Đường Long ra sân không chỉ thu hút sự chú ý của Tứ Phương Các bốn vị Tôn Giả mà khán giả cũng nghị luận sôi nổi cậu là ai mà ra sân hoàn tráng như
vậy.
Kế tiếp Lôi Tôn Giả cùng Kiếm Tôn Giả khi thấy Phong Tôn Giả
đến, đều tươi cười chắp tay chào hỏi. Tuy nói bọn họ đồng thân phận,
nhưng Phong tôn giả thành danh đã lâu nên hai người này vẫn rất kính nể
lão. Chỉ có Hoàng Tuyền Tôn Giả ở bên cạnh tựa hồ cùng Phong Tôn Giả có
điều xích mích nên chỉ liếc mắt một cái sau đó liền làm như không thấy.
Phong Tôn Giả một thân áo bào xanh khẽ tươi cười ấm áp, tỏ ra khách khí đáp
lại Lôi Tôn Giả cùng Kiếm Tôn Giả còn Hoàng Tuyền Tôn Giả ngồi kia lão
cũng xem như là hạt cát vậy. Hiện giờ đang ở trong Tứ phương Các nên ai
cũng phải kiềm chế một chút nhưng đối với Hoàng Tuyền Tôn Giả, Phong Tôn Giả cũng có một chút không ưng. Từ sự che đậy tính cách cho đến làm
việc không từ thủ đoạn cũng đã khiến lão không hề vừa mắt.
Mấy
người khách sáo một phen rồi Lôi Tôn Giả ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc
trời sau đó chậm rãi đi ra, ánh mắt đảo qua bốn phía quảng trường. Nhất
thời, bên dưới quảng trường đang ồn ào, bỗng nhiên dưới ánh mắt tràn
ngập lôi điện kia đảo qua, ngay tức khắc hoàn toàn im ắng.
- Hôm
nay Phong Lôi Các ta tổ chức Tứ phương Các đại hội, cảm tạ mọi người đã
đến Lôi Sơn của cổ động. Bất quá ta phải nhắc nhở rằng đại hội diễn ra
không xuất hiện cái gì náo loạn.(Lôi Tôn Giả)
- Lần này số người
tham gia Tứ phương Các đại hội, kể cả bốn đệ tử của Tứ phương Các, có
tổng cộng năm mươi ba người. Vẫn quy củ cũ, lấy hỗn chiến mà bắt đầu đến khi nào cuối cùng ở lại giữa sân chỉ còn tám người mới thôi. Bây giờ,
tất cả người dự thi cùng tiến lên trường đấu đi.(Lôi Tôn Giả)
Lôi
Tôn Giả vừa dứt lời thì 53 người dự thi đều lên đài thi đấu. Có vài
người không biết Đường Long là ai nên đem chủ ý đánh lên trên người cậu
hòng loại bỏ đối thủ ra trước. Bốn đệ tử Tứ Phương Các phân biệt Phong
Lôi Các – Phượng Thanh Nhi, Vạn Kiếm Các – Đường Ưng, Hoàng Tuyền Các –
Vương Trần, Tinh Vẫn Các – Tiêu Viêm đều đạt thành nhất trí là đó là
trong lần hỗn chiến không thể đánh Đường Long được, dù bọn họ có đông
đến đâu đi nữa thì cũng không địch lại cậu.
- Không biết là ai mà chọc giận hắn?(Phượng Thanh Nhi)
Phượng Thanh Nhi bén nhạy nhận ra được trên người Đường Long sát khí ba động
ẩn hiện, nàng rất tò mò một người ôn hòa cùng bá đạo như Đường Long là
ai có dũng khí chọc giận hắn.
- Bọn hắn mưu đồ loại bỏ hắn ra
trước? Đúng là ngây thơ, một hồi thôi thì bọn hắn sẽ biết thế nào là sự
thật tàn khốc.(Đường Ưng)
- Các ngươi chọn ai không chọn lại đi chọn hắn, đúng là không biết chữ chết viết thế nào.(Vương Trần)
Phượng Thanh Nhi xuất hiện thì ba vị Tôn Giả đều nhìn về phía Lôi Tôn Giả.
- Xem ra Lôi tôn giả đúng là đã bỏ ra không ít tiền vốn nhỉ, cư nhiên
còn tự mình ra tay che giấu thực lực cho nàng. Chẳng lẽ định xuất kỳ
bất ý cái gì hay sao chứ?(Kiếm Tôn Giả)
- Kiếm Tôn Giả nói chuyện
này à, nha đầu kia thân phận có chút đặc thù, sở dĩ ta làm như vậy thật
ra là vì chút bất đắc dĩ.(Lôi Tôn Giả)
Lôi Tôn Giả cũng không thể
tiết lộ Phượng Thanh Nhi là đến từ Thiên Yêu Hoàng Tộc một trong Viễn Cổ Tam Tộc Ma thú được nên hắn mới che dấu khí tức của nàng. Nếu không
bằng vào lịch luyện lâu năm của ba vị Tôn Giả sẽ nhận ra thân phận của
nàng từ khí tức tản ra.
- Lôi Tôn Giả định thêm một lần đứng đầu
Tứ phương Các Đại Hội đây mà. Đại hội lần này, hẳn là tỉ lệ thắng của
Phong Lôi Các sẽ lớn nhất rồi.(Phong Tôn Giả)
- Ta lại không nghĩ vậy.(Lôi Tôn Giả)
- Nếu đã đông đủ, thì đại hội có thể bắt đầu.(Lôi Tôn Giả)
Trên đài khách quý, Lôi tôn giả nhìn thấy giữa sân nhân số đầy đủ, bèn không tán chuyện nữa, ngẩng đầu vung tay lên, thanh âm nhàn nhạt vang vọng
trên khắp quảng trường.
Trong số 53 người chỉ giữ lại 8 người,
thường thì trong số 8 người đó thường đều có bốn người Tứ Phương Các
chiếm giữ, nói cách khác tại 49 người còn lại chỉ có 4 người thành công
lưu lại được. 49 chỉ truyển chọn ra 4, không cần nghĩ cũng biết để dàng
được vinh quang này thì chiến đấu sẽ cực kỳ thảm thiết.
Ở giữa sân đấu bầu không khí căng thẳng thì ở bên ngoài quảng trường cũng đã trở
nên im lặng, vô số đạo ánh mắt nhìn chằm chằm vào giữa sân, số người ở
bên trong đều có thể tính tại đồng trang lứa là người nổi bật nhất, loại trừ đi số rất ít nhóm người, đại bộ phận mọi người đều có được chân
chính thực lực ngạo nhân, những người này trong vòng bạo phát chiến đấu, tự nhiên là dị thường hấp dẫn sự chú ý.
Cuối cùng cũng có một
người nhịn không được xuất thủ đã phá vỡ tình huống trên sân, người này
rút vũ khí trong tay nhanh như chớp dánh về phía người bên cạnh cách đó
không xa, bất quả hiện giờ ai cũng vô cùng cẩn thận nên ngườ kia vừa
động liền bị phát hiện, người bị công kích dưới sự kinh sợ bỗng bộc phát ra Đấu Khí kinh người, nắm chặc vũ khí hướng người đánh lén kia phản
kích.
Hai người giao thủ, trên quảng trường kia bầu không khí căng thẳng chỉ nháy mắt tuyên cáo tan vỡ, từng luồng ánh sáng sắc màu không
đồng nhất từ Đấu khí mạnh mẻ nhất thời tuôn trào ra, sau đó toàn bộ
quảng trường, liền hoàn toàn lâm vào trong hỗn loạn.
Đường Long nhìn dù chiến đấu rất hỗn loạn nhưng mà vẫn có năm người nhìn chăm chú hắn.
- Tiểu tử, ngươi vẫn là rút lui hoặc là chúng ta đưa ngươi đánh xuống lôi đài?(Tham gia A)
- Các ngươi tựa hồ tự tin ăn chắn ta?
- Hừ, nói nhám. Nhìn ngươi cùng lắm là Lục tinh Đấu Hoàng không phải đệ tử Tứ Phương Các đám biến thái kia.(Tham gia B)
Đường Long lắc đầu, tay đưa về nắm chuôi kiếm ở bên eo mình. Thấy cử động của Đường Long thì năm người ý đồ vây công cậu đồng loạt xông tới, Đường
Long rút kiếm rồi thu kiếm mà chỗ đứng của cậu là ở phía sau năm người
bao vây mình.
