Những khi Trang Diệp và Đường Hi có hành động thân mật, Lăng Kiến Vi cũng từng nghĩ, hôn môi cô sẽ có cảm giác gì, môi cô sẽ có hương vị như thế nào.
Chỉ là
loại ý niệm này mới vừa chợt lóe qua thì anh đã không nhịn được mà cảm
thấy thẹn vô cùng, liều mạng khống chế bản thân không tiếp tục suy diễn
nữa.
Nhưng đến khi cô thật sự hôn môi anh, anh vẫn không có được đáp án như cũ.
Bởi vì cả người anh đều ngây ngốc rồi, trái tim ngừng nhịp đập, đại não
cũng quên mất không hoạt động, chỉ có thể ngơ ngác đứng như vậy, mặc cho môi cô dán lên môi anh nhẹ nhàng cọ xát.
Chờ khi anh phản ứng lại, thì miệng anh đã không chỉ bị cô cạy ra mà ngay cả vật dưới háng cũng bị cô cách một lớp quần nắm lấy.
Lăng Kiến Vi theo bản năng nhanh chóng lùi lại, vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn cô,
ngực bắt đầu kịch liệt phập phồng, hô hấp cũng ngay lập tức cực kỳ hỗn
loạn, miệng động đậy vài cái nhưng đến một âm thanh cũng không thể phát
ra.
Cô buồn cười nhìn anh: “Sao vậy? Anh không muốn em? Không muốn hôn em?”
Anh đương nhiên muốn, đến nằm mơ cũng muốn, nhưng tới khi hết thảy mọi thứ
đều thật sự xảy ra thì anh lại hoàn toàn không thể tin tưởng được, còn
lén lút hung hăng nhéo một cái ở trêи đùi.
Rất đau, không phải cảnh trong mơ.
Nhưng sự tồn tại của cô ở trong lòng anh hoàn mỹ như vậy, anh thậm chí còn
cảm thấy, một khi anh chạm vào cô cũng đều là vấy bẩn cô.
Cô lại
lần nữa đến gần anh, dùng đôi tay vòng lên cổ anh, đôi mắt sáng chuyển
động, nở nụ cười tươi xinh đẹp: “Anh thật sự… Không muốn em?”
Tim anh đập mạnh như muốn bay ra ngoài, hô hấp dồn dập mà nóng rực phả vào
gương mặt gần trong gang tấc trước mắt. Cho dù cô chưa làm gì với anh,
anh cũng vẫn rõ ràng cảm nhận được nơi nào đó dưới thân mình đang lặng
lẽ biến hóa.
Anh chỉ đứng thẳng ngơ ngác nhìn cô như vậy, miệng không mở được, cũng không rời mắt nổi.
Cô cười cười, một lần nữa nhón gót chân, để đôi môi kiều diễm từng chút từng chút sát vào.
Lúc này đây, anh rốt cuộc đã biết, đôi môi cô rất mềm rất mềm, khi chạm vào môi anh lại mang theo vô số dòng điện khiến anh lập tức tê dại cả
người, mất đi toàn bộ sức lực.
Cô lại lần nữa cạy mở hàm răng
anh, đầu lưỡi chậm rãi tiến vào, ɭϊếʍ ɭϊếʍ lưỡi anh, lại ở trong miệng
anh không kiêng nể gì mà quấy loạn.
Anh rốt cuộc cũng nếm được hương vị của cô, thật ngọt, thật mê người, làm
anh sa vào như một kẻ nghiện, anh vội vàng tìm lưỡi cô, vụng về học theo cô mà quấy đảo.
Anh không tự chủ được mà duỗi tay ôm vai cô, học theo bộ dáng lúc trước của Trang Diệp, một tay giữ chặt đầu cô, thật
cẩn thận mà áp cô vào người mình.
