- Ta nghĩ, ta còn phải thêm 2 cái tội danh nữa. Tội đầu tiên chính là giết chết Thẩm Phán viên.(Triệu Hách)
Đường Nguyệt dù đã né tránh đi nhưng nàng vẫn cảm nhận được mình vẫn nằm trong vùng nguy hiểm mà Triệu Hách dựng lên.
- Cái loại súc sinh mày không có gì để nói chuyện.(Đường Nguyệt)
- Tiểu thư Đường Nguyệt. Người tưởng ta bị thế này là có thể bắt được ta sao? Có phải ngươi ngây thơ quá rồi không? Ha ha ha…(Triệu Hách)
Hắn nhìn Đường Nguyệt mà chim cò dựng đứng hết cả lên giống như là
muốn lột sạch hết bộ quần áo xinh đẹp mà Đường Nguyệt đang mặc vậy.
Bỗng nhiên sắc mặt Đường Nguyệt liền trầm xuống. Nàng định xuất thủ
nào ngờ phát hiện ra có một đoàn vẩn đục từ bên cạnh nhanh chóng kéo
tới. Bọn nó trôi lơ lửng trên bầu trời. Hơn nữa còn nhanh chóng hợp
thành một đoàn tối thui giống như mây đen kéo tới vậy.
Đám mây vẩn đục kia rất là nhiều, khiến cho không có bất kỳ một tia
sáng mặt trời nào có thể lọt qua đám mây chiếu xuống được tới mặt đất.
Thậm chí nó còn nuốt chửng luôn ánh sáng do Linh Chủng Hỏa hệ phát ra
nữa.
Thoáng cái, khu vực này liền tối sầm lại mà thân thể Triều Hách thì
hoàn toàn dung nhập vào khu vực tối thui này. Hay nói đúng hơn là ở nơi
đó căn bản không thấy hắn đâu. Thân thể Triều Hách đã có thể chuyển động được rồi. Hắn lắc lư cái đầu rồi nở ra một nụ cười đầy tà mị.
- Thật ra ta đã sớm biết ngươi ở đây truy tung ta. Người giả bộ làm
lữ khách qua đường nghỉ ngơi ở đây có đúng không? Ha ha… Để ta nói cho
người biết một chuyện nha. Đó là trong lúc người ăn uống, ta đã lén hạ
độc…(Triều Hách)
Nghe thấy hắn nói vậy, khuôn mặt Đường Nguyệt liền trở nên ngưng
trọng hẳn lên nhưng mà dù sao thì nàng cũng đã suy tính tới chuyện hắn
còn lưu lại hậu chiêu phía sau này rồi. Bởi vì cái tên Triều Hách rất là gian xảo. Hắn đã vượt ngục rất là nhiều lần. Thẩm Phán cấp cao đã biết
chuyện và phát ra lệnh truy nã hắn. Cho nên muốn bắt được hắn thì đâu có dễ dàng như vậy.
Theo như lời Triều Hách nói thì hắn đã hạ độc vào đồ ăn của mình. Chuyện này Đường Nguyệt tuyệt đối không tin.
- Ta biết. Người không tin lời ta nói. Thế nhưng lúc này người có cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc không?
Đường Nguyệt nghe thấy hắn nói vậy, không tự chủ liền liếm liếm đôi
môi hồng nhuận của mình. Thực ra nàng đã sớm cảm thấy đầu lưỡi mình khô
khốc rồi. Nhưng do nàng không quan tâm về điều này cho lắm. Bởi vì nàng
cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc nguyên nhân có thể là do ở đây quá
nóng.
