- Ebisu, không ngờ chú mày lại có thể tới đây!- Kiệt ra hiệu cho người mang trà ra tiếp đãi.
- Cũng may mắn là được thời cơ thuận tiện, nên trốn ra gặp cậu Kiệt một
phen!- Ebisu cười ha hả, cầm chén trà uống ực một hơi như trâu uống
nước, khiến hai cô người hầu Mai và Đào đều muốn bật cười. Rất may, cả
hai là những người được Nữ Lưu huấn luyện bài bản, nên chỉ hơi động đậy
khóe miệng.
Ebisu e hèm vài cái chưa thẹn, đi vào đây, hắn lại
đảo qua xưởng luyện kim để xem, trong đó nóng hừng hực, khiến Ebisu toát rã mồ hôi, cổ họng cháy bỏng luôn, thành ra mới bị như vậy. Hắn mạnh
dạn xin bát nước chè nước, lại uống cạn ráo, mới để bát xuống.
- Thoải mái!
- Lên đây có việc gì sao?- Kiệt không muốn vòng vo, hỏi thẳng luôn Ebisu.
- Cậu Kiệt có biết cuộc nổi loạn ở Trấn Hoài Nhân chứ?
- Vụ đó thì tôi chưa thật rõ ràng.
Tin tức về cuộc nổi loạn ở trấn Hoài Nhân tới tai Kiệt sớm, nhưng tới tận
khi Amira cho rút hoàn toàn quân lên chiến khu mà cô ta mới thành lập,
Kiệt cũng chưa biết tường tận mọi sự. Không thể không nói tới một nguyên nhân khách quan là yếu tố thời đại: không có phương tiện liên lạc vô
tuyến, ở khoảng cách xa xôi như vậy rất khó thông tin nhanh. Nhưng yếu
tố chủ quan cũng có, để tránh lộ quan hệ, Kiệt không thể chủ động tìm
hiểu, Amira cũng không dám liên tục mang thông tin tới. Chưa kể, Kiệt
cũng đang bận một việc khác, đó là bắt đầu khai thác mỏ sắt mà Kha Lương đã giới thiệu cho họ.
- Có điều, người ta không rõ mối quan hệ
của cậu và cô nàng Amira kia nhỉ? Bản thân tôi biết sơ sơ, cũng suýt ngã ngửa ra khi cuộc nổi loạn bắt đầu!- Ebisu nhìn Kiệt và nói một cách đầy ý nhị.
- Việc ấy thì cũng rất khó nói, nếu như thông tin ấy tới
tai kẻ có lòng thù ghét họ Hoàng chúng tôi, mà lại là kẻ có chức có
quyền, thì thật tệ hại, còn không, có lẽ cũng chả tới mức nào.- Kiệt đáp lại một cách bâng quơ như thể không có gì vậy. Thực tế, có kẻ đúng như
kiệt phải lo, nhưng Kiệt tin Ebisu không đủ năng lực tìm ra kẻ đó trong
thời điểm hiện tại. Họ Hoàng hiện giờ đang như mặt trời giữa ban trưa,
Anh Minh tuy rút khỏi quân ngũ, nhưng danh tiếng tăng cao, có 2 người
cha vợ, một là danh sĩ, một đi thống binh, làng Hồng Bằng nắm trọn quyền kinh doanh với Nam Bàn, và quan trọng nhất là Kiệt lại có quan hệ với
quan lại phủ Thuận Hóa. Dù mối quan hệ khá nông, Kiệt đào tạo thợ, người ta cho mượn thợ, nhưng cáo mượn oai hùm, nhưng ai mà biết được.
Thấy Kiệt tỏ ra cứng, Ebisu cũng không định lấn quá, đổi giọng qua bàn bạc.
Ebisu kể lại bản thân mình bằng hỏa khí đã lập đại công, được thưởng
lớn, nhưng đi kèm với đó cũng là lắm chuyện, việc hỏa khí bị lộ ra khiến hắn bị nhiều người chỉ trích, Đặng Lượng nhân đó hi vọng Ebisu chia sẻ
hỏa khí cho bộ binh của ông ta. Hỏa khí là vũ khí sát thương mạnh, thậm
chí tới voi cũng có thể bị giết chết, cho nên ai cũng thèm muốn là hiển
nhiên. Ebisu bị áp lực lớn, cũng quyết định giao một phần ra để yên thân và kiếm thêm đồng minh. Nhưng những thứ này hắn có biết chế tạo đâu,
toàn mua của Kiệt, nên phải tới đây gặp Kiệt để bàn chuyện.
