Will khá
thận trọng, mặc dù anh rất hứng thú và tâm động với các vật phẩm mà Vân
Sơ muốn đổi nhưng anh vẫn bình tĩnh hỏi một câu: "Giỏ trái cây mà cô
nhắc tới lớn cỡ chừng nào?”.
Vân Sơ cảm thấy mô tả ra thì khá
phiền toái, nên dứt khoát để Trạm Vân Tiêu lên lầu chuyển hai thùng hoa
quả xuống tầng để Will nhìn. Trạm Vân Tiêu cũng thuộc dạng tâm tư linh
hoạt, hắn lên tầng chuyển hai thùng nho và táo xuống, đây là loại quả mà Will đã đề cập tới trước đó. Đối với quyết định sử dụng những hoa quả
này để đổi Không Gian Quang Giáp của Vân Sơ, Trạm Vân Tiêu tuyệt đối có
một ngàn cái tán đồng.
Chiếc nhẫn không gian trong tay Will này
vừa nghe đã biết nó là thứ tốt. Có chiếc nhẫn này, sau này Vân Sơ có thể cất giữ rất nhiều vật dụng đồ đạc trong đó. Mặc kệ nàng ấy đi đến nơi
nào thì an toàn cá nhân cũng sẽ được bảo đảm.
Will rất hài lòng với kích thước của giỏ trái cây và anh đồng ý đổi nó theo các điều khoản do Vân Sơ đề xuất.
Giao dịch thành công, tiếp đó, mấy người đàn ông cao lớn liền lao đầu vào
bận rộn chuyển lương thực và hoa quả. Còn hai cô gái là Vân Sơ và Ôn
Noãn thì lên tầng ba để chuyển cây xương rồng và hoa cỏ xuống tầng dưới. Lúc chuyển cây, Vân Sơ vô tình tìm thấy mấy cái thùng giấy ở trên tầng
ba, cô lập tức dùng chúng để đóng gói tất cả các chậu cây trên ban công
trên tầng ba của mình.
Có một ít chậu cây xương rồng và hoa mà
Vân Sơ rất thích, cô không nỡ đưa nó cho Will nên ngầm giữ lại cho chính mình. Dù sao ban nãy cô cũng đâu có nói số lượng cụ thể đâu, nên cứ đưa cho anh một số lượng nhìn khá khả quan là được rồi.
Một năm
qua, Vân Sơ đã đặt mua rất nhiều cây xương rồng ở trên mạng. Hiện tại
trong thùng giấy có những đến bốn, năm mươi chậu cây chứ chẳng ít gì,
lại cộng thêm một vài chậu hoa hồng và hoa loa kèn nữa, hẳn Will chắc
chắn sẽ hài lòng sau khi nhìn thấy số cây này. Sự thật quả như Vân Sơ
suy đoán, Will xác thực là vô cùng hài lòng.
Sau khi mấy người
Trạm Vân Tiêu giúp anh đưa đồ cất vào nhẫn không gian, Will liền quay
qua nói với Vân Sơ bảo cô chờ anh một lát, để anh quay trở về thế giới
của mình cất đồ rồi sẽ quay lại sau.
Nhìn cánh cửa gỗ đóng lại
lần nữa, Ôn Noãn có chút lo lắng nói: "Cứ để anh ta mang theo đồ rời đi
như vậy liệu có được không? Lỡ lát nữa anh ta không trở lại thì làm sao
đây?".
Trong lòng Vân Sơ thực ra cũng khá thấp thỏm. Theo lý
thuyết lẽ ra cô không nên cái gì cũng để anh ta mang đi hết và rời đi
như thế. Chủ yếu là do Will lo lắng rằng môi trường của Thiên hà Deman
có thể sẽ không thích hợp cho sự phát triển của những loài thực vật đó,
cho nên anh muốn đặt nó vào nhẫn không gian và đưa nó trở về. Anh ta nói với Vân Sơ rằng ba mẹ và anh trai của anh ta cũng có một chiếc nhẫn
không gian như vậy, nên để anh quay trở về đưa những thực vật kia sang
chiếc nhẫn khác rồi sẽ rất nhanh quay trở lại chỗ cô.
