Người đàn ông phương Tây trông khôi ngô đó, đang hôn lấy hôn để cần cổ chàng trai tóc đen đang dựa trên ghế.
“Gọi tên ta... Ta muốn nghe.”
Giang Dĩ Lâm cảm nhận được người đàn ông ấy chậm rãi dời đầu đi, dường như
vừa tìm được mục tiêu mới, dần dần di chuyển đến tai hắn, nhưng không
đến hẳn, làm trái lại có phần như lướt qua rồi thôi.
Cảm giác ngứa ngáy vô cùng truyền đến từ vành tai xinh xắn của Giang Dĩ Lâm, khiến hắn không khỏi nhẹ nhàng nhắm mắt.
Tựa như một thước phim Dracula kỳ dị, chậm rãi diễn ra trước mặt hắn.
Cha đỡ đầu đại nhân cảm giác được sự trầm mặc của chàng trai, thế là hôn
lên chóp mũi Giang Dĩ Lâm, nói, “Tại sao không nói chuyện, hửm?”
Chàng trai tóc đen đã khép mắt lại, biểu cảm có phần lạnh lùng, hắn chỉ khép
hờ mắt, bày ra một điệu hờ hững không bận tâm, tựa như vị Thánh Tử được
vây quanh bởi vòng hào quang vậy.
_ nhưng hắn lại chẳng hay, hắn
càng phản ứng thản nhiên, càng khiến người khác trở nên hưng phấn hơn
nữa, khiến người ta không nhịn được muốn nhìn thấy cảm xúc nên có thuộc
về con người bên dưới bộ mặt bình tĩnh đấy thôi.
Cha đỡ đầu đại
nhân nhìn hắn như thế, càng không kiềm được kề sát vào hắn hơn, hai tay
ôm lấy chàng trai tóc đen thật chặt, hôn lên mí mắt hắn không ngừng
nghỉ, cứ như y làm vậy, Giang Dĩ Lâm sẽ mở mắt ra ngay.
“Con sao vậy, không thoải mái sao? Con của ta.”
Giang Dĩ Lâm chậm rãi nghiêng đầu qua, tránh khỏi lọn tóc của người đàn ông, liếc mắt nhìn cha đỡ đầu.
Đôi mắt của chàng trai tóc đen vốn hơi xếch, khi hắn liếc mắt nhìn người ta, ánh mắt hắn theo nét mê hoặc như có như không.
Cho dù trong đôi đồng tử trắng đen rõ rệt kia, không nhiễm bất cứ sắc thái
tình dục nào, vẫn vô cùng dễ dàng khiến người khác sinh hiểu lầm.
Hắn từ tốn nói, “Ta chẳng qua cảm thấy rất hài hước... Quý ngài ác quỷ ạ.”
“Nhìn vào ký ức của người khác, giả dạng thành dáng vẻ của người khác, hay lắm sao?”
Giang Dĩ Lâm lấy tay cản lại gương mặt người đàn ông, không để y lại dán sát
mình nữa, trong cái vẻ lười biếng kia pha lẫn với chút phiền chán.
“Ồ?”
Người đàn ông tóc màu nâu lạnh đang dán vào người hắn, y nở một nụ cười đầy hứng thú.
Y chậm rãi đứng dậy, lùi lại vài bước, lập tức biến thành một hình dáng khác.
Ác quỷ biến thành dáng vẻ của thiếu nữ Vera.
Tóc đuôi ngựa cao cao, xõa xuống bên má phải cô nàng, cơ thể cũng thấp đi
một chút, thân hình dần trở nên giống hệt nhân vật trong phó bản lần đó.
Thiếu nữ khẽ hừ một tiếng, cô nàng cười cười, gương mặt xinh đẹp mang chút ý khiêu khích.
“Ngươi thấy không có gì hay, ta lại thấy rất thú vị mà." Giọng của ác quỷ nghe đôi phần tươi sáng ngây thơ, nhưng Giang Dĩ Lâm biết rõ, tất cả những
thứ này đều là ác quỷ đóng kịch mà thôi.
Hắn đại khái đoán ra được rồi, lý do mà bột nhão nhỏ trở nên thất thố khi ngồi vào, hẳn là bị ảo giác do ác quỷ tạo ra mê hoặc.
Như thể cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Giang Dĩ Lâm, SCP-738 cười cười,
nói, “Có phải ngươi đang lo lắng cho vật thể được ngươi ôm vào lòng ở
bên ngoài không?”
“Sự thật là ta với nó cũng đã từng gặp nhau, nó cũng rất có năng lực đấy...”
