Nhiễm Nam và Nguyệt Dạ sau khi trở về Sài Gòn thì hắn cũng chưa bắt
đầu làm nhiệm vụ tìm kiếm cô gái dị nhân Bất Nhân Hình ngay. Hiện tại dù sau mới chỉ có thông tin về gương mặt hiện tại của cô mà không có thông tin gì về nơi ở. Lần trước cô bị một tên dị nhân truy sát, bây giờ chắc cũng đã thay đổi khuôn mặt khác mất rồi.
Muốn tìm được cô khó hơn là nói suông. Cứ từ từ cũng được. Với lại
nhiệm vụ này cũng không phải có một mình hắn làm. Hắn không làm thì cũng có người khác làm, nếu người khác làm xong thì mình tham gia nhiệm vụ
thứ hai trong chuỗi cũng được. Chỉ là không biết mấy tên đó bao giờ mới
tìm được cô ta.
Chuyện hiện tại cần làm là hắn muốn trợ giúp Meow Meow và mọi người
tấn công lên đảo hoang, nơi bọn Đinh Tông đang “nuôi” hàng. Lên đó giải
cứu các nạn nhân của bọn độc ác này. Còn có thành viên còn lại của Đinh
Tông ở Thái và Cam nữa. Hắn cũng không muốn bỏ qua bọn này.
Từ Cà Mau ra biển vài hải lý. Nhiễm Nam cùng Meow Meow bước chân lên
một hòn đảo trọc. Bên cạnh dĩ nhiên không thể thiếu bà vợ cả vừa đoạt
ngôi chưa lâu - Nguyệt Dạ.
“Xí” Meow Meow bất mãn nhìn Nguyệt Dạ ôm chặt tay phải Hùng Nam không buông. Cô cũng chạy lên ôm cánh tay bên trái còn lại của hắn.
“Thôi thôi, hai người cho tôi thở với được không” Hùng Nam ngán ngẩm
tránh thoát hai người. Được cả hai ôm ấp hắn cũng thích lắm nhưng mà lúc nào cũng vậy thì… Đi đứng cứ bị hai cô gái đu theo cũng không phải trải nghiệm thích thú gì a, nhất là hai cô còn ngầm so kè lôi kéo hắn về
phía mình nữa.
“Chúng ta tìm kiếm cửa vào đi” Nhiễm Nam nói với Lục Hồng Huấn. Các
vệ sĩ theo lệnh tản ra dò tìm cửa hầm bí mật. Khi vừa đến đảo có phát
hiện dấu vết thuyền đậu lại ở một kẻ đá đất khuất nhưng mà không tìm
thấy người hay thuyền, cũng không có dấu chân hay gì khác nên thôi. Vẫn
phải chia người ra tìm kiếm từng ngóc ngách vậy.
“Xem chị đây” Meow Meow hất càm thách thức Nguyệt Dạ. Cô hóa phép tạo ra vô số sợi dây leo mịn nhỏ kéo dài, từ mặt đất bắt đầu bò lên khắp
đảo. Trong thoáng chốc, cả hòn đảo nhỏ màu đất bị bao phủ bởi màu xanh
của đám dây leo. Chúng nó không chỉ bò trên mặt đất mà còn xới tung mặt
đất lên như người ta cày ruộng vậy.
“Hi hi, tìm thấy rồi. Cửa vào ở đằng kia” Meow Meow reo lên, chỉ tay
về phía xéo bên trái. Từ cảm nhận do dây leo trả về, cô phát hiện ra một chỗ cứng chắc lạ thường hơn nơi khác. Khả năng cao đó là cửa hầm đi vào rồi.
“Hứ” Nguyệt Dạ chống nạnh giận dỗi. Mỗi người có một khả năng chứ, chị có gì mà lên mặt.
“Đi thôi” Nhiễm Nam bẹo má cô một cái, cười nói.
Cửa hầm được xây dựng rất chắc chắn, lại xây khuất trong một hang đất bí ẩn. Quả thật là đủ bí mật để bọn chúng yên tâm sống bên dưới mà
không cần để lại người canh chừng ở trên đảo a. Mà như vậy cũng đúng,
bỗng dưng đảo trọc nhỏ như cái lỗ mũi lại có bóng dáng con người hoạt
động thì sẽ gây nghi ngờ cho ngư dân qua lại và chính quyền địa phương
mất.
Nhiễm Nam một tay cạy nắp hầm bật mở cái oành, bụi mù bay loạn, ánh
sáng mặt trời chiếu thẳng vào trong. Trên đảo này dĩ nhiên không có điện vì vậy bọn tội phạm ở đây sử dụng đèn dầu để đốt dọc theo cầu thang và
hàng lang bên dưới. Nắp hầm bật mở, gió biển luồn vào ít nhiều khiến mấy ngọn đèn leo lét chuyển động.