- Quả thật để cho Thẩm Phán viên các ngươi ăn đồ ăn có độc. Đó là
chuyện không thể nào có thể xảy ra được. Cho nên mặc dù ta là một gã
dược sư nhưng ta cũng không có hạ độc nguoi. Ngược lại, ta con bỏ vào
trong đồ ăn của người một thứ rất có lợi cho cơ thể của người nữa…(Triều Hạch)
- Hay nói thanh cao một chút, thứ đồ đó rất có lợi cho phái nữ các
ngươi. Bổ huyết ích âm. Nói thông tục một chút thì…. A, người đã có phản ứng rồi.(Triều Hách)
- Ngươi bỏ xuân dược vào đồ ăn của ta?(Đường Nguyệt)
- Haha nhìn trình trạng của ngươi chắc bây giờ cơ thể rất khô nóng và khó chịu đi.(Triều Hách)
- Thẩm Phán các người định bắt ta để biết thông tin Cuồng Bạo Chi
Tuyền từ đâu mà ra đúng không? Vì vậy mà các người mới phái ra một Thẩm
Phán viên xinh đẹp như hoa như ngọc thế này đuổi bắt ta sao? Chẳng lẽ
các ngươi không biết rằng ta ngoài trừ là một vị ma pháp sư ra thì ta
còn là một nhà bào chế thuốc rất giỏi hay sao??Vì vậy ta muốn đối phó
với nữ nhân, ta có rất nhiều biện pháp. À! Mới vừa rồi ta có nói với
người rằng. Ta còn phải thêm 2 cái tội danh nữa đúng không?? Một tội
chính là giết chết Thẩm Phán viên, còn một …. tội khác … đó là…. Khà khà khà, chắc ta cũng không cần phải nói nhiều nữa. Chúng ta đều là người
trưởng thành cả rồi. Ta nghĩ người chắc cũng hiểu.(Triều Hách)
Triều Hách cũng không nói nhiều nữa mà từ từ đi tới chỗ Đường Nguyệt
vì đang kháng cự lại xuân dược trong người, hắn vừa đi vừa cởi bỏ từng y phục trên người mình. Nhìn là biết Triều Hách tính làm chuyện gì rồi,
Đường Nguyệt thấy vậy có tuyệt vọng, Triều Hách đến gần Đường Nguyệt từ
trên cao nhìn xuống nàng đồng thời nở nụ cười dâm tà.
Hiện tại Đường Nguyệt toàn thân bất lực muốn dùng Ám hệ để thoát đi
đã không thể rồi, nàng nhìn thấy Triều Hách đang từ từ vươn tay về phía
nàng và thấy được đằng sau lưng Triều Hách xuất hiện một bóng người , đó là bóng người mà nàng cực kì quen thuộc. Triều Hách cũng cảm nhận được
nguy hiểm truyền tới từ phía sau lưng mình.
Triều Hách vừa mới xoay người là một quả đấm hồ khuôn mặt của hắn mà
quả đấm này trên đó là khí ép bọc, đầu của Triều Hách bị đấm lõm sâu vào trong đất mà hắn phải thừa nhận chấn động tác động vào, chấn động được
nén lại rất chi là kinh khủng nên Triều Hách nhịn không được miệng thổ
huyết. Đường Long tay nắm lấy tóc của Triều Hách nhấc lên rồi ném lên
cao sau đó tay đưa tới ngang mặt cong lại thành vuông gốc canh cực chuẩn đúng lúc Triều Hách đang rơi xuống nện một cú vào ngực hắn khiến cho
hắn thổ huyết lần nữa và bay ra ngoài va vào gớc cây đằng sau trượt
xuống.
- Ngươi tính làm gì lão bà của ta hả?
Đuờng Nguyệt đang cố gắng chèo chống lại xuân dược đang tác quái
trong cơ thể khi nghe được câu này của Đường Long liền ngẩn người ra.
Nàng không nhớ là đã nhận lời làm bạn gái của Đường Long.
- Đường Long, em đang nói gì vậy, mau chạy…(Đường Nguyệt)
- Cứ im lặng mà ở đó nhìn xem đi.