- Thật là nhanh kiếm, dù là ta cũng không đạt đến trình độ này.(Kiếm Tôn Giả)
- Hắn một hệ liệt động tác đều là nước chảy mây trôi.(Phong Nhàn)
Trên quảng trường, Đấu Khí hỗn loạn ở bốn phía đang không ngừng lan tràn ra
mà tại thời khắc này cơ hồ bên người tất cả mọi người đều là đối thủ đều cũng là địch nhân, bởi vậy mỗi một người đều có như chim sợ cành cong,
chỉ cần ai đi vào phạm vi cách mình vài trượng thì tâm thần phát động
Đấu Khí tràn ra hướng người vừa đến công kích mãnh liệt.
Giờ phút
này, giữa sân đã triệt để hỗn loạn, đấu khí giao nhau cùng với thanh âm
đao kiếm đụng nhau chát chúa không ngừng vang lên, dưới trường hợp hỗn
loại như thế thì không thể nắm chắc điều gì, trước đó có một số người
thực lực không yếu nhưng bây giờ lại liên tục có người hộc máu mà ngậm
ngùi rời trường đấu, giữa sân quá mức hỗn loạn đề phòng được phía trước
lại phòng không được mặt sau, bốn phương tám hướng khắp nơi đều là địch
nhân, một cái sơ sẩy trúng phải ám chiêu sẽ là một kích trí mạng, cái
loại đại hội này, đao kiếm không có mắt, bị thương tổn chính là chuyện
thường tình, nếu mà ở dưới bị công kích trí mạng hô to một tiếng nhận
thua, dựa theo quy củ, tự nhiên cũng sẽ không lại có người đối với ngươi ra tay hạ sát thủ.
Hỗn loạn kéo dài không đến mười phút thời
gian, liền có thêm hơn mười người người dự thi bản thân bị trọng thương, không thể không rời đi giữa sân, dù sao nếu là lại tiếp tục lưu lại mà
nói chỉ sợ cũng không phải chỉ có trọng thương không thôi đâu.
Trong lúc hỗn loạn thì Đường Long cũng phát hiện ra Lâm Diễm cũng tham gia,
Lâm Diễm cũng phát hiện Đường Long, hắn là biết chiến lực của Đường Long kinh khủng thế nào nên tận lực né tránh không giao thủ với cậu.
Một gã Bát tinh Đấu Hoàng không có hảo ý nhìn lấy Đường Long, hắn nhào về
phía cậu vung nấm đấm, hắn hạ thủ cũng là tàn nhẫn, một quyền này nếu
như là bình thương Lục tinh Đấu Hoàng sẽ bị đánh cho tàn phế nhưng mà
Đường Long lại khác biệt. Cậu dùng tá lực đả lực di dời lực đạo đi rồi
nhất chưởng đập vào ngực của tên Bát tinh Đấu Hoàng tấn công mình khiến
hắn trọng thương bay ngược ra ngoài.
Lâm Diễm bị người bức ép lọt
vào phạm vi công kích của Vương Trần, Lâm Diễm hiển nhiên không phải là
đối thủ của Vương Trần nên dứt khoát nhận thua nhưng mà Vương Trần không buông tha. Đường Long từ xa thấy vậy lắc mình chắn trước mặt Lâm Diễm,
trảo thủ gắt gao kẹp lấy chủy thủ trong tay Vương Trần.
- Ngươi…(Vương Trần)
- Quy củ của đại hội, sau khi nhận thua thì không thể tiếp tục ra tay hạ sát thủ.
- Một cái phế vật dựa vào vận khí đến được đây mà thôi, giết thì giết, có gì mà không được?(Vương Trần)
- Người của Hoàng Tuyền Các xem ra cũng chỉ có tố chất như vậy. Ngươi có
thể đi đến hiện tại cũng chỉ là dựa vào danh tiếng của Hoàng Tuyền Các
mà thôi. Không có gì đáng giá kiêu ngạo!
Ba vị Tôn giả liếc nhìn sang Hoàng Tuyền Tôn Giả thấy được sắc mặt của Hoàng Tuyền Tôn Giả âm trầm cực kì.
- Hoàng Tuyền Các như thế nào còn chưa đến lượt tên tiểu bối như ngươi bình luận.(Hoàng Tuyền Tôn Giả)
- Haha, già mà âm độc như thế thì trẻ cũng như vậy.
- Ngươi…(Hoàng Tuyền Tôn Giả)
Đường Long hướng Vương Trần nhìn lại đột nhiên lắc mình tiến lên, Vương Trần cảm thấy nguy hiểm hàng lâm liền mở miệng.
- Ta nhận thua.(Vương Trần)
Phốc
Đáng tiếc, Vương Trần nhận thua cũng không có để cho Đường Long dừng tay.
Cậu để lại trên ngực của Vương Trần hai đạo vết chém chữ X đỏ tươi do
huyết nhuộm đỏ.
- Tiểu tử, Vương Trần đã nhận thua vì sao lại động thủ? Ngươi không cho ta một câu trả lời thỏa đáng đừng nghĩ rời
đi.(Hoàng Tuyền Tôn Giả)
- Vậy ta hỏi ngươi, hắn khi nhận thua thì sao hắn không dừng tay mà vẫn động thủ?
Hoàng Tuyền Tôn Giả bị câu hỏi của Đường Long làm cho á khẩu không trả lời được.
- Miệng lưỡi lợi hại! Lôi Tôn Giả, giải quyết nhanh phiền toái nhỏ này
đi, đừng để chậm trễ đại hội diễn ra.(Hoàng Tuyền Tôn Giả)
- Ha ha, hai vị cảm thấy chuyện này nên như thế nào?(Lôi Tôn Giả)
Lôi Tôn Giả thật sự giảo hoạt, biết loại sự tình này dễ đắc tội với người.
Vương Trần đuối lý nhưng hắn là người của Hoàng Tuyền Các, lại có Hoàng
Tuyền Tôn Giả ở đây.
- Không cần phải phiền toái như vậy.
Đường Long nhìn về phía Hoàng Tuyền Tôn Giả sau đó trên thân một cổ khí tức
kinh khủng hàng lâm, Hoàng Tuyền Tôn Giả cảm nhận được mình không thể cử động. Hắn càng kinh hãi hơn là Đường Long đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, hắn đang tính mở miệng thì nấm đấm của Đường Long phóng đại trước mặt hắn.
Phốc
Hoàng Tuyền Tôn Giả nhịn không được phun máu tươi, hắn chật vật ngồi dậy cảm giác được mũi của mình bị người đánh gãy.
- Ngươi…(Hoàng Tuyền Tôn Giả)
- Xem ra ngươi vẫn không phục?
Đường Long giơ chân lên đạp ở hướng đan điền của Hoàng Tuyền Tôn Giả, Hoàng
Tuyền Tôn Giả thấy vậy biến sắc muốn phản kháng nhưng hắn không có phản
kháng sức lực. Cứ thế Hoàng Tuyền Tôn Giả tại trước mặt bao người bị
Đường Long phế đi, phế đi Hoàng Tuyền Tôn Giả thì Đường Long xuất hiện
trước mặt Vương Trần cũng nhất cước đạp vào đan diền của hắn đem hắn
biến thánh phế nhân.
Lôi Tôn Giả trong lòng vẫn đang mưu đồ làm
sao từ Đường Long cạy ra được việc từ đâu học trộm Tam Thiên Lôi Động
cùng với xử trí việc Phong Lôi Bắc Các Các chủ - Phí Thiên cái chết
nhưng chứng kiến cảnh này thì dẹp đi ý nghĩ trong đầu mình.
Phong
Nhàn liếc nhìn sang hảo hữu của mình, hắn đã tận lực khuyên Dược Trần để ý tới Tiêu Viêm nhưng mà chứng kiến thủ đoạn ngoan độc của Đường Long
thì hắn phải suy nghĩ lại việc để Tiêu Viêm gây họa cho Tinh Vẫn Các.
