Đề tài
được chuyển thành công, Thư Tầm tiếp tục nói suy đoán liên quan tới tễ
thuốc lam phách. “Tễ thuốc lam phách hẳn là chiết xuất từ lam phách
thạch anh, lam phách thạch anh giống như tổ ong vậy, là chiếc giường ấm
áp cho sinh mệnh của bươm bướm xanh, do đó hàm chứa năng lượng sinh mệnh cực lớn, hơn nữa nếu không xảy ra việc ngoài ý muốn, bươm bướm xanh sau cùng sẽ tiến hóa thành tinh thần lực không yếu như chủng tộc mới của
Huyễn tộc, cho nên tinh thần lực của kẻ xâm lấn hẳn rất cao, thậm chí
còn cao hơn bươm bướm xanh trạng thái hình người, mà bươm bướm xanh phá
kén và người mắt xanh tiến hóa hẳn là tương đương với kẻ xâm lấn, bởi vì ánh sáng xanh mà bươm bướm xanh tạo ra, đã đóng băng bước chân của kẻ
xâm lấn, hơn nữa dưới trạng thái đóng băng thúc đẩy cư dân phá kén thành bướm, đây cũng chính là nguyên nhân trong thành phố lớn lại không trông thấy bóng người, còn về việc tại sao không đóng băng tinh cầu ngay từ
đầu, ta đoán, hình người hóa bướm dưới trạng thái đóng băng, không chỉ
dẫn tới tiến hóa chấm dứt, mà còn có khả năng dẫn đến 1 số thiếu sót……”
Theo suy đoán của Thư tầm, mọi người không chỉ có nhận thức nhất định về tễ
thuốc lam thạch, đồng thời đối với dân bản địa của tinh cầu này, cũng
chính là bươm bướm xanh cũng có phỏng đoán nhất định.
Có điều
đang khi nói tới kẻ xâm lấn tinh thần lực cực kỳ cao, mấy người quen
thuộc theo bản năng dời ánh mắt tới người Noãn Đông, Noãn Đông vẫn như
cũ phản ứng lạnh lùng, duy trì loại cao lãnh có cảm giác xa cách đó,
giống như hứng thú giải thích cũng không hề có.
Ddợi Thư Tầm phân tích xong, sắc trời như cũ hắc ám, trừ ánh sáng xanh nhạt trong lúc vô
tình càng phát càng sáng, không nhìn thấy 1 chút ánh sáng nào khác.
Vì biết cho dù đóng băng tuyệt đối có phủ xuống cũng sẽ không chết, đoàn
người ở chung cư trống chuẩn bị nghỉ ngơi 1 vài tiếng, tạm thời không
tìm thấy điều kiện hạn chế qua cửa, tính đợi Thư Tầm sàng lọc, có lẽ đợi sau khi đóng băng tuyệt đối sẽ có manh mối.
Sắc trời đã rất tối
rồi, bọn họ bôn ba cả 1 ngày ít nhiều cũng cảm thấy hơi mệt, đốt lò lửa
lên, trong phòng khách từ từ ấm trở lại, bọn họ cho dù không sợ lạnh
cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hia tiểu đội đều chưa quen lẫn
nhau, cũng không có giao tiếp nhiều, mỗi người tự sắp xếp vật tư của
mình, tìm 1 nơi thích hợp để nghỉ ngơi. Thư Tầm cũng mở ba lô của mình,
tìm chiếc túi ngủ nhỏ và hòn đá phẳng mà Noãn Đông đã cải tạo qua, bên
đống lửa tìm 1 vị trí trải ra, sau đó cởi áo khoác xuống, nhanh chóng
chui vào, trong lúc buồn ngủ còn ngáp 1 cái.