Để tránh bọn Đinh Tông ở bên dưới kịp phản ứng. Nhiễm Nam vừa mở cửa
lên là chạy thẳng vào trong, nhanh chóng khuất bóng. Meow Meow, Nguyệt
Dạ và các vệ sĩ chỉ nghe được những tiếng la hét hoảng sợ ở bên dưới.
Hai phút sau là đã im bặt.
Mọi người dọc theo tường hầm đi tới, cảnh tượng kinh hoàng hiện ra
trước mắt. Mấy tên có dấu hiệu “logo” Đinh Tông trên người điều bị Nhiễm Nam chặt bay đầu không một ngoại lệ, thây nằm rải rác khắp nơi.
Điều đáng sợ không phải là cái chết của bọn chúng. Điều khiến người
ta buồn nôn là hoàn cảnh mà các cô gái bị bắt giữ ở đây phải chịu đựng.
Căn cứ bí mật này được xây theo dạng bình đựng nước, tức là lối ra ở
trên nhỏ nhưng phần thân và đáy rất to. Không gian ở đây không hề chật
hẹp như tưởng tượng mà nó thoáng mát, rộng rãi hơn nhiều. Có gió từ các
đường thông gió thổi vào.
Đèn dầu treo khắp nơi. Mé bên trái là khu tù giam, chia thành ba căn
phòng lớn. Mỗi căn phòng đang nhốt chừng mười cô gái trẻ đẹp xinh xắn
tuổi từ 20 đến 25. Điều kiện ở rất tốt, có giường đệm, đèn sáng, thức ăn ngon lành. Đảm bảo sức khỏe cho các cô gái bị nuôi nhốt.
Mé bên phải chia làm hai khu không có cửa ngăn cách. Người từ khu nuôi nhốt bên trái có thể nhìn rõ mọi việc xảy ra bên này.
Lúc này ở bên đây xảy ra hai việc khiến Nhiễm Nam đang phẫn nộ không
thôi, tức giận nổi cả gân xanh. Meow Meow và mọi người xuống tới nhịn
không được cũng há hốc mồm.
Khu thứ nhất bên phải có rất nhiều giường. Có hơn mười bé gái tuổi cỡ 15 đến 18 bị hơn ba mươi tên nam nhân thay phiên nhau đè lên giao phối, có thể nói các cô có bao nhiêu lỗ là chúng bịt hết bấy nhiêu. Những tên này không hề nhẹ nhàng tý nào mà như quái thú động dục vậy, dày vò các
bé một cách thô bạo.
Nhiễm Nam vì quá tức giận mà đã dùng thần khí sâu bọn chúng thành một chuỗi. Thần khí còn lại chặt đầu từng tên một rồi vứt xác chúng vào một gốc. Các bé thì sợ hãi rúm vào với nhau, nhìn cậu bé Hùng Nam như ôn
thần.
Meow Meow và Nguyệt Dạ khó khăn lắm mới tiếp cận được các em, hỏi thăm và làm dịu lại sự sợ hãi trong lòng.
Hai cô nàng được cho biết, những cô bé này vốn sinh ra trên đảo, mẹ
các em không còn ở đây nữa và giờ nói gót các bà mẹ bị bọn chúng phối
giống bắt đẻ ra lứa mới.
Cứ cách ba năm bọn chúng lại cưỡng hiếp các em để đẻ ra lứa tiếp
theo. Lứa này chúng sẽ nuôi cho tới lớn. Con trai thì giết, con gái thì
để lại.
Khi lứa này lớn lên sẽ lại nối gót các em bị chúng cưỡng bức đẻ lứa
tiếp theo. Những cô gái nào đã trên 25 sẽ bị chúng bắt đi khỏi đảo. Khỏi cần suy nghĩ Meow Meow cũng biết mấy cô gái này nhất định là bị chúng
bán cho bọn buôn người và nội tạng rồi. Đinh Tông và Đông Nam Hội đã tồn tại hơn 50 năm nay, có thể nghĩ đã có bao nhiêu cô gái bị chúng hại
rồi.
Khu thứ hai bên phải thì khác hoàn toàn. Phía bên này đang có hơn
mười bà bầu rặn đẻ. Trang thiết bị y tế hỗ trợ rất hiện đại, cũng là nơi duy nhất ở đây có điện. Điện được tạo ra từ một máy phát chạy ồn ào ở
gần đó.
