“Hả?” Bóng đen thu tay lại. Không gian bỗng chốc nhẹ nhàng hẳn đi
khiến Nhiễm Nam thở phào một hơi. Nếu mà chịu trấn áp thêm vài phút nữa
chắc hắn tan xương mà chết mất. Cầm chắc bắt được Nhiễm Nam. Bóng đen
rất thoải mái đối mặt với hắn. Chênh lệch còn ra đó. Nhiễm Nam không
cách nào mà thoát được cả.
“Thằng nhóc, mi không phục cái gì? Chỉ một ngón tay của ta mà mi còn
chịu muốn không nổi thì còn gì mà không phục hả?” Ông ta nói.
1 giây trôi qua.
“Quách Gia các người muốn gì trên người ta? Công pháp tu tiên, linh
khí hay thứ gì khác? Bản thân ngươi là tu tiên giả mà Quách Gia lớn mạnh như vậy, cần mấy thứ linh tinh này sao?” Nhiễm Nam đứng thẳng người
lên. Thần khí đỡ hắn bay lên cao nhanh nhất có thể. Mặt đối mặt với bóng đen.
15 giây trôi qua.
“Nhóc con, mi nói đúng, trước đây chuyện giữa mi và Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên chúng ta không quan tâm lắm. Nhưng từ khi ở Ẩn Viện mi lộ ra công pháp tu tiên thích hợp cho huấn luyện đoàn đội thì khác. Ta
cần công pháp đó đầy đủ, ngoài ra cần bắt cả ngươi theo ta trở về hợp
tác tránh cho gặp chỗ khó hiểu lại không có ai giải thích giùm” Bóng đen nói ra như vậy.
“Cái gì? Lần đó là công pháp để huấn luyện quân đội?” Nhiễm Nam giật
mình, lần đó chỉ là ước đại một bản công pháp cấp trung khuyết thiếu
phần Pháp - Biến mà thôi. Không ngờ nó lại là thứ quý giá như vậy. Ở
trái đất thì không nói làm gì. Nếu bản công pháp này xuất hiện ở một
chuẩn thế giới, thậm chí là trung thế giới thuộc hệ thống Pháp Giới cũng dẫn đến mấy thế lực linh tu tranh tầm trung tranh nhau lỗ đầu chảy máu
chứ không thôi.
Công pháp linh tu tuy chia ra hạ, trung, cao, thánh bốn cái cấp bậc
thế nhưng loại công pháp dành cho đoàn đội dù là trung cấp cũng quý giá
không kém gì cao cấp. Khá là hiếm thấy.
Giây thứ 35 trôi qua kể từ khi hai bên đối mặt.
“Nhóc con, tới tận bây giờ vẫn chưa có ai xuất hiện cứu mi. Xem ra là trước đó ta quá cẩn thận rồi. Theo ta về Ẩn Viện” Bóng đen ngữ khí như
ra lệnh. Chuyện ông ta muốn làm, từ mấy trăm năm trước đến nay rất ít
khi nào thất bại. Chỉ là bắt một thằng nhãi tu vi chưa bước qua bước thứ nhất của con đường tu luyện thì không có gì mà đắn đo cả. Nhiễm Nam, vô pháp chạy khỏi bàn tay lão.
“Hừ, tôi không phục, nghe giọng ông cũng già đi. Vừa già vừa tu luyện lâu như vậy, mạnh như vậy lại ra tay với tôi thì có gì mà khoe khoang.
Trừ khi khiến tôi khâm phục khẩu phục thì tôi mới trợ giúp ông. Còn
không, cùng lắm là chết mà thôi.” Nhiễm Nam lấy Bao Tay Trữ Vật ra, ánh
mắt lấp lóe.
Có mùi âm mưu. Hừ, trước thực lực tuyệt đối, âm mưu không có chốn
dung thân. m mưu chỉ có tác dụng khi hai bên ngang tài ngang sức mà
thôi. Bóng đen khinh thường hừ mũi một cái, nói “Nói đi, như thế nào mi
mới chịu phục.”