Trong giấc mơ, Thư
Tầm trong lúc mơ mơ màng màng hình như đã nằm mơ, thế nhưng lại mơ thấy
mình biến thành bươm bướm xanh nửa trong suốt biến mất, bởi vì đóng băng tuyệt đối phủ xuống, nhiệt độ xung quanh đều thay đổi, chỉ nằm 1 tiếng, giấc mơ kỳ quái cùng nhiệt độ thấp khiến Thư Tầm tỉnh dậy, mở mắt ra,
phát hiện phần lớn mọi người không có ngủ, Thư Tầm ý thức được, người
mắt xanh mặc dù có thể tồn tại dưới nhiệt độ cực kỳ thấp, nhưng không
phải là không có chút cảm giác nào với nhiệt độ thấp.
Ddiều khiến Thư Tầm ngạc nhiên là, trong nháy mắt mình mở mắt ra, bất ngờ phát hiện ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía mình, vốn dĩ Thư Tầm hãy
còn mơ mơ màng màng đột nhiên hết cả buồn ngủ, ngồi dậy, ngước đầu nhỏ
lên hỏi. “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người đều trầm mặc, Thư Tầm
đột nhiên ý thức được, nhiều người như vậy đều tỉnh, tuyệt đối không đơn thuần là nhiệt độ thấp không ngủ được, loại trạng thái này, giống như
sự rối loạn giữa thời gian làm việc và nghỉ ngơi ở Vi Thị, mọi người
cũng không dám ngủ, nghĩ tới đây, Thư Tầm đột nhiên cảm thấy vô cùng rét lạnh. Lại liên tưởng đến giấc mơ vừa nãy mình hóa thành bươm bướm xanh, Thư Tầm đột nhiên căng thẳng cắn móng tay của mình. “Có phải là khi
ngủ, xảy ra hiện tượng kỳ lạ gì, ta đây có thể chịu đựng, nói đi."
Liệt Dương lộ ra nụ cười trấn an, nụ cười này không ăn nhập gì với nụ cười
chiêu bài vốn có của Liệt Dương, xem ra hết sức kỳ quái, đang khi Thư
Tầm suy nghĩ về nụ cười hơi cay đắng này của Liệt Dương là ý gì, tiếng
an ủi khó khăn của Màu Xám vang lên bên cạnh.
“Không không
không sao, có có có chúng ta……..bên bên cạnh ngươi…….” Thư Tầm đang định gật gật đầu nhỏ nói mình không căng thẳng, lại kinh sợ phát hiện Màu
Xám giang cánh, hơn nữa cánh giang ra đã biến thành màu đen, liền giống
như 1 con bươm bướm màu đen cực lớn, trong lúc ngây ra, đột nhiên đôi
cánh kia trong nháy mắt vỡ tan, hóa thành vô số bươm bướm nhỏ màu đen
cuốn tới, nghĩ tới cư dân Vi Thị trong lúc hỗn loại đã vô thanh vô thứ
biến mất, Thư Tầm lập tức ý thức được, phàm là bị bươm bướm đen tiếp
xúc, sẽ biến mất không dấu vết, tốc độ của bươm bướm đen rất nhanh,
trong nháy mắt đã tới trước người, đang khi bươm bướm đen sắp áp sát vào người, Thư Tầm đột nghe thấy 1 trận ầm ầm vang lên, trong nháy mắt tỉnh lại, từ trong túi ngủ tỉnh dậy, Thư Tầm lúc này mới ý thức được, mình
vừa nằm mơ.
Thư Tầm hồi phục lại tinh thần hướng về nơi phát ra
âm thanh, chính là ở cửa, cửa phòng lúc này đã mở ra, tiếng vang cực lớn chính là đến từ nam tử dùng sức đá vào cánh cửa, điều khiến Thư Tầm
kinh ngạc chính là, nam tử kia có đôi mắt xanh cực kỳ quen thuộc, hơn
nữa còn có khuôn mặt xem ra vô cùng quen mắt, bên cạnh nam tử, một nữ tử tóc dài đang đứng cao vút, giống như Thanh Mông, đôi mắt xanh khiến cô
ấy trông rất dịu dàng. Bằng trí nhớ của Thư Tầm, tự nhiên vừa nhìn liền
nhận ra, hai người này chính là 1 nam 1 nữa ở trạm thu phí, nhìn thấy cô gái cải tử hoàn sinh, Thư Tầm lại không cảm thấy mình có chút gì ngạc
nhiên, điều này cũng chứng minh, suy đoán của hắn không sai, người mắt
xanh quả thực có thể thông qua lam phách tễ thuốc cải tử hồi sinh, hoặc
nói thân thể tử vong của người mắt xanh chỉ là 1 trạng thái chết giả,
khi nuôi dưỡng được lượng lớn sinh mệnh lực liền có thể phục hồi lại.