Có mấy tên đeo khẩu trang y tế, mặc áo gọn gàng, tay đeo bao tay đỡ
đẻ cho các cô. Nhiễm Nam vì đang tức giận mất trí nên cũng đã chém bay
đầu mấy tên này. Bản thân hắn lại đang nhìn chằm chằm một bà bầu. Cô ta
có khuôn mặt hao hao giống Hồng Nhan khiến hắn khơi gợi lại ký ức đau
buồn. Hai hàng lệ rơi, mặt mày nhăn nhó, cả người nhuốm máu bọn Đinh
Tông trông rất kinh khủng.
Cô ta bị Nhiễm Nam dọa cho ngất đi. Mấy bà bầu khác cũng kinh hoàng hét lên chí chóe điếc tai điếc óc.
“Hùng Nam”.
“Hùng Nam”.
“Mau giúp các cô ấy sinh nở đi”.
Meow Meow và Nguyệt Dạ gọi mãi hắn mới tỉnh táo lại.
“Hả, ờ được” Nhiễm Nam vội vàng dùng mệnh lực truyền vào các bà mẹ,
ổn định lại sức khỏe cho họ rồi để họ tự rặn đẻ thôi chứ hắn cũng không
biết làm gì khác hơn.
Đến gần cô gái có khuôn mặt hao hao giống Hồng Nhan, hắn muốn truyền
mệnh lực vào giúp cô thì đã muộn. Cô đã chết rồi. Thể chất cô gái này
vốn yếu ớt. Cô đã gần như sắp lịm đi trước khi Nhiễm Nam đến. Khi hắn
đến ra tay giết người cô càng kinh hãi hơn, cuối cùng thì ra đi. Đứa con trong bụng đã chết vì sảy thai trước đó. Cô nằm ở đây không phải để
sinh nở mà là để lấy đứa con bị chết yểu ra ngoài.
“Cô nàng này là ai, có quan hệ huyết thống gì với Hồng Nhan không
nhỉ?” Hắn vuốt ve cái bụng 7 tháng của cô gái, âm thầm nói. Càng nhìn
hắn càng cảm thấy một cỗ hận thù trào dâng như núi lửa phun trào, phun
từ gót chân phun lên tới đỉnh đầu. Đông Nam Hội, Impossible Club, tất cả bọn dị nhân xã hội đen, hắn thề sẽ giết sạch bất cứ thế lực nào mà hắn
nghe nói đến. Hừ.
Nhiễm Nam đem cô gái vào Thời Không Giới chôn bên cạnh Hồng Nhan và
hai đứa con. Lập một cái mộ nhỏ. Xem như Hồng Nhan cũng có người bầu bạn chăm sóc lẫn nhau ở thế giới bên kia.
Mọi người tâm trạng nặng nề đưa các cô gái trở về đất liền. Tạm thời
chỉ có thể sắp xếp cho họ vào Nữ Hội, nhờ Nữ Hội chăm sóc cho các cô.
Bản thân bị nuôi từ nhỏ đến lớn trong bốn bức tường của căn hầm nên các
cô không có khả năng giao tiếp, không hiểu ngôn ngữ. Quá trình hội nhập
của các nàng cũng rất gian nan.
Đinh Tông không chỉ có một hòn đảo nuôi nhốt “hàng” mà là tận hai
cái. Tất cả đều được mọi người giải cứu đưa về Nữ Hội. Người chết thì
được Nhiễm Nam đưa vào Thời Không Giới để chôn. Hắn dành riêng một hành
tinh để chôn các cô.
Sau đó Nhiễm Nam bắt đầu bắt tay dựa vào thông tin Nửa Mạng cung cấp, tìm đến Thái Lan và Campuchia để triệt hạ tận gốc những tên tên còn sót lại của Đinh Tông. Thời gian lâu dài sau đó lại dựa vào tình báo mà
Huỳnh Ni thu được diệt sạch mấy tên mà Đông Nam Hội cử đến Việt Nam để
xây dựng lại Đinh Tông mới dưới danh nghĩa Ngũ Đại Quốc Vệ.
---[1]---
Giải cứu xong các cô gái. Meow Meow cũng rời xa Nhiễm Nam đi theo Mr
Fake đến Nhật. Giống như Huỳnh Ni, cô đến là để giám sát tên này. Hắn ta một lần nữa bị Nhiễm Nam cường thế ép buộc để Meow Meow khống chế Hồn
Ước.
