Huỳnh Ni vừa bước lên sân thượng, hai tên bảo an đội trưởng và đội
phó núp sau hai bệ đáp của trực thăng liền thấy được một màn thần kỳ. Cô mở Tốc Phong Dực bay lên, nhìn lại tòa nhà Chính Viện lần cuối.
Tên đội phó là dị nhân linh dị, sở hữu sức mạnh của gió. Ni vừa nhìn
trở lại bên dưới nhưng khác hướng hắn đang núp, thế là tên này tranh thủ dùng gió đẩy cả người hắn bay lên cao, tập kích vào đầu cô từ phía sau
lưng.
Huỳnh Ni nghe tiếng gió nhẹ nhưng có chút khác thường nên đã cảnh
giác, mệnh lực vội vã chạy khắp người gia tăng phòng thủ. Tiếc là cô vẫn bị tên này đánh cho rớt trở lại sân thượng. Cả người đâm sầm vào trực
thăng khiến nó gãy cánh, móp một bên mã ngã ầm ầm.
Đầu là nơi quan trọng và khá yếu ớt của một người cho dù là ai, tu
luyện cái gì đi nữa. Bạn có khả năng đỡ một cú đấm mà không bị thương
không có nghĩa là bạn sẽ không thấy đau.
Tên đội phó có khả năng tấn công từ xa. Hắn cách cô ít nhất cũng hơn 5 mét vẫn có thể phát ra dị năng, hình thành một cú đấm bằng gió, xoáy vù vù đập vào ót Huỳnh Ni.
Đội phó ra tay đánh lén khiến Ni choáng váng.
“An, sao lại đánh vào đầu, lỡ cô ta chết thì sao?” Đội trưởng cũng từ đằng sau chiếc trực thăng còn lại đi tới, vừa nhìn khuôn mặt Ni mờ ảo
trong làn năng lượng Ẩn Tinh Vật, vừa khiển trách tên đội phó ngu si.
“Chưa làm rõ mục đích đột nhập đã hạ sát thủ. Cấp trên hỏi tới cậu
chịu trách nhiệm hả?” Đội trưởng là dị nhân hệ cường lực cấp 35, năng
lực biến cơ thể thành nhựa. chiến lực khá, cơ thể lại có khả năng tự
ghép lành nếu bị đánh vỡ. Tên này đi đến gần cô, móc ra còng tay điện
trường, thứ giống với Nhiễm Nam đang “bị” mang.
“Cô gái, cô đột nhập Viện Nghiên Cứu để làm gì?” tên đội phó bị la, vội quay sang hỏi Huỳnh Ni.
Nhóm bảo an dị nhân của hắn chính là từ tầng một đi lên bao vây Huỳnh Ni. Mọi ngóc ngách điều bị lượng lớn nhân viên cảnh vệ dưới tay chặn
lại, dồn ép nên cô chỉ có thể hướng lên trên mà đi. Chính Viện từ tầng
hai trở lên không hề có cửa sổ. Tường dày, thép đặc khiến Ni không phá
nổi trong thời gian ngắn. Ít nhất cũng phải tốn một hai phút, đánh liên
tiếp vào một chỗ.
Không phải cô không thử phá vỡ tường, mà là đã từng làm. Thế nhưng
phần tường ngoài bao quanh Chính Viện đặc biệt bền và dai. Thậm chí vận
dụng cả Pháp mà gần đây cô nghiên cứu ra, gia tăng sát thương gấp ba lần nhưng vẫn chỉ khiến nó bị đấm giãn ra mà thôi. Từ bên ngoài nhìn đến
chỗ bị đánh giống như thau nhôm bị ai đó từ bên trong đập cho móp ra
ngoài vậy.
Lúc đó Ni định ra sức đấm thêm vài quyền thì bọn bảo vệ lại đuổi tới, không muốn dây dưa cô đành đổi ý, chạy thẳng lên sân thượng. Hành động
này lại chính hợp ý tên đội trưởng. Hắn để anh em lùa Ni lên trên, bản
thân mình và tên đội phó đi trước một bước lên sân thượng đón đầu chờ
đợi cô.
Huỳnh Ni chỉ là bị đánh lén choáng một chút, rất nhanh đã tỉnh táo lại.
“Không phải chuyện các người” cô trong trẻo mà lạnh lùng trả lời.
Thấy tên đội trưởng đi đến định còng cô lại. Huỳnh Ni liền chuẩn bị
chiến đấu, Tốc Phong Dực cũng được thu lại vào cơ thể để tránh vướng
víu. Cô bất ngờ vận dụng Pháp mới mà cô sáng tạo ra, gia tăng sát thương đấm, bật dậy cực nhanh đấm một cú vào ngực hắn. Mệnh lực hai chiều nóng lạnh cùng bao lấy đầu nấm đấm rồi bùng nổ ầm ầm, khói trắng tỏa ra
không ít.
Tên đội trưởng rất cơ trí, hắn vốn đề phòng nên đã biến hình từ
trước. Vừa thấy Ni cử động, tên này liền làm ra né tránh trước cả khi cô ra tay, nhảy xa khỏi cô gần 5 mét. Thế là thoát được một đòn trời
giáng. Vụ nổ từ cú đấm của Ni trong không khí sượt qua mặt hắn khiến tên này ù ù cả lỗ tai, mém điếc.
Hắn ta sợ hết hồn, cảm nhận được sức bùng nổ cực mạnh và tốc độ của
cú đấm, biết bản thân không thể chịu nổi nên hắn cấp tốc lao lên trước
khi Ni kịp đánh thêm lần nữa. Bản thân hắn là loại cận chiến, khoảng
cách càng gần thì mới phát huy hết thực lực được.
Huỳnh Ni thu tay lại, cả hai bàn tay điều được bao bởi mệnh lực hai
màu nóng lạnh. Vừa đánh hụt, cô liền định hai tay cùng ra đánh xem còn
hụt được nữa không? Khói từ hai tay bắt đầu bay lên. Trong chớp mắt cô
lao về phía tên đội trưởng đã đến ngay trước mặt mình.
Roẹt…
Hự…
Bành…
Huỳnh Ni bị đấm vào bụng, bay đi về phía sau, tông chiếc trực thăng
đã ngã sẵn sau lưng trượt dài một khúc, rớt khỏi bệ đáp. Bản thân cô
nàng thì chật vật bò dậy ở bên mép bệ. Khá là đau.
Tên đội trưởng không phải là có tốc độ phản ứng nhanh hơn cô. Hắn có
thể chiếm thượng phong như vậy là nhờ vào kinh nghiệm thực chiến, đoán
trước được động tác của Ni từ trước khi cô cử động. Thường thường 10 lần thì hắn có thể đoán trúng được bảy tám lần.
Cô vừa đánh hụt, hắn liền nghĩ cô ta chắc chắn muốn nhào lên đánh
mình lần nữa, nhìn sơ hay tay cô ta nắm lại thành đấm là có thể biết.
Thế là tên này vừa chạy tới, vượt qua khoảng cách tiếp cận cô, vừa làm
ra động tác hụp thấp xuống đúng lúc né được hai đấm khủng khiếp của cô
vụt qua trên đầu hắn vốn là nhắm vào ngực tên này.
Lấy thế từ dưới lên, tên này cấp tốc đấm hai đấm thật nhanh và mạnh
vào bụng cô nàng. Khiến Ni bị nội thương, đập bay trực thăng, bản thân
cô cũng bay đến bên mép bệ đáp.