Triều Hách từ chỗ gốc cây chật vật đứng dậy, hắn hiện tại đang trọng
thương không phải bề ngoài mà là nội thương bên trong, sức mạnh của Gura Gura no Mi là tác động vào bên trong cơ thể kẻ thù nên một khi dính
phải chỉ có nội thương cùng chút vết thương ngoài da.
- Khục ngươi là tên nhãi nào? Có biết phá hoại chuyện tốt của ta kết quả như thế nào không?(Triều Hách)
- Nói nhảm nhiều quá. Liệt Quyền – Oanh Thiên.
Liệt Quyền rơi xuống chỗ tên Triều Hách đang đứng ầm ầm nổ tung, vang vọng cả một góc. Đường Long đứng cách đó cũng không xa lắm. Hắn nhìn
chằm chằm vào khu vực Liệt Quyền vừa rơi xuống kia. Hắn cảm thấy đòn
Liệt Quyền này chưa có oanh cho cái tên Triêu Hách kia thành cặn bã nên
vẫn chuẩn bị trước là hơn. Quả nhiên khi bụi tán đi để lộ thân hình
Triệu Hách đứng đó.
- Tiểu tử, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân thì cũng phải xem mình có bao nhiêu cân lượng chứ.(Triệu Hách)
- Cũng là Hỏa hệ. Người nghĩ rằng nó có thể tổn thương được ta hay
sao? Mà ngươi cũng mới chỉ bước chân vào Trung giai Ma pháp sư. Ngay đến cả hệ thứ hai còn chưa có Thức Tỉnh. Thế mà vẫn dám ra đấu với ta
sao?(Triệu Hách)
- Ai nói là ta chưa thức tỉnh lần hai vậy? Phích Lịch – Oanh Đỉnh.
Trên đầu Triệu Hách ngưng tụ mây đen và từ giáng xuống lôi điện tử
sắc đánh cho Triệu Hách toàn thân cháy đen. Đôi chân của Đường Long cuốn lấy lôi điện và tốc độ di động của hắn gia tăng lên đáng kể, chỉ 1s
thôi đã xuất hiện trước mặt của Triệu Hách rồi.
- Băng Tỏa – Tỏa Liên.
Xung quanh cơ thể Triều Hách những sợi xích băng giá từ dưới đất xông lên trói buộc chặt lấy làm cho Triều Hách không cử động được.
- Làm sao có thể, hệ thứ ba trong khi ngươi vừa mới lên Trung giai và thức tỉnh lần hai?(Triều Hách)
Ma pháp sư có tu vi cao hơn dễ dàng thông qua cảm giác, ý niệm của
mình phán đoán ra được tu vi của Ma pháp sư khác. Vừa mới bắt đầu, Triều Hách còn tưởng rằng có thêm một tên Thẩm phán viên xuất hiện nữa nhưng
khi hắn cẩn thận cảm nhận lại thì phát hiện ra cái tên vừa mới đánh lén
mình cũng chỉ là một thằng vừa mới bước chân vào Trung giai Ma pháp sư
mà thôi. Thực lực của tên này còn không bằng bốn người Đông Phương Thế
Gia lúc trước.
Vậy mà đã thức tỉnh lần hai và có tới ba hệ trong tay. Điều đó khiến
cho Triều Hách chấn kinh vô cùng, cả Đường Nguyệt nằm một bên cũng chấn
kinh không kém, nàng là người hiểu rõ Đường Long nhất. Đường Long từ lúc tấn thăng lên Trung giai vẫn chưa thức tỉnh lần hai mà Lôi hệ vừa thả
ra thuần thúy là do lần đầu thức tỉnh cùng với Hỏa hệ vì mang thiên phú
Trời sinh song hệ. Vừa rồi nàng thấy Đường Long thả ra Lôi hệ cũng không bao nhiêu kinh ngạc nhưng khi thấy cậu thả ra Băng hệ lại khác.