Nhìn xung quanh, trừ Dạ Tiền mặt liệt ra, Thư Tầm phát hiện tất cả mọi người đều 1 mặt mờ mịt cộng thêm thần sắc vì kinh sợ mà tỉnh dậy, Thư Tầm
trong mắt khẽ xẹt qua chút suy tư, có điều rất nhanh lại lần nữa ngước
đầu nhỏ lên, chui ra khỏi túi ngủ, lạch bạch lạch bạch chạy đến gần cửa, một bộ dáng vẻ tiểu thân sĩ mời. “Không vào ngồi chút sao?”
Nam tử mắt xanh cúi đầu, dường như rất bất ngờ cau mày, sau đó nhếch môi nở ra nụ cười.
“Tốt a.” Nói xong, che chở nữ tử bên cạnh, đi vào căn phòng, sau đó không khách khí tìm 1 vị trí bên lò lửa.
Mọi người trong phòng cũng đã ngồi dậy, đoàn người của Thư Tầm tự nhiên
cũng nhận ra thân phận của nam nhân, đồng thời lập tức ý thức được, bọn
họ sẽ biết tin tức chính xác gì, đám người Bạch Nha mặc dù không biết
thân phận của nam nhân, nhưng đôi mắt xanh lại giống như 1 dấu hiệu,
khiến bọn họ ý thức được thân phận của nam nhân không hề đơn giản.
Thư Tầm trở lại túi ngủ nhỏ của mình, ngồi xuống đem túi ngủ nhỏ cuộn lại
định cất vào trong ba lô, kết quả lại không ngờ, nam nhân mắt xanh nhìn
phiến đá phẳng dưới túi ngủ nhỏ, hơi bất ngờ mở miệng. “Noãn đông thạch, vận khí không tệ, rất hiếm có.”
Động tác sắp xếp túi ngủ của Thư tầm trong nháy mắt dừng lại.
Liệt Dương càng 1 bộ ngây ra. "Ngươi nói cái gì?"
Ánh mắt của nam nhân mắt xanh dường như lơ đãng lướt qua mọi người, sau
cùng khẽ cười 1 tiếng. “Noãn đông thạch, 1 loại khoáng thạch đặc biệt
cực kỳ hiếm, chỉ cần gần nguồn nhiệt, liền có thể hoàn mỹ duy trì 1
nhiệt độ thoải mái, trước mắt, chỉ phát hiện Vi Thị sản xuất ra cực ít,
có điều vẫn chưa khai phá ra những tính năng thực sự, cho nên độ nổi
tiếng cũng không coi là cao, ngược lại sau khi cuối đường mùa đông lại
có 1 số nơi dùng, sao lại quá hiếm vậy chứ.”
Trong căn phòng,
không khí đột nhiên trầm lặng, người của tiểu đội Bạch Nha vô cùng an
tĩnh, đều không dám hỏi tình huống dị thường vừa xảy ra khi mình đang
ngủ, bởi vì tất cả mọi người đều cảm thấy bầu không khí quỷ dị đến rợn
tóc gáy, cùng với áp suất thấp kinh khủng.
Thư Tầm im lặng cuộn
túi ngủ nhỏ lại đặt vào ba lô, sau đó nện những bước chân nhỏ khí thế
hung hăng đi tới bên cạnh Noãn Đông, một cước đá vào chân Noãn Đông đang trầm mặc. “Ngươi tên lừa gạt này.”
Noãn Đông cúi xuống, nhìn
Tiểu Đoàn Tử tức giận đến xù cả lông, đột nhiên cười, như cũ nụ cười ấm
áp tưởng như có thể tan chảy cả tuyết, hốc mắt lại ươn ướt, Noãn Đông
nhắm mắt lại, lại lần nữa phục hồi bộ mặt lạnh lùng lên tiếng. “Thì ra
là trùng hợp như vậy a, lại có khoáng thạch trùng tên với ta, cái
này…….”