Giây thứ 50 trôi qua.
Nhiễm Nam lên tiếng “Tôi sẽ đánh ông một đòn, nếu ông đỡ nổi thì xem như ông giỏi”
“Ta không nghe mi nói nhầm chứ? Đỡ mi một đòn? Ha ha ha. Được, đến
đây” Bóng đen giống như nghe thấy chuyện cười vui nhất thiên hạ vậy. Cất giọng cười tự tin nói “Hừ, đừng nói một chiêu, một trăm chiêu oắt con
mi cũng không chạy khỏi lòng bàn tay ta được”
“Được, xem chiêu” Nhiễm Nam hét lớn.
Giây thứ 58 trôi qua.
Một cái thần khí Khí Bảy Màu làm chỗ đứng cho Nhiễm Nam giữa không
trung ngàn mét, một cái thần khí Khí Bảy Màu còn lại lại tạo thành một
chỗ đứng khác cao trên đầu hắn cách hai mét.
Giây thứ 59.
Hai tay Nhiễm Nam giấu sau lưng, từ Bao Tay Trữ Vật lấy ra một quả
cầu kỳ lạ to cỡ ba bàn tay hợp lại. Toàn thân nó đen nhánh, có những
đường vằn vện phát sáng đỏ như máu. Trên đỉnh đầu có một cái chốt. Tên
mập rút chốt ra. Ném thẳng vào mặt bóng đen. Ngay lúc này Ý Thể cất giấu đâu đó trong thành phố cũng hóa thành năng lượng, vượt qua không gian
ngay lập tức bổ sung cho Nhiễm Nam. Hiện tại hắn sau ba lần Biến hai của Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến đã gần cạn kiệt mệnh lực rồi, cần
phải nạp lại ngay.
Vốn dĩ Nhiễm Nam đem Ý Thể ra ngoài là để đề phòng nếu thế lực tu
tiên mà đại tá giới thiệu có gây khó dễ dẫn đến đánh nhau thì cũng còn
có “pin dự phòng” Mệnh Lực để mà bơm khi cần thiết. Không ngờ lần này
phải dùng để đối phó với bóng đen cao thủ của Quách Gia.
“Đỡ này” Hắn hét.
Cùng lúc tên này cũng nhún người nhảy lên, xoay người 180 độ, phóng
lên cao hai mét. Hai chân đạp lên mặt dưới của thần khí Khí Bảy Màu thứ
hai đang ở trên đầu. Sau đó tụ lực đạp mạnh, phóng người thật nhanh đâm
thẳng xuống mặt đất hơn 1000 mét bên dưới.
Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến hai tăng phúc phòng ngự,
tiêu hao 35 phần trăm Mệnh Lực, duy trì 5 giây. Giây thứ 60 cũng trôi
qua. Ngoại Xác Pháp - Biến thứ nhất, giáp xác gấp ba lần phòng ngự hiện
tại, sau thời gian tụ lực cũng đủ liền kích hoạt lên.
Giáp xác lúc này mang mức phòng ngự gấp ba lần của bản thân sau khi
Biến 2 tăng phúc, Biến hai lại gia tăng 2,25 lần cho cơ thể. Tổng cộng
bản thân Nhiễm Nam ngay lập tức phòng ngự gia tăng gấp 9 lần so với cơ
bản. Có Ảo Y hỗ trợ phân tán 30 phần trăm lực tác động. Cả hai cái thần
khí cùng cấp tốc bay theo hợp lại thành lớp khiên dày che chắn cho tên
mập. Có thể nói hắn dùng hết thủ đoạn để phòng ngự và phóng xuống mặt
đất càng nhanh càng tốt.