Nghĩ đến
biểu hiện của Will như một thiếu niên hồn nhiên và hoạt bát kể từ khi
anh đến đây đến giờ, Vân Sơ đã đồng ý yêu cầu của anh sau khi do dự một
lúc. Rốt cuộc, những điều anh nói cũng khá có lý. Những loài thực vật
mọc trên Trái đất này có thể sẽ không kịp thích nghi với môi trường ở đó sau khi chúng được đưa tới Thiên hà Deman, nơi Will sống.
Còn
Will, người đang bị Ôn Noãn hoài nghi sẽ mang theo vật tư một đi không
trở lại, vừa về tới thế giới của mình đã mở nút không gian ra và kiểm
tra. Xác định đồ đặt bên trong không có vấn đề gì, anh lập tức liền an
tâm. Trong lòng lúc này cũng có một chủ ý.
Hoàng cung lúc một
giờ sáng, ngoại trừ những thị vệ chịu trách nhiệm về an toàn của cung
điện thì những người khác đều đã nghỉ ngơi. Thị vệ trưởng Ralph có nhiệm vụ canh giữ an toàn cho nhà vua đêm nay, ông đang dựa vào cột đá trước
cung điện mà ngáp một cái dài. Từ trong cơn tẻ nhạt của đêm nay mà nghĩ, đợi lát nữa tan ca ông nhất định phải uống một chai dịch dinh dưỡng vị
nho để tự thưởng cho chính mình vất vả.
Nhưng bàn tay đang che
miệng ngáp của Ralph còn chưa buông xuống đã bắt gặp Nhị hoàng tử Will
đang vội vã tiến đến cung điện. Ralph vội vàng đứng thẳng người lại, sau khi chỉnh trang lại bản thân liền nhấc chân tiến lên nghênh đón Nhị
hàng tử.
"Nhị hoàng tử, Vương thượng và Vương hậu đã nghỉ ngơi rồi, cậu....".
Will không để ý tới thị vệ trưởng đang nói gì, anh tiếp tục vừa đi tới cửa
cung điện vừa lấy ra một quả táo khỏi nhẫn không gian. Anh nói: "Tôi
biết, nhưng tôi có việc gấp cần tìm gặp phụ vương. Tự mình tôi đi vào là được rồi, ông tiếp tục ở đây canh gác đi".
Ralph nhìn thứ
mà Nhị hoàng tử kín đáo đưa cho mình, trong nháy mắt chưa kịp phản ứng
lại. Biểu hiện của ông tất nhiên đã lấy lòng Will: Xem ra không chỉ mình anh có biểu hiện không có tiền đồ. Đến cả thị vệ trưởng trước nay luôn
bình tĩnh sau khi cầm quả táo trên tay cũng là dáng vẻ ngẩn ngơ không
kịp phản ứng.
Will chỉ vào thứ trong tay Ralph, cười giải thích: "Thứ trong tay ông chính là quả táo. Là! Một! Quả! Táo! Thật! Ông mỗi
đêm đều vì phụ vương, mẫu hậu ta mà canh gác, quả táo này coi như thưởng cho ông".
Nhìn quả táo đỏ sáng và trơn bóng trong tay
Ralph, Will một lần nữa xác định, số hoa quả mà Vân Sơ đưa cho anh vẫn
bình thường sau khi chúng được lấy ra khỏi Không Gian Quang Giáp. Tình
huống sẽ bị hư hỏng khi vừa rời khỏi Không Gian Quang Giáp như anh dự
đoán chưa hề xảy ra.
