Hắn nhìn nàng ngẫn ngơ, hắn lừa cha nàng làm gì chứ, như thế nào lừa đây.
- Như thế nào ngươi còn không thừa nhận, nếu không phải ngươi lừa qua cha ta cùng mấy vị thúc thú thì làm sao họ lại muốn gả ta cho ngươi.
Mèo nhỏ ngồi bên cạnh lười biến mở mắt nói.
Mà bên ngoài hai người Tần Hạo cảm nhận được khí tức của công tử nhà mình cũng không khỏi giật mình. Nên biết là tháng trước công tử nhà hắn là một cái không tu luyện được người, như thế nào nhanh như vậy liền có thể bước đến đấu khí thất đoạn trong thời gian ngắn vậy chứ.
Nói về Lạc Thanh Vân ở thế giới này, người này là một người bình sinh phế mạch không thể tu luyện, nên phụ thân của hắn chỉ gửi gắm hi vọng cho hắn có thể học hỏi thành tài, trở thành một cái vương gia thông mình hơn người thường một chút là tốt rồi. Nhưng trái với Lưu Thanh Vân, hắn xuyên qua liền có thiên phú tu luyện kinh người, lại có thể cùng người khác học trộm võ kỹ. Có thể thấy hai người này thay đổi thân phận với nhau cũng coi như là phù hợp.
- Thanh Vân ngươi ra ăn sáng đi.
Lúc này bên ngoài Lý Mẫn Nhi từ bên ngoài hùng hổ đá cửa xông vào nói.
Lăng Hi Vũ vì không muốn chấp nhận số phận bị làm con cờ cho gia tộc liền hướng trong thành đề ra bản cáo thị tỷ võ chiêu thân tin tức.
Tin này vừa ra liền làm cho cả thành Lăng Hải Quận đều sôi trào, nên biết đây là giang nam đệ nhất mỹ nhân đấy, có thể cưới nàng đúng là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh.
Rất nhiều thanh niên trai tráng trong thành từ sáng sớm đã đến ngoài phủ Lăng gia xác nhận, biết được tin tức không có sai tất cả bọn họ đều trở về nhà chuẩn bị kỹ càng liền ba ngày sau có thể đến tham gia. Nếu như là được làm rể của Lăng gia thì không phải muốn có tiền đều có tiền, muốn vợ đẹp đều có vợ đẹp sao, đây không ít thanh thiếu niên tài kiệt ước ao.
- Gì chứ… vừa mới xuyên qua liền có thể xem đến kịch hay rồi.
Đi trên đường lớn Thanh Vân vui vẻ cười nói.
Hắn có nghe qua thời cổ đại có tỷ võ chiêu thân rồi, nhưng có thể tận mắt chứng kiến khiến hắn không khỏi chờ mong.
- Ây da, mèo nhỏ ngươi thật dễ thương.
Bên cạnh hắn Mẫn Nhi ôm mèo nhỏ vuốt ve cười hạnh phúc sau đó hướng hắn khinh bỉ nói:
- Có mà ngươi nhắm đến tỷ ấy thì có.
Thanh Vân mỉm cười không có cùng nàng chấp nhất, vì hắn biết cô gái này là một cái cứng đầu có nói thế nào cũng không nghe lọt tai nàng.