Bóng đen chẳng hiểu tên mập đang làm trò gì. Dù hắn có chạy xuống
dưới đó thì cũng không thể thoát khỏi tay lão ta được. Mà đã muốn trốn
xuống dưới thì sao ngay từ đầu còn bay lên đây đứng ngang hàng với lão
làm gì?
Thứ gì đây? Bóng đen chụp lấy thứ mà tên mập ném qua. Một quả cầu to tướng kỳ lạ. Thứ này là…
Nhiễm Nam quăng trái bom hạch nhân mini công nghệ cao mà hắn ước ra
từ sau vụ Đa Diên lần trước. Lúc đó sau khi tỉnh lại từ cõi chết, Nhiễm
Nam âm thầm sợ hãi sức mạnh của khoa học kỹ thuật. Thế là hắn từ Sổ Ước, ước ra thứ bom hạch nhân mini tiên tiến này. Sức công phá còn cao hơn
thứ lúc trước đội 10 bắn ra gấp hai ba lần dù là phạm vi sát thương chỉ
hơn một chút.
Ném cho bóng đen xong, tên mập dốc hết sức để nâng lên phòng ngự cùng bỏ chạy. Thân hình phóng xuống dưới theo lực đạp khi nãy nhanh như đạn
pháo. Gió rít bên tai như cắt da cắt thịt. Tim đập thình thịch, nhanh,
nhanh nữa nếu không thì mình cũng chết chung với tên kia mất.
Ba giây sau khi rút chốt và ném ra ngoài, quả bom công nghệ kỹ thuật
cao chất lượng tuyệt hảo không để cho bóng đen có nhiều thời gian suy
nghĩ liền nổ.
ẦM…
Một quả cầu ánh sáng bùng nổ ầm trên không trung. Đường kính của nó
gần 550 mét cả chiều ngang lẫn chiều dọc treo giữa trời cao. Sóng nhiệt
thổi tan cơn mưa, hong khô mọi thứ bên dưới mặt đất. Vụ nổ kéo dài gần
15 giây.
Sức công phá từ vụ nổ cực kỳ khủng khiếp, ngay cả gió thổi từ vụ nổ
cũng đã thổi bay nóc nhà bằng tôn của hơn vài chục ngôi nhà bên dưới.
Đây cũng là lý do Nhiễm Nam phải bay lên cao. Nếu ném thứ này ở dưới mặt đất thì không biết sẽ có bao nhiêu người chết nữa. Còn may là bóng đen
ngay từ đầu đã ở tít trên cao như vậy, nếu không thì không biết dùng
cách gì để dụ ông ta bay lên cùng hắn nữa.
Cho dù ở trên cao ngàn mét nên không ảnh hưởng tính mạng người dân
bên dưới. Thế nhưng tiếng ồn nó tạo ra khiến toàn thành phố điều nghe
thấy. Nhìn lên trời liền thấy phía rìa Sài Gòn có một quả cầu lửa khổng
lồ đang bốc lên, thắp sáng nơi đó hơn cả ban ngày.
Áp suất không khí do nhiệt độ chênh lệch tạo ra khiến phía trên quả
cầu lửa và phía dưới quả cầu lửa nhô ra hai cây nấm lửa khổng lồ. May
mắn là trời đang mưa, vả lại lửa cũng không kéo tới dưới mặt đất nên
không có thảm họa hỏa hoạn xảy ra. Thế nhưng những người ở gần vụ nổ lấy bán kính gần một cây số cảm tưởng như lỗ tai mình sắp điếc đến nơi vậy. Ù ù loạn hưởng.
Lần trước đội 10 bắn hoả tiễn bom hạch nhân mini vào Nhiễm Nam và Đa
Diên. Lần này tên mập ăn miếng trả miếng. Cho cao thủ Quách Gia tan
thành xác pháo cũng bằng bom hạch nhân. Bản thân hắn cũng chạy không
kịp, nhảy xuống mặt đất gần nửa đường thì vụ nổ cũng nuốt trọng luôn tên mập.