- Ngươi có thể thử lại một lần nữa nhưng dựa vào cái tu vi vừa mới
bước vào Trung giai của ngươi. Cho dù người có dùng hết ma năng để phóng thích ra Liệt Quyền thì cũng đừng hòng phá vỡ được bức tường nước Thủy
Nhiêu Chi Thuẫn của ta. Người nhìn lại con đàn bà kia mà xem. Nàng ta đã bị Tà Chi Chi Tịnh quấn lên người rồi. Chỉ một lúc nữa thôi, nàng ta sẽ bị hút đi sinh mệnh giống như 4 tên Đông Phương Thế Gia kia.(Triều
Hách)
- Vậy sao? Chiêu Nguyền Rủa hệ của ngươi là trực tiếp tác động tinh
thần lên đối thủ nên chỉ cần có người tinh thần đủ mạnh là có thể khu
trục.
- Ngươi nghĩ tìm một người tinh thần lực đủ mạnh ở đâu chứ? Ngươi chờ mà nhặt xác của nàng đi, Hahaha.(Triều Hách)
- Thật không?
Đường Long nói xong trên người Haoshoku Haki thả ra bao phủ cả một
vùng, khi Haoshoku Haki thả ra Triều Hách cảm nhận được mình giống như
đang bị một đầu hồng hoang dã thú nhìn chăm chú vậy, Đường Nguyệt cũng
cảm nhận được trong tinh thần của nàng con tà nhện kia như gặp phải
thiên địch hoặc là thấy được đồ vật gì đáng sợ vậy không ngừng rung rẩy. Theo Đường Long không ngừng thả ra Haoshoku Haki thì trong tinh thần
của Đường Nguyệt tà nhện kia sợ hãi tội cùng, cuối cùng tà nhện nhịn
không được nữa rít lên một tiếng hóa thành khói đen biến mất đi.
Triều Hách có thể cảm nhận được tà nhện đã biến mất trong tinh thần
của Đường Nguyệt, điều này khiến hắn càng không thể tin được, trước là
Đường Long ở Trung giai hiện ra Tam hệ sau là tinh thần lực cường đại
đến vô lý trực tiếp khu trục tà nhện ra khỏi tinh thần của Đường Nguyệt.
- Hết thời gian chơi với ngươi rồi, cảm phiền ngươi đi chết hộ cái. Phích Lịch – Oanh Đỉnh.
Vào lúc này, có thể thấy được Tinh Quỹ hoa mỹ màu tím của Lôi điện
xuất hiện dưới chân Đường Long. Bọn nó khát khao phá vỡ tất cả xiềng
xích trói buộc, khát vọng trở thành lực lượng được hô hoán trong lòng
bàn tay của Đường Long. Để cho tất cả sinh vật hèn mọn ở trước mắt khi
nhìn thấy bọn nó cũng phải run lên sợ hãi.
Trên bầu trời bao la, một tia sét màu tím không có dấu hiệu nào báo
trước đột nhiên xuất hiện. Nó chém không gian xung quanh thành hai nửa.
Tia sét màu tím to đùng phát ra một tiếng ” Đoàng” rất là mạnh mẽ. Sau
đó, nó dũng mãnh xông về phía tên Triêu Hách đang đứng. Tia sét tới vô
cùng nhanh, nhanh như câu nói “sấm sét giữa trời quang” vậy.
Sau khi Oanh Đỉnh đánh xuống, vị trí xung quanh Triêu Hách đang đứng
vốn là một cái hố đất thế nhưng vào lúc này chợt trầm xuống, nát bấy mà
tên Triều Hách kia bị tia sét kia đánh lên người, cả thân thể hắn liền
biến dạng….
Băng
Một âm thanh phát ra. Lúc trước, Tên Triêu Hách đang còn sống sờ sờ
liền bị lực lượng Lôi hệ cuồng bạo đánh vào người, bạo thể mà chết.
Huyết vũ tung tóe, nhìn giật cả mình.
