Thanh âm d͙â͙m͙ đãng khi côn thịt cùng tiểu huyệt tách ra vang lên.
Côn thịt một lần nữa trở lại cảm giác bên trong không khí làm Triệu Bạch
Lương có chút không thoải mái, anh còn muốn tiến vào thêm một lần nữa,
nhưng nhìn bộ dạng tiểu huyệt của Ti Ti không ngừng tràn tinh dịch ra
bên ngoài thật sự rất đáng yêu, khăn trải giường phía dưới mông nhỏ của
Ti Ti đã ướt một tảng lớn, khi cắm vào trong tiểu huyệt cô, anh cũng
không chú ý tới Ti Ti thế nhưng chảy nhiều nước ra như vậy.
Khi
anh định lấy khăn giấy ở trên tủ đầu giường thì giọng nói khàn khàn giàu có từ tính của Cố Đình vang lên: "Ôm cô ấy vào đây, tắm rửa cho cô ấy."
Triệu Bạch Lương lúc này mới thả khăn giấy lại chỗ cũ rồi bế Ti Ti lên.
Trong phòng tắm.
"Cậu nói thử xem, ngày mai sau khi Ti Ti, cô ấy sẽ tức giận với ai?" Triệu
Bạch Lương đứng ở một bên, đôi tay ôm cánh tay, lười biếng nhìn Ti Ti
nằm ở bên trong bồn tắm.
"Ý cậu muốn nói cái gì?" Cố Đình dùng
giọng điệu âm lãnh trả lời, anh cho sữa tắm vào lòng bàn tay rồi xoa đầy khắp cả người Ti Ti, đặc biệt là nơi chỗ tiểu huyệt, anh tẩy phá lệ
nghiêm túc, ngón tay khớp xương rõ ràng của anh trực tiếp chui vào chỗ
sâu trong tiểu huyệt rồi moi hết toàn bộ tinh dịch mà Triệu Bạch Lương
phun ở bên trong ra ngoài.
Triệu Bạch Lương nhìn đồng thể mỹ lệ
của Ti Ti, trong mắt tựa hồ lại thiêu đốt một cổ dụ̶c̶ vọng, anh muốn
làm cô thêm một lần nữa, cho dù không được bắn vào bên trong, chỉ cần để côn thịt anh cắm vào trong cơ thể cô là ổn…
Triệu Bạch Lương đột nhiên có loại ý tưởng đáng sợ này, anh giờ khắc này mới chú ý tới bản
thân tựa hồ có chút mê luyến Ti Ti quá mức, rõ ràng anh đối với phương
diện dụ̶c̶ vọng này cũng không phải rất mãnh liệt…
Anh thanh thanh giọng nói: "Không bằng ngày lẻ là của cậu, ngày chẵn cứ để tôi?"
"Không có khả năng." Cố Đình ngay lập tức cự tuyệt, anh sẽ không bao giờ để Triệu Bạch Lương hưởng dụng Ti Ti chung với mình.
Nếu như vậy, vậy đừng trách Triệu Bạch Lương anh ngày mai đoạt người.
Sau khi Cố Đình rửa sạch sẽ triệt để thân mình cho Ti Ti xong, anh mới phát hiện bản thân chảy một thân mồ hôi, rõ ràng thân thể Ti Ti nho nhỏ,
thực nhẹ nhàng là có thể tẩy xong, không nghĩ tới lúc bắt tay làm thế
nhưng lại là cả một công trình lớn như vậy.
Anh ôm Ti Ti ra khỏi
phòng tắm, lau khô thân thể Ti Ti xong, anh mới ôm cô về phòng ngủ, lúc
này mới phát giác, tên chó Triệu Bạch Lương thế nhưng còn thay đổi luôn
khăn trải giường.
"Cậu làm gì vậy?" Cố Đình ôm Ti Ti đang ngủ mơ
màng ở trong tay, ánh mắt đã u lãnh nhìn khăn trải giường bị Triệu Bạch
Lương ném ở một bên, đương nhiên, lực chú ý của anh là ở trên khối vải
bị Triệu Bạch Lương chỉnh tề cắt xuống đặt qua một bên kia.
"Nga. Tôi thấy khăn trải giường ướt một tảng lớn, sợ Ti Ti sẽ bị lạnh nên liền thay đổi cái khác."
"Cậu rõ ràng biết ý tôi không phải đang nói cái này."
Khóe môi Triệu Bạch Lương nhếch lên một nụ cười tà, anh lôi kéo khăn trải
giường, sau khi hoàn toàn san bằng, anh lấy vải dệt ở một bên. "Chẳng lẽ ý cậu là nói cái này?"
Nhìn phản ứng của Cố Đình, tươi cười trên mặt Triệu Bạch Lương càng lúc càng thâm: "Ti Ti bị tôi làm chảy nước,
chẳng lẽ cậu còn muốn?"
"Làm mẹ cậu." Cố Đình nhịn không được nói lời thô tục, anh không ngờ rằng Triệu Bạch Lương thế nhưng sẽ chơi trò
này, đây là điều vượt ngoài dự kiến của anh, trách không được vừa rồi
Triệu Bạch Lương chịu để anh một mình tắm rửa cho Ti Ti, không hề tới
quấy rối.
Triệu Bạch Lương mắt thấy Cố Đình tức giận đến như vậy, trong lòng tựa hồ dâng lên khoái cảm nào đó, đối với Ti Ti, anh chính
là lựa chọn càng tốt hơn.
Nghĩ vậy, Triệu Bạch Lương lấy áo ngủ đã chuẩn bị sẵn ở bên cạnh rồi ném cho Cố Đình: "Mặc áo ngủ vào cho cô ấy."
Nhưng mà, chính anh lại bỏ khối vải dệt ướt kia vào bên trong túi tiền, lại còn ném túi tiền ở một bên.