Cả thành phố bỗng chốc im lặng như tờ, mọi người sợ hãi nhìn về phía
vụ nổ vừa rồi. Chuyện gì đây, chiến tranh thế giới lần thứ ba đến rồi à?
Vụ nổ từ từ tiêu thất. Quầng sáng trên trời theo lượng không khí bị
đốt sạch cũng biến mất. Mưa lại tiếp tục thổi qua vùng vụ nổ, xoa dịu
lại bầu không khí nóng rực vừa rồi. Trẻ con bị thức giấc quanh đó khóc
lóc um sùm. Người dân thì hoảng loạn chạy ra ngoài xem thực hư chuyện gì vừa xảy ra. Những ngôi nhà tóc mái thì bị mưa tạt vào khiến đồ điện
nhiễm nước cháy hết cả lên. Một mảnh nhốn nháo giữa đêm khuya vùng rìa
thành phố cứ như vậy diễn ra.
Trên mặt đất. Nhiễm Nam cả người máu tươi thấm ra ngoài Ảo Y. Ảo Y đã biến thành một bộ đồ bó màu trắng che kín từ đầu đến chân, chừa mỗi
mắt, mũi, miệng mà thôi. Mệnh Lực liên tục chữa trị khắp người. Toàn
thân rã rời. Tên mập cảm giác cả người hắn bị sức ép của vụ nổ nổ cho
mềm thịt, gãy xương không biết bao nhiêu là chỗ. Nhờ có Ảo Y cực kỳ bền
nên hắn không bị nổ nát rời ra mà vẫn còn toàn thây. Thế nhưng bên trong bộ đồ cũng gần như nát hết ra rồi.
Một giây thôi, một giây vụ nổ liếm qua người hắn. Hai cái thần khí
liền không chịu nổi biến về nguyên dạng vòng tay. Một phần trăm giây
sau, ngoại xác cũng bị áp lực từ vụ nổ đụng nát. Cơ thể trải qua Biến 2
gia tăng phòng ngự của hắn cũng không thể chịu nào chịu nổi gần như sắp
nát tan, chỉ duy trì được thêm một giây nữa mà thôi.
Ngay lúc đó, tên mập cắn răng. Sau khi dùng Sinh Sinh Công Phòng Tốc
Nhị Biến - Biến 2 thì Mệnh Lực Nhiễm Nam chỉ còn 65 phần trăm. Lúc này
sử dụng 60 phần trăm Mệnh Lực Nhiễm Nam liều mạng chuyển hết sang vận
dụng Ngoại Xác Pháp - Biến 2. Tạo ra cùng lúc sáu cái giáp xác, mỗi cái
mang theo lực phòng ngự gắp 1,5 lần sau khi đã có Sinh Sinh Công Phòng
Tốc Nhị Biến - Biến hai tăng phúc 2,25 lần phòng ngự. Nếu không tính
chênh lệch về độ chịu đựng và sức công phá giữa giáp xác so với vụ nổ
thì trên lý thuyết xem như tên mập ngay lập tức gia tăng lên gấp 22,5
lần phòng ngự cơ bản tự thân.
Dù là như vậy thì tên mập vẫn không thể chịu nổi. Bản thân chỉ nằm ở
phía rìa của vụ nổ thôi nhưng cũng gần như mất một phần hai cái mạng. So với lần trước lần này do Linh Hồn Lực mạnh mẽ nên không hôn mê thế
nhưng cũng vì vậy mà càng thảm hơn.
Đầu óc tỉnh táo khiến cho Nhiễm Nam cảm nhận được nỗi đau kinh khủng
đang xâm chiếm toàn thân trên dưới. Cái cảm giác giống như là bản thân
bị bỏ vào máy xay thịt rồi dồi vào cái vỏ là Ảo Y vậy. Đau từng tế bào
một. Đống thịt nát bên trong Ảo Y là hắn không thể nào nhúc nhích được.