Nhờ kiến thức “copy” từ Tuân Tử lúc trước. Huỳnh Ni dựa theo nội dung các Pháp của Sáng Chế Pháp, tự sáng tạo ra Pháp của riêng mình, phù hợp với mệnh lực đã biến đổi thuộc tính của bản thân và Sáng Nhiệt Pháp của cô. Sáng Nhiệt Pháp là bản công pháp chưa hoàn chỉnh dựa theo Sáng Chế
Pháp diễn biến ra cho phù hợp với Ni hiện tại. Cũng là bản công pháp
mệnh tu phi chính thống đầu tiên của vũ trụ. Công pháp mệnh tu chính
thống hiện tại chỉ có duy nhất một bản mà Nhiễm Nam ước ra từ Sổ Ước.
Trên thực tế cũng chính là do Nhiễm Nam trong tương lai sáng tạo ra
trong quá trình lớn mạnh của mình.
Ni gọi nó là Hỏa - Hàn Nhân Pháp. Pháp này chỉ có một biến duy nhất,
chia ra làm ba tầng. Tầng thứ nhất yêu cầu mệnh lực cấp 20 làm nền, cô
nàng hiện tại giống Nhiễm Nam, đã là mệnh tu cấp 26. Điều kiện đã đủ.
Khi sử dụng, mệnh lực nóng lạnh khác nhau giao thoa giúp cô nâng cao sát thương gấp ba lần, thế nhưng tệ đoan sẽ là giảm đi phòng thủ gấp hai
lần. Cú đấm đầu tiên Ni đã vận dụng đến Pháp này mới khiến tên đội
trưởng khiếp vía.
Khi cô đấm hắn cũng là lúc phòng thủ bản thân yếu hẳn đi. Dù phòng
thủ giảm mạnh nhưng bù lại Tuyệt Biến Tố Y là bộ thần trang chuyên về
phòng ngự. Nó giúp cho chủ nhân đạt đến độ phòng thủ gấp ba lần. Vì vậy
vừa rồi Ni cũng không bị thương quá nặng. Lúc đó độ phòng ngự ở bụng chỉ thấp hơn lực công phá của tên đội trưởng cấp 35 vài chục đơn vị. Bụng
đau đớn nhưng bị thương không đến nổi nào, vẫn có thể tiếp tục chiến
đấu.
Đắc thế không tha, tên đội trưởng tranh thủ cô chưa kịp đứng lên liền chạy nhanh tới, chân hắn đưa ra sau lấy trớn, chuẩn bị “sút” vào bụng
cô, bồi vào chỗ vừa bị hắn đấm.
Huỳnh Ni căm tức, mắt hạnh trừng lên nhìn tên đàn ông thô lỗ này, dù
rằng cô biết hắn không thể nhìn xuyên Ẩn Tinh Vật mà thấy biểu tình của
cô. Hỏa - Hàn Nhân Pháp giải trừ. Lực phòng ngự ngay lập tức tăng lên
kinh khủng.
Bốp...
Vù… Cô bị đá bay thẳng lên trời như quả bóng.
Huỳnh Ni rất tức giận, cô quyết định không bỏ chạy nữa, đập hai tên
này một trận cho hả dạ đã. Hắn ta dám đá cô như đá một trái bóng, không
thể tha thứ được.
Trở lại trạng thái bình thường, Tuyệt Biến Tố Y liền trở thành tường
đồng vách sắt. Ni không có thế nên bị đá bay đi nhưng bản thân cô không
hề cảm giác được chút xíu tác động gì. Giống như tên đội trưởng vừa khều cô vậy, muỗi đốt inox.
Tránh cho Ni dựa thế bay đi vì hai tên bảo an này đã thấy cô biến ra
cặp cánh khi nãy. Đội phó lúc nãy không chen ngang vào được vì Huỳnh Ni
và đội trưởng giao chiến nhanh như là sấm chớp, lúc này hắn mới có cơ
hội ra tay. Dị năng cấp 30 khởi động, bản thân hắn nhờ gió dưới thân
nâng bay lên cao đón lấy Huỳnh Ni đang bay vụt trên không trung vì cú
đá. Hai tay thả ra từng cơn gió mạnh rồi nhanh chóng nhập vào nhau, sau
đó lại phân tách ra. Cả mắt thường cũng có thể thấy được hàng trăm lưỡi
đao trắng mờ nhỏ li ti như lông mèo được hình thành.
Lực sát thương của tên này đối với Huỳnh Ni không đáng kể, thế nhưng
nếu để mấy cái đao gió li ti đó theo đường thở nhập vào người thì sẽ
không hề vui nữa. Chúng nó nếu vào đến phổi, phá hoại từ bên trong thì
còn gì là người?.
Lần này vẫn là đánh lén, tuy nhiên Ni đã cảnh giác hơn nhiều, biết
đằng sau đầu có kẻ ra tay. Thần khí Khí Bảy Màu từ hình dáng dây chuyền
đeo trên cô cấp tốc biến hình, như một bãi nước kéo rộng ra. Trong tích
tắc một quả cầu thần khí bao bọc cô nàng vào giữa.
Mớ đao gió đánh liên tục vào thần khí Khí Bảy Màu vang lên những âm thanh vui tai khiến Đội phó trợn tròn mắt.
Ở trạng thái bình thường không sử dụng đến Pháp, Huỳnh Ni liền trở
thành bất khả chiến bại đối với hai tên này, kể cả chỉ là dùng da thịt
hay thần khí để phòng thủ. Cô đứng dậy trong quả cầu thần khí bán trong
suốt, Giới Tinh và điểm sáng lấp lóe bảy màu bơi qua bơi lại bên trong
bản thân thần khí khiến cô đẹp như minh tinh màn bạc dưới ánh đèn sân
khấu.
Vù…
Á…
Đội phó hét thảm một tiếng, bị thần khí biến thành lưỡi đao, tốc độ
tấn công cực nhanh khiến hắn không kịp phản ứng, đâm xuyên lòng bàn tay. Thần khí giống như cây đinh, đầu dưới nhọn đầu trên xòe. Móc xuyên tay
tên này kéo đi găm vào tường Chính Viện nơi cánh cửa đi lên sân thượng.
Hắn bị treo ở đó mà không cách nào thoát được.
Nhanh chóng từ trạng thái Pháp trở lại bình thường, Huỳnh Ni từ trên
không hạ thật mạnh xuống sân thượng. Trên người thả ra chiến ý, từng
bước bức bách đến gần tên đội trường. Cô phải dùng đến Pháp mới có thể
khiến thần khí xuyên nổi lớp phong năng của tên đội phó dùng để tự vệ.
Khi dùng đến Hỏa - Hàn Nhân Pháp để chiến đấu, lượng tiêu hao mệnh
lực sẽ tăng gấp đôi. Vì vậy Huỳnh Ni lúc trước khi sáng tạo ra nó, cô đã tập luyện cho nhuần nhuyễn việc kích phát nhanh Pháp và ngắt Pháp. Nếu
kích hoạt mà không sử dụng thì vẫn không mất đi lượng mệnh lực đã dùng.
Như vậy cô có thể chiến đấu linh động hơn thằng mập nào đó, bật Pháp
và Biến hai lên là phải đợi hết năm giây tác dụng mới có thể đổi trạng
thái, hoặc là chịu thiệt bỏ phí nguồn mệnh lực đã dùng để phát động, lại bỏ thêm một lượng mệnh lực khác để kích hoạt Biến khác thay vào.
Đội trưởng cảnh giác nhìn Huỳnh Ni đang chầm chậm đi tới, hai tay cô lần nữa biến thành hai màu đỏ nóng nực và xanh lạnh lẽo.
Cú đá đó của mình còn mạnh hơn cú đấm lúc trước, vậy mà có vẻ cô ta
còn dễ chịu hơn lúc bị mình đấm là sao nhỉ? Đội trưởng ngạc nhiên nghi
ngờ.
