Đoạn đường đám người đi, ai cũng phối hợp giữ yên lặng. Bọn hắn không
dám phát ra tiếng động lớn, làm kinh động đến mọi người xung quanh.
Sau cùng Tiên Dược Đảo Chủ mới dẫn bọn hắn tới một khu vực đặc biệt, nơi đây khí hậu lạnh lẽo, phủ đầy tuyết trắng xoá.
Đám người dừng chân trước khu vực đó, chỉ cách chỗ có tuyết trước mặt đúng một bước, nhưng không ai dám bước lên.
Vì bên trong, có một trận pháp bảo hộ khu vực này.
" Đây là điểm đến của chúng ta." Tiên Dược Đảo chủ cảm khái một câu, thấp thỏm nói:
" Ngọc Tuyết Linh Sâm. Một loại linh dược cực kỳ hiếm có mọc tại Phía
Bắc Đại Lục, mà chỉ người mang cơ duyên mới có thể gặp được."
Đám người theo tầm mắt nhìn vào trong đám bông tuyết. Một cây nhân sâm
màu trắng xinh đẹp ẩn dấu một nửa dưới thân hình cùng với đám rễ cây của nó dưới đám bông tuyết.
Với thân hình màu trắng che giấu dưới đám bông tuyết, Ngọc Tuyết Linh
Sâm như muốn che giấu đi dáng vẻ của mình. Đáng tiếc bên ngoài thân thể
nó liên tục phát quang những vầng sáng lấp lánh, khiến cho người bình
thường dù không quen biết đến nó cũng phải hiểu được cây linh dược này
là một vật bất phàm.
" Đây là một cây Ngọc Tuyết Linh Sâm niên hạn mười một nghìn năm." Tiên Dược Đảo chủ bình tĩnh nói.
" Như chúng ta đã biết, khí hậu hai bên đại lục khác biệt. Phía Bắc đại
lục khí hậu lạnh lẽo hơn, mới phù hợp để cho loại linh dược này sinh
trưởng. Chỉ cần đem ra khu vực phía Đông đại lục, Ngọc Tuyết Linh Sâm
rời khỏi hòm bảo hộ, tiếp xúc với không khí, nó sẽ lập tức thoát khỏi sự khống chế, tự động tiến hành khô héo, phải nhanh chóng phục dụng một
cách nhanh nhất có thể."
" Chính vì thế sau khi đem về đây, giá cả của nó càng thêm đắt đỏ, thứ
này phải tương đương mười nghìn viên hạ phẩm linh thạch. Mà còn là hàng
hiếm, có tiền chưa chắc đã mua được." Tiên Dược Đảo chủ ngữ khí dần hưng phấn.
Đám người hít một hơi khí lạnh, mười nghìn viên hạ phẩm linh thạch, cái giá tiền này cũng quá đắt đỏ đi.
" Trải qua hơn hai mươi năm nghiên cứu, cuối cùng chúng ta cũng đã thành công gieo trồng loại linh dược hiếm có này vào đất đai nơi đây, tuy
điều kiện vẫn còn chút ngặt nghèo, nhưng đã là bước tiến khởi đầu của
bọn ta thành công khơi trồng loại linh dược này, từng bước trải rộng nó
ra."
Tiên Dược Đảo chủ gương mặt ửng hồng hưng phấn nói.
" Xin hỏi loại linh dược này, có tác dụng như thế nào?" Cao Lãng cẩn thận hỏi.
" Ngọc Tuyết Linh Sâm là một loại nhân sâm hiếm có sinh trưởng tại nơi
cực hàn của Phía Bắc đại lục. Tác dụng của nó phần lớn chính là tăng
trưởng cho người mang Thủy thuộc tính hoặc Băng thuộc tính." Triệu Cơ
giải thích.
" Cấp độ thuộc tính bên trong cơ thể người sử dụng sẽ càng thêm nồng
nàn. Người Thủy thuộc tính ăn vào sẽ tiến giai biến dị thành Băng thuộc
tính, người Băng thuộc tính ăn vào sẽ tiến giai thiên phú, công pháp
Băng thuộc tính mà bọn hắn tu luyện độ cảm ngộ tăng lên gấp hai lần."
" Như vậy không còn loại tác dụng nào khác nữa sao?" Cao Lãng nhẹ giọng hỏi, như có như không liếc sang bên nhìn Vân Hi.
Vân Hi bản thân là Khí thuộc tính, thuộc loại Thủy thuộc tính biến dị, loại linh dược này có lẽ rất thích hợp với hắn.
" Tất nhiên còn có tác dụng khác, nhưng không cao hơn loại tác dụng
trước kia. Đó là bản thân loại linh dược này mang chất âm hàn, dễ dàng
làm dịu đi những loại nóng nực bên trong cơ thể, người tẩu hoả nhập ma
ăn vào sẽ có thể tỉnh táo lại, còn có thể trung hoà, hoá giải độc tố trí mạng."
