Có tiền đề như vậy, mới có một màn bọn họ đứng ở văn phòng chủ nhiệm Lý này.
Phùng Thần căn bản không thể nhẫn loại cục diện chính mình mới là đầu sỏ gây
tội như thế này, lập tức nói: "Đây là có ý gì? Chẳng lẽ chủ nhiệm Lý
cùng Dư phó tổng hoài nghi là tôi động tay động chân sao? Tôi sao có thể làm như vậy? Tôi cần gì phải làm như vậy chứ?"
Dư phó tổng không nói lời nào, chủ nhiệm Lý cũng trầm mặc, Trần Phong
không sao cả nói: "Vậy phải hỏi anh, chúng tôi cũng không biết, chẳng lẽ anh còn cần chúng tôi giúp anh nghĩ một lời giải thích hoàn mỹ sao?"
Phùng Thần không thể tưởng tượng mà nhìn hắn ta: "Trần Phong cậu cái đồ khốn nạn, cậu căn bản chính là ác nhân cáo trạng trước!"
Anh ta còn chưa nói xong, Trần Phong liền nhanh chóng giành nói: "Tôi chỉ
là hỗ trợ mà thôi, sự cố lần đó rõ ràng là anh cùng Hạ cơ trưởng liên
hợp thiết kế quỷ kế, chính là vì muốn chèn ép hậu bối phi công như chúng tôi, làm cho các người vĩnh viễn đều đứng nhất, chúng tôi nhưng là vô
cùng vô tội." Hắn ta nhàn nhạt nói, "Ngày đó là hai đội bay chúng tôi
cùng nhau chấp phi, người kiểm tra động cơ chính là anh cùng Hình Chu,
hình ảnh anh cũng thấy rồi, vấn đề trên động cơ căn bản không phải một
phó phi công như Hình Chu có thể làm được, vừa không chậm trễ việc cất
cánh cùng hạ cánh an toàn, lại có thể khiến xảy ra sự cố, loại động tay
chân hoàn mỹ như vậy rất khó cầm giữ được đúng mực, cũng chỉ có người
chuyên nghiệp như anh mới có thể làm ra."
Phùng Thần quả thực hết đường chối cãi, anh ta vốn dĩ cũng không biết ăn nói, bị Trần Phong nháo một hồi như vậy, căn bản đều không thể giải thích rõ ràng.
"Việc này rõ ràng
là cậu làm! Chủ nhiệm Lý, sự thật hoàn toàn tương phản với những gì cậu
ta vừa nói, ngày đó tôi cùng Hình Chu kiểm tra động cơ không có vấn đề
gì mới rời đi, nhưng sau đó tôi lại nhìn thấy Trần Phong đi qua, cho nên tôi mới để lại cái tâm nhãn, sau khi trở về vẫn luôn nghĩ muốn tìm
chứng từ điều tra rõ chân tướng, ai biết lại bị hắn ta đoạt trước!"
Phùng Thần giải thích làm hai vị lãnh đạo lại nhìn về phía Trần Phong, kể cả
Hình Chu cũng đều khẩn trương mà nhìn lại, nhưng Trần Phong căn bản
không lộ vẻ khiếp sợ, cười đến ổn định vững chắc nói: "Kỹ sư Phùng, anh
thật đúng là đánh giá tôi quá cao, cải biễn hoàn mỹ trên động cwo như
vậy trừ bỏ nhân tài kỹ thuật máy móc tiêu chuẩn như anh có thể hoàn
thành, tôi cùng Hình Chu giống nhau đều là cái phó phi công thôi, chúng
tôi kể cả xưng hô cơ trưởng còn chưa bắt đến tay, nào cso bản lĩnh cùng
can đảm làm loại chuyện này đây? Này không phải tự tìm phiền toái cho
chính mình sao? Chúng tôi còn hy vọng ngày nào đó có thể thăng lên cơ
trưởng đấy!"