Ralph cầm quả táo trong tay tựa như đang
nâng bảo bối: Ông ta nghĩ mình bị buồn ngủ đến hồ đồ rồi. Thế mà lại
nghe thấy Nhị hoàng tử nói thứ trong tay ông chính là quả táo.
Quả táo là thứ chỉ được ghi lại trong sách cổ mà thôi. Toàn bộ hệ thiên hà
Deman này không có lấy một gốc cây thực vật, thì tất nhiên cây táo cũng
không có rồi. Tuy nhiên, mùi hương thơm ngát dìu dịu của thứ trên tay
lại cứ đang làm lung lay suy nghĩ của Ralph. Chỉ nhìn hình dáng bên
ngoài của thứ này thì ông thấy nó quả thực giống với quả táo được ghi
trên sách cổ. Mà mùi hương trên thân nó khác hoàn toàn với khoáng chất
và thịt dị thú khiến cho người ta chỉ cần ngửi qua là bị say mê.
Đợi đến lúc Ralph kịp phản ứng lại thì Will đã đẩy cửa cung điện và bước vào.
Ralph ảo não chính mình thất trách, nhưng rồi không thể khống chế được mà đưa quả táo tới trước mũi và hít sâu.
Thật là thơm!
Nghĩ đến lời Will vừa nói, Ralph do dự một lúc rồi vẫn không kìm được miệng
ngập ngừng cắn một miếng táo. Mùi thơm tinh tế của thịt quả trong miệng
trực tiếp khơi dậy cơn khát ăn của Ralph.
Thật là quả táo! Nhị hoàng tử nói thật, cậu ấy không hề lừa ông.
Ralph trân quý, nâng niu quả táo mà ông đã cắn và cẩn thận đặt nó vào nhẫn
không gian của mình. Tính toán đợi đến lúc thay ca sẽ mang về chia sẻ
với người nhà. Con của ông năm nay đã bốn mươi sáu tuổi rồi, hẳn nó sẽ
thích hương vị của quả táo.
Trong tẩm cung, phụ vương cùng mẫu hậu của Will cũng có phản ứng giống như Ralph.
Lúc này trong cung điện, Euphemia, Vương hậu của thiên hà Deman đang ôm một quả đào vừa ăn vừa khóc thầm. Tuy rằng những điều con trai út nói ra
nghe rất khó tin, nhưng đồ hiện tại đang bày ở trước mặt họ lại thực sự
tồn tại. Những giỏ hoa quả tươi ngon, từng túi từng túi gạo trắng bóng
và mấy chục chậu cây đủ hình dáng khác nhau được bày ra trước mặt họ.
Will tóm tắt khái quát kể lại chuyện tối hôm nay anh đã kinh lịch. Sau cũng
mặc kệ phụ vương và mẫu hậu đang kinh hoàng đến cuộn trào sóng biển thế
nào, vừa đưa hết đồ trong Không Gian Quang Giáp ra anh liền muốn rời đi
để trở lại chỗ Vân Sơ và đưa Không Gian Quang Giáp cho cô.
Vương thượng Sith lớn tiếng ngăn lại hành động của con trai mình: "Will, con chờ một lát".
Thấy con trai dừng lại nhìn mình, Sith tiếp tục nói: "Con có lần kỳ ngộ này
đúng là khó có được. Nếu vị tiểu thư kia đã đối với không gian trong tay con có hứng thú, vậy con mang nhiều thêm vài cái Không Gian Quang Giáp
đi. Cố gắng tận khả năng đổi về nhiều đồ một chút, thực vật, hạt giống
hay đồ ăn đều được. Miễn đó đều là thứ chúng ta cần".
"Nhất là
hạt giống. Viện trưởng của viện nghiên cứu khoa học từ lâu đã nghi ngờ
những hạt giống chúng ta đang cất giữ đã mất đi sức sống từ lâu rồi. Nếu lần này con có thể đổi được nhiều hạt giống trở về, nói không chừng các nhà nghiên cứu của viện nghiên cứu khoa học thực sự có thể trồng ra một ít thực vật".