Phượng Thanh Nhi đối với việc Đường Long thoáng cái đã phế đi một vị Đấu Tôn
thì rất bình tĩnh, nàng là biết về thực lực của Đường Long khủng bố thế
nào. Đôi mắt của nàng tập trung nhìn vào Tiêu Viêm, không biết vì sao
khi mà nàng nhìn Tiêu Viêm thì cảm nhận được mùi vị quen thuộc mà mùi vị này lại là từ Thiên Yêu Hoàng Tộc phát ra.
Đường Ưng và Tiêu Viêm giật mình khi mà Đường Long tại trước mắt bao người Đường Long trực tiếp Hoàng Tuyền Tôn Giả.
Trận náo kịch này theo Lôi Tôn Giả hạ lệnh đưa Hoàng Tuyền Tôn Giả và Vương
Trần đi thì Tứ Phương Các Đại hội tiếp tục cử hành. Trận hỗn chiến quyết ra tám người cũng có được danh sách, ngoài trừ ba vị đệ tử từ Phong Lôi Các, Tinh Vẫn Các và Vạn Kiếm Các thì Đường Long lọt vào vòng trong,
bốn danh ngạch còn lại cũng có người sở hữu.
- Trước khi mà bắt đầu tiếp theo thì ta nghĩ rằng phải làm rõ vài việc.
Đường Long ánh mắt nhìn về phía Lôi Tôn Giả - Lôi Thiên Tử, điều này làm cho Lôi Thiên Tử rung lên.
- Không biết tiểu hữu có gì khuất mắt với Phong Lôi Các?(Lôi Thiên Tử)
- Nghe nói, Phong Lôi Bắc Các vì truy sát ta mà không tiết lại tội danh
là học trộm Tam Thiên Lôi Động cùng Tam Thiên Lôi Huyễn Thân?
- Chuyện này…(Lôi Thiên Tử)
Lôi Thiên Tử cũng rơi vào thế bí, hắn xác thật lúc đó nhận được tin tức
truyền về từ Phí Thiên nên mới ngầm thừa nhận Phí Thiên lấy tội danh học trộm Tam Thiên Lôi Động mà tróc nã về Phong Lôi Đông Các, cuối cùng gây nên Phong Lôi Bắc Các hủy diệt.
- Thân pháp Đấu Kỹ Địa giai Cao
cấp – Tam Thiên Lôi Động đích xác là từ Phong Lôi Các mà ra nhưng không
phải là ta trộm, theo ta được biết vì việc Địa giai Cao cấp – Tam Thiên
Lôi Động bị mất trộm là xảy ra 20 năm trước mà lúc đó ta đang ở Cổ tộc.
- Về sau ta tại Hắc Hoàng Thành được Hắc Hoàng Tông chủ trì tại Hắc Giáo
Vực đấu giá được Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động. Trong đó có thứ
mà ta đưa cho Phượng tiểu thư.
- Nếu như Lôi Tôn Giả không tin có thể hỏi Phượng tiểu thư hoặc cử người chạy tới Hắc Giáo Vực tìm Hắc Hoàng Tông tra hỏi.
Lôi Thiên Tử từ trong lời nói của Đường Long bắt được trọng điểm, Đường
Long rất có thể xuất thân từ Cổ tộc mà gia tộc đó là thế lực mà bất kỳ
một thế lực nào tại Trung Châu đều không dám đắc tội.
- Chuyện này là thật?(Lôi Thiên Tử)
- Đích xác như lời hắn nói. Ta đã từng vận dụng gia tộc đi điều tra nên
biết được, trong đó có bao gồm Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động
được đấu giá.(Phượng Thanh Nhi)
Lôi Thiên Tử đạt được Phượng Thanh Nhi trả lời thì hắn cũng gấp rút cho người xóa đi tội danh mà Phong Lôi Các bêu trên đầu Đường Long, dù sao hắn cũng không muốn Phong Lôi Các
đắc tội một vị Luyện Dược Sư.
- Vật quy chủ cũ.
Đường Long lấy ra quyển trục ghi chép lại Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động ném cho Lôi Thiên Tử.
- Vậy về phần Tam Thiên Lôi Huyễn Thân?(Lôi Thiên Tử)
- Khi bị Phí Thiên truy đuổi thì ta phản sát hắn trong lúc vô tình từ
trong linh hồn của hắn học được đầy đủ Tam Thiên Lôi Huyễn Thân.
- Đây là quyển trục ghi lại không đầy đủ cách tu luyện Tam Thiên Lôi
Huyễn Thân mà ta từ trên người Trầm Vân đạt được. Hiện tại trả lại cho
Lôi Tôn Giả.
Đường Long ném quyển trục về phía Lôi Thiên Tử, Lôi
Thiên Tử đưa tay bắt lấy không cần mở ra xem xét mà thu cất vào giới chỉ của mình.
Lôi Thiên Tử vẫn là cho bắt đầu Đại Hội tiếp tục, đại
hội vì vài nguyên nhân mà bị dừng lại nhiều lần rồi, hắn trực tiếp bốc
thăm phân cặp đấu với nhau. Điều làm cho khán giả chú mục là trận đấu
giữa Phượng Thanh Nhi vs Tiêu Viêm, Đường Long vs Đường Ưng.
- Phong Lôi Các – Phượng Thanh Nhi, nghe nói ngươi rất được mọi người coi trọng không biết có dám ứng chiến?(Tiêu Viêm)
- Sẵn sàng phụng bồi.(Phượng Thanh Nhi)
Đường Long nhìn Tiêu Viêm vênh váo hung hăng khi mà hắn đã tấn thăng Đấu
Tông, Tiêu Viêm nhờ vài tài nguyên của Tinh Vẫn Các cùng với sự giúp đỡ
của hai vị Đấu Tôn là Phong Nhàn với Dược Trần đã vượt qua gào cản Đấu
Hoàng đỉnh phong bước vào Nhất tinh Đấu Tông.
- Cẩn thận một chút, thưc lực của người này không thường, nếu như ta đoán không sai, sau khi trải qua lần tẩy rửa trên Thiên Sơn Huyết Đàm, nàng cũng đã chân chính
tiến vào Đấu Tông, hơn nữa với thân phận của nàng, sức chiến đấu cũng
hơn xa những Đấu Tông bình thường.(Phong Nhàn)
Ở đây không ai nhìn ra thực lực chân thật của Phượng Thanh Nhi vì được Lôi Thiên Tử che đấu cộng thêm nàng tận lực dấu thân phận nhưng Đường Long lại biết nàng
bằng vào thiên phú cùng với xuất thân từ Thiên Yêu Hoàng Tộc nên nàng
thực lực là Nhị tinh Đấu Tông. Phượng Thanh Nhi mà vận dụng thêm lá bài
tẩy cùng với Đấu Kỹ của Thiên Yêu Hoàng Tộc thì có thể định lại Ngũ tinh Đấu Tông.
Tiêu Viêm lưng đeo Huyền Trọng Xích, bàn chân đạp lên
hư không, dưới ánh mắt chăm chú của vô số người chậm rãi đi xuống sau đó cước bộ nhẹ nhàng dừng ở phía trên sàn đấu, hơi hơi giương mắt, nhìn
Phượng Thanh Nhi cao ngạo mặc bộ y phục rực rỡ, Trọng Xích trong lòng
tay cũng là chậm rãi dùng lực nắm lại.
Lúc bàn chân của Tiêu Viêm
dừng ở trên sàn đấu, không khí chung quang sàn đấu nhất thời cũng im
lặng co lại, cho dù là ai cũng có thể cảm nhận được không khí dương cung bạt kiếm.
Thanh danh của Phượng Thanh Nhi, tại mấy năm nay hầu
như đã đạt đến đỉnh phong những người tuổi trẻ ở Bắc vực Trung Châu, mặc dù là bên trong Tứ Các cũng là không có người có thể so sánh được. Nghe nói, nàng đã từng cùng với một vị trưởng lão Nhị tinh Đấu Tông trong
Phong Lôi Các giao đấu, tuy rằng chưa thắng nhưng lại cũng là không bại
mà lúc đó nàng còn chưa đột phá tới Đấu Tông, chiến tích này cũng là
tương đối làm người kiêu ngạo, huống chi hiện giờ đã bước chân vào cảnh
giới này, sức chiến đấu tất nhiên là càng thêm mạnh mẽ.
