Khinh Tuyết đang lúc cùng các sư muội luyện võ thì bắt gặp bóng người quen thuộc đang đứng một bên nhìn vào xem, nàng liền bước lại gần mỉm cười chào hỏi nói.
- Tuyết sư muội! Có phải Bích Vân sư thúc mới thu nhận một cái nam đệ tử hay không.
Nguyệt Dao có chút ấp úng hỏi đến.
Nàng từ sáng sớm đã đến bích vân hoa sơn tìm người, không biết vì nguyên nhân gì nàng lại muốn gặp vị sư đệ này đến như vậy, nàng thầm nghĩ cũng là bởi vì muốn nghe lại âm thanh xa lạ kia đi,là âm thanh đó đã hấp dẫn bản thân nàng tìm đến hắn.
- Sư phụ thu nhận một nam nhân sao? Sư tỷ người cũng biết sư phụ ta chưa hề thu nhận một cái nam nhân đồ đệ.
Khinh Tuyết khẳng định nói.
- Được rồi, sư muội cứ luyện tập tiếp, ta đi tìm Bích Vân sư thúc hỏi xem.
Nguyệt Dao đáp lời xong liền rời đi.
Nàng tin chắc người nam nhân kia là đệ tử của Bích Vân sư thúc, bởi vì với nhân nguyên cảnh sơ kỳ của hắn nếu không có Bích Vân sư thúc đem lên núi thì hắn không thể nào ngày hôm qua có mặt tại hoa sơn đỉnh núi được.
- Thần hỏa không phải dễ như vậy khống chế…. Haizz, đan các này của ta liền cứ để hắn thiêu mấy tháng đi.
Hắn biết thần hỏa uy lực làm sao dễ dàng khống chế như vậy, lại nói tiểu tử kia còn nhỏ tuổi không dễ gì làm được. Nhưng là tiểu tử này có thần hỏa phụ trợ, lại là một cái ngộ tính thiên tài, nếu giáo dục tốt thì có thể trở thành vương cấp luyện dược sư, thậm chí còn có thể đi xa hơn. Vậy nên hắn không có thương tiếc cái đan các nhỏ bé này nếu tiểu tử này vui thích thì để hắn đốt, đốt đi không phải có thể xây lại được sao.
Mà ngay lúc này bên ngoài luyện đan các, một cái váy dài xinh đẹp trong gió tung bay đang ngự pháp bảo từ thiên không đang đáp xuống.
Nhìn đến nàng ta mặt dù bị mạng sa che mặt thế nhưng không thể che được khí chất lạnh nhạt xinh đẹp từ trong người nàng phát ra được.
- Tất cả tản ra hết đi.
Giọng nói này có chút uy vọng từ trong đám đông phát ra, khiến tất cả mọi người có chút kiên kỵ mà lui đi.
- Sư muội! người tới.
Người bước đến là đại đệ tử của Thương Vân Đạo nhân tên là Chu Vân Hồng, hắn lúc này khoát trên người bộ y phục xám đen, khuôn mặt treo nụ cười tuấn lãng nhìn đến nàng.
- Chậc chậc, đây không phải là Chu Vân Hồng sư huynh sao, hắn là một cái thiên tài luyện dược sư trăm năm có một đấy.
- Nghe nói Vân Hồng sư huynh đang theo đuổi Nguyệt Dao sư tỷ, không nghĩ đến ngày hôm nay gặp quả đúng như vậy.
- Hồng sư huynh theo đuổi Nguyệt Dao sư tỷ thì có cái gì kỳ lạ chứ, chỉ là chúng ta không tài hoa bằng các đại sư huynh, nếu không cũng muốn tìm cơ hội ôm mỹ nhân về nhà.
Tất cả mọi người ở nơi này nhìn đến hành động ân cần của Vân Hồng thì không khỏi có chút ao ước nói.
Trong tông môn xinh đẹp nhất mỹ nhân phải nói đến hai người, người thứ nhất là đóa hoa sen tinh nghịch Lăng Khinh Tuyết đệ tử của Đàm Bích Vân trưởng lão, người thứ hai là đóa hoa tuyết liên trắng lạnh lùng Lâm Nguyệt Dao tiên tử này rồi.
Vân Hồng là một trong mấy cái tinh anh đệ tử mạnh nhất nội môn, đương nhiên hắn có đủ tư cách để theo đuổi nàng rồi, lúc này hắn nhìn nàng có chút si mê lấy lòng.
- Hồng sư huynh! Ta đến nơi này để tìm sư thúc, mời ngươi tránh đường cho.