Thủy Nhiêu Chi Thuẫn của Triều Hách mà gọi ra kia hoàn toàn là vật tô điểm cho Lôi hệ mà Đường Long thả ra, đơn giản một câu ‘thủy dẫn điện’.
Triều Hách kia thì bị giết chết quá mức đột ngột. Hắn không kịp làm
ra phản ứng tiếp theo thì thân thể đã trở thành huyết vũ rồi. Lúc này,
hắn không thể thưởng thức được vị nữ Thẩm Phán viên xinh đẹp kia nữa.
Cũng không còn cơ hội đem ngọn lửa của mình thăng cấp lên linh cấp. Và
không thể nào mơ tưởng làm điều xằng bậy nữa. Hắn chỉ có thể oán hận ông trời, tại sao sinh ra cái thằng tiểu tử trời sinh song hệ kia mà thôi.
- Lão sư Đường Nguyệt, ngài không sao chứ?
- Đừng...... Đừng qua đây...(Đường Nguyệt)
Đường Nguyệt đang cố gắng ngăn cản bậy bạ đang tràn lan trong đầu của mình lại, nếu bây giờ mà Đường Long lại thì nàng chắc sẽ vì dương cương chi khí trên người ĐƯờng Long tỏa ra và như thế nàng sẽ triệt để mấy đi lý trí của mình.
Hiện tại mấy cây số xung quanh khu vực này có lẽ cũng chỉ có mình
Đường Long là giống đực. Vốn là cảnh tượng hãm hại chỉ có ở trong phim
ảnh thế nhưng lúc này nó lại rơi xuống đầu nàng. Đường Long là một chàng trai anh tuấn tiêu sái, tuấn mỹ như vương tử. Đây đúng là mẫu người mà
nàng muốn thế nhưng lúc này nàng lại phải nhịn.
- Ngươi…Ngươi mau luyện hóa Hồng Viêm đi.(Đường Nguyệt)
- Hỏa hệ Linh Chủng lúc nào cũng có thể luyện hóa nhưng bây giờ phải lo cho tình trạng của lão sư trước đã.
- Không được, Linh Chủng một khi xuất hiện sẽ dẫn phát rất nhiều
người tranh đoạt nhưng nó cũng tồn tại không được bao lâu.(Đường Nguyệt)
- Ân, vậy ngài nghỉ ngơi đi, ta tới bên kia luyện hóa Hồng Viêm, nếu có gì cần…
- Cút.(Đường Nguyệt)
Đường Long bất đắc dỉ thở dài đi tới gần chỗ Hỏa hệ Linh Chủng – Hồng Viêm, càng đi tới gần càng thấy nóng nhưng đối với Đường Long người
từng luyện hóa qua hai loại Dị Hỏa còn khó nhàn hơn nhiều so với Linh
Chủng Hỏa hệ – Hồng Viêm này.
Đường Long cho tay vào trong Hồng Viêm, một cảm giác nóng rực từ bàn
tay truyền đi khắp toàn thân. Mới đầu cảm giác nóng rát này khiến cho
hắn nhịn không nổi nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện ra Hồng Viêm tràn đầy linh tính này hình như cũng không có ý định xâm phạm con người. Dần dần cảm giác nóng hổi ở trong huyết mạch chảy khắp toàn thân hắn. Đường Long liền nhắm hai mắt lại, tập trung tinh thần cảm thụ trạng thái kỳ
dị của Hỏa nguyên tố chảy trong cơ thể mình, cũng giống lúc hắn luyện
hóa Dị Hỏa Cửu U Phong Viêm và Dị hỏa Vẫn Lạc Tâm Viêm.
Quả thật Hồng Viêm rất là ngoan hiền. Nó giống như một đứa con nít
mới cất tiếng khóc chào đời vậy. Nó tiến vào trong người hắn nhưng biểu
hiện ra lại không khác gì một đứa con nít ôn như, bám theo bố mẹ vậy.
