Sở Từ thuê những người này nhân phẩm và tính cách đều trải qua kiểm tra, tự nhiên sẽ không thật sự ghét bỏ một cô bé 14 tuổi. Bởi vậy nhìn thấy
Sở Nữu Nữu gật đầu lập tức có người bận rộn cùng nhau làm việc. Không
bao lâu, một phần lớn mì thịt kho nóng được đặt trước mặt cô bé.
“Thân thể của cháu quá gầy yếu, nên ăn nhiều một chút. Nếu không đủ thì
chú sẽ làm thêm một chén khác cho cháu.” Đầu bếp nói một câu, nhìn cô bé rồi cười nói: “Uổng công cháu là em gái của bà chủ chúng tôi. Bà chủ
kinh doanh một quán ăn lớn như vậy, ngay cả em gái nhà mình cũng nuôi
không mập lên được. Nói ra có mất mặt không?”
Sở Nữu Nữu xấu hổ lên tiếng, chẳng được bao lâu thì bị món ngon trước mặt thu hút, bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Có lẽ là phát hiện tính chất đặc biệt không thích ăn cơm của Sở Nữu Nữu. Những ngày sau đó, Hoắc Hạnh Quả sẽ thỉnh thoảng kéo Sở Nữu Nữu đi gọi
món ăn. Trước lạ sau quen, mặc dù Sở Nữu Nữu ngượng ngùng khi gọi những
món ăn đắt tiền đó. Nhưng cuối cùng cũng có thể lấp đầy bụng.
Không chỉ có như thế, Hoắc Hạnh Quả giống như quấn lên cô bé, thỉnh
thoảng sẽ nhờ Sở Nữu Nữu giúp đỡ nhiều việc khác. Sau mấy ngày, Sở Nữu
Nữu quả thật đã dũng cảm hơn rất nhiều, dáng vẻ nhìn người khác cũng
không chột dạ và tự tin giống như lúc đầu nữa.
“Hạnh Quả thật sự là thông minh kỳ lạ. Em dạy con bé làm chuyện này, nó vừa học đã biết.” Thôi Hương Như không khỏi khen ngợi.
Sở Từ cong môi cười, trong nhà nhiều trẻ con sẽ trở nên rất sôi nổi. Đặc biệt là tiếng cười của Hoắc Hạnh Quả, từ nhà sau truyền đến nhà trước,
sức cuốn hút cực mạnh làm cho người nghe rất thoải mái.
Mấy ngày hôm trước, việc kinh doanh của Phúc Duyên Đài đang rất tốt.
Nhưng từ ngày hôm qua bỗng nhiên trở nên vắng vẻ. Bởi vì hầu hết những
người muốn gặp nàng đều đã nhìn thấy. Sau đó lại có một đợt phản kháng
mới, hy vọng nàng có thể cảm thấy áp lực mà ngoan ngoãn lấy chồng.
Nhưng bây giờ Sở Từ đang nói chuyện với Thôi Hương Như thì anh em băng Thịnh Vượng đã tìm đến nàng.
“Bên khách sạn đang ầm ĩ lên. Khi ba Võ đi gây rối thì vợ của ông cũng ở đó.” Đối phương nói.
Sở Từ vừa nghe 'wow' một tiếng, trên gương mặt rạng rỡ lập tức mỉm cười, nàng đang chờ chính là ngày này!
“Anh em, trước đó tôi nói một khi phát hiện người nhà họ Võ đi tìm Lữ
Lương Tây thì sẽ dẫn người đi xem náo nhiệt, cậu làm không?” Sở Từ vội
vàng hỏi.
“Dĩ nhiên rồi, hang xóm của nhà họ Võ đã đi hơn phân nửa. Hơn nữa là
đánh cờ hiệu làm chủ cho người nhà họ Võ.” Đối phương mỉm cười.
“Đi thôi, tôi cũng đi xem kịch.” Ánh mắt Sở Từ sáng ngời cười nói.
Chuyện này quấy càng lớn càng tốt, nàng không ngại phiền phức.
Bây giờ, nàng vừa ra khỏi nhà thì có rất nhiều người đến chỉ