Trình Kim Nhượng đột nhiên trở nên cuồng loạn,
không kìm nén được nữa ngay trước tất cả mọi người bóc phốt Dương Thanh
Vân! Loại tâm lý méo mó này làm gã như một thằng hề.
Gã thốt ra lời này, đám người lại một trận mắt trợn tròn, mà hiện tại
thái độ của Đinh Tư đối với Dương Thanh Vân quả thực khiến người ta cảm
thấy đau xót, Đinh Tư là ai? Dương Thanh Vân lại là thể loại người nào?
Đinh Tư đối tốt với Dương Thanh Vân như vậy, đây là cải trắng tốt muốn
bị heo ủi điềm báo. Khi Trình Kim Nhượng nói Dương Thanh Vân đi qua
"Mộng Vũ" loại địa phương bẩn thỉu này, càng làm cho người ta không thể
nhịn. Dương Thanh Vân rõ ràng chính là thể loại cặn bã.
Nữ Thần của toàn bộ nam sinh khối 12 sao lại để một tên cặn bã chiếm
tiện nghi? Tán tỉnh ư? Cho dù có một tý quan hệ với nhau cũng không
được, tuyệt đối không thể nhịn!
Nhất thời tinh thần mọi người sục sôi, cái loại nghị luận liên tiếp nổ ra.
"Thật nhìn không ra! Tên này vậy mà loại người xấu xa như vậy, nghe bảo rất trung thực mà, thì ra cũng chỉ là đồ cặn bã!"
"Đừng đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, lớp 12 chúng ta chia thành ba lớp mà tớ cũng không nhận ra cậu ta. . Thoạt nhìn, cậu ta là một người
nhàm chán, đột nhiên hôm nay trở nên biến thái, chúng ta phải cẩn thận
loại người này!"
"Lúc lớp 11 tôi cùng cậu ta học cùng một lớp, lúc ấy tôi đã cảm thấy tên này không phải người tốt lành gì, không nghĩ tới còn..."
...
"Trình Kim Nhượng ngậm máu phun người, mày dựa vào cái gì mà nói xấu
Dương Thanh Vân đi Mộng Vũ? Chỉ bằng cái miệng của mày? Thật sự làm
người ta cảm thấy buồn cười!" Hồ Trung Lâm thật sự là nhịn không được
nói.
Mấy ngày nay Trình Kim Nhượng trương một miệng rộng ngược nói lão
Tháibảo lãnh sự tình, hình như muốn mặt của tên tiểu tử này bị mọi người “xé rách” gã mới cao hứng.
Hồ Trung Lâm đuối lý không dám so đo với Trình Kim Nhượng, nhưng hôm nay Trình Kim Nhượng nói quá lên chuyện của Dương Thanh Vân, cậu ta nổi
giận trong bụng không biết giải tỏa thế nào, hiện tại không chút do dự
hướng Trình Kim Nhượng khai hỏa.
Trình Kim Nhượng căng cổ lên nói: "Tôi vu oan giá họa người khác hay
sao? Mọi người trong lớp 121 ai mà không biết cả tuần lễ này Dương Thanh Vân mỗi ngày đều trốn khóa? Nhất là buổi tự học tối, liên tục ba ngày
vắng mặt, có chuyện gì mà bận rộn như vậy? Vậy chỉ có thể là những việc
không thể để lộ ra ngoài thôi!"
Trình Kim Nhượng nói ra chuyện này, mọi người xung quanh đều nhao nhao
gật đầu bởi vì hầu như những người nghỉ học đều do “Phòng gội đầu”, hầu
như ai cũng biết!
Dương Thanh Vân đã nghỉ vài tiết trên lớp, mà lại liên tục vài ngày
không đi lớp tự học buổi tối, còn có thể là chuyện gì đây? Chỉ có thể do xấu hổ vì tai nạn!