- Nếu chỉ là chuyện mua bán thì không phải không được, cậu muốn tăng sản
lượng, tôi có thể tăng cho cậu!- Kiệt từ từ trả giá, xem đối phương muốn gì.
Ebisu thoái thác việc mua thêm, ngỏ ý muốn công thức chế
tạo, vì sắp tới chiến tranh liên miên, nếu như phụ thuộc vào bên Kiệt
thực sự rất không hay.
- Thuốc súng của bên cậu cung cấp quả thực có hiệu quả, nhưng chúng tôi sắp tới phải bắn hàng trăm hàng ngàn phát
đạn, chẳng thà dùng loại thuốc cũ, có khi còn lợi hơn.- Loại thuốc súng
cũ mà Ebisu nhắc là thuốc súng bán lậu từ Đại Hoa, công thức tạp nham,
có khi nổ có khi không, nhưng được cái rẻ và nhiều. Vốn dĩ thuốc súng là hàng quốc cấm, chỉ có điều mỗi năm đều điều chế lượng lớn, hàng thải
nhiều, nên các quan bán ra kiếm chác được.
- Tôi tin cả hai bên
đều muốn cùng hợp tác cùng thắng lợi!- Kiệt trầm ngâm một hồi, quyết
định chủ động một chút, Ebisu là một thằng ăn cướp, nó không biết cách
đàm phán gì hết. Theo đó, Kiệt đồng ý hướng dẫn cho Ebisu cách chế thuốc súng hiệu quả nhất, ngoài ra có thể bán hỏa khí nếu Ebisu cần, ngược
lại thì Ebisu cũng giúp đảm bảo nguồn hàng cho Kiệt. Với việc quân Hoài
Nhân muốn mua thì tự nhiên Ebisu có quyền tiếp xúc nhiều chủ hàng, có
thể mua được số lượng lớn, Kiệt gửi gắm nhờ mua hộ vài thuyền nguyên
liệu, chắc chắn cũng không bị lộ.
Ebisu liền cùng Kiệt bàn luận
giá cả, hắn muốn thêm một phần lãi, tầm 20% giá trị lượng hàng, coi như
phí vận chuyển. Ebisu nói hàng này là thứ nguy hiểm, dù hắ có đủ quyền
lực, cũng phải rất mạo hiểm khi làm, nên đáng nhận cái giá ấy. Ở đằng
sau lưng Kiệt, cả hai cô hầu gái Mai và Đào đồng loạt cau mày, nhìn
Ebisu với sự không thân thiện, đây chính là được nước lấn tới. Kiệt
không vội, tiếp tục thảo luận, đề nghị hạ giá, và cuối cùng được cái giá 15%.
- Hợp tác vui vẻ!- Ebisu cười như nở hoa, hôm nay vừa
thành công lấy được công thức chế hỏa khí, lại còn có một mớ tiền chuẩn
bị vào miệng, tự nhiên là phải vui vẻ vô cùng rồi.
Kiệt tổ chức
tiệc tùng rầm trời cả ngày, tới tối, khi đã cơm no rượu say, cả hai bên
cũng tận lòng chủ khách, cậu ta mới chia tay Ebisu. Vừa thấy Ebisu đi
khuất, Kiệt lệnh cho hai cô hầu lấy nước mát, uống vài ngụm để lấy lại
sự tỉnh táo mà bàn việc với đối tác quan trọng, người đến trước Ebisu-
Amira. Cô ta tới trước Ebisu một chút, vì đường đi phải băng rừng luồn
núi, cho nên dù ngay khi thu xếp xong việc tái định cư tại chiến khu
xong là Amira đi tìm gặp Kiệt ngay, thì cũng chỉ tới trước Ebisu nửa
ngày.
- Xin lỗi, không thể không tiếp đãi hắn, nếu không sẽ bị nghi ngờ!- Kiệt ho húng hắng át đi hơi rượu
- Không có gì, cậu có thể chịu gặp cũng là may mắn cho bọn tôi rồi! Giờ
Hiên Giáo chính là một mối nguy hại cho bất cứ ai có liên quan à.- Amira dù phải đợi nguyên một ngày cũng thấy mừng, Hiên Giáo bây giờ cần mọi
sự trợ giúp, nhất là những sự trợ giúp có tính lâu dài, ổn định và ít bị tính kế như sự trợ giúp của Kiệt. Amira vội vàng thuật lại sơ qua tình
hình hiện tại của Hiên Giáo để Kiệt có thể giúp đỡ chút ý tưởng, đồng
thời xem có biện pháp nào đó lại tiếp tục hợp tác.