Đầu sọ cũng nứt ra mấy đường, da thịt bét nhè.
Mệnh Lực cấp tốc từ ngực tỏa ra, từng chút một phục hồi lại cơ thể,
xương thịt lích nhích từng chút bên dưới Ảo Y như là sâu bọ đang bò bên
trong.
Phải rời đi nhanh. Thần khí dưới sự điều khiển của Hồn Lực và Mệnh
Lực biến thành cái cáng cứu thương, hốt cơ thể hắn đưa lên trên, chuẩn
bị bay tới chỗ cổng Thời Không Giới mở sẵn trước đó để trốn vào trong.
“Thằng nhóc khốn kiếp” Một tiếng hét giận dữ sục sôi vang vọng toàn bộ thiên địa khiến đống thịt nát Nhiễm Nam giật bắn cả mình.
“Không thể nào!” Nhiễm Nam hét lên trong tâm trí của mình bởi vì hiện tại miệng hắn đã nát bươm rồi, không thể cử động được.
Ăn cả quả bom hạch nhân mini gần bên vậy mà không chết? Lão ta còn là người nữa không vậy? Con ngươi lòi cả ra khỏi hốc mắt của tên mập ráng
liếc lên trời nhìn bóng đen. Nhãn cầu phóng to ra hoảng sợ.
Bóng đen vẫn lơ lửng ngay chỗ cũ trên trời cao, ngoại trừ hai bàn tay cháy khét còn đang bốc khói nghi ngút ra thì toàn thân trên dưới không
mất cọng lông. Kể cả áo choàng cũng còn nguyên vẹn như mới. Không một
vết tích nào chứng tỏ nó vừa trải qua một vụ nổ khủng khiếp vừa rồi.
Quanh người ông ta có một lớp tường linh lực bán trong suốt bao vây
lấy, bảo vệ ngăn cách lão với vụ nổ. Chỉ có đôi tay lúc trước cằm quả
bom không kịp bảo vệ kỹ nên đang bị bỏng rộp mà thôi.
Đau rát vô cùng khiến mắt ông ta giật giật mấy cái. Một luồng vô danh hỏa từ dưới ngực phóng lên đỉnh đầu. Khốn nạn. Tên mập, không đánh mi
sống dỡ chết dỡ thì không hả cơn giận này được. Đây mà là chiêu của tu
tiên giả à. Vô liêm sỉ.
“Con bà nó. Trâu như vậy???” Linh Hồn Nhiễm Nam gào thét tuyệt vọng.
Mẹ, lão tử liều với nhà ngươi. Đi. Thần khí cấp tốc chở cái xác của hắn
bay đi cực nhanh vào nội thành với tốc độ gần 700 kilomet trên giờ. Đây
là tốc độ bay của thần khí tối đa hiện tại nếu phải chở “người”, không
thể nhanh hơn được nữa.
“Nhãi con, mi nếu chạy thoát được khỏi lòng bàn tay ta hôm nay. Quách Phong ta đổi thành họ Què, gọi ngươi đại ca… Grừ” Bóng đen tức khí tới
chín não, lỗ tai xịt khói. Tiếng hét vang lên như còi báo động thảm họa.
Đúng vậy. Bóng đen chính là lão tổ Quách Gia, Quách Phong. Lão quái
vật hơn 800 tuổi chứ không phải chỉ là lão già dị nhân hơn 80 tuổi như
mọi người điều biết.
Trong mắt người đời. Quách Phong chỉ là một lão dị nhân sống dai hơn
80 tuổi. Giới dị nhân tuổi trung bình chỉ khoảng 60 đến 65 là sẽ vì
nguyên nhân sức sống khô kiệt mà chết. Ông ta lại sống hơn 80 tuổi chính là bởi vì ông ta là tu tiên giả. Cách một trăm năm ông ta lại thay đổi
thân phận một lần với con cháu đã chết của mình để xuất hiện trước mắt
thế nhân. Trên thực tế lão đã sống hơn 800 năm, là một tồn tại từ thời
phong kiến đến nay.
