân, nàng hiện tại tinh lực hao hết
chỉ mong chờ vào Đan dược có thể vượt qua được Lôi Vân.
- Để ta giúp một tay đi.
Đường Long bong búng ngón tay của mình, từ đầu ngón tay bắn ra lôi điện cường đại hướng về phía Lôi Vân mà đi. Chỉ thấy lôi điện mà Đường Long thả ra xâm nhập vào trong Lôi Vân đem Lôi Kiếp hấp thu.
- Đan Thần muội
muội, mấy năm nay ngươi quả nhiên tiến bộ rất nhiều, bất quá muốn ta
nhận thua, cũng không đơn giản vậy đâu.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh từ vị
trí của mình đứng dậy, xem ra xinh đẹp động long người. Khuôn mạt giờ
phút này cũng là có một màu tái nhợt che khuất đi nhưng dù vậy vẻ diễm
lê trên gương mặt tươi cười vẫn là như trước rất quyến rũ.
Luyện
đan trong lòng Tào Dĩnh cũng là đồng dạng kiêu ngạo, cũng không phải nói xuông, nhiều năm tại Đan Tháp khổ tu, hôm nay triệt để biểu hiên ra
trước ánh mắt chăm chú của hàng vạn người, đặc biệt là bóng hình trẻ
tuổi ngồi phía trên.
Trên gương mặt Tào Dĩnh hiện lên một chút kiêu ngạo, ngọc thủ đột nhiên kết động Thủ Ấn.
- Lên.(Tào Dĩnh)
Tiếng quát hạ xuống, một cột sáng cự đại tại bên trong dược đỉnh trước mặt Tào Dĩnh dữ dội lướt ra, bay thẳng đến chân trời.
Cột sáng dữ dội lướt đi, trên thiên không mây mù nhanh chóng ngưng tụ, sau
đó dưới vô số ánh mắt rung động, hiện ra hai loại màu sắc nhưng nếu là
người có ánh mắt sắc bén hẳn là có thể nhìn ra tại bên dưới sắc xanh
lam, ngân luợng vẫn còn pha trộn một tia lãnh đạm hồng sắc.
Tại Đan hội xuất hiện thêm một khỏa Bát phẩm Đan dược.
Tống Thanh tại khán đài quan chiến nhìn Đan Thần và Tào Dĩnh luyện chế ra Bát phẩm Luyện Dược Sư mà ghen tỵ không thôi.
Lúc này, mọi người dồn ánh mắt vào bóng hình xinh đẹp cuối cùng. Dược Linh
cũng là không để mọi người chờ lâu, bàn tay của nàng khẽ vỗ và Đan dược
cũng dẫn động Đan Lôi có điều Lôi Vân biểu hiện làm cho mọi người có mặt tại đây kích động không thôi.
Mộ Cốt Lão Nhân chứng kiến Đan dược mà Dược Linh luyện chế dẫn động Đan Lôi thì kịch biến vì trong tầm mắt
của hắn thấy được Lôi Vân có cửu sắc hiện ra.
- Cửu sắc Lôi Vân? Điều đó làm sao có khả năng.(Mộ Cốt Lão Nhân)
Mộ Cốt Lão Nhân cắn răng, hắn luyện chế Đan dược chỉ dẫn động Tứ sắc Lôi
Vân, hắn là không cam lòng mọi chuyện không diễn ra như mình mong muốn,
nguyên bản hắn tưởng rằng Dược Linh cùng lắm luyện chế Đan dược chỉ dẫn
động Nhị sắc Lôi Vân nhưng không ngờ là Cửu sắc Lôi Vân.
- Ta không cam lòng.(Mộ Cốt Lão Nhân)
- Haha, ngươi không cam lòng có ít lợi gì? Người Hồn Điện muốn tranh đoạt Đan hội quán quân? Nằm mơ giữa ban ngày.
Đường Long xuất hiện giữa bầu trời nhìn lấy Lôi Vân mà những Bát phẩm Đan
dược của đám người Tào Dĩnh luyện chế dẫn tới hưng phấn không thôi. Cậu
há mồm ra và lực hút đem toàn bộ Lôi Vân hút vào thể nội, hành động của
cậu chấn kinh toàn trường. Đường Long đánh ợ một cái và Lôi Vân trên bầu trời biến mất, Tào Dĩnh cùng Đan Thần đều xuất thủ đem Đan dược mình
luyện chế được trấn áp vào trong bình ngọc.
- Mộ Cốt Lão Nhân, chúng ta nên tính toán sổ sách của chúng ta.
- Ngươi tính làm gì? Ngươi nếu dám giết ta thì sẽ khơi màn cuộc chiến giữa Đan Tháp và Hồn Điện.(Mộ Cốt Lão Nhân)
- Haha, Mộ Cốt Lão Nhân cứ an tâm mà lên đường. Qua không được bao lâu thì người Hồn Điện sẽ theo ngươi xuống địa ngục.
Đường Long đây là công khai cùng Hồn Điện chống lại, cậu nâng bàn tay mình
lên hướng Mộ Cốt Lão Nhân chộp tới. Mộ Cốt Lão Nhân lông tơ dựng đứng
lên có lòng tránh thoát nhưng lại không thể né tránh, hắn cứ thế bị
Đường Long chụp chết tại trên không trung.
Mộ Cốt Lão Nhân bị chụp chết thì nhạc dạo cũng trôi qua, ở đây toàn bộ mọi người nhìn về phía
Huyền Không Tử chờ hắn tuyên bố kết quả nhưng trong lòng mỗi người đều
biết đáp án.