Hồ Trung Lâm lúc đầu khí thế hùng hổ, thế nhưng quan sát những người
xung quanh đều thiên về phía của Trình Kim Nhượng, khí thế của cậu không khỏi vì thế mà mất đi, nhất thời không thể nói thêm gì nữa.
Dương Thanh Vân thấy cảnh này, cười ha ha một tiếng, đối Trình Kim
Nhượng nói: "Chuyện của tôi mắc mớ gì tới cậu, cậu nên trở lại làm nô
tài đi, còn ở lại ban 121 thì phí tài năng lắm!"
Trình Kim Nhượng dùng tay chỉ Dương Thanh Vân, thốt nhiên nói: "Mày... Mày... Mày ngông cuồng, mày... mày... mày vô sỉ, mày..."
Dương Thanh Vân nói: "Cái gì mày mày tao tao thế, đến nói còn không lưu loát còn học chó lại bắt chuột?"
"Đinh Tư, đừng nghe tiểu tử này nói hươu nói vượn, chỉ là mượn quyển vở
ghi mà thôi cậu cũng không cần làm thẩm tra chính trị đi?"
Đinh Tư "Khanh khách" cười lên, cô nở nụ cười làm cho vô số người bạo kích, này sao lại thế này?
Tên họ Dương chính đồ cặn bã, Đinh Tư biết rõ sao lại còn cười? Chuyện này còn cười được?
Đinh Tư cười thật xinh đẹp, vừa cười vừa khoát tay nói: "Không cần,
không cần! Mẹ tớ làm việc tại nhà máy xi măng một! Muốn thẩm tra chính
trị cũng có thể qua, ha..."
Dương Thanh Vân ngẩn người, ngày hôm nay cuối cùng cũng đã hiếu ra vì
sao Đinh Tư lại cho mình mượn vở, hóa ra là do mấy ngày gần đây Dương
Thanh Vân đều đi tới nhà máy xi măng, tám chín phần mười là bị Đinh Tư
nhìn thấy.
Trên thực tế Dương Thanh Vân không chỉ là chạy đi chạy lại nhà máy xi
măng, mà tại nhà máy xi măng đôi khi còn giúp chú Vương Thành làm việc,
mục đích chỉ có một chính là muốn thuyết phục Vương Thành.
Tiến triển bên chú Vương Thành không quá thuận lợi, không nghĩ tới “Vô
tâm cấy liễu”*, bị Đinh Tư nhìn thấy, vừa nghĩ đến đây Dương Thanh Vân
trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng.
*Vô tâm trồng hoa: Nằm trong câu “Hữu tâm trồng hoa, hoa không nở. Vô tâm cấy liễu, liễu thành rừng”
Có nghĩa là cố gắng trồng và chăm bón cho cây hoa thì hoa lại không
ra,mà vô tình trồng cây liễu,không chăm bón gì thì liễu lại xanh tốt.
Nghĩa bóng của câu này là :khi người ta mong muốn điều gì thì nó lại
chẳng đến,cái điều không nghĩ đến,không mong muốn thì nó cứ vô tình kéo
đến .Câu thơ đã phàn nàn ca thán về những điều không muốn lại đến với họ
Đinh Tư nhất định thấy mình cùng với chú Vương, xem chừng nghĩ sai quan hệ của cả hai, coi là hai người là cha con...
Nhìn từ góc độ này, cô gái là người thiện lương, cô hiểu được sự khổ cực của người công nhân xi măng đưa con đi học công nhân bốc xếp, nỗ lực
chính là cỡ nào gian khổ.
Cô hình dung Dương Thanh Vân trong nhà khá nghèo, cậu ta sinh hoạt có lẽ rất khó khăn, chính do điều này tạo ra một phần thiện niệm, để cô quả
quyết cho mượn quyển vở quý giá, cái này càng đáng quý.
Dương Thanh Vân không phải học sinh năm hai, hắn cũng sẽ không ngây thơ
cho rằng mình có đủ mị lực, nếu xem như có mị lực thật thì cô gái Đinh
Tư này chưa chắc đã coi trọng mình.