Nàng đang nhìn chằm chằm vào Ngọc Tuyết Linh Sâm, khuất sau ánh mắt của Tiên Dược Đảo chủ, đệ lộ ra con mắt khát vọng.
Tô Vũ khoé miệng nở nụ cười, hắn biết Triệu Cơ vô cùng khát vọng loại
linh dược này, chính vì thế ngay khi hắn thả ra chút thông tin, Triệu Cơ không chút do dự đồng ý mà tiến đến nơi đây.
Nàng nghĩ rằng lôi thêm Cao Lãng là có thể giải quyết được hắn, như vậy
thì sao chứ? Ngay từ khi đặt chân lên đảo này, Triệu Cơ đã rơi vào bên
trong tấm lưới vô hình.
Cao Lãng đi theo Triệu Cơ, vừa lúc hắn có thể xử lý tên địch thủ này tại đây.
Tô Vũ theo bản năng đánh ánh mắt nhìn Tiên Dược Đảo chủ, vừa lúc tên đó
cũng đánh ánh mắt nhìn lại, hai bên ánh mắt nhìn nhau, tràn đầy nghiền
ngẫm.
Tinh. . .
Một âm thanh trong đầu Cao Lãng vang lên, khiến hắn hơi giật mình.
" Phát động hai nhiệm vụ mới, có hay không nhận nhiệm vụ." Tử Văn lạnh nhạt nói.
" Nhận nhiệm vụ." Cao Lãng nói.
Nhiệm vụ đặc biệt 2.
Nội dung nhiệm vụ. Đối với Tô Vũ tiến hành sưu hồn.
Phần thưởng nhiệm vụ. Võ kỹ Sưu Hồn Thuật, được hệ thống trả trước( Nếu
không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị hệ thống cưỡng chế thu hồi.) Lần đầu
tiên sử dụng Sưu Hồn Thuật, được miễn phí trải nghiệm tối đa( chỉ sử
dụng được trên Tô Vũ), những lần sau sẽ phải tự mình nghiên cứu học tập.
Nhiệm vụ ngẫu nhiên. Cướp đoạt linh dược.
Nội dung nhiệm vụ. Bên trên Tiên Dược Đảo có rất nhiều linh dược quý
hiếm khiến ta trông mà thèm, ngươi cướp càng nhiều càng tốt.
Phần thưởng nhiệm vụ. Sẽ do số lượng linh dược lấy được mà định ra( Hệ
thống chỉ tính loại linh dược từ Địa giai niên hạn ngàn năm trở lên.)
Cảnh báo, những loại linh dược cấp bậc Thiên giai quý hiếm đều bị hệ
thống trực tiếp thu nhận, chuyển thành điểm năng lượng cho ký chủ.
Hai loại nhiệm vụ mới, ngay lập tức được phân phát cho Cao Lãng. Loại
nhiệm vụ đầu tiên vừa đưa ra, Cao Lãng ngay lập tức trong đầu cảm nhận
xuất hiện lấy một môn võ kỹ mới in sâu trong đầu hắn.
Khẽ lần theo bước vận chuyển, Cao Lãng nhanh chóng nhận ra đây là môn võ kỹ Sưu Hồn Thuật mà Tử Văn đưa trước cho hắn.
Cảnh giác nhìn thấy Tiên Dược Đảo chủ, Triệu Cơ và Tô Vũ cười nói với
nhau, Cao Lãng chân lùi một bước phía sau đám người, giả bộ nhìn ngắm
linh dược xung quanh, còn mình thì tiếp tục kiểm tra nhiệm vụ.
Nhìn thấy Cao Lãng tách ra, mọi người tuy có kinh ngạc, nhưng lại chỉ
cảm thấy hắn là đang nhìn ngắm linh dược xung quanh mà thôi.
Đơn giản vì xung quanh đây ngoài Ngọc Tuyết Linh Sâm ra, còn có rất
nhiều loại linh dược quý hiếm khác. Mỗi loại đem ra, đều là giá cả trên
trời.
" Cao Lãng công tử có hay không tiếp tục đi cùng bọn ta?" Tiên Dược Đảo chủ hỏi.
" Không cần, dù sao tại hạ đối với linh dược không hiểu biết nhiều, nghe cũng là lời nói qua tai. Chi bằng nhìn ngắm những thiên tài địa bảo vô
giá xung quanh còn hơn." Cao Lãng cười nói.
" Cũng tốt, vậy ngươi cứ tự nhiên, nhưng tốt nhất đừng nên lao vào trận pháp, sẽ rất nguy hiểm." Tiên Dược Đảo chủ nhắc nhở.
" Đa tạ." Cao Lãng đáp.
Hắn nhẹ gật đầu, liền tiếp tục dẫn đám người đi vào bên trong sâu hơn.