- Vào thời điểm này, lão phu sẽ không nhiều lời nữa,
Đan Lôi đã tán nên mời chư vị tuyển thủ đem Đan dược mình luyện chế lấy
ra.(Huyền Không Tử)
Nghe được thanh âm của Huyền Không Tử, khoảng
mười người còn ở trên thềm đá hơi chần chừ sau đó từng viên Đan dược
chậm rãi bay ra từ trong tay rồi trôi nổi trước mặt họ. Những Đan dược
này vừa xuất hiện, đan hương trong khu vực cũng trở nên nồng đậm hơn rất nhiều.
Vô số ánh mắt nhìn lại, trong số đan dược kia có chín viên tựa như dạ minh châu, Thất phẩm Cao cấp Đan dược tuy nói chúng ở tình
huống bình thường tất nhiên sẽ gây ra một hồi sóng gió nhưng giờ đây lại không quá thu hút, vì phía trên chúng có năm viên đan dược tràn ngập
linh vụ đang nhẹ nhàng bay bổng.
Thất phẩm Đan dược và Bát phẩm
Đan dược, mặc dù bề ngoài không khác nhau lắm nhưng cho dù là người
không biết gì về luyện dược liếc mắt nhìn qua cũng sẽ thấy được sự khác
biệt, sự khác nhau này chính là chênh lệch của linh tính.
Năm viên Bát phẩm Đan dược, vừa xuất hiện đã tự động cách nhau một khoảng cách.
Trong năm viên, Đan dược của Tào Dĩnh và Đan Thần linh tính khá nhỏ yếu, sương mù chỉ thoáng lượn lờ ở mặt ngoài đan dược, mơ hồ ngưng tụ thành
hình ảnh một con hồ ly và một con thỏ.
Cách Đan dược của Tào Dĩnh
và Đan Thần không xa là ba viên Đan dược tương đối khổng lồ. Lúc này,
Đan dược của Thanh Hoa lão quái ngưng tụ ra hình dạng một con gấu nhưng
nó cũng không có ý niệm tranh chấp, mà cố thủ tại vị trí của mình. Vì nó biết, nếu muốn đấu nó cũng không đấu nổi với hai đan dược hung hãn còn
lại kia.
Viên Đan dược đưa tới Tứ sắc Đan lôi của Mộ Cốt lão nhân
tràn đầy linh khí, ngưng tụ thành hình một con hổ hung ác, không ngừng
gầm gừ với Đan dược của Dược Linh. Có điều không đợi nó gầm xong, linh
khí nồng đậm xung quanh Địa Tâm Hóa Thể Đan xao động, hóa thành một con
rồng nhỏ chừng nửa thước. Vung đuôi một cái đã hung hăng quật vào viên
Đan dược có hổ hình của Mộ Cốt lão nhân đem tên kia quật cho thê thảm
kêu gào sau đó xám xịt cụp đuôi tránh ra một khoảng cách.
Ở đây,
mọi người nhìn năm viên Bát phẩm Đan dược cũng biết ai là Đan hội quán
quân năm nay. Trên đài cao, Huyền Không Tử nhìn những Đan dược khác bị
Địa Tâm Hóa Thể Đan đè ép đến mức không dám phản kháng cũng hơi mỉm
cười, chợt cao giọng hô.
- Đan dược lấy linh tính vi tôn, Đan dược quý giá nhất đã sinh ra mà chủ nhân của nó cũng chính là Đan hội quán
quân lần này… Đó chính là Dược Linh.(Huyền Không Tử)
- Dược Linh,
ngươi đạt được Đan hội quán quân, sau này cũng sẽ là một ứng cử viên cho vị trí cự đầu của Đan Tháp.(Huyền Không Tử)
- Xin lỗi, ta không
có hứng thú gia nhập vào Đan Tháp. Ta tới tham gia Đan hội thuần thúy là muốn so tài cùng quần hùng mà thôi.(Dược Linh)
Những Luyện Dược
Sư thất bại không có lọt vào vòng tỷ thí cuối cùng nghe được Dược Linh
không có hứng thú với ứng cử viên cho vị trí cự đầu Đan Tháp liền trợn
mắt ngoắt mồm. Phải biết vị trí cự đầu Đan Tháp là vị trí mà bao người
ước mơ có được.
- Haiz, ta biết nhưng theo thông lệ vẫn thông báo một tiếng.(Huyền Không Tử)
- Trở thành quán quân, ngươi sẽ nhận được một phương pháp tu luyện Linh hồn lực từ thời Viễn Cổ.(Huyền Không Tử)
- Quán quân đã xuất hiện, hai ngày sau sẽ là lúc Tinh Vực mở cửa. Đến lúc đó, 10 người đứng đầu của Đan hội đều có thể tiến vào, hàng phục Dị Hỏa – Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa.(Huyền Không Tử)
Dược Linh biểu thị
mình không có hứng thú với Dị Hỏa – Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa mà nàng sẽ
nhường lại cho Đường Long đi hàng phục. Ngoài trừ Dược Linh thì những
người khác ánh mắt đều trở nên nòng cháy. Hiển nhiên, Dị Hỏa – Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa cũng có sức hút cực lớn đối với họ.
Nhìn vẻ kích
động của những người này, ai cũng hiểu Đan hội tuy kết thúc nhưng sự
tranh đấu vẫn còn tiếp tục. Chỉ có điều, mục tiêu không còn là chức quán quân mà là bất tử chi hỏa trong truyền thuyết Dị Hỏa – Tam Thiên Diễm
Viêm Hỏa. Rốt cục nó sẽ rơi vào tay ai, trong lòng mọi người ở đây đều
tràn đầy chờ mong cùng tò mò.