- Tuy
không biết vì sao ngươi lại thành Tinh Vẫn Các thiếu Các chủ nhưng nếu
chỉ dựa vào điểm này mà ngươi có thể không cố kỵ giương oai ở Lôi Sơn
thì hình như còn quá khờ dại.(Phượng Thanh Nhi)
Tiêu Viêm tại Bắc
vực Trung Châu chỉ có chút danh tiếng mà thôi, toàn bộ danh tiếng vì hắn là đệ tử của Dược Tôn Giả - Dược Trần. Ngoại giới tương truyền Tinh Vẫn Các do hai vị Đấu Tôn tạo nên, một trong số đó là sư phụ của Tiêu Viêm.
- Không nghĩ tới ngươi cũng là loại nữ nhân chua ngoa như vậy, một khi đã như vậy ta đây cũng nói với ngươi lời thật, nếu là không có Phong Lôi
Các hoặc là chút gia cảnh chống lưng lấy dung mạo của ngươi, trở thành
món đồ độc chiếm của nam nhân, có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất.(Tiêu Viêm)
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia, chậm rãi hiện lên tia sát ý, đôi mắt đẹp lạnh
như băng của Phượng Thanh Nhi nhìn Tiêu Viêm, một cỗ hơi thở bang bạc
không chút kém cỏi nào như là một tòa núi lửa bị kíp nổ dẫn lấy, từng
đợt tiếng sẩm nổ ầm ầm gào thét vang lên.
Đường Long đứng ở khu
vực chờ nghe được lời nói của Tiêu Viêm với Phượng Thanh Nhi thì lắc
đầu. Tiêu Viêm từng dùng những câu thoại tương tự nói với Nạp Lan Yên
Nhiên, kết quả bị nàng bạo đánh một trận.
- Tin ta đi, ngươi sẽ vì những lời ban nãy mà hối hận.(Phượng Thanh Nhi)
Phượng Thanh Nhi nghiêm túc đối đãi với Tiêu Viêm, nếu là bình thường thì nàng vẫn sẽ thờ ơ đối xử với Tiêu Viêm nhưng kể từ khi gặp được Đường Long
thì tâm tính của nàng.
- Sẵn sàng đón chờ.(Tiêu Viêm)
Theo
lời nói này của Tiêu Viêm, nét lạnh băng trên hai má của Phượng Thanh
Nhi càng đậm, mà đôi mắt đẹp cũng chậm rãi nhắm lại. Khi đôi mắt đẹp đó
nhắm lại, không khí trong sân, cũng là tự dưng bị nén lại, một cỗ sát
khí sắc bén khiến lòng người phải lạnh thổi quét qua không trung. Nhắm
mắt trong phút chốc, hai tròng mắt của Phượng Thanh Nhi đột nhiên mở ra, giờ phút này, hai đồng tử cũng đã chuyển sang màu xanh bạc quỷ dị.
- Phượng Thanh Nhi đây là toàn lực đánh với Tiêu Viêm một trận, Tiêu Viêm gặp tao ương rồi.
Khi hai đồng tử của Phượng Thanh Nhi chuyển sang màu xanh bạc, một cỗ gió
lốc Đấu Khí màu xanh cũng lấy chúng làm trung tâm mà đột ngột bùng nổ mở lên mà ở sâu bên trong cơn gió lốc đó, có một đôi lôi điện màu bạc lóe
ra, nổ vang ầm ầm khiến cho tâm thần của người phải run rẩy không thôi.
Luồng gió lốc Đấu Khí khổng lồ đến vài chục trượng, một luồng uy áp từ trong
đó tràn ngập ra ngoài. Vô số người đang ở quảng trường dại ra, một màn
đồ sộ như thế không ngờ lại là hoàn toàn do Đấu Khí của Phượng Thanh Nhi phát ra, Đấu Khí trong cơ thể thật là hùng hậu.
Một lực hút mạnh
mẽ từ bên trong luồng đấu khí gió lốc đó phát ra. Sàn đấu được làm từ
ngân mộc cứng rắn dưới lực xé rách điên cuồng của gió lốc cũng giống như động đất không ngừng lan tràn ra những cái khe như những những cánh tay thô to rắn chắc. Thậm chí, toàn bộ sàn đấu lúc này cũng là trở nên run
rẩy.
- Phong Lôi Đấu Khí?(Tiêu Viêm)
Nhìn thấy lôi mang lóe
ra bên trong gió lốc cùng với Đấu Khí thuộc tính phong nồng đậm, đôi mắt Tiêu Viêm không khỏi hơi nhíu lại, đem hai thuộc tính Đấu Khí bất đồng
dung hợp hoàn mỹ được như vậy, thiên phú tu luyện của Phượng Thanh Nhi
thật đáng sợ.
Phong sắc bén cùng Lôi cuồng bạo, hai thuộc tính
dung hợp hoàn mỹ, uy lực cuối cùng mà nó phát ra tất nhiên hơn xa những
Đấu Khí tầm thường, khó trách Phượng Thanh Nhi lại có năng lực khiêu
chiến vượt giai.
Vèo
Trong lúc Tiêu Viêm đang cân nhắc thực
lực thì bên trong cơn gió lốc lớn đang xoay tròn kia, một dải tơ lụa màu sắc rực rỡ giống như là tên bắn bắn mạnh ra, lúc xuyên qua cơn gió lốc, một luồng lôi mang ánh sáng rực rỡ phát ra, xuyên thấu qua không gian,
mạnh mẽ ập tới ngay phương vị của Tiêu Viêm.
Dải tơ lụa mang theo
lôi mang màu sắc rực rỡ, tốc độ cực kỳ khủng bố vẻn vẹn chỉ lóe lên sau
đó đã ở trước mặt Tiêu Viêm. Tiêu Viêm linh hoạt né sang bên khiến cho
dải tơ lụa vừa vặn bay xẹt qua bả vai của Tiêu Viêm, tuy chỉ là sượt qua một chút nhưng lôi mang của chúng cũng khiến cho lông tơ chỗ bả vai
Tiêu Viêm dựng đứng lên.
Dải tơ lụa màu sắc rực rỡ bị Tiêu Viêm dễ dàng tránh đi, một tiếng hừ lạnh từ bên trong cơn gió lốc phát ra. Chợt tơ lụa run lên, nhất thời giống như một con rắn màu sắc có linh tính,
nhanh chóng quay đầu, bắn thẳng về phía sau lưng Tiêu Viêm.
Cảm nhận được áp lực từ phía sau, mũi chân Tiêu Viêm vừa động, mà thân hình lại là trực tiếp hơn ở mười thước bên trái.
Vèo
Dải tơ lụa màu sắc lại run lên, lại lần nữa đổi phương hướng nhằm hướng Tiêu Viêm mà tới.
Dải tơ lụa màu sắc rực rỡ này, tuy nhìn sơ qua cũng chỉ giống như những tấm vải dệt bình thường, nhưng lúc cắt qua không gian lại mang theo một cỗ
khí tức lạnh lẽo, giống như không phải là một tấm vải dệt mà lại như một loại kim chúc kỳ dị nào đó. Hơn nữa, trên bề mặt chúng nó còn ẩn chứa
đấu khí hùng hồn, dù là khai sơn phá thạch cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, nếu như là những cường giả Đấu Hoàng tầm thường dính vào, sợ rằng
cũng phải trọng thương.
Tiêu Viêm thấy mình dù có tránh né thế nào cũng không tránh được dải tơ lụa công kích liền đổi thủ làm công, ngọn
lửa màu xanh biếc nồng đậm nhanh chóng từ cánh tay hiện ra, chợt mạnh mẽ tung một trảo về phía dải tơ lụa.
Bàn tay chuẩn xác tung đến dải
tơ lụa màu sắc rực rỡ đang ở phía sau, lực đạo Đấu Khí mạnh mẽ ẩn chứa
trong đó khiến cho thân thể Tiêu Viêm hơi hơi run lên nhưng nhờ có ngọn
hỏa diễm bao bọc, luồng đấu khí cường hãn đó nhanh chóng bị Lưu Ly Liên
Tâm Hỏa hóa thành hư vô.