Đám hộ vệ của Cao Lãng và Triệu Cơ đi theo, Vân Hi ra hiệu cho A Lôi ở
lại bảo vệ Cao Lãng, còn hắn tiếp tục theo sau nghe đám người nội dung
nói chuyện.
A Lôi là người ít nói, nên khi mọi người rời đi, thấy Cao Lãng đứng yên
không nói gì, A Lôi cũng không nói chuyện, yên tĩnh đứng sau lưng.
" Tử Văn, tại sao nói lần đầu ta có thể dùng được Sưu Hồn Thuật cao cấp, nhưng ta bây giờ liền đối với nó không có chút kinh nghiệm nào." Cao
Lãng hỏi.
" Ngươi chỉ có thể sử dụng lên người Tô Vũ, sẽ lập tức cảm nhận được.
Còn đối với người khác là vô dụng. Phải học tập từ đầu." Tử Văn giải
thích.
Đã hiểu nhiệm vụ, Cao Lãng lập tức chuyển sang nhìn nội dung nhiệm vụ thứ hai, nhưng sau đó liền đau răng.
" Ngươi thèm thì liên quan quái gì đến ta mà bảo ta đi ăn cướp linh dược cho ngươi? Xung quanh đây trận pháp trùng trùng không nói, lại còn có
cường giả Nguyên Anh Cảnh túc trực suốt ngày đêm, ngươi bảo ta ăn cướp
kiểu gì?" Cao Lãng bất mãn hô lên.
" Đó là còn chưa kể đến, lấy được Thiên giai linh dược, trực tiếp bị hệ
thống thu lấy, ta mất bao công sức bán mạng để lấy được, ngươi mắc mớ gì không cho ta lựa chọn thu giữ nó?"
" Nhiệm vụ ngẫu nhiên là nhiệm vụ ta ban ra đột xuất theo sở thích,
ngươi làm hay không chẳng ảnh hưởng gì cả. Phần thưởng nhiệm vụ thì dựa
theo khả năng làm việc của chính ngươi, làm càng nhiều phần thưởng càng
phong phú." Tử Văn nhún vai nói.
" Sau khi ngươi mò lấy đống linh dược này đút túi, chắc chắn sẽ không
chạy ra khỏi đảo được mà bị đám cường giả truy xét. Lưu giữ trong người
sẽ nhanh chóng bị bọn hắn phát hiện ra, chi bằng đưa cho ta đổi điểm
năng lượng giúp ngươi."
" Thiên giai linh dược ta có thể nhét vào trong Không gian trữ vật của
hệ thống mà, sao bọn hắn có thể kiểm tra được." Cao Lãng nhanh trí nói.
" . . ."
Tử Văn im lặng vài giây, hắn kiên nhẫn nói:
" Là. . . linh dược khô héo. Đúng rồi, là linh dược bị khô héo. . .
Ngươi không có nhiều kinh nghiệm chăm sóc linh dược, sau khi nhổ nó lên, vì hái linh dược không đúng quy cách, cùng với không biết lưu giữ, linh dược sẽ nhanh chóng bị xói mòn. Ta nhận giúp ngươi, chính là để dùng
đám linh dược đó trong trạng thái tốt nhất."
Cao Lãng bàn tay nhẹ vuốt cằm, trầm tư suy nghĩ:
" Ngươi nói cũng có lý, linh dược chủng loại đa dạng, cách gặt hái cũng
khác nhau, không cẩn thận sẽ làm cho nó bị ảnh hưởng, đợi đến khi linh
dược hoàn toàn xói mòn, tác dụng đã không còn được như giá trị của nó."
Tử Văn nghiêm túc gật đầu, giống như đang đối với vấn đề của Cao Lãng mà làm ra suy tính.
Đã xác định xong hai nhiệm vụ, Cao Lãng và A Lôi nhẹ dạo bước không mục đích tham quan khu vườn linh dược sặc sỡ này.
Mỗi lần đi qua một nơi, Cao Lãng không nhìn linh dược mà hắn cẩn thận
quan sát địa hình, kiểm tra trận pháp, cùng với vị trí của đám người giả ngồi canh giữ tu luyện xung quanh.
A Lôi phía sau tuy cảm giác Cao Lãng không giống như thưởng thức linh
dược mà đang làm một cái gì đó. Nhưng hắn lại không bộc lộ ra mà theo
sau phối hợp với Cao Lãng.
Đám cường giả ẩn núp xung quanh nhìn vào, chỉ thấy như hai người đi
quanh quẩn chiêm ngưỡng linh dược hiếm có xung quanh mà bọn hắn chưa bao giờ nhìn thấy mà thôi.
Lại thêm Cao Lãng tuy đi rất nhiều nơi, nhưng lại không tiến vào khu vực trận pháp, nên ai nấy cũng mặc kệ hắn tự do đi loạn, không hề ngăn cản.