Toàn bộ Quách Gia chỉ một mình ông ta bước qua được bước đại biến thứ nhất, tiến vào trúc cơ kỳ, thọ mạng tăng lên, sống đến bây giờ. Những
người khác đều đã dừng bước mãi mãi ở cấp độ 99 rồi. Trong gia tộc cũng
có vài kẻ tu tiên.
Hiện nay mới thôi, lực lượng bề ngoài của Quách Gia biểu hiện chính
là một thế lực dị nhân lớn nhất trong nước. Thế nhưng thực tế Quách Gia
cũng không thiếu người tu tiên. Trừ một vài cá nhân mạnh mẽ không xuất
hiện trước mắt chúng nhân ra thì vẫn có mấy tên hậu bối cấp độ tu tiên
20 đến 30 như Nhiễm Nam. Đa số họ điều đã 80 đến 90 tuổi rồi.
Những kẻ mạnh mẽ hơn khác đều hơn 400 tuổi và không ở trong nước. Bọn họ còn đang trông chừng ở một nơi bí hiểm khác. Cùng những thế lực tu
tiên khác khắp nơi trên thế giới cạnh tranh ở nơi đó. Cùng nghiên cứu…
“khảo cổ”.
Nhiễm Nam được thần khí Khí Bảy Màu chở đi, tim hắn đập nhanh lên, lo lắng hồi hộp gần chết. Không có thời gian mà để ý lão Quách Phong có
đổi thành Què Phong hay không. Nếu còn miệng để nói chuyện, hắn rất muốn hét theo “Vậy lão gọi ta đại ca chắc rồi” để chọc giận cho lão tức chết chơi. Chỉ mình lão biết hét thôi à?
Nhanh, nhanh nữa. Cổng Thời Không Giới cách đây không xa nữa, một cây số nữa mà thôi. Ngay tại một căn nhà bỏ hoang trong nội thành mà thôi.
“Hừ, đợi tôi chui vào đó rồi xem ông làm sao bắt...” Nhiễm Nam đang nghĩ ngợi đắc ý liền bị ngắt ngang.
Binh…
Một bàn tay có dấu vết bỏng nhưng đang hồi phục tốt xòe ra trước đầu
Nhiễm Nam. Linh lực màu đen như luồng khí tuôn trào mãnh liệt xoay vòng
thành đĩa tròn lấy bàn tay làm trung tâm. Cạnh ngoài chiếc đĩa mờ dần
cho đến khi dung nhập vào hư không.
Toàn bộ phía trước bàn tay như biến thành một bức tường trong suốt
gần 90 phần trăm. Thần khí đang chở Nhiễm Nam bay đi liền tông vào nó,
buộc phải dừng lại.
Nhiễm Nam hoảng hồn. Quách Phong lão bất tử đã xuất hiện chặn đường
hắn. Tốc độ lão ta bay nhanh khủng khiếp như vậy? Vừa rồi còn nghe tiếng ở rất xa kia mà?
Thần khí chở tên mập quay một vòng, muốn chở hắn vòng bên Quách Phong để tiếp tục bỏ chạy nhưng điều bị bức tường gần như vô hình chặn lại.
Mỗi lần Nhiễm Nam tông vào, nơi đó liền chớp lên một màn đen bán trong
suốt giống như người ta ấn đè ngón tay lên màn hình cảm ứng vậy.
“Thằng nhãi, vô ích, chạy không thoát đâu” Quách Phong ẩn sau áo khoác trùm đầu màu đen, ánh mắt lóe sáng lạnh lẽo nói.