“… bởi vì cái vị ở căn phòng kế tiếp ấy, xét trên một ý nghĩa nào đó, thậm chí còn phải đau đầu mấy bận với nó đây.”
_cái vị phòng kế tiếp?Giang Dĩ Lâm chau mày.
Hắn có chú ý tới, con ác quỷ rất có khí chất tao nhã điềm tĩnh này, thời
điểm nhắc đến vật thể bị nhốt trong căn phòng kế tiếp, giọng điệu vốn
trêu tức kia, cũng mang theo chút dè dặt khó nhận ra.
Việc này... Chứng tỏ sinh vật trong căn phòng kế tiếp có khả năng càng khó nhằn hơn đây.
Quý ngài ác quỷ khoác da Vera, nói tiếp, “SCP-999, vốn dĩ tính khí nó như
con nít vậy, cơ mà, ta không thể không thừa nhận, quả thật nó rất khó
đối phó.”
“Theo một ý nghĩa nào đó, sự ngây thơ của nó khiến nó
không có nhược điểm, nó giống hệt một đứa trẻ vậy, cho nên nó cũng không có bao nhiêu ham muốn trói buộc.”
“Huống chi... Cái sức mạnh
mang tính cưỡng chế tinh thần kia, dùng xúc tu bám vào người khác, buộc
họ cười, thật sự rất khiến người ta khó chịu đấy.”
“Nhưng mà...”
Ác quỷ nói, chỉ chỉ Giang Dĩ Lâm, khóe môi nó cũng khẽ nhếch lên.
“Nhưng mà nó đã gặp ngươi, cho nên nó thay đổi.”
“Nó có đối tượng khát khao, cũng vì vậy, nó có nhược điểm, cho nên mới bị ta khống chế dễ dàng như thế.”
“Trên thực tế, nếu không vì tính tình của nó khá là thân thiện, dễ bị con
người thuần hóa, không có tâm lý phản kháng, nó cũng sẽ không bị thứ
sinh vật gốc carbon đó phân vào cấp bậc Safe dễ dàng vậy đâu...”
Giang Dĩ Lâm nghe tiếng nói thanh thúy lanh lảnh của ác quỷ kia xong, vươn
tay, bỗng đẩy ác quỷ khoác da thiếu nữ ra, biểu cảm lạnh đi mấy phần.
Hắn nói, “Đã bị ta biết hết cả rồi... Không cần thiết phải đội lốt người khác nữa đâu.”
“Đứng trong ảo giác như thế này rồi, còn giả vờ giả vịt làm gì nữa, thật khiến ta khó chịu đấy.”
Ác quỷ bị đẩy ra hơi nhíu mày, chợt cười cười nói, “Ngươi không nhất thiết phải tỏ ra ghét bỏ như vậy đâu, ảo giác của ta hiện giờ cũng chỉ là dựa trên trí nhớ của ngươi mà dựng nên thôi.”
“Ngươi không thích, vậy... Không thì đổi sang người khác vậy?”
Ác quỷ nói, sau đó biến thành dáng vẻ của một người đàn ông tóc vàng,
người đàn ông ấy mặc bộ đồng phục bảo vệ, thân hình được chú ý rèn luyện hiện lên rõ rệt.
Đây rõ ràng là dáng vẻ của Vincent trong thế giới thứ nhất mà.
Trong căn phòng bị gã biến đổi này, còn có một bộ ghế sô pha, ác quỷ chậm rãi ngồi lên, nhướng mày nhìn Giang Dĩ Lâm, nói, “Thế chúng ta trở lại
chuyện chính nào.”
“Thú thật, yêu cầu thứ nhất của ngươi, ta cũng không thể hoàn toàn đáp ứng được, nên là, ngươi hãy đổi cái khác đi ha.”
_ đổi sang yêu cầu khác ư?Chàng trai tóc đen chau mày.
_ hắn cũng biết tính khả thi để thực hiện yêu cầu thứ nhất cũng không
lớn, không thì... Nếu như thật sự có thể trục xuất hệ thống ra, yêu cầu
hoàn thành, như vật thì, hành trình cưỡng ép hắn bước vào những phó bản
trong trò chơi này cũng không còn nghĩa lý nữa, đồng nghĩa hắn khôi
phục lại sự tự do.
Giang Dĩ Lâm đã sớm chuẩn bị, trực tiếp nói ra yêu cầu thứ hai mà mình đã nghĩ kỹ từ trước, “Nếu ngươi có thể phỏng
lại ký ức của ta... Vậy ngươi có thể khôi phục trí nhớ của ta không?”