Lúc đầu nó còn cảnh giác một chút nhưng nó cảm nhận được từng tia mờ
nhạt của Dị Hỏa Cửu U Phong Viêm và Dị hỏa Vẫn Lạc Tâm Viêm trong cơ thể của Đường Long ngay sau đó cảnh giác này liền bị loại bỏ. Sau đó nó mở
rộng vòng tay non nớt của mình ra, dung nhập vào trong thân thể của
Đường Long theo con đường tinh thần mà dần dung nhập vào trong Hỏa hệ
Tinh Vân của hắn.
Luyện hóa xong Hỏa hệ Linh Chủng – Hồng Viêm, Đường Long có thể cảm
nhận được thực lực của mình có chút tăng tiến, Hỏa hệ Trung giai cấp
trước đó đã lên tới cấp 1 rồi, bây giờ dưới tác dụng của Hồng Viêm mà
nửa bước đạp vào cấp 2. Khi Đường Long định đứng lên, Nê Thu trụy đeo
trước ngực tản ra năng lượng ôn nhu không ngừng bổ trợ cho Hỏa hệ Tinh
Vân, Đường Long thấy vậy lập tức ngồi xuống lại minh tu lấy.
Đường Nguyệt ở một bên thấy Đường Long luyện hóa thành công Hỏa hệ
Linh Chủng – Hồng Viêm thì vui mừng lấy, nàng cứ tưởng là Đường Long sẽ
đứng lên nhưng ngược lại ngồi xuống minh tu thì nàng biết là Đường Long
sắp đột phá rồi. Một lúc sau Đường Long mở mắt ra và hắn cảm nhận được
Hỏa hệ Tinh Vân cấp 1 đã thăng lên Hỏa hệ Tinh Vân cấp 2.
Đường Long đứng lên đi lại gần chỗ Đường Nguyệt, theo Đường Long càng tiến lại gần thì trái tim Đường Nguyệt càng nhảy liên hồi lên. Tới gần
Đường Nguyệt, Đường Long mặc kệ ánh mắt giết người của nàng mà bế nàng
lên như kiểu bế công chúa rời đi khỏi chỗ này, trên đường đi Đường
Nguyệt dù vẫn được lý trí nhưng cơ thể không tự chỗ hành động lấy, hai
tay ôm lấy cổ của Đường Long mà miệng cứ rên lên vài tiếng đầy dụ hoặc
làm cho Đường Long có chút nhịn không được mà đè nàng xuống đất trên
nàng ngoài dã ngoại rồi.
Đi được một lúc cũng về Hí Thủy thị trấn, trên đường đi ánh mắt của
người dân nơi dây nhìn về phía Đường Long và Đường Nguyệt rất là quái dị bởi vì tư thế hai người cực kì ám muội. Cuối cùng đi hồi thì Đường Long cũng thấy được một nhà nghỉ, bước vào trong cậu ra hiệu cho nhân viên
tiếp tân, nhân viên tiếp tân thấy Đường Long ra hiệu cộng thêm trên tay
đang bế lấy một nữ nhân liền hiểu ý và mỉm cười.
- Xin lỗi quý khách, hiện tại chúng tôi chỉ còn lại một phòng mà thôi.(Nhân viên tiếp tân)
- Làm sao bây giờ Đường Nguyệt lão sư?
- Hết cách rồi…Ha…chúng ta…Ha…thuê thôi…Ha…(Đường Nguyệt)
Đường Nguyệt dùng chút lý trí còn lại của mình nói những câu đó xong
thì nàng triệt để mất đi lý trí của mình, khi một nữ nhân mất lý trí thì nàng chỉ còn lại bản năng của phụ nữ mà thôi. Đường Nguyệt chủ động
dâng lên môi thơm của mình, Đường Long chỉ đành hôn lên đồng thời cũng
hướng về căn phòng mà nhân viên đưa chìa khóa.
