Rời khỏi phó bản ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’ xong, Turan đứng bần thần
hồi lâu. Nó vốn định càng sớm trở về thành Gyshar Rhal hội họp với tổ
đội của mình càng tốt, nhưng cơn bão tuyết khủng khiếp đang bao phủ lấy
nơi đây khiến nó không thể không dằn xuống ý định này.
Kì lạ
thay, mặc cho cơn bão tuyết hoành hành, khu vực trong vòng vài trăm mét
xung quanh lối vào phó bản lại chẳng bị ảnh hưởng nhiều lắm. Tuyết vẫn
rơi, có điều chỉ là góp phần tạo nên phong cảnh cho phù hợp với nội dung phó bản. Có lẽ đây chính là điểm đặc thù của phó bản ẩn đi, dù sao thì
Turan cũng là lần đầu tiên gặp được một phó bản ẩn.
Lại nói, lối
vào phó bản được mở ra tới giờ vẫn chưa hề có dấu hiệu đóng lại. Turan
đoán chừng lối vào sẽ tự đóng lại, đồng thời biến mất cùng với cơn bão
tuyết này. Như vậy xem ra cũng tốt. Nó hoàn toàn có thể chờ ở đây mà
không sợ tin tức về phó bản ẩn bị lộ ra, hay cả có người vô tình tiến
vào.
Cho nên, sự xuất hiện của Kull làm cho Turan rất bất ngờ. Nó còn tưởng rằng cơn bão tuyết vây lấy nơi đây mà mình đang thấy chỉ là
ảo tượng. Tất nhiên chuyện đó đã sớm được làm rõ ràng. Có vẻ như anh
chàng thám đạo đã lợi dụng kỹ năng chủ đạo để đi tìm đội trưởng của
mình.
Kì thực, Turan lo lắng hơn rằng hành động của Kull là do
Fyr thao túng. Cô ta khó mà không để ý tới những gì đang diễn ra, chỉ là chẳng tiện xen vào mà thôi. Nó vẫn nhớ rằng Fyr đã khăng khăng sẽ giúp
mình tìm được nữ người sói. Mọi chuyện tới giờ vẫn tính là thuận lợi,
không thể không tính phần công của cô ta vào.
Sự giúp đỡ của Fyr
là chuyện tốt, nhưng Turan không muốn đồng đội của mình bị dính líu, ít
nhất là ở hiện tại. Có nhiều thứ nó mong nằm trong tầm kiểm soát, cũng
là để củng cố niềm tin ở bản thân. Nếu như mọi thứ nó làm, mọi lựa chọn
mà nó thực hiện đều bị ảnh hưởng, thậm chí là khống chế bởi kẻ khác, dần nó sẽ chẳng còn có động lực để làm gì nữa, nhiều hơn là cảm giác đánh
mất đi ý chí bản thân.
Về phần nữ người sói, Turan tạm
thời chưa có sắp xếp. Cô ta ngay sau khi rời khỏi phó bản thì đã được nó dùng kỹ năng ‘Thông hiểu’ kiểm tra qua. Đối phương thật sự đã đột phá
Nihr thành công, và trông chẳng có gì là ngạc nhiên hay vui mừng vì điều đó. Đoán chừng dù không có nó giúp đỡ, cô ta vẫn sẽ thành công. Càng
nghĩ, Turan càng tò mò rốt cuộc Camilier là gì, cũng như tồn tại đã xuất hiện ngay trước khi nó bị đưa ra khỏi phó bản là ai.
Tò mò là
vậy, Turan không dám nghĩ tiếp. Nó e sợ. Càng tiếp xúc với các vị thần
có địa vị cao thấp khác nhau, nó càng hiểu rõ rằng đối phương là khủng
bố. E sợ có lẽ chỉ là nhất thời, nhưng đến cùng chắc chắn không thể xem
nhẹ. Nếu có thể, Turan còn muốn tạm thời phong ấn trí nhớ của mình về sự tồn tại ấy, chờ đến khi phù hợp sẽ tự động hóa giải.
“Phong ấn à…”
Turan nói thầm. Nó bất giác nhớ đến anh chàng thợ rèn mang tên Sinto. Chuyện
đón nữ người sói tới đây coi như xong, nó cũng nên sớm quay lại vương
quốc Enria để nhận lấy bộ trang bị đã đặt. Chẳng biết đối phương đã làm
thành đến mức nào, chợt có cảm giác chờ mong.
Cơn bão tuyết tiếp
tục kéo dài tới tận khi gần trưa ngày hôm sau mới vơi dần. Tuy nhiên,
trước đó thì lối vào phó bản đã bắt đầu đóng lại, và khi Turan còn chưa
kịp dò xét thêm thì lối vào đột ngột biến mất ngay trước mắt.
Turan có ngạc nhiên, nhưng không lấy làm hoảng hốt. Cách thức mở ra lối vào
phó bản đã biết, khi nào sẵn sàng nó sẽ thử lại, tin tưởng rằng sẽ ở rất lâu về sau.
Một nhóm ba người nhanh chóng di chuyển về hướng
thành Gyshar Rhal. Cơn bão tuyết tan đi cũng mang theo những con quái
đặc thù, khiến cho khu vực quanh thành Gyshar Rhal chỉ còn lại mấy con
quái thường gặp, chẳng gây được chút áp lực nào cho nhóm Turan. Toàn bộ
quái đụng độ phải đều bị Kull dễ dàng tiêu diệt.