Vấn đề này, hắn cũng đã từng thử thăm dò giới hạn của hệ thống.
Chàng trai tóc đen cũng coi như là thăm dò theo cách tiến một bước thử một bước.
Ác quỷ nghe được yêu cầu này, trầm ngâm một hồi, sau đó cười một cái đầy hứng thú, hỏi, “Ngươi chỉ... Đoạn ký ức nào?”
“Ký ức ở một thời không khác của người, với một thân phận khác, hay là ký ức có được ở thế giới này?”
Giang Dĩ Lâm liếm liếm môi.
_ … Quả nhiên, không ngoài dự liệu của hắn.
Hắn hiểu câu đầu tiên của ác quỷ nhắc đến, là chỉ ký ức ở cuộc sống hiện thực trước đây của hắn.
Câu thứ hai, ám chỉ ký ức của thân phận thực thể ở thế giới này. Nói cách
khác, chính là quá khứ của nhân vật mà mình sắm vai trong phó bản Tổ
chức SCP này.
_ đồng thời, đây cũng là mấu chốt phá giải phó bản này.
Giả như làm giao dịch với ác quỷ này, tức là hoàn thành yêu cầu thứ hai, này cũng quá hài hước rồi đó.
Việc đó tương đương với trực tiếp tặng không cho mình 100% thành tựu phá
giải thế giới quan luôn, Giang Dĩ Lâm có thể biết được thân phận thật sự của chính hắn, như thế sẽ không cần phải đi tìm hiểu thêm nữa... Hắn
chỉ cần sóng sót ra khỏi căn phòng kế tiếp là có thể thoát khỏi phó bản
này rồi.
_ thật sự... Có đơn giản như vậy sao?
Giang Dĩ Lâm nheo mắt lại.
_ hệ thống cũng sẽ cho phép hắn tạo ra một lỗ thủng như thế sao?
Nghĩ tới đây, chàng trai tóc đen hỏi, “Nếu như cả hai ta đều muốn biết, vậy cái giá sẽ như thế nào?”
Ác quỷ khẽ cong môi, nở một nụ cười bất đắc dĩ, “Nếu như ngươi muốn ta
hoàn thành yêu cầu phía trước, cái giá tương ứng cũng chính là bản thân
ngươi.”
“Mà nếu như ngươi muốn thực hiện yêu cầu phía sau ấy...”
Ác quỷ đã hóa thành nhân loại đi đến chỗ Giang Dĩ Lâm, khẽ cúi đầu, bên
trong đôi đồng tử xanh biếc ấy như chôn giấu biển sâu tưởng chừng thái
bình, “Ta muốn nói là... Cái giá này không thể xem như là cái giá được,
bởi vì, đấy vốn dĩ là cái đích để ngươi phải vượt qua mấy căn phòng kia
mà.”
“Chỉ cần ngươi khôi phục ký ức, ngươi sẽ biết ngay thôi, cái giá là gì.”
Gã đưa tay vuốt lọn tóc phủ bên thái dương Giang Dĩ Lâm ra sau tai, tình cảm hôn một cái lên sườn mặt chàng trai tóc đen.
“Xét thấy khi nãy ngươi không từ chối ta, cho phép ta để lại dấu hôn trên cổ ngươi, ta có thể kể ngươi nghe một câu chuyện cũ.”
“Ngươi có thể cho rằng nó và quá khứ của ngươi, trí nhớ của ngươi, và cả những chuyện trước khi ngươi bị Tổ chức SCP bắt giữ có liên quan, cũng có thể cho rằng câu chuyện mà ta kể... Ta chỉ đang bịa nó thôi.”
Âm báo của Hệ thống đúng lúc vang lên.
「 tíccch... tíccch... 」
「 đang kiểm tra... đang kiểm tra...」
「 độ hảo cảm của SCP-738 với ngài đạt 60%, nhưng vì bản tính lừa lọc, độ
nghi vấn còn cao, xin hãy cảnh giác… 」“Ngươi biết không?”
Người
đàn ông tóc vàng đẹp trai khôi ngô, nhịp nhịp huyệt thái dương mình nói, “Ngươi không tò mò thực thể bên trong căn phòng tiếp theo à?”
Ác quỷ nói luôn, “Sinh vật được Tổ chức SCP đặt cho mã số SCP-682, mà đồng thời mấy thực thể gốc carbon đấy còn đặt cho cái tên thú vị cực – Bò
sát còn-lâu mới-chết (Hard-to-kill reptile).”