Rõ ràng chỉ là một cái hôn thôi nhưng anh lại cảm thấy máu toàn thân đều sôi trào, nhiệt độ làn da cũng nóng lên, đặc biệt vật kia ở giữa háng càng nóng đến khó chịu hơn, hoàn toàn không chịu khống chế mà nhanh chóng phình to, thẳng tắp chống trêи bụng nhỏ của cô.
Cô vừa kiên nhẫn dẫn đường anh môi lưỡi giao
triền với cô, vừa di chuyển đôi tay từ trêи vai anh một đường vuốt ve
xuống. Cách lớp quần áo trêи người anh khơi lên từng trận lửa nhỏ, cuối
cùng bỗng nhiên trượt xuống giữa háng anh.
Anh kêu lên một tiếng, bụng dưới run nhè nhẹ, rồi lại bất giác mà gần sát
cô, đem vật nóng hổi đã sớm sưng to hướng vào trong tay cô.
Cô buông môi anh ra, mềm mại mà dựa vào trước ngực anh, đôi mắt đầy mị lực: “Ôm em lên giường.”
Âm thanh vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng tựa như bùa mê khiến con người ta
không hề có sức kháng cự. Lăng Kiến Vi nghĩ, lúc ấy dù cô có sai anh
nhảy từ lầu 19 xuống thì chỉ sợ anh cũng sẽ không chút do dự mà nhảy
xuống.
Anh khom lưng bế cô lên, dè dặt mà phóng cô lên trêи giường lớn ở trong phòng ngủ, thân thể cũng tùy theo dán lên.
Cô ôm sát cổ anh, phần eo bên dưới cong lên, dùng bụng nhỏ cọ xát ƈôи
ȶɦϊ.t đã sớm dâng trào bừng bừng phấn chấn của anh, ôn nhu nói: “Giúp em cởi quần áo ra.”
Khi đầu ngón tay đặt trêи cổ áo cô, anh còn
không thể ngăn được mà run rẩy, đặc biệt lúc không cẩn thận chạm vào da
thịt trắng nõn nơi cần cổ cô, anh lại càng thêm khẩn trương. Nhìn bộ
dạng kiều mị của cô, anh chật vật nuốt nước miếng.
Cô cười cười
cầm ngón tay anh chỉ đạo anh từng bước một cởi bỏ áo sơmi của cô. Nhìn
nội y gợi cảm bên trong bao vây lấy đôi иɦũ ɦσα tròn trịa, cổ họng anh
càng lăn lộn thêm lợi hại.
Cô tiếp tục lôi kéo tay anh xâm nhập
vào làn váy cô, bảo anh nắm lấy viền qυầи ɭσ"ȶ, lại nâng môиɠ lên phối
hợp để anh kéo qυầи ɭσ"ȶ của cô xuống.
Vì làn váy bị vén đến vòng eo, anh liếc mắt một cái liền thấy nơi thần bí
nhất ở giữa hai chân cô, da thịt trắng nõn, lông tơ màu đen, khe thịt
phấn nộn.
Cảm giác trong đầu lập tức có thứ gì đó nổ tung, anh
cũng vào thời khắc đó mà hoàn toàn đánh mất lý trí, rốt cuộc không khống chế được mà cúi đầu hôn lấy môi cô. Đôi tay ở vuốt ve lung tung ở trước ngực cô, càng gấp gáp lại càng không tìm được cách cởi bỏ nội y. Cuối
cùng anh dứt khoát đẩy lớp vải dệt hơi mỏng kia hướng lên trêи rồi gấp
không chờ nổi mà xoa nắn hai khỏa иɦũ ɦσα non mềm.
Cô vặn vẹo và
rêи rỉ ở dưới thân anh, đôi tay cũng đồng dạng vội vàng cởi bỏ quần anh, cây gậy to lớn nóng hổi được giải phóng đập thẳng lên bụng nhỏ trần
trụi của cô. Cô càng thêm chủ động dang rộng hai chân vòng lấy eo anh,
sau đó điều chỉnh góc độ để phần giữa hai chân cọ lấy gậy thịt và quy
đầu nóng bỏng.