Sith là một vị quân vương có tầm nhìn xa. Nói
xong, ông còn thấy chưa đủ yên tâm liền quyết định cùng con trai cùng đi tới chỗ vườn hoa với Will. Đó là nơi cánh cửa gỗ xuất hiện. Giá như ông cũng có thể nhìn thấy cánh cửa gỗ mà con trai nói thì thật tốt biết
mấy, như vậy ông có thể ra mặt cùng vị tiểu thư gọi là Vân Sơ kia thương lượng với nhau. Không chừng ông có thể dùng một số vật tư hiện hữu
trong tay mình để đổi về thêm nhiều chút thực vật và hạt giống nữa.
Ralph nhìn Vương thượng đi ra cùng với Nhị hoàng tử, cũng liền yên lặng đi
theo phía sau. Liếc nhìn thị vệ của mình một cái, Sith vô thức sờ sờ
chiếc nhẫn không gian đang đeo trên tay mình. Sau một lúc trầm tư liền
mở miệng muốn Không Gian Quang Giáp của Ralph. Không chỉ mình thị vệ
trưởng, mà những thị vệ chung quanh đều gọi tất cả qua và không ngần
ngại tịch thu hết Không Gian Quang Giáp của họ.
Không Gian Quang Giáp là vật rất có giá trị. Không Gian Quang Giáp có diện tích nhỏ nhất là một mét vuông cũng đã được bán với giá một trăm vạn tinh tệ rồi, vậy nên không phải bất cứ thị vệ nào cũng có Không Gian Quang Giáp. Đến
cuối cùng, Sith từ trong tay đám thị vệ gom được năm cái Không Gian
Quang Giáp. Không Gian Quang Giáp của thị vệ trưởng Ralph là lớn nhất,
tới tận sáu mét vuông. Bốn cái Không Gian Quang Giáp còn lại có một cái
năm mét vuông, một cái bốn mét vuông, và hai cái cuối cùng có diện tích
nhỏ nhất đều là hai mét vuông.
Sith đi theo Will ra vườn. Sau
khi chắc chắn rằng mình không thể nhìn thấy cánh cửa gỗ trong miệng con
trai mình, ông liền đưa năm cái Không Gian Quang Giáp mới thu được cho
Will. Cộng thêm cái của Will nữa là có tổng cộng sáu cái Không Gian
Quang Giáp. Nhưng ông không biết liệu Vân Sơ có cảm thấy hứng thú với
các Không Gian Quang Giáp còn lại này hay không.
Thấy Will đúng hẹn trở về, Vân Sơ mừng lắm. May là anh tuân thủ hứa hẹn, không có để cô phải hứng chịu đòn roi của xã hội.
Will tháo chiếc nhẫn không gian trên tay xuống và đưa nó cho Vân Sơ. Tiếp
nhận nhẫn, Vân Sơ ngập ngừng đeo nó vào ngón tay giữa của mình. Điều
ngạc nhiên là chiếc nhẫn vừa chạm vào làn da trên ngón tay cô, nó tựa
như đã có ý thức của riêng mình mà từ từ co lại về kích thước để phù hợp với ngón tay của cô. Vân Sơ thử dò xét kéo chiếc nhẫn ra và chắc chắn
rằng mình không thể dễ dàng kéo nó ra thì mới yên tâm một chút.
Will lấy ra năm cái Không Gian Quang Giáp còn lại và đặt chúng trong lòng
bàn tay, anh nhìn Vân Sơ nói: "Lúc tôi trở về có tìm thêm mấy cái Không
Gian Quang Giáp nữa, tôi muốn cùng cô đổi thêm mấy thứ".
Vân Sơ
liếc nhìn Không Gian Quang Giáp nằm trong lòng bàn tay Will, nếu nói cô
không tâm động thì là giả. Với cô, chỉ cần một cái Không Gian Quang Giáp trên tay này là đủ rồi, tuy nhiên Trạm Vân Tiêu là không có Không Gian
Quang Giáp để dùng đâu.