“Tất nhiên, thực thể nào đó cực kỳ không ưng cái tên này, chẳng qua, đối với nó, tất cả nhân loại cũng như con sâu nhỏ thôi.”
“… ngươi sẽ đi bận tâm lũ sâu ấy gọi ngươi bằng cái tên gì ư? Tất nhiên không.”
“Nhưng, đúng như cái tên, Bò sát còn-lâu-mới-chết, cái gọi là còn-lâu-mới-chết, điều đó đã nói lên sinh mệnh vĩnh cửu của nó.”
“Nó có khả năng tái sinh cực mạnh, cho dù ngươi có thành công làm nó bị
thương, nhưng rồi nó sẽ dựa trên nhược điểm mà ngươi tìm thấy trên người nó, sau đó cứ liên tục lấp vào cái nhược điểm đó, thêm vào đó còn tiến
hóa.”
"Nói đơn giản, nhân loại càng tỏ ra thù địch với nó, sức
mạnh hoàn thiện bản thân của nó lại càng mạnh mẽ hơn nữa... Nó sẽ trở
nên càng lúc càng hoàn hảo hơn nữa.”
Giang Dĩ Lâm yên lặng lắng nghe tất cả tin tức nó nói, bắt đầu sắp xếp dữ kiện trong đầu.
Ác quỷ nói tiếp, “Tổ chức SCP được lập nên ở thế giới con người này, đối
với những đối tượng được xếp vào mục có khả năng phá hoại quá mức cường
đại, vì không có cách nào quản thúc, không thể sử dụng, cho nên còn có ý định tiêu hủy nữa.”
“Bọn họ đã nghĩ ra vô số phương pháp, chỉ để đối phó cái vị thuộc hàng nguy hiểm nhất kia, nhưng hết lần này đến lần khác đều thất bại.”
“Qua thời gian... Cuối cùng bọn họ đặt chủ ý ở ta.”
Ác quỷ mân mê bàn tay Giang Dĩ Lâm đặt trên tay vịn, mỉm cười nói, “Người
sáng lập Tổ chức SCP đã từng ngồi ở ngay chỗ ngươi đang ngồi, đưa ra yêu cầu với ta.”
“Ông ta muốn tìm một con đường, một con đường với
tiền đề là có thể bảo vệ toàn bộ Trái Đất không bị ảnh hưởng hủy diệt
trong phạm vi lớn, để tiêu diệt SCP-682, nhưng bản thân SCP-682 cũng là
sinh vật đến từ một thế giới khác, ta cũng không thể tìm được con đường
nào hoàn toàn hợp lý cả, hơn nữa cái giá ông ta cũng không trả nổi.”
“Qua vài hôm sau... Ông ta rời đi.”
Tiếng nói của ác quỷ càng lúc càng trầm thấp, giọng điệu của gã trở nên êm
ái, tựa như rượu tinh khiết vậy, như muốn kéo người ta phải trầm mê bên
trong.
Vô số suy nghĩ nối liền trong đầu, Giang Dĩ Lâm bỗng liên hệ mọi việc với sức mạnh mà thân phận hiện tại của mình nắm giữ.
_ tiền đề phòng thủ toàn bộ Trái Đất khỏi ảnh hưởng hủy diệt trong phạm
vi lớn... Tiêu diệt SCP-682...Giang Dĩ Lâm ở nơi tận cùng ý thức, nói
suy đoán của mình với hệ thống.
“Đặc tính của sinh vật được mệnh
danh là kinh khủng nhất kia, chính là có thể liên tục bù lấp khuyết điểm trong người mình, trong khi đó năng lực của thân phận này... Khả năng
học hỏi không ngừng từ các vật thể khác, đồng thời cũng sinh ra sức
mạnh tương tự với chúng để tấn công.”
“Xét trên phương diện này,
có vẻ sức mạnh của ta và SCP-682 khắc chế lẫn nhau – chưa kể SCP-682 là
sinh vật đến từ một thế giới khác, trong khi đó ta cũng bị hệ thống mi
kéo đến cái phó bản Tổ chức SCP này.”
“Nói theo một ý nghĩa nào đó, ta cũng là sinh vật đến từ một thế giới khác.”
_ nói cách khác...
Suy nghĩ của Giang Dĩ Lâm lướt qua nhanh chóng, chàng trai tóc đen đan hai
tay lại, cặp đồng tử kia như trở nên nặng trĩu thâm thúy, không khác gì
bầu trời đêm được gột rửa.
Hắn cho ra kết luận của mình.