Cầm lấy dải tơ lụa màu sắc rực rỡ đó,
Tiêu Viêm cười lạnh một tiếng, Đấu Khí trong cơ thể bạo phát kéo lấy dải tơ lụa màu sắc rực rỡ đó, mạnh mẽ xé rách.
Lúc tơ lụa bị xé ra,
một âm thanh như tiếng kim loại vang lên, mà một đầu khác của dãy tơ lụa ở bên trong cơn gió lốc cũng là hơi run lên, luồng gió lốc đấu khí thật lớn kia giờ phút này giống như là đang di động.
Dải tơ lụa màu
sắc kia tuy không phải là vật tầm thường nhưng dưới lực kéo của hai gã
cường giả Đấu Tông tất nhiên là chống đỡ không nổi, không kiên trì được
bao nhiêu thời gian, một vết rách xuất hiện ngay giữa dải tơ lụa, sau đó một tiếng vang thanh thúy vang lên, tơ lụa trực tiếp bị xé rách ra.
- Thải Phượng Triều Nguyên.(Phượng Thanh Nhi)
Dải tơ lụa màu sắc rực rỡ vừa bị xé ra, một âm thanh lạnh lung nhưng trong
trẻo đột ngột quát lên, chỉ nghe nhiều tiếng động không ngừng vang lên,
từng dải tơ lụa màu sắc rực rỡ từ trong cơn gió lốc cuồn cuộn không
ngừng bắn ra, sau đó nhằm tới hướng của Tiêu Viêm mà quét tới.
- Diễm Phân Phệ Lãnh Xích.(Tiêu Viêm)
Nhìn thấy từng dải tơ màu bạc che đầy trời, vẻ ngưng trọng cũng thoáng hiện
lên trong mắt Tiêu Viêm, trọng xích trong tay nhanh chóng tính toán quỹ
tích, xích ảnh nhanh chóng hiện lên.
Đang Đang Đang Đang Đang Đang
Những dải tơ lụa màu sắc kia như mưa trút xuống, toàn bộ đều va chạm lên bóng xích ảnh dài một trượng kia, âm thanh thanh thúy vang lên khắp nơi.
Dải tơ lụa màu sắc ẩn chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ, tuy nói mỗi lần buông xuống đều bị sự phòng ngự rậm rạp của xích ảnh cản lại nhưng cỗ lực
lượng mạnh mẽ này vẫn làm chấn động sàn ngân mộc dưới chân Tiêu Viêm nứt ra từng cái khe mà hai chân của Tiêu Viêm cũng là không ngừng bị chấn
động lún sâu vào bên trong sàn đấu.
Tiêu Viêm với Phượng Thanh Nhi cứ thế gằng co mãi với nhau, không ai nhường ai cả.
Tuy Tiêu Viêm bị chấn động vào dưới đất có điều Phượng Thanh Nhi cũng chưa
vì vậy mà dừng tay, nàng biết rõ công kích lúc trước nhìn như cuồng
phong mưa rào nhưng vẫn chưa tạo thành thương tổn gì đối với Tiêu Viêm,
phòng ngự liên mien vô tận của xích ảnh kia đã đem lực lượng của tơ lụa
mất đi hơn phân nửa.
Xoạt
Bên trong gió lốc, một cỗ Đấu Khí
bàng bạc dao động phát ra, lúc này toàn bộ dải tơ lụa kia đột nhiên bám
chặt lấy nhau, vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, dưới cái nhìn chăm chú của
mọi người những dải tơ đó quấn quanh lại thành một con phượng hoàng
khổng lồ đến mười trượng. Con phượng hoàng do những dải tơ lụa riêng lẽ
dung hợp lại, mới chỉ hình thành trong chốc lát thì cơn gió lốc đấu khí
kia đột nhiên sụp đổ tan rã, chợt hóa thành một cột sáng Đấu Khí khổng
lồ trực tiếp tiến nhập vào bên trong cơ thể con Phượng Hoàng.
- Phong Lôi tế.(Phượng Thanh Nhi)
Cơn gió lốc Đấu Khí tan rã, Phượng Thanh Nhi hiện ra, bàn tay ngọc khẽ chạm vào bên trong thân Phượng, một giọt máu tươi khẽ bay ra dung nhập vào
trong đó. Lúc giọt máu tươi này dung nhập vào bên trong thân phượng, một cỗ sinh cơ làm cho người ta phải khó tin lại từ bên trong con Phượng
Hoàng do những dải tơ lụa hình thành này phát ra, mà năng lượng bàng bạc ẩn chứa bên trong chúng cũng là cuồng bạo tỏa ra.
- Phong Sát Chỉ.(Phượng Thanh nhi)
Thân thể của Phượngng Thanh Nhi trôi nổi ở phía chân trời, váy màu phiêu
lãng, giống như một nữ thần tôn quý và cao ngạo, bàn tay ngọc chỉ vào
cái lỗ động 1 trượng bên trong sàn đấu, quát lạnh một tiếng. Tiếng quát
phát ra, Phượng Hoàng kia bỗng phát ra một tiếng kêu, một cột sáng màu
xanh bạc đáng sợ nhanh chóng thành hình ở ngay miệng thân phượng, ngay
sau đó, lập tức thu nhỏ lại, hóa thành một chùm tia sáng vẻn vẹn chỉ cỡ
một bàn tay, vèo một tiếng, bắn mạnh ra.
- Ta nói qua, ngươi sẽ phải hối hận với những lời mà ngươi ban nãy thốt lên.(Phượng Thanh Nhi)
Tốc độ của chùm tia sáng cũng cực kỳ đáng sợ, giống như là xuyên thấu qua
không gian, chợt lóe lên, dưới sự chăm chú của mọi người, xuất hiện ở
ngay bên trên cái động, nháy mắt sau đó, phòng ngự liên miên của xích
ảnh trực tiếp đã bị sụp đổ.
Nguyên bản, nhiều người tưởng rằng
xích ảnh sụp đổ thì Tiêu Viêm lâm vào nguy cơ nhưng một đóa hỏa liên màu xanh biếc mỹ lệ tinh tế cũng là yên lặng từ dưới xích ảnh hiện lên. Đóa hỏa liên màu xanh biếc từ từ mở ra, giống như một tòa sen tinh xảo, ánh huỳnh quang quấn quang, đẹp đến nỗi làm rung động lòng người, nhưng
dưới cái đẹp lộng lẫy ấy cũng ẩn dấu một cỗ lực lượng hủy diệt đáng sợ
vô cùng.
Hai loại công kích ẩn chứa năng lượng đáng sợ, giờ khắc này, giống như là thiên thạch rơi xuống, mạnh mẽ va chạm vào nhau.
Oanh
Phượng Thanh Nhi ở trên cao cách trung tâm vụ nổ xa nên không bị thương, ngược lại Tiêu Viêm ở gần vụ nổ nên bị dư âm làm cho chấn thương, khóe miệng
có máu tươi chảy ra. Phượng Thanh Nhi không vì Tiêu Viêm bị thương mà
dừng tay, nàng điều khiển Phượng Hoàng nhào về phía Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm cắn răng huy động Huyền Trọng Xích trong tay dùng ra Diễm Phân Phệ Lãnh Xích đánh nát Phượng Hoàng.
Bàn chân ngọc khẽ chạm, thân thể mềm mại của Phượng Thanh Nhi chợt rơi
xuống trên thân thể của con Phượng Hoàng đã bị tàn phá, hàm răng khẽ cắn trên ngón tay ngọc, đặt trên lưng của con Phượng Hoàng.
- Huyết Mạch Thôn Linh.(Phượng Thanh Nhi)
Theo tiếng quát lạnh, một cỗ ánh sáng màu hồng đậm từ trong lòng bàn tay
phát ra, đem thân thể của con Phượng Hoàng bao bọc lại mà ở trong cỗ ánh sáng màu hồng này, thân thể của Phượng Hoàng lại là mau thu nhỏ lại,
cuối cùng hóa thành một cỗ ánh sáng màu hồng đậm, bị hút vào cái miệng
nhỏ nhắn của Phượng Thanh Nhi.