"Anh muốn đổi thứ gì? Lương thực, đồ ăn
thì trong cửa hàng tôi còn một ít. Còn về hoa quả thì ban nãy đã đưa cho anh hết rồi, hiện tại đã không còn. Không thì anh xem những đồ ăn vặt
và đồ uống trong cửa hàng của tôi liệu có được không? Hương vị của chúng cũng khá ngon đấy".
Mặc dù Will cũng muốn nếm thử hương vị của
những đồ ăn vặt và đồ uống đủ sắc màu đang bày trên kệ kia, nhưng anh
chính là một vương tử đáng tin cậy. Trong lòng anh vẫn nhớ rõ những gì
phụ vương đã căn dặn trước khi đến đây nên anh kiên định lắc đầu.
"Tôi muốn đổi một ít hạt giống. Hạt giống lương thực hoặc là hạt giống thực
vật, hoặc không thì là cây giống cũng được. Nếu không được vậy đổi sang
lương thực cũng có thể. Chỉ là chỗ lương thực và đồ ăn còn lại của cô
quá ít, đến Không Gian Quang Giáp chỉ có hai mét vuông cũng chất chưa
đầy".
Trạm Vân Tiêu vươn tay nắm lấy tay Vân Sơ và mở miệng cùng Will thương lượng: "Ở chỗ ta có cây giống dâu tây, nó cũng là một loại
trái cây. Cây dây tây đó đã kết quả một lần rồi. Ta sẽ dùng một trăm cây dâu tây giống để đổi một cái Không Gian Quang Giáp có diện tích lớn
nhất trong tay ngươi. Ngoại trừ cây dâu giống ra, đồ trong siêu thị nếu
có thứ ngươi thích thì cứ tùy tiện lấy".
Cây dâu Will đương
nhiên biết, nó cũng là một loại quả. Nghe nói hương vị của nó mỹ vị vô
cùng, Will thấy đây chắc chắn là một món hời khi đổi một Không Gian
Quang Giáp của Ralph để lấy một trăm cây giống dâu tây. Chớ nói chi là
Trạm Vân Tiêu còn để anh tùy ý lấy bất cứ thứ gì mình thích ở trong siêu thị mang về.
Will đồng ý đơn giao dịch này, và đưa chiếc Không
Gian Quang Giáp sáu mét vuông cho Trạm Vân Tiêu. Nhận lấy chiếc nhẫn,
Trạm Vân Tiêu mở không gian ra kiểm tra một chút. Xác định không gian
bên trong không hề nhỏ thì liền hài lòng gật đầu. Đeo chiếc nhẫn không
gian lên ngón tay của mình, Trạm Vân Tiêu quay sang khẽ gật đầu với Vân
Sơ một cái, sau mới quay ra nói với Will: "Ta sẽ quay trở về đào cây
giống dâu cho ngươi. Ngươi trước cứ chọn những thứ mình thích ở trong
siêu thị đi".
Các cây dâu tây Trạm Vân Tiêu trồng trong sân năm
ngoái đã tách cây con ra hàng trăm cây dâu tây mầm năm nay. Hắn đã
chuyển một ít và trồng chúng vào chậu rồi đưa tới các sân viện khác
trong phủ, do đó hiện giờ trong Kình Thương viện của hắn chỉ còn lại hơn hai trăm cây. Nên việc chia cho Will một trăm cây không tính là vấn đề
lớn.
Thấy Trạm Vân Tiêu quay trở lại đào cây giống dâu tây,
Agula cũng ngồi không yên. Hắn tiến lên mở miệng cùng Will thương lượng: "Ta có giống thóc, còn có nuôi một ít động vật nhỏ như thỏ rừng, gà
rừng, linh dương. Ta có thể dùng những thứ này để đổi một cái Không Gian Quang Giáp của ngươi không?".