Tốc Ngõa sáng lên, Ni với tốc độ gần 3500 cây số một giờ lao đến. Đây là tốc độ thông thường. Nếu cô dùng đến Hỏa - Hàn Nhân Pháp thì sẽ bị
tụt xuống còn có 1700 cây số một giờ mà thôi. Dù là trạng thái nào thì
tốc độ của cô cũng cao hơn tên đội trưởng lực lưỡng trước mặt gấp bốn
lần trở lên.
Như một cơn gió. Huỳnh Ni vòng ra sau lưng tên đội trưởng như một cái bóng, tên này còn không nhìn kịp cô di chuyển đi đâu nữa. Hai tay nắm
vào nhau như khi người ta cầu nguyện, giơ lên cao đập xuống. Mệnh lực
kích phát Hỏa - Hàn Nhân , nóng lạnh đan xen, lấy bàn tay làm trung tâm, một vụ nổ như bom nổ phát ra. Khói mù mịt che khuất cả hai.
Bùm..
Bằng… Bằng...
Xoạt…
Đội trưởng thoát thân trong gang tấc nhờ Ni bị quấy rối chậm đi một
nhịp, tranh thủ đủ thời gian cho hắn né. Tuy vậy tên này vẫn bị vụ nổ
đẩy bay ra ngoài, đập nát mép ngoài bệ đáp trực thăng. Tay và mặt bị bể
từng mảnh, nhựa nhỏ văn tứ tán.
Ngay khi Ni ra tay từ phía sau kẻ địch, tên đội phó trong tay không
bị đóng đinh, không biết từ đâu ôm lấy một khẩu súng bắn đạn điện
trường, nã cả băng đạn vào người cô, từng viên đạn đều được phụ gia lên
phong năng, cơn gió nhỏ giúp hắn điều chỉnh đường đạn khi bay, chuẩn xác tất cả đều bắn lên đầu, mình, tay chân của cô.
Đạn điện trường không xuyên nổi da thịt và Tuyệt Biến Tố Y nên không
làm Ni bị thương. Nhưng điện trường phóng ra lại làm mệnh lực mất ổn
định, từ đó khiến cô nàng phải tạm thời bị gián đoạn cú đánh.
Tên đội trường mới có đủ thời gian tỉnh hồn chạy về trước né tránh.
Huỳnh Ni thấy hắn bỏ chạy, bất chấp có đánh trúng hay không, liền kích
cho mệnh lực hai màu nóng lạnh nổ tung, vụ nổ bao trùm cả hai người vào
trong.
Lộp Bộp…
Hàng loạt tiếng bước chân vang lên, thì ra mấy tay bảo an cấp dưới đã chạy lên đến. Súng trong tay đội phó là từ đây mà ra.
Huỳnh Ni lần nữa bị cả đám bao vây, khó mà bỏ chạy như lần trước.
Liếc mắt nhìn một vòng. Mái tóc dài của Ni bị gió thổi bay bay. Tuyệt Biến Tố Y màu đen ôm sát đường cong mềm mại, tay phải khói xanh lạnh
lẽo tỏa ra nghi ngút, tay trái khí nóng bốc lên ngùn ngụt. Tốc Ngõa khởi động mang theo hai Giới Tinh bán trong suốt, một nửa xanh nhạt lạnh
lẽo, một nửa còn lại có màu đỏ nhạt. Phòng ngự được đẩy lên tối đa.
Hiệp thứ hai, bắt đầu.
...
Quách Tuân rời đi, trở về văn phòng làm việc của lão. Trước khi đi
còn ra lệnh cho cấp dưới cẩn thận, tăng thêm cho Nhiễm Nam một cái còng
điện trường. Còng này dùng để còng hai cái chân tên mập lại tránh cho
hắn lần sao chạy lung tung nữa.
Ban đầu chỉ là muốn đoạt lấy và sử dụng mấy món trang bị trên người
nhóm Nhiễm Nam. Thuận tiện có thể điều tra sau lưng bọn họ có thế lực dị nhân nào không, được nữa thì tìm lấy cách chế tạo mấy món này. Nhưng
bây giờ thì khác rồi, trên người hắn có công pháp tu tiên, giá trị của
đám nhóc này liền thăng lên vùn vụt trong lòng lão.
Giữa tu tiên giả và thuần dị nhân, hai thứ này cách biệt một trời một vực, giá trị khai thác là không thể so cùng nhau. Từ “ông ấy” liền có
thể biết được, mặc dù dựa theo hệ thống phân cấp dị lực của học viện
X-Gen, thế nhưng một đầu ngón tay “ông ta” cũng có thể dí chết một đám
dị nhân cùng cấp.
Nếu mình có thể nắm giữ sức mạnh tu tiên tương tự “người đó” thì
Quách Gia còn sợ ai nữa chứ. Quách Tuân nghĩ đến thôi đã run rẩy kích
động, nếu có thể tu thành công pháp này, có khi mình cũng không sợ ông
ta luôn ấy chứ. Mặc dù đó chỉ là ý nghĩ hão huyền. Dù sao người ta cũng
là lão quái vật tu tiên đã lâu.
Có thể nói “ông ấy” là người mạnh nhất thế giới này mà Quách Tuân
từng biết. Nếu bây giờ còn là thời phong kiến, một tiếng muốn làm vua
thôi, ai cũng không thể ngăn nổi “ông ta”. Bây giờ là thời đại dân chủ,
chuyện quan trọng gì cũng phải thông qua bàn bạc, bỏ phiếu thế nên “Ông
ta” mới không tự làm bá chủ, không thì đã đại loạn rồi.
Quách Tuân bắt được cơ hội chạm tay vào ngưỡng cửa tu tiên, Quách Gia làm sao có thể bỏ mất cơ hội này được. Không những phải còng thêm chân, thậm chí còn phải gia tăng giám sát khu phòng giam nữa. Nhất Vệ và Nhị
Vệ trong tứ đại vệ của Quách Gia cũng được thuyên chuyển công tác thành
nhân viên coi tù.
Đãi ngộ này chỉ có mỗi Nhiễm Nam là có được. Meow Meow cũng không
được “hưởng” như hắn, cô thậm chí còn không bị còng tay hay cổ gì cả,
thoải mái hơn rất nhiều.
Trong phòng làm việc, Quách Tuân chụp lại bản công pháp, liên lạc với người bên kia đầu dây.
Nhìn nhìn hình ảnh gửi qua điện thoại, một bóng người đen thui ngồi trên giường trong một căn phòng tối hai tay run lên.
Không ngờ, không ngờ. ngoài những người đó ra cũng còn có kẻ nắm giữ
cách tu tiên. Ông ta không hề nghi ngờ chút nào việc Nhiễm Nam sẽ không
liên quan đến “những người đó”. Bởi vị bọn họ điều là lão già ngoại
quốc, phương tây hay phương đông điều có, không thể nào đem công pháp tu tiên vứt vào tay một tên trẻ tuổi người Việt được.
Thằng nhóc này cũng không thể nào là người của Ngũ Đại Quốc Vệ được,
họ cũng là tu tiên giả. Quách Gia và Ngũ Đại Quốc Vệ là hai thế lực đối
lập, mặc dù không phải là đối địch nhưng tình báo về Ngũ Đại Quốc Vệ,
Quách Gia và ông ta đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Trong thế lực của Quốc Vệ, mấy tên con cháu được dạy tu tiên thì
không có bọn Nhiễm Nam, bọn họ cũng không hề bí mật dạy bảo đệ tử gì cả. Xem ra, ẩn ở đất Việt này vẫn còn nhiều những thế lực bí ẩn lắm.