Cỗ ánh sáng màu hồng nhập vào trong thân thể, thân thể mềm mại của Phượng Thanh Nhi chấn động, một đôi cánh phượng màu sắc rực rỡ từ phía sau lưng mọc ra, cùng lúc đó, khí thế
cũng trong nháy mắt tăng vọt. Phượng Thanh Nhi thực lực từ Nhất tinh Đấu Tông tăng lên đến Tam tinh Đấu Tông, Tiêu Viêm trong lòng trầm xuống,
cùng cấp đã khó chơi rồi giờ thì tăng lên nhị tinh càng khó đối phó hơn.
Tiêu Viêm cũng dùng tới Bí pháp – Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, thực lực của hắn chỉ tăng lên đến Nhị tinh Đấu Tông.
- Nếu như đã đến bước này, tất nhiên là không thể kéo dài thêm được nữa, phải mau chóng kết thúc thôi.(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm nhìn lên bầu trời đang bị chấn động bởi đôi cánh phượng của Phượng Thanh Nhi. Một lát sau, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn đôi cánh phượng
đó, không hiểu tại sao, hắn lại có cảm giác vô cùng quen thuộc. Hồi
tưởng lại một chút thì Tiêu Viêm sắc mặt kịch biến, hắn không ngờ tới
thứ kia lại liên quan tới Phượng Thanh Nhi.
Con Phượng Hoàng này
toàn thân màu đen nhánh, làm cho người ta có cảm giác quỷ dị, con ngươi
của Phượng Hoàng nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, một luồng uy áp kỳ dị từ trên trời giáng xuống. Năng lượng của thiên địa cũng có chút trở nên hỗn
loạn, mà ở quãng trường bên ngoài, cũng là truyền tới những thanh âm
kinh hãi.
Tiêu Viêm giờ mới xác định, Phượng Thanh Nhi căn bản không phải nhân loại mà giống như Tử Nghiên là Ma thú.
Ngay sau khi quát lạnh, chỉ thấy Hắc Phượng Hoàng hư ảo ngay sau Phượng
Thanh Nhi, giống như là đang sống lại, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng
kêu, chợt hai đôi cánh thật lớn vung lên, một tia sáng đen nhánh khổng
lồ chừng mười trượng xuất hiện, mang theo một lực lượng cực kỳ khủng bố
giống như vẫn thạch, mạnh mẽ công kích Tiêu Viêm.
Ánh mắt chăm chú nhìn tia sáng đen nhanh quỷ dị bao phủ cả thiên đại, mi tâm của Tiêu
Viêm vừa động, Dị Hỏa - Cốt Linh Lãnh Hỏa định bay ra mà ngay khi hắn
sắp có động tác thì đột nhiên cảm giác được một trận dao động từ trong
nạp giới truyền đến lập tức cả kinh, tâm thần vừa động, liền nhận biết
được nơi dao động ở trong nạp giới. Đó là một cái bình ngọc mà trong cái bình ngọc đó lại cất giấu vài giọt huyết dịch có năng lượng cực kỳ
khủng bố.
Giới chỉ của Tiêu Viêm chấn động thì Phượng Thanh Nhi
phát giác được có điều khác thường, nàng cảm nhận được khí tức tộc nhân
mình từ trên người Tiêu Viêm phát ra. Phượng Thanh Nhi rất kỳ quái, nếu
là cùng tộc thì Tiêu Viêm hẵn là nghe nói qua mình. Như nghĩ tới điều
gì, Phượng Thanh Nhi sắc mặt cực kì âm trầm nhìn Tiêu Viêm.
- Nàng… nàng là tộc nhân của Thiên Yêu Hoàng Tộc.(Tiêu Viêm)
- Không nghĩ rằng, nàng lại là tộc nhân Thiên Yêu Hoàng Tộc, khó trách
ngươi muốn đích thân xuất thủ vì để che giấu thân phận thật sự của
nàng.(Phong Nhàn)
- Có thể bức Phượng Thanh Nhi phải dùng đến bí kỹ của tộc thì Tiêu Viêm này cũng không phải là hạng tầm thường.(Lôi Thiên Tử)
Tiêu Viêm từng được Dược Trần cảnh báo qua tại Trung Châu Ma thú rất mạnh
hơn nữa trong đó tồn tại Viễn Cổ Tam Tộc phân biệt Thiên Yêu Hoàng Tộc,
Thái Hư Cổ Long Tộc, Cửu U Địa Minh Mãng. Dược Trần từng nhấn mạnh tuyệt đối không nên đắc tội với tộc nhân Thiên Yêu Hoàng Tộc vì Ma thú nhất
tộc đó luôn hành xử bá đạo.
- Chết tiệt nữ nhân này như thế nào lại là tộc nhân của Thiên Yêu Hoàng Tộc?(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm cảm thụ được vài giọt huyết dịch màu hồng đậm ở trong bình ngọc
tại nạp giới dao động, hắn không nghĩ tới sau khi gặp lại tộc nhân Thiên Yêu Hoàng Tộc, ngay cả vài giọt huyết dịch đã trải qua tinh luyện mà
vẫn xuất hiện dị biến, Thiên Yêu Hoàng Tộc rất quỷ dị khó trách lại có
thể trở thành một trong ba thế lực đứng đầu Ma thú giới.
Linh hồn
lực lượng không ngừng xâm nhập trong nạp giới, trấn áp vài giọt huyết
dịch đang dao động kia, nếu để cho Phượng Thanh Nhi này biết trong tay
mình có máu của tộc nhân Thiên Yêu Hoàng Tộc chỉ sợ mình sẽ gặp phiền
toái không thôi. Dù sao thực lực của Thiên Yêu Hoàng Tộc so với Tinh Vẫn Các vẫn mạnh hơn không ít.
- Tiêu Viêm, không thể tránh Thánh Tượng Lực được đâu, chưa lấy mạng ngươi nó sẽ luôn theo sát ngươi.(Phượng Thanh Nhi)
‘Đúng như tình báo cùng với Đường Long suy đoán, người đấu giá thi thể Thiên
Yêu Hoàng Tộc là hắn. Chính hắn đã rút đi toàn bộ tinh huyết rồi ngụy
tạo chứng cứ trên thi thể ủy tháp cho Hắc Hoàng Tông đem đi đấu giá’
Phượng Thanh Nhi nghĩ trong lòng
‘Cứ trốn như vậy cũng không phải
là biện pháp, thi triển cái Thánh Tượng Lực này rõ rang là rất hao tổn
Đấu Khí, xem bộ dáng của Phượng Thanh Nhi rõ ràng là chỉ có thể thi
triển một lần nhưng mà lúc này nàng đang khôi phục Đấu Khí, nếu lúc này
lại tiếp tục thi triển một đạo Thánh Tượng Lực chỉ sợ hơi khó giải
quyết.’ Tiêu Viêm nghĩ trong lòng
Ý niệm trong lòng Tiêu Viêm
nhanh chóng quay ngược trở lại, công kích bình thường đối với cái Thánh
Tượng Lực này cơ hồ là không có chút tác dụng, muốn phá hủy nó, phải sử
dụng lực lượng kinh khủng hơn nó.
Tiêu Viêm cũng là liều mạng một
phen, hai loại Dị Hỏa trong cơ thể tuân trào gấp rút hội tụ ở lòng bàn
tay của hắn hình thành hỏa liên.
Hai loại Dị Hỏa xuất hiện cùng
lúc làm cho Lôi Tôn Giả cùng Kiếm Tôn Giả chấn kinh không thôi, Phong
Hàn khi chứng kiến Tiêu Viêm có hai loại Dị Hỏa cũng không có kinh ngạc
vì hắn biết trước.
Thực chất Tiêu Viêm chỉ sở hữu một loại Dị Hỏa
là Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa, hỏa diễm còn lại là Lưu Ly Liêm Tâm Hỏa
thoại nhìn rất giống Dị Hỏa mà thôi.
- Phật Nộ Đường Liên.(Tiêu Viêm)
Hỏa liên bay ra, giống như kéo theo năng lượng của thiên đại, cuồng phong
nổi lên, năng lượng trong thiên địa cũng trở nên dữ dội dị thường, làm
cho vô số người phải trợn mắt há mồm, uy lực kinh khủng như thế, cho dù
là các cường giả đã bước vào Đấu Tông nhiều năm sợ rằng cũng khó có thể
làm được.
Trên bầu trời, Phượng Thanh Nhi nhìn thấy đóa hỏa liên
đang dữ dội lướt đến kia, sắc mặt lạnh như băng một lần nữa bị chấn
động, nàng chân chính cảm nhận được một cỗ hơi thở hủy diệt.