Huỳnh Ni và Meow Meow theo kế hoạch của Lục Hồng Huấn bắt đầu trà
trộn vào hai tổ chức của kẻ thù. Bản thân hắn cũng bắt đầu tìm kiếm cô
gái dị nhân Bất Nhân Hình, thực hiện nhiệm vụ đầu tiên trong chuỗi ba
nhiệm vụ.
Lúc này. Tại Philippines, tổng bộ của Đông Nam Hội. Nửa Mạng bị Hội
Chủ trừng phạt đi làm khổ sai, vào núi khai quặng. Đông Nam Hội bề ngoài chủ yếu là làm ăn phi pháp nhưng bọn chúng cũng có hợp tác với các tập
đoàn lớn ở các nước khai thác khoáng sản. Hội Chủ dùng việc khổ sai khai quặng làm hình phạt cho những kẻ thất trách như Nửa Mạng vậy.
Nửa Mạng phải vào núi, một mình hắn gánh hết công việc của các thợ
mỏ. Một mình đào quặng cho đối tác. Trong khi đó ở tổng bộ, Huỳnh Ni
đang đi bên cạnh Phó Hội Chủ - Châu Không Kỳ. Tên này phụ trách phân
đường Nhụy Tông của Đông Nam Hội, làm ăn ở Indonesia, Malaysia và
Philippines. Là phân đường lớn nhất trong ba phân đường của Đông Nam
Hội, tổng hợp thực lực cũng là mạnh nhất.
Châu Không Kỳ là một người gốc Trung, là thân tính của tên Hội Chủ mà đến bây giờ Ni cũng chưa có dịp thấy mặt lần nào.
Sau khi Nửa Mạng đến tổng bộ. Nhìn thấy sắc đẹp thần tiên của Huỳnh
Ni, tên này liền say mê. Vào một đêm mưa gió, hắn ra lệnh cho cô đến
dinh thự của hắn gặp mặt để bàn bạc lần nữa về chuyện của Nửa Mạng.
Lúc đến đây, Huỳnh Ni theo mưu kế của Lục Hồng Huấn, cô liền ra vẻ
mình là em gái của Nửa Mạng, lo lắng cho tên này mà tìm người cầu xin
giảm bớt hình phạt cho hắn ta. Chuyện này đến tai Châu Không Kỳ, hắn
cũng muốn kiếm chác đôi chút từ Nửa Mạng nên đồng ý gặp mặt.
Theo như Lục Hồng Huấn nói, Đông Nam hội phân cấp làm 3 tầng, Hội Chủ là cao nhất, kế đến là Phó Hội Chủ, dưới nữa là các Đường Chủ phân
đường và các Võ Vương, tiếp đến là Phó Đường Chủ rồi đến lâu la phía
dưới nữa. Muốn xin tha cho Nửa Mạng thì chỉ có Phó Hội Chủ mới có đủ
thực quyền, là đối tượng tốt để nhắm đến. Chỉ cần cô có thể ở bên cạnh
một trong hai Phó Hội Chủ còn lại của Đông Nam Hội, về sau sẽ có ích rất nhiều cho kế hoạch làm suy yếu dần bọn chúng.
Lần đầu gặp mặt. Châu Không Kỳ đã si mê Huỳnh Ni, cô nói gì hắn cũng
gật đầu. Hắn còn bóng gió, chỉ cần cô chịu làm việc cho hắn, Nửa Mạng
hắn sẽ chắc chắn giúp cho, chỉ cần đến mỏ quặng làm việc tượng trưng mấy bữa là được thả về ngay.
Đêm mưa gió, sấm sét ỳ đùng, tia sáng ngoằn ngoèo ngoài bầu trời tối. Đèn ngoài sân ảm đạm. Từ ngoài nhìn vào cửa sổ cửa căn biệt thự của
Châu Không Kỳ có bóng dáng hai con người đang quấn quýt dính chặt vào
nhau như sam. Trên nóc nhà Huỳnh Ni xinh xắn đứng làn nước mưa lạnh,
nhằn mày nhầy trán.
Trong căn phòng bên dưới Ni, tiếng người con gái rên rỉ tiêu hồn mị
cốt, giọng rên trầm ấm mà dịu nhẹ. Có tên vệ sĩ đứng ngoài cửa phòng
nghe được mà hắn đã muốn nhũn ra, phún tinh tại chỗ rồi.
Châu Không Kỳ rất đẹp trai, cơ bắp chắc nịch, tay đầy chuột, bụng sáu múi. Dưới ánh đèn điện màu cam lãng mạng trong phòng ngủ, hắn đang ra
sức cày bừa trên thân thể người con gái vô cùng đẹp dưới thân. Cây hàng
của hắn dài và to vô cùng, lại còn được cấy bi sắt vào thành từng cục
từng cục. Mỗi khi thụt vào thụt ra liền cạ vào thành thịt của cô gái
khiến cô cực kỳ sung sướng với cảm giác kỳ lạ.