Lục lọi lại kiến thức về giới tu tiên ít ỏi trên thế giới mà mình
biết thì công pháp cũng phân chia đẳng cấp. Bóng đen trầm ngâm nhớ lại
ký ức xưa.
Trong vũ trụ chia ra làm 4 cấp bậc công pháp khác nhau. Biểu hiện chênh lệch qua 4 đặc điểm.
Đặc điểm thứ nhất đó là thuộc tính cơ bản của năng lượng tu luyện ra được.
Tùy thuộc tính năng lượng mà có thêm lợi thế sát thương, phòng thủ,
tốc độ hay là tăng lượng tiêu hao, thời gian duy trì, vâng vâng… Những
cái này là ngẫu nhiên, và công pháp càng cao cấp thì càng dễ xuất hiện
lợi thế khi lên cấp. Cấp công pháp càng thấp thì tỷ lệ xuất hiện càng ít cho đến chỉ là thuộc tính chuẩn mà không có thêm chút gia tăng gì.
Các lợi thế này đôi khi cũng đổi thành thất thế, một vài loại năng
lượng không thích hợp bên cạnh việc gia tăng chỉ số này thì lại giảm
mạnh chỉ số khác.
Ví dụ như Meow Meow tu thuộc tính mộc linh lực chẳng hạn, hiện tại
chưa đạt được cái “lợi thế” nào. Nhưng biết đâu trong tương lai lên cấp
cao hơn lại ngẫu nhiên mở ra thuộc tính gia tăng như là tăng chất lượng
của linh lực khiến sát thương tăng lên cao hơn bình thường. Nhưng vì mộc hệ không mạnh trong lực tấn công nên cũng có thể sẽ xuất hiện tình
huống giảm mất sức tấn công lại gia tăng sang phía bền dẻo, tăng lên
phòng ngự thì sao?
Đặc điểm thứ hai chính là các Pháp và Biến hỗ trợ cho công pháp.
Có thể hiểu công pháp là để tu luyện ra năng lượng cơ bản như nội
công vậy. Pháp và Biến chính là “chiêu thức” vận dụng năng lượng “nội
công” để thi triển ra ngoài trong chiến đấu hoặc sinh hoạt.
Công pháp cấp thấp, Pháp và Biến số lượng khá ít, giai đoạn sử dụng
lại kéo dài và hiệu quả mang lại không quá cao. Thường thì chỉ tăng lên
các loại thuộc tính từ gấp 1,1 lần đến gấp 6 lần là tối đa, ít có trường hợp cao hơn.
Công pháp trung cấp, Pháp và Biến số lượng có nhiều hơn một chút,
giai đoạn sử dụng kéo dài giống công pháp cấp thấp, có khi một Pháp lại
có nhiều nấc từ cấp 30 đến cấp 1000 chẳng hạn. Tăng gấp 1,5 lần đến gấp 8 lần thuộc tính các loại ví dụ như tăng tám lần tốc độ bay.
Công pháp cao cấp, Pháp và Biến đa dạng phong phú hơn nhiều, giai
đoạn phát triển ngắn. Tăng từ 1,1 lần đến gấp 10 lần. Tuy giai đoạn ngắn nhưng không có nghĩa là vượt khỏi giới hạn giai đoạn thì không sử dụng
được nữa. Nói ví dụ như Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến của Nhiễm Nam. Nó yêu cầu mệnh lực cấp 10 trở lên để sử dụng, cấp 50 lại nâng cấp một
bậc, cấp 100 là bậc cuối cùng, “lợi thế” sẽ đạt đến tối đa gấp 5 lần
phòng thủ cơ bản chẳng hạn. Sau đó Pháp này không còn phát triển thêm
bậc nào nữa. Vì vậy công pháp cao cấp vừa được lợi từ việc gia tăng mạnh tay hơn mà còn đa dạng hơn, phối hợp được nhiều Pháp với nhau hơn.
Cũng không phải công pháp cao cấp nào cũng như trên, cũng có những
công pháp có Pháp giai đoạn kéo dài, thậm chí từ cấp 10 kéo đến cấp 1000 vẫn còn có bậc cao hơn để phát triển lên. Thường thì với Pháp giai đoạn ngắn, Gia tăng thuộc tính sẽ hơi thấp. Pháp giai đoạn dài thì cuối cùng tăng lên rất cao đến mức gấp 10 lần như đã nói.
Thánh cấp công pháp tương đương với thần cấp công pháp khi Thần Giới
được thành lập giống với cao cấp công pháp. Khác biệt duy nhất là “buff” tối đa của nó là gấp 12 lần các loại thuộc tính. Đa phần công pháp của
nhóm Nhiễm Nam tu luyện điều là thánh cấp. Có điều bọn họ toàn bộ điều
còn ở giai đoạn nhỏ yếu, sự chênh lệch với đồng cấp chưa thể hiện rõ
ràng mà thôi. Pháp và Biến cũng còn ít.
Các loại “buff” ở đây không chỉ bao gồm ý nghĩa tốt, mà còn có ý
nghĩa cân bằng. Ví như một Pháp - Biến nào đó gia tăng quá nhiều lực
công kích vậy thì bù lại nó cũng gia tăng tiêu hao lẫn giảm thời gian có thể duy trì khi sử dụng thật nhiều.
Đặc điểm thứ ba thể hiện qua Giới Cấp.
Công pháp cấp thấp, cứ mười cấp một Giới Cấp sẽ có ngẫu nhiên các
loại tăng trưởng thuộc tính. Thường thường chỉ gia tăng từ gấp 1,1 lần
đến 1,5 lần là tối đa.
Trung cấp công pháp thì là từ 1,5 lần đến gấp 2 lần.
Cao cấp lại từ 1,1 lần đến gấp 2,5 lần.
Thánh cấp là nhiều nhất, khi đạt Giới Cấp có thể ngẫu nhiên được gia
tăng từ 1,1 lần đến gấp 3 lần các loại thuộc tính ngẫu nhiên.
Đặc điểm khác biệt cuối cùng giữa bốn loại công pháp chính là thể
hiện khi đạt được giới tầng. Giới tầng là tổng hợp và thăng hoa của Giới Cấp. Đủ 10 Giới Cấp sẽ đạt được một Giới Tầng vì thế cách biệt lớn nhất giữa các loại công pháp cũng là ở đây.
Công pháp cấp thấp, gấp từ 3 đến 5 lần các loại thuộc tính đã xuất hiện ở Giới Cấp.
Trung Cấp công pháp, gấp từ 3 đến 6 lần các loại thuộc tính.
Cao Cấp công pháp, gấp từ 4 đến 7 lần.
Thánh cấp, gấp từ 5 đến 8 lần.
Trở lại với bóng người trong tối nọ, nhận được bản chụp công pháp gửi qua, liền lâm vào trầm tư.
Thực tế Quách Gia là gia tộc lâu đời, kéo dài từ thời phong kiến đến
nay nên nhiều phương diện bí mật trên thế giới điều có hiểu biết. Làm
người cùng phe với Quách Gia, công pháp tu tiên ông cũng có cơ hội nhìn
thấy sơ qua một lần, lần đó thậm chí còn có rất nhiều lão quái vật các
gia tộc cỗ lão tranh nhau nữa.
Từ bản công pháp này đến xem, tuy là không có một Pháp - Biến nào
giống như bản không trọn vẹn vậy, nhưng mà các khái niệm cùng chỉ dẫn
lại khá thâm ảo. Cùng với giới thiệu ở đoạn đầu thì của nó có thể suy ra đây rõ ràng là một bản tàn quyển cao cấp công pháp.