Phượng Thanh Nhi cắn răng lại thi triển Đấu Kỹ của Thiên Yêu Hoàng Tộc lần nữa.
- Thánh Tượng Yêu Túc Kiềm.(Phượng Thanh Nhi)
Cưỡng ép dùng Thánh Tượng Yêu Túc Kiềm khiến cho Phượng Thanh Nhi sắc mặt
trắng bệch. Thấy tình hình không ổn thì Lôi Thiên Tử cùng Phong Nhàn
đồng thời động thân cùng lúc, Đường Long cũng là lắc mình xuất hiện bên
cạnh Phượng Thanh Nhi đem nàng kéo vào lòng.
Đường Long một tay ôm Phượng Thanh Nhi vào lòng mình, một tay cầm kiếm thi
triển công kích của mình. Phượng Thanh Nhi khoảng cách gần ngửi được
trên người Đường Long dương cương chi khí liền đỏ mặt, nàng liếc mắt
nhìn về phía Tiêu Viêm thấy được hắn đã được Phong Nhàn cứu đi.
Trảm kích Đường Long phát ra đem Phật Nộ Đường Liên ném đi chặt làm đôi rồi
bạo nổ, Đường Long dựng lên Đấu Khí hộ thuẫn bảo hộ bản thân cùng Phượng Thanh Nhi an toàn. Lôi Thiên Tử phụ trách bảo vệ không cho dư ba vụ nổ
lan đến gần những người khác.
- Phượng tiểu thư, ta thắc mắc vì sao lại hạ sát thủ với Thiếu Các chủ Tinh Vẫn Các? Ta cần một lời giải thích?(Phong Nhàn)
Phong Nhàn tuy cứu về được Tiêu Viêm nhưng hắn Đấu Khí trong cơ thể tiêu hao có chút lớn nên đang khôi phục Đấu Khí lại.
- Ngươi thua rồi, Tiêu Viêm. Trận đấu này là Phượng Thanh Nhi thắng.
- Tiểu hữu, chuyện giữa Tiêu Viêm và Phượng tiểu thư chưa xong đâu?(Phong Nhàn)
- Haha, mọi chuyện sẽ được làm sáng tỏ ngay thôi.
Đường Long vừa dứt lời thì từ phía Tiêu Viêm một nạp giới trên ngón tay hơi
run lên. Rồi bỗng nhiên một cái bình ngọc không hề được triệu hoán lại
hiện ra, trong cái bình ngọc đó có một giọt máu màu xanh hồng ẩn chứa
một cỗ năng lượng bàng bạc đang dao động.
Đột nhiên xuất hiện biến cố này làm cho không ít người sửng sốt. Tiêu Viêm trước hết là phục hồi tinh thần lại, bàn tay vung lên, ngọn lửa màu xanh biếc bao bọc cái
bình ngọc đó lại rồi nhanh như chớp thu vào trong nạp giới.
- Không cần che dấu làm gì? Tiêu Viêm ngươi là thành thật khai báo vẫn là để nàng động thủ xác minh?
Đôi mắt đẹp của Phượng Thanh Nhi chăm chú nhìn nạp giới của Tiêu Viêm. Bởi
vì phản ứng của Tiêu Viêm lúc trước quá nhanh cho nên ngay cả nàng cũng
không nhìn rõ rốt cuộc vật kia là vật gì. Tuy nói là không thấy rõ,
nhưng nàng có thể cảm giác được ngay tại thời khắc cái đồ vật đó xuất
hiện thì máu trong cơ thể nàng bỗng nhiên trong nháy mắt mà trở nên sôi
trào đi rất nhiều, một lực hấp dẫn cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện trong lòng
nàng.
- Loại cảm giác này là Cổ Hoàng Huyết Tinh?(Phượng Thanh Nhi)
- Cổ Hoàng Huyết Tinh?(Phong Nhàn)
- Đồ vật mà ngươi thu về lúc nãy lấy ra để ta kiểm tra.(Phượng Thanh Nhi)
- Lá gan của ngươi cũng lớn quá đó, đồ của Thiên Yêu Hoàng Tộc của ta mà ngươi cũng dám nhòm ngó ư?(Phượng Thanh Nhi)
Biến hóa bất ngờ làm cho toàn bộ mọi người có mặt tại đây không biết làm sao.
- Thắng thua lúc tỷ thí cũng là chuyện bình thường mà thôi. Mặc dù nói
ngươi là tộc nhân của Thiên Yêu Hoàng Tộc nhưng cũng đừng tưởng rằng ở
Trung Châu này thì Thiên Yêu Hoàng Tộc đã có thể làm việc mà không hề
kiêng nể gì.(Phong Nhàn)
- Phong tôn giả, việc này cũng không phải là do Thanh nhi càn quấy. Ta rõ ràng cảm giác được vật lúc nãy chính là Cổ Hoàng Huyết Tinh của tộc ta. Lấy thân phận của ngài thì hẳn cũng
biết quy củ Thiên Yêu Hoàng Tộc, bất kỳ xác chết của tộc nhân nào thì
cũng không được để lọt vào tay của người ngoài.(Phượng Thanh Nhi)
- Cổ Hoàng Huyết Tinh lại là tế luyện từ huyết mạch của tộc nhân Thiên
Yêu Hoàng Tộc ta mà ra, làm như vậy chính là đã phạm vào điều tối kỵ của Thiên Yêu Hoàng tộc chúng ta. Nếu như việc này mà truyền về tộc của ta
thì chắc chắn chấp hình đội trong tộc sẽ ra tay.(Phượng Thanh Nhi)
Phong Nhàn thật sâu liếc nhìn Tiêu Viêm, nếu chuyện này là thật thì việc này
liên lụy hơi lớn rồi. Tuy rằng, Trung Châu ngọa hổ tàng long nhưng không có bất kỳ thế lực nào đi nguyện ý đắc tội Thiên Yêu Hoàng Tộc cả. Nét
tươi cười trên khuôn mặt của Phong tôn giả cũng khẽ tiêu tán đi một ít.
Thiên Yêu Hoàng tộc cũng không phải là Phong Lôi các, sự bá đạo của
những tên này thì chính hắn cũng đã từng lãnh giáo qua.
- Ta cũng
không biết ngươi đang nói cái gì. Chỉ là một cuộc tỷ thí mà thôi, thắng
thua là chuyện bình thường. Tiểu thư Phượng Thanh Nhi cũng đừng chụp cho ta cái mũ lớn quá như vậy.(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm sắc mặt như thường nhưng mà trong lòng lại nhấc lên kinh đào hải lãnh.
- Chuyện này rất đơn giản giải quyết thôi, để Phượng Thanh Nhi kiểm tra nạp giới của ngươi là mọi chuyện sáng tỏ thôi.
Lời này của Đường Long vừa nói ra thì không ít người cũng nhăn mặt lại.
Điều tra nạp giới của người khác thì cũng không khác gì là tìm hiểu điều riêng tư của người đó, yêu cầu như thế cũng là quá phận rồi.
- Phượng Thanh Nhi, ngoài việc kiểm tra nạp giới thì còn cách nào khác không?
- Có, chỉ cần để ta thi triển thuật điều tra trong tộc tra xét qua.(Phượng Thanh Nhi)
Nghe vậy thì Phong tôn giả cũng ngẩn ra, trong lòng có chút chần chờ rồi
quay đầu liếc mắt nhìn Tiêu Viêm một cái. Cái quy củ này của Thiên Yêu
Hoàng tộc thì hắn quả thật có biết chút ít, lời nói này của Phượng Thanh Nhi cũng có chút hợp lý nhưng mà hắn đang bận tâm đến việc lỡ như đúng
theo lời của Phượng Thanh Nhi là trên người của Tiêu Viêm có cái gọi là
Cổ Hoàng Huyết Tinh đó, nếu như quả thật điều tra ra rồi kinh động đến
Thiên Yêu Hoàng tộc thì chỉ sợ có chút phiền toái.
- Phong tiền bối, ta kính ngài tu hành đã lâu nên tiết lộ cho ngài một điểm tin tức.