Huỳnh Ni ở trên giường, toàn thân con nhộng, da thịt hồng hào trẻ
con, đồi cao, thung lũng sâu, ruộng mướt rượi. Hai núm đậu màu hồng tưng lên từng hồi theo nhịp xới đất ruộng của Châu Không Kỳ, hai tay ôm cổ
hắn, Huỳnh Ni ra sức phối hợp đập mông mình thật nhanh lên mu trước của
hắn ta. Hai cơ quan sinh sản kết hợp với nhau nhịp nhàng, lúc khít không còn khe hở, lúc thì nước bắn tung tóe từ giếng sâu.
“Ư… Ư… Nhanh, nhanh lên anh. Anh cấy mấy cục bi sắt đó, nó cạ làm em
sướng quá, em ra quá trời nước rồi nè… A a ơ ” Huỳnh Ni dùng tiếng Trung để nói, giọng nói kiều diễm khiến Châu Không Kỳ như muốn phun ra
protein tại chỗ.
“Đã quá, em thật là khít lại đẹp như tiên nửa. Anh yêu em chết mất.
Về sau em cứ theo anh đi, anh bảo đảm anh trai em, Nửa Mạng sẽ không có
chuyện gì đáng lo cả.”
m thanh nam nữ giao hoan liên tục vang vọng trong phòng, vang ra tận
trời mưa bên ngoài. Trên nóc ngôi biệt thự. Huỳnh Ni khác kia, xinh đẹp
trong bộ đồ thể thao bó sát màu trắng, đứng dưới mưa nghe tiếng rên hai
kẻ bên dưới mà phiền não. Mặt nhăn hết cả lại. Hừ. Đúng là gian phu dâm
phụ. Không ngờ bên cạnh mình lại có một người dâm loàn như vậy. Nếu
không vì kế hoạch trả thù đã đưa ra, cô sẽ không để hai tên này được yên lành quấn nhau như vậy đâu. Mất hết cả mặt mũi.
Mưa rơi xối xả nhưng không thể bám lên người cô được. Nghe hai người
giao hoan bên dưới, bản thân cô cũng dần nóng lên theo. Ánh mắt cô nàng
mê ly, trước mặt như có hình bóng Nhiễm Nam xuất hiện. Thế là cô cũng tự sướng, cởi ra bộ đồ trên người, toàn thân như ngọc chất, long lanh
trong màn mưa, bàn tay ngọc ngà mềm mại lòn xuống hạ thân, bắt đầu day
nhẹ cô bé hồng hào của chính mình.
Trong đêm mưa gió. Trong phòng có Châu Không Kỳ làm tình cùng Huỳnh
Ni xinh đẹp đáng yêu. Nước dịch tung tóe. Trên nóc nhà lại có một Huỳnh
Ni khác tự day tự xử. Trong ngoài cùng sướng, cả hai nàng đều cùng lúc
rên lớn, nước nhờn bắn ra như nước vòi sen.
Huỳnh Ni trong phòng co giật liên tục, miệng thở dốc ra “ha ha hà hà” trong lúc Châu Không Kỳ đút của quý ra ra vào vào cô bé của Ni. Hai
người cùng lúc đạt đến đỉnh cao khoái cảm, cùng xuất ra chất nước hòa
vào nhau.
Châu Không Kỳ chụp hông Ni, đẩy vũ khí vào tận cùng bên trong, liên
tục bắn phá chất dịch trắng khắp nơi Hắn không chỉ vừa bắn phá như thế
chiến thứ hai mà hắn còn rướn người lên để đẩy súng sâu vào nhất có thể. Tử cung thành bị khẩu súng thần công dấn vào đẩy mạnh khiến Ni cảm thấy đau, rên rỉ oai oái.
“Đừng.. Đừng đẩy vào nữa, ứ ứ, em chết mất thôi”
Trên nóc nhà, Huỳnh Ni khác cũng chịu không nổi nữa, co giật tại chỗ
với ảo tưởng về Nhiễm Nam đang giao hoan với mình. Chốc lát sau cô hồi
sức lại, cảm thấy chán ghét hai người vẫn còn quấn nhau cày cấy trong
phòng cô đành bỏ đi, chui vào Thời Không Giới. Tự mình ngồi thiền tu
luyện, cố loại bỏ tạp niệm vì nhớ đến Nhiễm Nam “đã chết” trong lòng đi.