Hiên Giáo bây
giờ rút về khu căn cứ phía tây, vào cao nguyên đất đỏ, giáo chúng đi
theo tầm 10 vạn, có già, có trẻ, có nam, có nữ, tráng đinh tầm 3 vạn.
Đây là những giáo chúng trung thành nhất. Ngoài những giáo chúng đi
theo, Hiên Giáo có tầm 40 vạn giáo chúng ở lại, Amira không dám kéo họ
lên hết, đất không đủ để ở, lại sợ có kẻ gian xâm nhập thì sao.
- Coi như cô thông minh! Một đống người dồn ứ vào như thế, sẽ phát sinh
nhu cầu lương thực cực lớn, mà một khi hết lương, e rằng những tín đồ
trung thành nhất cũng khó giữ tín ngưỡng tới cùng. Và khi ấy, một kẻ
vung tay kêu gọi, chỉ e diệt sạch cao tầng Hiên Giáo hiện tại, bầu lại
giáo chủ mới, ai cũng nghe ấy chứ.- Kiệt giơ ngón tay khen ngợi- Thế
hiện tại vấn đề lương thực của các người sao rồi?
- Cơ bản là trụ được, chúng tôi đã có phần tích trữ, cũng mang lên rồi. Nhưng về lâu
dài vẫn có lo sợ. Hiện tại quân Hoài Nhân đang không ngừng phong tỏa các đường lên vùng đất của chúng tôi, ý họ là muốn khóa đường đưa như yếu
phẩm lên vùng cao, như muối chẳng hạn, từ giờ hoặc phải mua lậu, hoặc
chịu sự kiểm soát từ các nước Chiêm Thành, rồi cả sắt nữa. - Amira vừa
nói, vừa nhìn Kiệt một cách đầy ý vị. Làng Hồng Bàng lực ảnh hưởng lớn,
làm muối lậu ai dám ngăn, rồi còn sắt, chính là cái mỏ này chứ còn gì
nữa.
- Vậy bên các cô có thể trả giá bằng cái gì?- Kiệt lập tức
nhìn vào Amira. Muối và sắt là những thứ quan trọng vào thời này, chính
quyền luôn kiểm soát gắt gao, bên Kiệt có thể làm được, có thể bán tùy
ý, nhưng đừng nghĩ mọi người đều là lũ ngu. Muốn người ta không biết,
trừ khi mình không làm, việc bán muối và sắt cho Hiên Giáo, nếu như bị
người ta nắm thóp thì nhất định là đại nạn lâm đầu. Chỉ có khi nào giá
trị trao đổi là đủ, Kiệt mới có thể bắt đầu làm những việc ấy.
-
Hiện tại tài sản của Hiên Giáo đã có rút lại khá nhiều, nhưng vẫn còn
phần này!- Amira lấy ra một cuốn sổ, Kiệt xem thử, quả thực đáng nể, số
lượng vàng bạc này không phải con số nhỏ, đủ để nhiều kẻ sẵn lòng giúp
Hiên Giáo trang bị được vài ngàn bộ quân trang binh khí.
- Tôi có thể hỗ trợ theo giá thị trường!- Kiệt chẹp miệng, đánh mắt qua chỗ mỏ sắt.
Mỏ sắt này thú thực trữ lượng không quá cao, nếu khai thác theo phương
pháp truyền thống là dùng nhân lực toàn phần, đào đào cuốc cuốc, rồi đập quặng bằng sức người, mở lò nung,... thì lỗ chổng vó, rất may, phương
pháp khai thác mới của Kiệt giúp bù đắp phần lỗ vốn này. Thông qua hệ
thống bánh xe nước, họ có thể tạo ra những cỗ máy hỗ trợ những việc nặng như kéo xe chở quặng, dùng máy nghiền quặng, rồi máy thổi hơi giúp tăng nhiệt độ lò,... giúp giá sản phẩm ra lò có phần rẻ hơn. Hiện tại, mở
mới khai thác, khách chưa có nhiều, Hiên Giáo nếu làm khách hàng đầu
tiên thì cũng có cái hay, vừa có đồng vào đồng ra lúc này.