Đường Long vào phòng đóng cửa lại vừa mới đặt Đường Nguyệt xuống
giường chuẩn bị rời đi thì cánh tay của Đường Nguyệt vươn ra tóm lấy tay của hắn và dùng sức lôi kéo khiến cho Đường Long ngã nhào tới trước nằm lên người Đường Nguyệt đồng thời khuôn mặt của hắn cũng áp vào bộ ngực D cup của nàng. Vì đang vẫn trúng xuân dược nên khi Đường Nguyệt kéo
Đường Long một thanh khiến cho hắn nằm trên người và khí tức nam nhân
trên người Đường Long càng gần khiến cho Đường Nguyệt hứng tình không
thôi.
Đường Nguyệt dùng tay của mình nắm lấy đầu Đường Long nhấc lên rồi
nàng đưa mặt mình mới tham lam hôn lấy hôn để môi Đường Long không thôi, tay mò xuống dưới cởi bỏ quần của Đường Long đi và tay nắm lấy cự long
đã đúng hẹn chào cờ lên vuốt vuốt liên tục nhưng nhiêu đó chưa đủ để cho Đường Long giải phóng tinh hoa của mình.
Làm một lúc thì Đường Long giành thế chủ động, cậu nâng cơ thể Đường
Nguyệt lên rồi nằm xuống giường đặt nàng ngồi lên người mình, Đường Long vươn tay bắt lấy cặp ngực D cup của Đường Nguyệt xoa bóp lấy nó và nhào nặn không ngừng, hắn chơi đùa xong rồi thì há mồm ngậm lấy bộ ngực và
lưỡi không ngừng đá lấy nhũ hoa bên trong đó. Theo Đường Long kích tình
thì Đường Nguyệt rên lên những tiếng khiến người mềm lòng không thôi và
Đường Long rất hưởng thụ lấy.
- Đường Long…em không…thể làm như vậy…đối với ta.(Đường Nguyệt)
- Xin lỗi Đường Nguyệt, em quá đẹp nên anh không nhịn được.Yên tâm anh sẽ chịu trách nhiệm với việc mình làm.
Đường Long nói xong ngón tay từ từ theo phần bụng trắng nõn trượt
xuống bên dưới mò vào trong u cốc do kích tình cùng xuân dược mà Đường
Nguyệt ra từng đợt dâm thủy. Đường Long nhìn thấy Đường Nguyệt thở gấp
cùng với khuôn mặt đỏ bừng do xuân dược cùng đỏ mặt do ngượng ngùng.
- Em muốn, em chịu hết nổi rồi.(Đường Nguyệt)
Đường Long nghe vậy đưa cự long của mình tới gần u cốc ẩm ước kia
chọc chọc vài cái khiến cho Đường Nguyệt đỏ mặt không thôi. Trêu Đường
Nguyệt một chút thì Đường Long cũng vào chính sự, cậu đẩy từ từ cự long
vào bên trong, từ bên trong chảy ra một chất lỏng màu đỏ và không có sai lầm chính là huyết, vì bên trong khá là thít nên tiến bộ khai hoang
chậm lại một chút. Cuối cùng tốn hao một lúc thì cự long mới chạm vào
tấm màn mỏng bên trong, một phần là vì bên trong quá thít và một phần là vì Đường Long muốn từ từ mà hưởng thụ.
Đường Long thấy cũng tới lúc nên hơi lùi eo của mình về sau một chút
rồi đẩy mạnh vào trong, điều này khiến cho cự long đâm qua tấm màn mỏng
xé rách đi tấm màn mỏng đó, theo đó Đường Nguyệt thét lên một tiếng đầy
đau đớn. Lúc này Đường Nguyệt lấy được chút tâm trí của mình, nàng nhìn
người đang ân ái với mình mà tâm tình có chút phức tạp.