Nhận ra đáp án như vậy, trong lòng ông ta khiếp sợ. Tùy tiện một
người trẻ tuổi cũng có thể vứt ra một bản cao cấp công pháp, vậy nếu sau lưng bọn chúng có thế lực nào đó thì sẽ khủng như thế nào?
Từ lúc nào ở Việt Nam này có một tổ chức như vậy mà Quách Gia không
hề hay biết. Nhiễm Nam rõ ràng tuổi tác không lớn, chỉ cần thông qua
Quách Tuân nghe thấy tiếng nói lẫn tính tình thì cũng có thể nhận ra
được.
Hơn nữa, công pháp trong tay tên này còn là dùng từ ngữ tiếng việt để giảng giải, quả thật là khiến mình vừa mừng vừa sợ. Như vậy thì trình
độ hiểu biết với tu tiên của thế lực sau lưng đó đã đạt tới trình độ nào rồi? Phải biết cái công pháp tu tiên mà trước đây mấy lão quái vật
tranh nhau đó là dùng hình thức truyền thẳng vào trí nhớ cách vận dụng
chứ không phải là dùng văn tự để truyền đạt.
“Tạm thời đừng động bọn chúng, con trước tiên thử tu luyện đi, đợi ta xong xuôi mọi chuyện trở về rồi nói.” Bóng đen trầm tính, suy nghĩ kỹ
càng ra lệnh. Tạm thời đợi ông ta từ ngoại quốc trở về sẽ dùng Nhiễm Nam làm mồi, xác nhận thế lực sau lưng cậu ta rồi sẽ tùy cơ ứng biến. Tu
tiên cũng không phải là vô địch, ông ta cũng không quá sợ hãi.
Nếu có thể từ trên người Nhiễm Nam kéo thế lực thần bí sau lưng ra
ngoài ánh sáng thì là tốt nhất. Một thế lực tu tiên lại ẩn mình mà không ai biết, đối với Quách Gia và quốc gia quả thật quá nguy hiểm rồi.
Chuyện này phải làm rõ. Trước đó nên tận dụng lột xuống lợi ích trên
người tên mập càng nhiều càng tốt.
….
Lộp cộp…
Lịch kịch…
Huỳnh Ni đứng hiên ngang giữa đám người. Trước mặt cô có 5 năm tên dị nhân, hai tên cấp 25, hai tên cấp 27, một tên cấp 26 ngang bằng với cô
nàng.
Bên trái Ni là 4 tên khác, toàn bộ là cấp 25. Bên phải cô lại là 5
tên bảo an dị nhân cấp 28. Sau lưng cũng có năm tên, hai tên cấp 29, một tên cấp 30 khác ngang với đội phó cùng hai tên cấp 25. Vì sân thượng
cũng có giới hạn cho nên vẫn còn bốn năm tên đứng chỗ cánh cửa lên sân
thượng, đa ra sức gở thần khí ra, giải thoát cho tên đội phó chuyên gia
đánh lén.
Thần khí Khí Bảy Màu vụt trở về bay quanh người Ni, điểm sáng mang
nhiều màu sắc liên tục lóe lên cùng hai điểm Giới Tinh xoay quanh thần
khí khiến nó trông thật thích mắt.
Tên nào tên nấy thi nhau biến thân cùng khởi động dị năng, chờ đợi
lệnh từ đội trưởng là tiến lên khống chế cô gái trước mặt ngay. Tên này
đã lồm cồm đứng dậy, mấy mảnh nhựa bị Huỳnh Ni nổ bay khi nãy liên tục
kéo lê trên nền nhà, bò lên người hắn, ghép trở lại nguyên trạng cánh
tay bị nổ nát và khuôn mặt dị dạng. Cả người hắn là người nhựa, khả năng tự lành kiểu này là thứ giúp hắn có thể đứng vững vai trò đội trưởng
bên cạnh cấp độ dị lực 35 của mình.
Nhựa dán lại với nhau nhe lách cách lốp cốp. Tên đội trưởng đẩy ra
mấy tên cấp dưới, đi vào trong vòng vây. Tay phải bẻ bẻ cái cằm cho khớp lại như bình thường, mấy kẻ nứt cũng nhanh chóng liền lại như chưa từng bị nổ hư.
“Cô gái, buông tay chịu trói đi, nhiêu đây người bao vây, cô không thoát được đâu”
Phạch.
Trả lời hắn là Tốc Phong Dực từ sau lưng Ni hiện ra, vỗ phành một cái khiến bụi đất bay lên lều bều.
Khặc khặc…
Một đám người bị sặc ho liên tục mấy tiếng.
“Hạ cô ta” Đội trưởng ra lệnh, chính hắn dẫn đầu lao lên khiến mấy
tay dị năng linh dị không thể ra tay từ xa vì sợ đánh nhầm vào người
hắn. Bọn chúng đành nới rộng vòng vây, sẵn sàng ra tay nếu Ni bay lên bỏ chạy.
Năm sáu tên dị nhân thổ hệ cường lực cùng phối hợp lao theo đội
trưởng, da dẻ bọn chúng cương hóa thành thạch, dù dị năng có chút khác
nhau nhưng cơ bản biểu hiện không quá khác biệt.
Sáu tên to con biến dị lực lưỡng nhàu lên định đè một cô gái mỏng
manh xuống đất, tên thì đấm, tên thì đá, tên thì nhảy lên cao đạp mạnh
xuống như thiên thạch rơi xuống trái đất.
Tốc độ di chuyển của Huỳnh Ni tại trường là nhanh nhất không tên nào
theo kịp. Trừ khi ra tay bất ngờ lúc cô đang ra đòn như tên đội trưởng
khi trước mới khiến cô không kịp tránh, như hiện tại, cả đám sáu tên,
không cách nào chạm vào được người cô. Bước chân nhẹ nhàng xoay chuyển,
thân hình xinh xắn lùn lùn một mét năm hơn của cô như là cá, bơi uyển
chuyển xuyên qua khu đá ngầm. Ni dễ dàng tránh thoát toàn bộ công kích.
Tên nào tên nấy đánh hụt lại quay đầu tấn công tiếp, mấy tên dị nhân cường lực còn lại cũng lao lên gia nhập.
Bốn phương tám hướng đều có người tấn công khiến Ni bắt đầu không né hết được, bắt đầu dính chiêu.
Binh. Bốp.
Binh. Binh. Bốp.
Trong trạng thái sử dụng Pháp, phòng thủ của cô sẽ tụt thảm hại, bị
vây quanh như vậy rất nhanh sẽ bị hạ đo ván. Cho nên Ni không dám vận
dụng Pháp. Dùng trạng thái cơ bản nhất kết hợp với Tuyệt Biến Tố Y,
Huỳnh Ni không thèm né nữa, đứng yên một chỗ chịu đòn.
Tuyệt Biến Tố Y nhân lên độ phòng ngự gấp ba lần, biến thêm ra một cái mũ chụp đầu như của người nhện, bảo vệ đầu cho cô.
Binh. Bốp.
Binh. Binh. Bốp.
Binh. Bốp.
Binh. Binh. Bốp.
Giống như một đám dã thú nhào lên xé xác con mồi, tên nào cũng ra sức muốn đánh ngã Ni thế nhưng ngoại trừ khiến cô va đập lung tung thì cô
gái trước mặt họ vẫn sinh long hoạt hổ ra, thi thoảng còn làm ra né
tránh nữa.
Đội phó đứng ngoài vòng chiến, ôm bàn tay chảy máu tỏng tỏng của mình căm hận nhìn Huỳnh Ni như cành hoa bị đàn trâu điên vùi dập trước mặt.