- Cổ Hoàng Huyết Tinh đó nếu Thanh Nhi kiểm tra ra Tiêu Viêm dấu diếm
không trao trả lại thì không chỉ kinh động đến Thiên Yêu Hoàng Tộc mà cả Thái Hư Cổ Long Tộc cũng sẽ bị kinh động.
- Tin tưởng Phong tiền
bối biết sự lợi hại của Thái Hư Cổ Long Tộc. Cách đây không lâu, Tộc
trưởng Thái Hư Cổ Long Tộc – Chúc Không cùng Tộc trưởng Thiên Yêu Hoàng
Tộc – Phượng Minh đã thành thân với nhau. Hai tộc ở Ma thú giới mạnh
nhất đã về chung một mái nhà, lúc đó cường giả hai tộc bị điều động đi
thì Tinh Vẫn Các lúc đó… chậc chậc chậc.
Không chỉ Phong Nhàn,
những người có mặt ở đây khi nghe được tin tức mà Đường Long tiết lộ đều là biến sắc mặt. Tộc trưởng Thái Hư Cổ Long Tộc – Chúc Không cùng Tộc
trưởng Thiên Yêu Hoàng Tộc – Phượng Minh đã thành thân với nhau là sự
kiện trọng đại.
- Vậy được, ngươi cứ việc thi triển.(Phong Nhàn)
- Cái thuật điều tra này chỉ có phản ứng đối với Cổ Hoàng Huyết Tinh. Nếu như ta đã đổ oan cho ngươi thì ngươi có gì mà lo lắng?(Phượng Thanh
Nhi)
- Được, vậy cứ dùng cái thuật điều tra kia của ngươi đi. Nếu
như mà điều tra không ra thì có lẽ Phượng tiểu thư trước mặt nhiều người như vậy mà xin lỗi ta chứ?(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm thống khoái đáp
ứng để cho Phượng Thanh Nhi thi triển thuật pháp làm nàng nghi hoặc.
Trong lúc Đường Long nói chuyện thì Tiêu Viêm đã nhanh trí đem Cổ Hoàng
Huyết Tinh dấu vào trong Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Dược Trần
thấy đệ tử của mình đồng ý dễ như không biết sao trong lòng có chút bất
an, mỗi lần Tiêu Viêm dự tính làm cái gì mà có mặt của Đường Long y như
rằng đều vô công cả.
Ánh mắt của Phượng Thanh Nhi lạnh lẽo vô
cùng, hừ lạnh một tiếng. Ngón tay ngọc đưa ra rồi lập tức một giọt máu
được tích ra rồi phiêu phù trước mặt, trong lúc mơ hồ dường như còn phát ra một chút ánh sáng kỳ dị.
Tiêu Viêm liếc mắt nhìn cái giọt máu
này một chút. Tuy giọt máu này có màu đỏ tươi nhưng nếu nhìn kỹ thì có
thể thấy trong đó còn có chút màu xanh cực nhạt. Nhìn thấy cảnh này thì
Tiêu Viêm dường như có điều suy nghĩ. Máu của cái thây khô thần bí kia
hình như cũng có màu xanh, mà còn nồng đậm hơn Phượng Thanh Nhi rất
nhiều. Cứ như thế mà xét ra thì xem ra huyết mạch của thây khô thần bí
kia còn tinh thuần hơn Phượng Thanh Nhi này.
Tiêu Viêm lúc trước
khi đi dạo vô tình phát hiện ra xác chết của Ma thú Thiên Yêu Hoàng Tộc, hắn lúc đó nhờ vào Dược Trần mới biết đó là xác chết của Thất giai Ma
thú gần đạt đến Bát giai Ma thú. Hắn tuy không biết là Ma thú nào nhưng
nhất thời nổi lên tham niệm dùng Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa tế luyện có
được Cổ Hoàng Huyết Tinh.
Nét mặt của Phượng Thanh Nhi khẽ nhíu
lại rồi ngón tay ngọc khẽ vẽ một cái đồ án kỳ dị quanh giọt máu. Sau đó
tay ngọc vung ra, cái đồ án đó dừng lại trên đầu của Tiêu Viêm, rồi từ
trong giọt máu đó phóng thích ra một cỗ ánh sáng màu hồng sắc chậm rãi
vây thân thể của Tiêu Viêm kín mít lại. Ngay lúc cái ánh sáng màu hồng
sắc đó bao phủ thì Tiêu Viêm rõ ràng cảm nhận được có một luồng khí lưu
khác thường đang chậm rãi quét qua thân thể của mình. Trong lúc mơ hồ có cảm giác như đang bị người nào đó rình mò.
Đối với việc này thì
trên mặt của Tiêu Viêm vẫn chưa có biến hóa gì, nhưng trong lòng lại
cười lạnh một tiếng, hắn có lòng tin vô cùng.
Ánh sáng màu hồng đó chậm rãi chuyển biến quanh thân thể Tiêu Viêm, đặc biệt tại cái nạp
giới ngay ngón tay của Tiêu Viêm thì quét qua rất nhiều lần nhưng cũng
không có dị tượng nào xuất hiện mà sắc mặt của Phượng Thanh Nhi giờ phút này cũng ngày càng khó coi hơn. Nhìn thấy sắc mặt của Phượng Thanh Nhi
như thế thì Phong Tôn Giả ở một bên cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
- Phượng tiểu thư, có cái gì không?(Tiêu Viêm)
- Ngươi đã đem Cổ Hoàng Huyết Tinh giấu đi đâu?(Phượng Thanh Nhi)
Phong Nhàn thấy Phượng Thanh Nhi vẫn cố chấp không buông tha cho Tiêu Viêm định quát lạnh thì giọng Đường Long vang lên.
- Bình tĩnh đi, Thanh Nhi. Mọi chuyện vẫn chưa xong đâu.
- Tiêu Viêm, ngươi dám gọi ra Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa của ngươi không?
Tiêu Viêm đang mỉm cười tự tin khi mà Phượng Thanh Nhi không kiểm tra ra
điều bất thường trên người mình, nghe được Đường Long câu hỏi thì sắc
mặt tái xanh. Phong Nhàn thấy sắc mặt của Tiêu Viêm biến đổi thì biết
trong này có huyền cơ khác.
Tiêu Viêm không có trả lời câu hỏi của Đường Long chậm rãi không triệu hoán Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa ra.
- Ban nãy chiến đấu đã tiêu hao gần hết Đấu Khí nên không thể gọi Dị Hỏa ra được.(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm lấy lý do vừa rồi chiến đấu đã hao gần hết Đấu Khí nên không thể
gọi Dị Hỏa ra được để hồ lộng qua mặt nhưng Đường Long cười lạnh không
thôi.
- Đã như vậy thì ta giúp ngươi đem Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa gọi ra.
Từ mi tâm của Đường Long bay ra Dị Hỏa Tháp, dưới sự khống chế của cậu mà
Dị Hỏa Tháp bộc phát ra sự hút kinh khủng. Tiêu Viêm kinh hãi phát hiện
Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa không nhận khống chế của mình thoát ly khỏi
cơ thể trôi nổi trên đỉnh đầu. Ở đây, tất cả mọi người khi thấy Dị Hỏa
trôi nổi trên đầu Tiêu Viêm trong lòng tham niệm nổi lên nhưng bọn họ
biết mình bây giờ vọng động chỉ có con đường chết.
Dị Hỏa – Cốt
Linh Lãnh Hỏa vừa xuất hiện thì Phượng Thanh Nhi cảm nhận được khí huyết của mình sôi trào lên, nàng biết bên trong Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa
là Cổ Hoàng Huyết Tinh. Phượng Thanh Nhi vẩy tay, Cổ Hoàng Huyết Tinh
phá vỡ bình ngọc rơi vào trong lòng bàn tay của nàng.
- Ngươi còn gì chối cãi nữa không, Tiêu Viêm?
Tiêu Viêm sắc mặt tráng xám, hắn không ngờ tới bản thân mình dấu Cổ Hoàng
Huyết Tinh trong Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa bị Đường Long phát hiện.
- Đường Long, ta rất tò mò làm sao mà huynh biết tên này dấu Cổ Hoàng
Huyết Tinh trong Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa?(Phượng Thanh Nhi)
Mọi người đều vểnh tai lên lắng nghe, bọn họ rất muốn biết Đường Long làm sao phát hiện ra.