Trước mắt không thì có cái mị lực bắn ra bốn phía thiếu niên? Điền Lượng cho dù là thành tích học tập lẫn khí chất nhân tài, hay là bối cảnh gia đình đều là cùng thế hệ nhân tài kiệt xuất. Cậu ta chính là Oppa đẹp
trai nhất trong lòng nữ sinh trung học.
Nhưng mà Dương Thanh Vân lại rõ ràng có thể nhìn ra được, Đinh Tư lại
không có điểm chung với cậu ta, thậm chí Đinh Tư cố ý kéo dài khoảng
cách, chỉ một điểm này liền có thể nhìn ra Đinh Tư tuyệt không phải là
bình hoa, tư tưởng của cô rất độc lập!
Đinh Tư dùng một câu biến Trình Kim Nhượng thành thằng hề, lúc đầu Dương Thanh Vân còn muốn nói thêm vài câu, thế nhưng nghĩ lại nếu trực tiếp
trò chuyện, sẽ chỉ lộ ra giống như Trình Kim Nhượng không có phẩm chất.
Trình Kim Nhượng không phải cứ để mọi chuyện trôi qua như thế, tức hổn
hển? Xung quanh lũ gia súc nam nhân này không phải trong lòng đều chua
chua sao?
Còn có tiểu tử đẹp trai Điền Lượng, từ lúc bắt đầu đã giả X, khiến cho
bản thân thật giống là Oppa Hàn Quốc lâm, Dương Thanh Vân cảm thấy mình
cũng có thể cài x mà!
Trình Kim Nhượng lúc đầu càng cuồng loạn bây giờ càng sụp đổ, loại kia
chua chua người muốn để bọn hắn càng cách ứng, giả X người, mình muốn
dạy dạy hắn cái gì mới là giả X.
Vừa lúc đó tiếng chuông bắt đầu thi dự bị reo lên, Dương Thanh Vân không thể mang vở ghi chép vào phòng thi, lúc này hắn quay đầu hướng về phía
Ti Tiếu nói: "Ti Tiếu, cặp sách của cậu đâu? Cho tớ mượn để đựng một
chút đồ vật!"
Ti Tiếu một đôi mắt nháy giống là đèn flash, cô gái này chính là “nhân
tinh”, động cơ của Dương Thanh Vân cô đã ngầm hiểu, cô tự nhiên bĩu môi, hướng về phía ngoài bệ cửa sổ nói:
"Tự mình lấy đi, túi của tớ không phải cậu cũng không nhận ra chứ!"
"Ây..."
Lần một hỏi một đáp này làm cho mọi người thật sự sụp đổ, cảm xúc kích
động một điểm nói: "Thứ cỏ cây này! Chuyện này còn có thiên lý sao?"
Dương Thanh Vân cùng Ti Tiếu cái này hỏi một chút đáp, nổi bật ra chính
là hai người có quan hệ không tầm thường quan hệ. Ba lô của cô gái mà
Dương Thanh Vân lại có thể tùy tiện sử dụng, cái này nên quan hệ thế nào mới có thể làm như vậy?
Đinh Tư, Ti Tiếu, hai người này đều là đỉnh cấp nữ thần của năm 98, hai
người bọn họ hôm nay là không phải cùng nhau bị người khác rót thuốc mê
rồi?
Dương Thanh Vân mặc kệ đám người này nghĩ như thế nào, giả X thành công
tiêu sái rút lui, Ti Tiếu tựa hồ cảm thấy chưa trải nghiệm đủ, bỗng
nhiên ngẩng đầu trách móc một tiếng:
"Điền Lượng, cậu chậm một chút đi! Tốt nhất tối nay lúc ăn cơm đến giúp chúng mình đối đáp án nha..."
Điền Lượng vốn là đang từ từ rút lui ai ngờ bị Ti Tiếu nói toạc ra hành
tung, cậu ta lảo đảo, chỉ thiếu phun một ngụm máu, phong thái nam thần
không thể kéo dài!