Có thể rõ ràng một điều, một đám đàn ông như vậy lại không làm gì được
một cô gái. Cô ta vẫn liên tục đứng lên như không có gì.
Đội trưởng lần nữa nhảy tới, một đá từ trên trời đội xuống đầu Ni.
Hắn là người mạnh nhất ở đây, từ nãy đến giờ đánh lên người cô hơn chục
cú nhưng mỗi lần như thế hắn điều có cảm giác mình đánh lên tấm sắt cực
bền vậy, không có ăn thua gì cả.
Chân hắn hạ xuống, đổi vị trí tấn công lên đầu cô ta xem sao.
Huỳnh Ni ngẩng đầu nhìn thẳng, ánh mắt lướt qua mấy tên đang lao tới
cùng tên đội trưởng đang ở phía trên. Dù không hề bị thương nhưng bị đá
qua đấm lại liên tục, cả người bị xem như bị bông luyện đấm thì ai cũng
có cảm giác khó chịu vô cùng.
Hét lên lanh lảnh đầy tức giận, trong tích tắc chưa có ai chạm đến.
Hỏa Hàn Nhân Pháp kích hoạt. Mệnh lực băng hỏa cách không truyền lên
thần khí Khí Bảy Màu. Thần khí cấp tốc biến lớn trở thành một tấm ván
bén nhọn bốn cạnh, hẹp dài cao quá đầu người.
Tấm ván thần khí mang theo xung lực cực mạnh xoay quanh người Huỳnh
Ni thành một màn tàn ảnh, mệnh lực của cô gia trì lên khiến nó sắc bén
lạ thường. Một đám người hự lên cùng lúc. Không khí bị tốc độ của thần
khí đánh nổ ầm ầm.
Tiếng hét thảm như dàn đồng ca bỗng chốc vang lên. Tay chân cụt bay
tứ tung. Còn may bọn này toàn là dị nhân biến dị cường lực, cụt tay cụt
chân thì cũng nhanh chóng có thể tái tạo lại giống tên đội trưởng, trừ
vài tên cá biệt đứt rời thì chịu cụt luôn về sau. Đây là kết quả của
“buff” gấp ba lực tấn công của Hỏa Hàn Nhân Pháp.
Nhìn có người vấy máu ba thước khiến Ni hơi khó chịu, có cảm giác tội lỗi một chút. Tính ra thì chính là mình đột nhập, là mình có lỗi trước. Hối hận cũng không có tác dụng gì. Thần khí vẫn quay quanh người cô,
thậm chí còn nới rộng ra hơn khiến người bên ngoài hoảng sợ lùi lại.
Phanh…
Cát bụi bị thổi bay lên lần nữa, Tốc Phong Dực vỗ lên phành phạch.
Huỳnh Ni mặt hướng lên trời, cơ thể từ trong vòng vây bay vút lên cao
đón lấy ánh bình minh buổi sáng, một ngày mới nữa đã đến. Không ai chặn
được cô. Tia sáng mặt trời vàng rực ở chân trời nhuộm người cô lung linh như một đóa hoa nở vào sáng sớm.
Những tên linh dị từ xa ngay lập tức thi triển chiêu thức đủ kiểu đủ
dạng, có gió có nước, có lửa có bắn ra lưỡi đao nhọn. Tất cả đánh lên
người cô nhưng chỉ khiến Ni chùng lại một chút. Tốc Phong Dực vỗ lần nữa liền mang cô tiếp tục bay lên.
Thần khí bay lên theo, nó xoay vòng đánh bật gần như tất cả các loại
hình năng lượng bay tới người cô, sau đó bay xuống chân cô, biến lên bự
hơn nữa chặn lại hết các đòn còn lại. Nhìn xuống bên dưới, thấy sự bất
lực của bọn họ, nhìn từng chiêu thức ầm ầm ồn ào bị cô phá gạt đi dễ
dàng do trải qua khoảng cách xa đã yếu bớt, Ni nở nụ cười đắc thắng.
Một cái bóng lướt qua. Ni đang đắc ý quên hình liền trả giá. Vẫn là
tên đội phó sở hữu dị năng điều khiển khối không khí tạo thành gió khi
nãy. Tên này di chuyển cực kỳ êm, tiếng động cực kỳ khó nhận ra, là lý
do này mà hắn đã đánh lén Ni hai lần trước, một lần thành công, một lần
xém thành công.
Hắn ta bám người trên cánh của cô, tay đưa ra trước. Từ bàn tay tụ
tập một đám lưỡi đao gió bén nhọn, tất cả bị hắn dồn vào miệng Huỳnh Ni
khiến cô tắt tiếng tại chỗ.
Tên này quả là độc ác, ra tay lần nào cũng là muốn lấy mạng người.
Nhìn thấy phòng ngự của cô nàng quá khủng bố, hắn liền nghĩ đến đưa đao
gió vào trong người cô, phá hủy nội tạng của đối phương. Một phần hắn
muốn trả thù cái lỗ máu trên bàn tay mình, một phần là tên này cũng
không nghĩ ra cách nào khác để hạ cô cả.
Huỳnh Ni lần nào cũng có thể cảm giác được có người đánh lén, thế
nhưng điều là đã trễ. Đối phương đánh tới người cô mới phản ứng thì
không còn kịp nữa.
Ộc…
Lưỡi đao gió li ti quấy phá khuôn miệng tan nát, răng bị xốc bật lên
bay loạn xạ bên trong . Một đoàn lưỡi đao gió dọc theo đường ăn đi thẳng xuống bao tử. Trên đường cắt xé cần cổ lẫn xương cổ tan nát. Tiếp đó là bao tử, ruột, gan, phổi, mọi thứ bên trong lần lượt bị chúng nó giảo
cho đứt đoạn. Trái tim được Mệnh Tâm bảo vệ nên vẫn hoàn hảo bình
thường.
Máu tươi trào ra từ miệng Ni ào ạt. Da cổ hằn lên từng vết lằn đo đỏ
từ bên trong ra. Thoáng chốc Huỳnh Ni tưởng như mình đã chết đến nơi
vậy. Cô vẫn tỉnh táo lạ thường dù đang rất đau đớn, Tốc Phong Dực thu
vào người khiến tên đội phó mất điểm tựa rời khỏi người cô.
May mắn sau khi bay lên thì cô trở về trạng thái bình thường không
còn trong Hỏa Hàn Nhân Pháp nữa nên phòng ngự cả người không quá thấp,
vượt hơn cả sức công phá mà đội phó có thể gây ra. Lục phủ ngũ tạng sẽ
yếu ớt hơn với cơ bắp bên ngoài nên Ni vẫn bị trọng thương nặng nề nhưng không đến nổi mất khả năng hành động tại chỗ.
Thần khí xoay tròn hóa thành một cây cọc bén nhọn to như cán rìu chặt gỗ, Pháp bật, mệnh lực nóng lạnh hợp lại gia tăng sát thương.
Cả người tên đội phó bay ngược về sau, lớp gió phòng ngự quanh người
bị xuyên thủng khiến tên này hết bay được nữa. Hai tay hắn hoảng hốt vội bắt chéo che lại đầu mình.
Hét thảm thiết một tiếng, dưới sự nương tay của Huỳnh Ni, thần khí
Khí Bảy Màu đâm xuyên hai bàn tay của tên này, kéo lên phía trên, lôi cả người hắn bay theo một đoạn trên không trung rồi xuyên hẳn qua.