Liệt Dương mặt sầm sầm, Dạ Tiền mặt không biểu cảm, Màu
Xám mặt tràn đầy mờ mịt, Thư Tầm khuôn mặt nhỏ cắt ngang lời Noãn Đông.
“Noãn Đông thạch chỉ là dò xét ban đầu, dò xét chúng ta những người đối
với thế giới này, đối với Vi Thị, đối với sự hiểu biết bao nhiêu về mùa
đông, sau khi phát hiện chúng ta nhận sai thân phận của ngươi, lại định
sai thì cho sai, kiểm tra mạch điện của tòa đại lầu ở Vi thị, ở bến tàu
học cách lái tàu phá băng, những thứ này xem ra đều là những công việc
đòi hỏi tinh thần lực siêu cao mới có thể hoàn thành, kỳ thực chỉ là vì
ngươi vốn sinh ra ở thế giới này, Khúc Diễm, đồng dạng là cuối đường,
thế nhưng hắn lại sống hoàn toàn khác ngươi.”
Thư Tầm chỉ vào nam tử mắt xanh đang ngồi bên lò lửa.
Nghe đến 2 chữ Khúc Diễm, Noãn Đông đang cúi đầu ngẩng lên, hiển nhiên Thư
Tầm nói chính xác thân phận của hắn lại lần nữa khiến hắn ngạc nhiên,
Noãn Đông, không, hoặc là nói Khúc Diễm thật sâu thở dài. “Là con thỏ
trên tàu phá băng sao?”
Thư Tầm khẽ gật gật đầu nhỏ, trên tàu phá băng đột nhiên xuất hiện con thỏ mắt đỏ, giống như con thỏ phát hiện ở
phụ cận biệt thự nơi Vi Hồ, mà rời Vi Hồ không lâu, bọn họ liền gặp Noãn Đông, trên tàu phá băng, biết con thỏ vẫn luôn đi theo họ cũng chỉ có
Noãn Đông, Thư Tầm đã từng suy đoán qua, Khúc Diễm sau khi Thanh Mặc
chết đã trở lại biệt thự, hơn nữa hủy đi dấu vết mình đã từng tồn tại,
mặc dù IQ Noãn Đông rất cao, trong hành trình cơ hồ không để lộ sơ hở,
nhưng trên tàu phá băng lúc trông thấy con thỏ, Thư Tầm liền ý thức được có gì đó không đúng, có lẽ đột nhiên thêm vào Màu Xám và đoàn người
Bạch Nguyệt khiến cho Khúc Diễm áp lực quá lớn, có lẽ trong nháy mắt đã
làm chậm lại bước chân đi tới đích, tóm lại, hắn ý định kín đáo, vận
phần cẩn thận vẫn để lộ ra sơ hở, chỉ là Thư Tầm không hiểu, Noãn Đông
rốt cuộc làm thế nào việc con thỏ đột nhiên xuất hiện đột nhiên biến
mất, mãi đến khi Noãn Đông uống tễ thuốc kia, cùng với giấc mơ vừa nãy,
Thư Tầm mới chạm tới chút chân tướng.
Quả nhiên, dưới sự chú ý
của mọi người, mắt của Noãn Đông từ từ nhuộm xanh, sau cùng chuyển thành màu xanh rõ rệt, Noãn thân ta. Khi ta rời Vi Hồ tất cả mọi người đều
đồng ý sẽ chăm sóc tốt cho Thanh Mặc, ta cũng đã đồng ý rất nhanh sẽ trở lại, kết quả tất cả mọi người thất tín, bao gồm cả bản thân ta.”Đông
cúi người xuống, vỗ vỗ đầu nhỏ của Thư Tầm. “Xin lỗi, không phải là cố ý gạt ngươi, chỉ là ta không muốn lần nữa tin bất kỳ ai, thậm chí là bản
thân."