Tay Nhiễm Nam đã khôi phục được chút ít. Nặng nhọc cử động. Đầu hắn
ngước tới nhìn chằm chằm lão Quách. Linh Hồn Lực truyền âm vào đầu Quách Phong đe dọa “Tránh ra, nếu không đừng trách tôi”
Thần khí Khí Bảy Màu còn lại hóa thành bàn tay khổng lồ trong suốt có ánh sao bảy màu khác nhau ở bên trong, mỗi điểm sáng là một màu. Trong
lòng bàn tay thần khí là 3 quả bom hạch nhân mini tròn tròn to to như
trái vừa nổ khi nãy.
Quách Phong nhìn thấy một màn này thì có chút sợ hãi. Khốn nạn. Ở đâu mà tên nhóc này có nhiều bom hạch nhân mini như vậy? không lẽ thằng này có liên quan gì đó với giới quân đội? Sau chuyện lần này mình phải hỏi
đám quân nhân đó cho rõ ràng mới được.
“Hừ… Hù dọa ta à nhóc con. Vô dụng.” Quách Phong lạnh lùng nói. Bàn
tay xòe ra của ông ta bóp chặt lại. Màn chắn bán trong suốt bằng linh
lực cuộn tròn vồ về trước, chuẩn bị nhốt Nhiễm Nam vào trong.
Thấy ông ta vừa có cử động. Nhiễm Nam liền cảm thấy không xong. Thần khí đang chở hắn bay đi liền biến thành một cái búa to.
Vút…
“Hặc”
Dù không rõ ông ta định làm gì nhưng chắc chắn không ngoài việc giam
cầm mình. Hiện tại thần khí chở hắn bay đi đã không thoát được. Vậy chỉ
còn cách liều mà thôi. Búa thần khí nghiêng nghiêng vừa như cây cột chặn lại bức tường vô hình vừa cấp tốc đập lên người hắn, quất hắn bay thẳng xuống mặt đất cách mấy trăm mét bên dưới với tốc độ cực nhanh. Thương
tật chồng thương tật. Thương binh liệt sĩ Nhiễm Nam đập cái ầm lên mặt
đường về đêm trong thành phố. Để lại một cái hố cạn. Trong gang tấc
thoát khỏi lòng bàn tay của Quách Phong. Linh Hồn run lên, ánh mắt dại
ra vì đau đớn.
Trên không trung. Bàn tay thần khí vung lên. Ba trái bom hạch nhân
mini được rút chốt từ trước liền nổ. Lần trước Nhiễm Nam đợi đến lên cao ngàn mét mới cho nổ vì sợ liên lụy người vô tội bên dưới. Nhưng lần này lại khác.
Vụ nổ chỉ cách mặt đất không tới 400 mét. Nơi này lại nội thành. Một
khi nổ, sẽ có rất nhiều thiệt hại về người và của. Thế nhưng hắn không
có lựa chọn khác. Hơn nữa lần đầu lão ta có thể nhẹ nhàng chịu được vậy
lần này trách nhiệm ngăn chặn thiệt hại giao lại cho lão ta đi. Hắn tin
là lão ta có thể làm được.
Ba trái bom to tướng phát sáng lên, mấy lằn viền đỏ sáng lên chói mắt. Ầm.
“Què Phong. Ông không ngăn chặn vụ nổ ảnh hưởng tới người thường thì
đó là trách nhiệm ông tự chịu” Nhiễm Nam trước khi bị búa thần khí đánh
bay xuống dưới đả truyền âm lại một câu như vậy.
ẦM… ẦM… ẦM…
“Khốn khiếp...” Tiếng gào giận giữ của Quách Phong còn át luôn cả tiếng bom nổ.
Trên không trung giữa bầu trời đêm. Một mặt trời nho nhỏ xuất hiện
đột ngột. Ánh sáng của nó lần nữa hấp dẫn nghị luận của vô số người dân
Sài Gòn.