Tên này từ độ cao mười một mười hai tầng lầu, từ trên trời cao rơi
thẳng xuống mặt đất. Gần tông vào mặt đường mà nát người thì tỉnh táo
lại kịp thời vận dụng dị năng phong hệ tạo một cơn gió mạnh bao lấy
chính mình lướt đi, lăn còng cọc trên đường phố, trầy da tróc vẩy, máu
me tứ tung.
Đội trưởng đội bảo an và đám cấp dưới vô lực nhìn Huỳnh Ni vỗ cánh
bay xiên bay xẹo đi lên thật cao, cuối cùng biến thành chấm đen biến mất trong tầm mắt dưới ánh bình minh.
Cô lúc này đang ra sức điều động mệnh lực đi chữa thương. Tốc Phong
Dực mang cô đi đến giữa tầng mây. Gió trên này khá lạnh khiến Ni thoải
mái hơn một chút.
Cô nàng nằm lên thần khí, Tốc Phong Dực trở vào Mệnh Tâm. Mặc cho gió thổi tấm đệm thần khí Khí Bảy Màu trôi đi vô định. Cuối cùng cũng có
thể nghỉ ngơi. Một cơn mệt mỏi kéo đến khiến cô muốn ngủ cho khỏe thân.
Nội thương cực nặng, xem ra phải trở vào trong Thời Không Giới chữa
thương một thời gian rồi. May mà hiện nay một ngày bên ngoài bên trong
Thời Không Giới lại là hơn 24 ngày, dư dả cho mình trị thương.
Kể từ khi mệnh lực của cô biến đổi thì tốc độ hồi phục của cô bị giảm gần gấp rưỡi, tuy nhiên thì thời gian như trên vẫn là dư dả cho Ni
dưỡng thương. Ổn định xong cô sẽ tìm đến Ẩn Viện, tìm cách giúp Nhiễm
Nam thoát ra.
“Hử?” Huỳnh Ni lấy ra Xuyên Giới Liên quan sát, thì ra là tên mập, bạn trai cô liên lạc tới.
“Alo”.
“Em đang làm gì đó, ở đâu vậy? Hình như không phải trong Thời Không
Giới a” Nhiễm Nam cậu ngạc nhiên nhìn khung cảnh bầu trời sau lưng cô,
thắc mắc hỏi.
Từ góc nhìn Xuyên Giới Liên truyền về, Huỳnh Ni rõ ràng đang nằm trên tầng mây, thấp thoáng tít xa bên dưới là hình ảnh thu nhỏ khi từ trời
cao nhìn xuống phố xá dưới mặt đất. Nữ thần của mình đang làm gì thế
nhỉ.
“Hả, em chảy máu, xảy ra chuyện gì thế, ai đánh em” Nhiễm Nam bật dậy từ trên giường khi thấy khóe miệng cô có vết máu khô.
“Ui da” Ngay lập tức tên mập phải trả giá. Nội tạng lẫn cơ bắp của
hắn vừa mới bị Quách Tuân đánh cho lộn tùng phèo cách đây không quá hai
tiếng, bây giờ lại nhảy đổng lên như vậy, vết thương bị động mạnh kéo
theo đau nhức có thể tưởng tượng được.
Nhiễm Nam ngã trở lại, nằm trên giường thở hổn hển nói.
“Hì hì, không có sao, giúp công ty Đầu Gấu giải quyết chút chuyện
thôi. Anh thế nào rồi, cũng bị thương hả?” Huỳnh Ni đảo mắt, trả lời
không thật lòng, lộ ra hàm răng trắng. Mấy cái răng bị tên đội phó làm
gãy đã phun hết ra ngoài từ nãy. Răng mới đang mọc lại, còn khá “mini”
khiến cho nụ cười của cô trong thiếu thiếu thứ gì. Gió lạnh trên cao
thừa dịp chui vào họng khiến cô nàng bật ho, vội ngậm miệng lại.
“Không sao, bị một ông già đánh. Trên đảo nhiều tên dị nhân mạnh lắm. Ông ta hình như là người quản lý hiện tại ở đây, cực kỳ mạnh. Dưới ông
ta còn có mấy tên cũng rất mạnh”
“Mạnh cỡ nào?” Ni tò mò hỏi.
“Anh cũng không rõ nữa, chắc là mạnh gấp năm sáu lần anh, trước mắt
ông ta, anh như con kiến hôi vậy, không chịu nổi một đòn” Nhiễm Nam cay
đắng, còn có tức giận nghiến răng nói.
“Mạnh như vậy thì...”
“Em yên tâm, mệnh tu có một đặc điểm chính là bị thương càng nặng,
sau khi hồi phục lên cấp càng nhanh… he he, anh còn định chọc cho ông ta đánh mình thêm mấy lần, khéo anh có thể mạnh lên đủ để chạy thoát khỏi
đảo không chừng”
“Anh không sợ họ giết anh sao?” Huỳnh Ni nghe Nhiễm Nam nói thì mắt lóe sáng lên. Trong đầu nảy ra ý nghĩ điên cuồng.
“Không sợ, họ sẽ không dễ dàng ra tay đâu, anh còn giá trị lợi dụng quá mà...” Nhiễm Nam đắc ý cười cợt.
“...”
….
Nhiễm Nam bỏ qua quá khứ hướng tới tương lai rồi. Hắn từ mênh tu cấp
bậc 26 tăng lên cấp 27 rồi. Khoảng hơn hai tuần trước hắn chọc giận Lý
Nhượng bị nàng xem như đồ đập chuột, cầm chân hắn đập ầm ầm trên mặt đất cũng không phải là nhẹ nhàng trôi qua như vậy.
Bị Lý Nhượng đập bầm dập một trận, tuy là bề ngoài không thấy thương
tổn gì nhiều nhưng mà cốt cách bên trong là bị đập cho lệch lạc, ruột
gan bầm dập không ít. Từ xe bị chở lên đảo, rồi bị nhốt cả tuần Nhiễm
Nam điều bị thôi miên ngủ li bì. Cơ thể tự động chữa trị, hồi phục xong
thì mệnh lực đã tăng lên không ít từ số lượng cho đến chất lượng.
Bây giờ lại trải qua mấy ngày trị liệu vết thương do Quách Tuân gây
ra. Cậu chàng cứ như vậy thuận lý thành chương thăng lên cấp 27. Điều
này khiến cho mỗi lần lão ta tìm đến cậu để hỏi thăm mấy câu từ và khái
niệm khó hiểu trong bản tàn phiến công pháp mà cậu ta đưa cho là mỗi lần ông ta bị chọc giận mà về.
Trăm lần như một, trước khi trả lời lão ta, hắn điều chọc giận cho
lão đánh mình bầm dập mới thôi. Hai tháng trôi qua, hơn chục lần bị lão
Quách Tuân đấm đá. Có lúc chỉ chút bầm đập nhẹ nhàng, có khi lại chọc
vào kiêng kị gì đó khiến lão không kiềm chế được cơn thịnh nộ đánh hắn
trọng thương xém chết. Xem như là bị kìm nén hết nổi mà đánh hắn quá tay một chút.
Nhìn ánh đèn bên ngoài phòng giam, Nhiễm Nam cười tươi như hoa. Ngày
hôm nay hắn vừa hồi phục xong thương thế mấy ngày trước, mệnh lực đã
thăng đến cấp 28. Nếu không có chuyện sắp xảy ra thì có lẽ hắn còn chọc
giận lão Quách Tuân dài dài để mà lên cấp.
Tuy rằng phải chịu khổ nỗi đau xác thịt nhưng mà chứng kiến khắp nơi
trên đảo điều là dị nhân, cấp thấp nhất cũng bằng hắn rồi khiến tên mập
cảm thấy bản thân khuyết thiếu sức mạnh cực kỳ, nhất là để thoát khỏi
đảo càng cần thực lực bản thân cao hơn nữa mới có thể dễ thành công hơn.