“Có người đã trả cái giá mà người sáng lập Tổ chức SCP đã không trả nổi...
Cũng đưa ra yêu cầu giống vậy – có nghĩa là tìm cách tiêu diệt SCP-682.”
“Mà người đó, chắc có lẽ là mi nhỉ, hệ thống.”
“Phương pháp mà ác quỷ trong SCP-738 nghĩ ra để khắc chế SCP-682.. Thượng Đế sẽ tiếp tục tạo nên một thực thể khác, nếu như ở thế giới diệu kỳ này, có
tồn tại Thượng Đế.”
“… nó nhất định phải nắm giữ sức mạnh có thể đối nghịch với mọi năng lực của SCP-682.”
“… thực thể ấy, chính là ta, đúng chứ?”
Hệ thống không lên tiếng.
Mà đối diện Giang Dĩ Lâm, ác quỷ đến từ vực thẳm nở một nụ cười hài lòng,
gã chậm rãi đi sang phía bên phải chàng trai tóc đen, bỏ đi lớp da
Vincent, khoác lên bộ dáng vốn có của chính mình.
Tóc đen mắt đỏ, bề ngoài nhã nhặn tuấn tú, khuôn mặt tái nhợt vô cùng, người khoác bộ
vest đuôi tôm đen, tỉ lệ cơ thể cực kỳ cân đối.
Nếu như bỏ qua nụ cười tà khí hơn nhân loại nhiều, trông gã giống hệt như một chàng trai nhân loại cực kỳ đẹp trai vậy.
Ác quỷ quỳ xuống một chân, thổi một hơi lên bàn tay trắng nõn của Giang Dĩ Lâm, như muốn nhuộm thêm sắc hoa anh đào lên những ngón tay thanh mảnh
kia vậy.
Gã nhẹ nhàng ngẩng đầu, hôn một cái lên đầu ngón tay Giang Dĩ Lâm, ánh mắt đầy mê hoặc.
“Đây chỉ là một câu chuyện cũ thôi mà, không phải sao?”
Nói rồi, ác quỷ đứng lên, nhẹ nhàng liếm láp thùy tai Giang Dĩ Lâm, nói bên tai hắn một xưng hô.
Mà danh xưng này, khiến cho chàng trai tóc đen vốn tỏ ra lãnh đạm, cũng phải mở to mắt.
_ thì ra là thế... Hóa ra chân tướng là thế này ư.
『 tíccch... tíccch...』
『 đang kiểm tra... đang kiểm tra... 』
『 tiến độ thăm dò thế giới quan: 80% 』...
Ở một bên màn hình khác, dữ liệu về Giang Dĩ Lâm lại được đổi mới (update).
Mặc dù tất cả nhân viên Tổ chức SCP đều không thể thấy được cảnh Giang Dĩ
Lâm và ác quỷ đối thoại, nó nằm ở bên trong thế giới tinh thần của chàng trai tóc đen.
Bọn họ chỉ có thể nhìn được chàng trai phương Đông xinh đẹp kia, tay trái ôm đối tượng SCP-999, cứ thế mà ngồi trên ghế tựa.
Mã vật thể: SCP-6782, Giang Dĩ Lâm.
Phán đoán sức mạnh: Hoàn toàn là năng lực học hỏi và năng lực tiến hóa.
Thẳng cho đến khi chàng trai tóc đen trên màn hình, ngồi trên ghế ác quỷ đã
mở mắt ra, từ tốn đứng lên, biểu cảm thản nhiên, thời điểm hắn nhấc chân đi thẳng đến căn phòng kế tiếp, khiến cho mọi nhân viên công tác ở đây
đều phải đưa mắt nhìn hắn.
_ căn phòng kế tiếp... Chính là vật
thể cuối cùng cấp bậc Keter, đồng thời cũng là thực thể khiến họ hãi
hùng nhất.“Quả nhiên là hắn...”
Người đàn ông ở bên ngoài màn
hình, gã đang mân mê chiếc nhẫn trong tay mình – chiếc nhẫn tượng trưng
cho quyền hạn cao nhất ở Tổ chức SCP.
Hắn không khỏi nhớ lại vào
vài ngày trước, mình đã một lần nữa ngồi vào Giao kèo của quỷ một cách
cực không tình nguyện tí nào, vẫn đưa ra yêu cầu như lần trước.
Ác quỷ cười tủm tỉm nói cho gã biết…
“Yêu cầu mà ngươi muốn thực hiện... Đã bị người khác nhanh chân đến trước mất rồi.”