Nếu nói nàng không có tình cảnh với Đường Long là giả, nàng từ khi
biết được Đường Long có thiên phú Trời sinh song hệ thì càng tò mò hơn
về hắn nên là lâu lâu nàng có âm thầm quan sát và không biết từ lúc nào
đã quan tâm hơn về Đường Long. Đường Nguyệt là người trưởng thành đồng
thời cũng là một thành viên của Thẩm Phán nên biết tình trạng của mình
nhưng nàng không có tìm Đường Long biểu lộ cảm xúc của mình vì nàng sợ
là sẽ có rất nhiều kẻ thù trả thù nàng mà tìm Đường Long nên mới chỉ
biểu lộ quan tâm một chút giống như tỷ tỷ quan tâm đệ đệ mình vậy.
Đường Nguyệt nhưng thật không ngờ ngày hôm nay nàng lại bị tên Triều
Hách hạ xuân dược vào thức ăn của nàng, báo hại nàng suýt chút nữa thất
thân vào tai Triều Hách và phải nhường Hỏa hệ Linh Chủng – Hồng Viêm cho Đường Long mà đáng lý ra phải là nàng luyện hóa hoặc bán lấy sẽ được
một số tiền không nhỏ.
- Ngươi đã lấy đi tấm thân trong trắng của ta thì phải chịu trách
nhiệm đấy. Nếu không ta sẽ vận dụng sức mạnh của Thẩm Phán truy sát
ngươi.(Đường Nguyệt)
- Đó là đương nhiên rồi, việc ta làm thì chính ta sẽ chịu trách nhiệm lấy, đặc biệt là lão bà của mình.
Đường Nguyệt nghe Đường Long nói vậy khuôn mặt đỏ lên không thôi,
nàng gật đầu một tiếng sau đó đổi thủ làm công cùng Đường Long đại chiến với nhau tận 3h. Đường Nguyệt thân là một Trung giai Ma pháp sư gần đạt tới Cao giai Ma pháp sư nên thể lực của nàng tốt hơn nhiều so với người khác.
- Không ngờ sức ngươi lại nhiều như vậy đấy, làm ta tận 3h mà vẫn sung sức.(Đường Nguyệt)
- Em biết anh thế nào cũng thức tỉnh lần hai nên khi nào về lại Hành
Châu, em sẽ đưa anh đồ vật giúp anh thức tỉnh được Ám hệ xác xuất lớn
hơn chút.(Đường Nguyệt)
- Vậy anh cũng có món quà tặng em đây.
Đường Long nói xong lấy ra Ne Thu lắc treo vào tay cho Đường Nguyệt,
Đường Nguyệt thấy món đồ này có chút nghi hoặc không biết vì sao Đường
Long đưa cho nàng cái này, thấy Đường Nguyệt nghi hoặc nên Đường Long
giải thích nghi hoặc cho nàng, khi nghe được tác dụng của nó khiến cho
Đường Nguyệt chấn kinh sau đó mỉm cười lấy vuốt ve lấy Nê Thu lắc.
Đường Nguyệt đang vuốt ve Nê Thu lắc, bất ngờ Ne Thu lắc tản mát ra
năng lượng ôn hòa tràn vào tinh thần của nàng, nhất thời Đường Nguyệt
cảm nhận được trong tinh thần của mình Hỏa hệ Tinh Vân và Ám hệ Tinh Vân rục rịch không ngừng, Đường Nguyệt cảm nhận được cái này lập tức tiến
vào trạng thái minh tu, chỉ một chút sau thôi khí tức trên người Đường
Nguyệt cường đại lên mấy lần rất nhiều, điều này chứng tỏ là nàng từ
Trung giai Ma pháp tiến vào Cao giai Ma pháp.
- Không ngờ thực lực dừng lại ở Trung giai Ma pháp sư nhiều năm như
vậy mà chỉ vì thứ này mà lên Cao giai Ma pháp sư.(Đường Nguyệt)
- Xem ra em cũng phải đi thức tỉnh lần ba rồi, bữa nào em thu xếp rồi anh dẫn theo mọi người cùng đi.(Đường Nguyệt)