Hai tháng đã trôi qua thế nhưng Meow Meow vẫn hôn mê bất tỉnh trong
phòng giam. Rõ ràng đây không thể là tác dụng do liều thuốc tiêm lúc
trước ở phòng thí nghiệm được. Tên mập cũng lo lắng vô cùng nhưng làm
cách nào cũng không khiến cô tỉnh dậy được. Haizz, hi vọng cô có thể
tỉnh lại sớm, không có cô, kế hoạch thoát khỏi đảo khó mà thực hiện
được.
Ngày hôm nay, Quách Thị Hoa lên đảo một cách lén lút, cô không muốn
ông nội Quách Tuân lôi mình ra dạy dỗ triết lý các kiểu. Trước đây lần
nào cũng thế, lỗ tai cô bị ông nói tới muốn điếc, phiền chết đi được.
Nhờ vào hai món đồ chơi công nghệ cao mà Nhiễm Nam đưa cho cô, qua
thời gian dài theo đuôi cuối cùng cô cũng có thể biết được tài khoản
đăng nhập hệ thống dữ liệu của Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên của
Quách Hàn.
Một trong hai món nhìn giống một cái màn hình mini nhưng thật ra nó
không phải là màn hình. Ịn nó lên tường, bấm nút khởi động là người sử
dụng có thể thấy được cảnh tượng phía bên kia bức tường được phản chiếu
lại lên mặt màn hình của nó. Thay vì nói là màn hình chiếu ảnh thì nói
nó là thiết bị khiến cho bạn có thể thông qua nó nhìn xuyên tường thì
đúng hơn. Nhờ vào nó mà cô cuối cùng cũng có thể “địa pass” được tài
khoản của Quách Hàn sao vài lần anh ta đăng nhập vào hệ thống để gửi báo cáo.
Món thứ hai giống một cái tai nghe có tác dụng để nghe lén. Chỉ cần
áp nó lên tường, mọi âm thanh trong một căn nhà điều có thể bị cô nghe
thấy. Nhờ nó mà Quách Thị Hoa triệt để thất vọng với Cục Phòng Vệ. Bởi
vì cô vô tình nghe đội 10 trà dư tửu hậu với nhau về chuyện của nhóm
Nhiễm Nam. Quả thật từ đầu tới cuối không hề nghe được cậu ta gây ra tội lỗi gì ngoài đánh nhau với quái vật gây mất trật tự mà thôi. Thậm chí
hơn hai năm trước chính là nhóm của cậu cứu mấy con tin bị khủng bố bắt
trong đài truyền hình tỉnh Tây Ninh.
Sau đó cô đăng nhập vào kho dữ liệu, xem qua báo cáo về Nhiễm Nam
cùng mệnh lệnh từ bắt người từ Quách Tuân. Tiện thể xem qua các dữ liệu
khác về hoạt động trước giờ của đội 10, Quách Thị Hoa nổi giận đùng
đùng. Không ngờ trước giờ người trong nhà điều nói dối cô ta.
“Hừ” nghĩ tới khi gặp lại Nhiễm Nam sẽ bị hắn trào phúng chọc quê một trận, Quách tiểu thư liền tức giận vô cớ. Đợi giúp hắn thoát ra xong,
cô phải tìm ông cố hỏi cho ra lẽ chuyện này mới được. Có phải trước giờ
Quách Gia điều làm những chuyện sai trái này hay không. Hình tượng Quách Gia chính nghĩa trước giờ trong lòng cô điều là giả dối sao?
“Ha ha ha” Nhiễm Nam hả họng ra cười to.
“Nhìn mặt cô bí xị như vậy, có phải là thất vọng với gia đình mình lắm không?”
“Cười đi, cười nữa đi, cười nữa bản cô nương không giúp tên mập ngươi nữa” Quách Thị Hoa chu môi phồng má lên đanh đá. Khuôn mặt dễ thương,
gò má nộn nộn mũm mĩm khiến Nhiễm Nam nhìn mà cố nén cười muốn nội
thương. Hắn bước tới định lấy tay bẹo má cô nàng một cái, nhìn dễ thương quá, thật muốn cắn một miếng cho đã dạ.
Hai má cô bị hắn bóp bóp nắn nắn khiến cô nàng tức khí gạt tay mấy lần mà tên này vẫn không chịu buông tha.
“Buông ra, muốn chết hả” Hoa lẫn nữa gạt tay hắn ra. Uy áp trên người cô thả ra khiến hắn phải lùi lại hai bước. Không ngờ cô nàng này cũng
mạnh như vậy? Đúng là chân nhân bất lộ tướng a.
Nhiễm Nam vẫn nuối tiếc, tay hắn giật giật muốn đưa lên bóp tiếp, mềm mà phấn nụ múp míp, vừa buồn cười vừa muốn sờ hoài không thôi. Quách
Thị Hoa nhảy lùi lại cảnh giác nhìn hắn như phòng cướp.
“Được rồi, được rồi. Cô thua, quyết định thế nào đây, có giúp tôi
không” Nhiễm Nam biết cũng không thể quá đáng quá được kẻo cô nàng trở
mặt.
“Hừ, ông nội cô nương ở đây, dù có muốn cũng không thể giúp anh thoát nổi. Ông ấy quá mạnh, hết thảy mưu kế trước mặt thực lực tuyệt đối là
dư thừa. anh có kế hoạch gì thoát nổi đây?” Quách Thị Hoa chống nạnh,
lanh lảnh nói.
“Bởi vậy mới cần cô giúp chứ” Nhiễm Nam không cho là đúng nói.
“Muốn bản cô nương giúp sao đây? Nói trước, thoát ra ngoài rồi thì
phải bắt đầu làm nô lệ cho tôi, lúc trước thi ăn anh đã thua tôi đó”
Quách Thị Hoa vừa nói vừa chớp mắt lia lịa. Nhìn cô “đá lông nheo” mà
mặt Nhiễm Nam đen cả lại, cô ta vẫn không quên cái vụ đó được à? Tên mập vội chuyển hướng chú ý, nói:
“Nhờ cô xử lý ông ta, chúng ta bàn xem có cách nào…”
Hai người chụm đầu vào nhau rù rì bàn tính âm mưu quỷ kế. Trước khi
đi khỏi cô còn bắt hắn thực hiện mấy điều ước để thỏa mãn hư vinh của
mình, phải đợi tới khi hắn nhào lên định bóp má thì cô nàng mới bỏ chạy
khỏi khu phòng giam.
Nhiễm Nam chân bị gắn thêm còng điện trường nên không đuổi kịp để sờ
má lần cuối, đành tiếc nuối nhìn cô bé trừng mắt từ bên ngoài rồi quay
lưng ong bỏ đi.
Ngay hai ngày sau, kế hoạch trốn thoát lập tức tiến hành bởi vì Meow
Meow đã tỉnh lại. Nhiễm Nam không muốn dây dưa thêm nữa, càng sớm thoát
càng tốt.
Thông qua Xuyên Giới Liên, Meow Meow gật đầu đồng ý kế hoạch của cậu mập, cô cũng cảm thấy có thể thành công.
Nhiễm Nam nhìn ánh mắt cô có chút mơ màng khó hiểu, có chút vui mừng
lại có chút bức rức muốn làm gì đó khiến hắn không hiểu ra sao. Hỏi cô
cũng không nói rõ nên hắn cho là cô háo hức cùng hồi hộp vì sắp bỏ trốn
mà thôi. Nào có biết được đây là Meow Meow đang cảm thấy lạ lẫm với lực
lượng của chính mình.