Trần Phong
nói quả thực không chê vào đâu được, vấn đề chủ yếu chính là ở trên động cơ, lãnh đạo cũng nhìn ra, tìm kỹ sư máy móc của đội bay khác tới kiểm
tra, loại trình độ này đích xác không phải loại tư lịch trước mắt như
Hình Chu cùng Trần Phong có thể hoàn thành, Trần Phong hắn ta hiểu được
giấu diếm, lại là phạm phải loại chuyện này, trình bày rõ ràng như lòng
bàn tay, căn bản không lộ ra bất kỳ dấu vết nào làm cho bọn họ bắt được, bọn họ hiện tại kể cả không tin tưởng, cũng phải sắp xếp một chút.
Chủ nhiệm Lý khó xử mà nhìn về phía Hạ Kinh Chước, hỏi anh: "Kinh Chước, cậu có cái gì muốn nói không?"
Từ đầu tới đuôi Hạ Kinh Chước đều chưa từng nói chuyện.
Từ khi tiến vào anh vẫn luôn ở trạng thái đứng xem, giông như người ngoài vậy, căn bản không gia nhập vào.
Lúc này anh cũng không nói gì như cũ, chỉ im lặng nhìn Hình Chu, cậu ta căn bản không dám nâng mắt lên nhìn thẳng anh, cúi đầu không ngừng đùa
nghịch ngón tay, nhưng tại loại thời khắc này, cậu ta không đứng ra nói
chuyện vì Hạ Kinh Chước, cũng coi như đồng ý ủng hộ lời Trần Phong nói.
Chủ nhiệm Lý có chút sốt ruột nói: "Kinh Chược, cậu nói gì đi chứ, cậu rốt
cuộc có ý kiến gì với chuyện này không? Dù sao cậu cũng phải giải thích
một chút chứ?"
Hạ Kinh Chước thập phần thanh lãnh mà cười một chút, giống như mặc kệ là
chuyện trong nhà hay là chuyện công việc, anh đều đang đứng ở vị trí kề
bên vách núi muốn rơi xuống, mà muốn đẩy anh xuống, lại đều là người
ngày thường anh đối tốt cùng yêu thương.
"Giải thích?" Anh lặp lại một lần, nhàn nhạt liếc Dư phó tổng cùng chủ nhiệm
Lý, "Các người sẽ nghe tôi giải thích sao? Sẽ tin tưởng cái nhìn phiến
diện của tôi sao?"
Không
có chứng từ, lời nói phiến diện xác thực không có tác dụng, chỉ nói một
câu ác nhân cáo trạng trước, lại lấy ra chứng cứ giống người ta, căn bản không đủ thuyết phục lãnh đạo.
Chủ nhiệm Lý im miệng không nói, ông là rất tin tưởng Hạ Kinh Chước sẽ
không làm như vậy, nhưng Dư phó tổng lại khác, Dư phó tổng vào công ty
muộn, không có giao tình với ba của Hạ Kinh Chước, cũng không biết nhà
bọn họ đã phát sinh chuyện gì trong quá khứ, đối với loại chuyện bát
nháo lục đục trong ngành hàng không này lại vô cùng phiền chán, cho nên
giờ phút này vô cùng phản cảm với thái độ của Hạ Kinh Chước.
"Cậu đây là thái độ gì hả, làm sai chuyện không nghĩ lại còn chưa tính, hình như còn rất đắc ý?"
Dư phó tổng tức giận mà đứng lên, chủ nhiệm Lý nhanh chóng nói: "Dư phó
tổng, đừng nóng giận, Hạ Kinh Chước chính là loại tính cách này, cậu ta
không có ý kia."
Dư phó
tổng nhíu mày nói: "Lão Lý, sự tình đến nước này cũng không có gì để nói nữa, tôi liền xử trí trước đi, Phùng Thần cùng Hạ Kinh Chước dừng bay
toàn diện, chờ sau khi công ty xét duyệt cùng điều tra lại đưa ra quyết
định xử phạt như thế nào, còn Hình Chu, rút lại lời ghi tội trước đó, vì đền bù ảnh hưởng của chuyện này, thông báo giải thích một chút."
Đây là kết cục hoàn mỹ nhất đối với Hình Chu cùng Trần Phong.
***
Editor: Muốn chửi tục ghê!!! Trần Phong này là nv t ghét nhất truyện, mong mình đi làm sẽ ko gặp phải loại người như thế này.
Thương Hạ cơ trưởng. Anh yên tâm chị Giang sẽ không bỏ rơi anh đâu!!!