“Grừ” Quách Phong cắn chặt răng. Hai tay lão đưa ra trước. Linh lực
như làn khói đen tỏa ra khắp bầu trời, tan vào không khí. Một quả cầu
trong suốt khổng lồ bán kính hơn 100 mét bao trọn vẹn vụ nổ của ba quả
bom hạch nhân mini lại, không để nó mở rộng ra. Sức công phá từ bên
trong va chạm thành quả cầu khiến nó chớp đen liên tục. Nghe như có
tiếng dã thú gầm thét bên trong đó, gầm rú liên tục vậy.
Quả cầu linh khí càng lúc càng nhỏ, đến khi nhỏ như cái trái banh
trong bóng đá thì biến mất. Vụ nổ liền tiêu trừ vô hình. Quách Phong
cũng mồ hôi tuôn như mưa chứng tỏ đã tiêu cố sức làm vẹn toàn. Nếu chỉ
tự vệ thì ông ta không sợ, nhưng để duy trì liên tục và cưỡng ép tiêu
trừ cả sức nổ của ba qua bom hạch nhân mini một lúc từ mọi hướng thì
lượng linh lực bỏ ra là không nhỏ.
Nhiễm Nam lúc này đã được thần khí Khí Bảy Màu tiếp tục chở bay đi.
Bàn tay thần khí Khí Bảy Màu ném bom khi nãy cũng trở về hình dạng vòng
tay, đã trở về bên cạnh hắn rồi.
Cổng Thời Không Giới đã ở ngay trước mắt.
Mười mét. Chín mét. Tám mét. Bảy mét.
Ba mét. Hai mét. Một mét.
Thân hình Nhiễm Nam được thần khí Khí Bảy Màu dạng tấm thảm chở lấy
bay thẳng xuyên vào trong cổng Thời Không Giới trong sân căn nhà hoang.
Nhanh chóng biến mất vào trong. Khuôn mặt hắn be bét cũng rạng rỡ lên,
thở phào một hơi. Cuối cùng cũng thoát rồi. Ý khoan...
“Không” toàn bộ thân thể Nhiễm Nam gần như đã ở trong Thời Không Giới. Linh hồn hắn gào thét không cam lòng.
Phía bên ngoài. Quách Phong lơ lửng trước cánh cửa Thời Không Giới.
Sắc mặt âm trầm tới cực điểm. Tên mập vô liêm sỉ, không chỉ có bom hạch
nhân mini ném không hề tiếc mà còn có công nghệ tạo ra cổng không gian
nữa chứ. Tên này rốt cuộc là thuộc về tổ chức nào, công nghệ tiên tiến
như vậy? Quân đội? Từ khi nào quân đội Việt Nam đã có thành tựu kinh
khủng như thế này.
“Cút ra đây” Ông ta hét lớn. Hai ngón tay đang nắm lấy mũi giày của
Nhiễm Nam kéo mạnh. Toàn thân tên mập bị kéo ngược từ Thời Không Giới
lùi ra ngoài vứt ra xa hơn hai trăm mét , bay từ sân sau ngôi nhà hoang
qua tận phía bên kia bãi đất hoang đầy cỏ và sỏi đá.
“Hự” Nhiễm Nam cảm thấy tuyệt vọng nằm yên bất động, miệng mũi lại hộc ra máu tươi.
“Hừ, lần này xem mi giãy dụa kiểu gì?” Quách Phong hạ xuống đất, bước đến bên cạnh tên mập lạnh lùng trào phúng. Lão ta khom người xuống
chuẩn bị vác hắn đem về Ẩn Viện.
“Dừng tay” Một giọng nữ lanh lảnh mà lạnh lẽo vang lên mạnh mẽ. Một
luồng khí thế tập kích từ sau lưng Quách Phong khiến lão phải ngừng tay
lại. Ánh mắt âm trầm nhíu lại. Hừ, người sau lưng tên mập cuối cùng cũng đến rồi sao?