Anh bị kϊƈɦ thích đến bùng nổ, nhiệt huyết không
ngừng dâng lên, rất mau chỉ bằng vào bản năng tìm đúng cửa huyệt kiều
nộn, rồi vội vàng thẳng lưng đâm thọc vào bên trong.
“Ưm…”
Cô cắn răng hô nhỏ một tiếng, anh liền sợ tới mức vội vàng dừng lại, nhìn
biểu tình tựa như sung sướиɠ lại tựa như đau khổ của cô, anh dè dặt hỏi: “Làm đau em sao?”
Cô lắc đầu, dùng sức hướng lên trêи đẩy eo một cái, tiểu huyệt chật hẹp lập tức nuốt vào hơn phân nửa cây côn thịt.
Anh bị cắn đến kêu rêи ra tiếng, trêи trán thấm ra một lớp mồ hôi mỏng, hít sâu vài hơi mới miễn cưỡng ổn định trạng thái xong tiếp tục thẳng eo
thâm nhập vào bên trong.
Thấy bộ dạng nhắm hai mắt tựa như rất
thống khổ của cô, anh cũng không dám xác định đến cuối cùng là cô đang
thoải mái hay khó chịu, nhưng cảm thụ được tầng tầng lớp lớp thịt mềm
không ngừng đè ép mình kia, anh rốt cuộc phản ứng lại: “Anh… Anh không
mang đồ bảo hộ… Anh đi mua…”
Dứt lời anh liền thật sự rút ƈôи ȶɦϊ.t ra bên ngoài, nhưng cô lại không cho: “Không cần mang, sẽ không mang thai đâu, sẽ không…”
Anh hỏi: “Em… Em uống thuốc rồi?”
Cô cười trầm thấp: “Ừm, uống thuốc rồi, sẽ không mang thai.”
Cô ôm anh càng chặt hơn, toàn bộ đầu đều chôn nơi cần cổ anh: “Mau chút… Nhanh lên…”
Nhận được mệnh lệnh, anh rốt cuộc bất chấp tất cả, giữ chặt eo cô xong liền liều mạng đưa đẩy.
Chỉ là bên trong cô vừa mềm lại vừa chặt, mỗi một lần ra vào đều cắn anh
đến gắt dao, bức anh càng thêm khó nhịn, không bao lâu sau đã chịu không nổi mà bắn ra.
Cô dường như có chút kinh ngạc, cười hỏi anh: “Anh chưa từng làm cùng với cô gái khác? Lần đầu tiên?”
Gương mặt và lỗ tai anh lại lần nữa bị thiêu cháy, anh lập tức xấu hổ đến mức không có chỗ trốn. Dù không có kinh nghiệm, nhưng anh cũng biết đàn ông trong phương diện này càng kéo dài thì càng tốt, mà anh vừa rồi, chỉ sợ chưa được 5 phút mà đã bắn ra, hơn nữa, hình như cô… Hình như cô còn
chưa cao trào.
Cô vẫn cười như cũ: “Hôn môi cũng là lần đầu tiên?”
Anh gật đầu, căn bản không dám nhìn cô.
“Không sao, chuyên gia nói sau 2 phút trở lên mà tiết ra thì cũng không tính
là bắn sớm, hơn nữa anh là lần đầu tiên. Đàn ông lần đầu tiên đều bắn
nhanh.”
Rõ ràng là đang an ủi anh nhưng ngữ khí này của cô cực kỳ giống trêu chọc, đặc biệt là hai từ “Tiết sớm” và “Bắn nhanh”, nghe vào lỗ tai anh quả thực vô cùng mất mặt.
Quẫn bách nhìn bộ dáng đầy ý cười của cô, anh khẽ cắn môi tiếp tục đẩy hông luật động trong cơ thể cô: “Làm lần hai.”