Turan để ý rằng
năng lực đối phó với quái của anh chàng thám đạo đã được cải thiện khá
nhiều, hay đúng hơn thì cậu ta đã bắt đầu sử dụng những kỹ năng gây sát
thương có tính lặp lại nhiều hơn nhằm tiêu diệt mục tiêu mà tiêu hao ít
nhất có thể. Mặt khác, cậu ta cũng không còn phụ thuộc nhiều vào kỹ năng chủ đạo của mình nữa.
Tất nhiên là việc đó mang theo những nguy
cơ nhất định, nhưng đối phó với quái thì không thể lúc nào cũng tung hết khả năng ra được, vì chúng có lượng sinh lực lớn và còn xuất hiện không ngừng nghỉ. Những đòn tấn công mang tính cơ hội có khả năng gây lượng
sát thương khổng lồ lên mục tiêu sẽ rất ít có hiệu quả, lại là thứ mà
thám đạo kiêm sát thủ như Kull luôn tập trung phát triển.
Chính
vì vậy mà thám đạo và sát thủ rất ít khi được trọng dụng trong chiến đấu với quái. Đó là điều mà Turan muốn thay đổi trong tổ đội của mình. Nó
thật sự trông mong ở Kull nhiều hơn là một kẻ có thể giết người một cách âm thầm hay trong nháy mắt.
Ngược lại, Turan không có mấy lo
lắng về Darmil ngoài việc cậu ta cần phải kiểm soát được kỹ năng chủ đạo của bản thân. Darmil sở hữu năng lực chiến đấu cực kì mạnh mẽ và luôn
khó mà hình dung được khả năng của cậu ta trong bất kì cuộc chiến nào.
Một đấu sĩ hạng nặng rất dễ chịu thiệt bởi các đòn khống chế, tấn công tầm
xa và đặc biệt là ma pháp. Darmil lại chẳng có vẻ gì là thuộc vào trường hợp ấy. Tốc xạ phản xạ ghê gớm cho phép cậu ta phá giải các đòn tấn
công bất ngờ, cùng với sức phòng thủ và lượng sinh lực lớn, cậu ta hoàn
toàn có thể chịu đựng các đòn công kích cho đến khi bản thân tiêu diệt
được kẻ địch.
Hơn thế nữa, Darmil còn có khả năng ném đi vũ khí
của mình với sát thương lớn và độ chuẩn xác khó mà tưởng tượng nổi. Đó
rõ ràng không phải là thứ mà một người có thể thực hiện được mà không có nhiều năm kiên trì luyện tập, nhất là khi số bậc thuộc tính khéo léo
chẳng có bao nhiêu. Đối với anh chàng đấu sĩ này, lại như thuộc về bản
năng, tự nhiên mà thông thạo.
Do đó, bất kể đối mặt với quái hay
du hành giả, Darmil đều có thể giải quyết gọn gàng, trừ phi đối phương
sở hữu Thần cấp hoặc cấp độ vượt trên cậu ta quá nhiều. Trong trường hợp đấy, thậm chí kết quả vẫn còn khó có thể xác định trước được bởi sự
khủng khiếp đến từ kỹ năng ‘Cuồng nộ’ khi được kích hoạt.
Turan
nghĩ mà sợ. Nó chẳng phải là chưa từng đối diện với Darmil trong trạng
thái ‘Cuồng nộ’, cũng đồng thời đã từng chiến đấu cùng cậu ta trong
trạng thái ấy. Thử tưởng tượng cậu ta vừa có thể nắm giữ sức mạnh của
trạng thái ‘Cuồng nộ’, vừa có thể kiểm soát bản thân, đủ khiến Turan
rùng mình.
Cũng bởi vậy mà Turan rất muốn nhìn thấy điều đó xảy
ra. Nhưng tất nhiên là rất khó. Bản thân nó đã thử mô phỏng, và cũng đã
dùng trong thực chiến ngay trong phó bản ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’ vừa
qua.
Cơn điên cuồng và giận dữ dễ dàng chiếm trọn tâm trí của
Turan, khiến nó trong giây lát bộc phát toàn bộ sức mạnh mà không có sự
kiểm soát. Nếu chẳng phải vì vậy thì nó đã có thể duy trì trạng thái
chiến đấu của mình thêm, mặc dù có lẽ không giúp ích được nhiều nhưng có lẽ bản thân sẽ không trở nên quá thảm hại đến mức phải nhờ cậy chính nữ người sói mà sống sót vượt qua phó bản.
Nhắc đến, Turan vẫn còn
chưa hết thắc mắc bằng cách nào mà trạng thái của nó lúc tỉnh dậy lại
tương đối ổn định, đồng thời gần như chẳng có thương tổn nào. Nó nhớ như in rằng cơ thể trước đấy đã gần như chết đi, thậm chí nó còn xuất hồn
một cách cưỡng chế, để chính bản thân cảm nhận được ranh giới giữa sự
sống và cái chết.
Turan có đặt câu hỏi cho nữ người sói, nhưng cô ta chỉ bảo rằng bản thân cũng không rõ ràng. Lúc Camilier tìm thấy
Turan, nó đơn giản là nằm gục trên đất, sức sống rất yếu, nhưng qua thời gian thì chậm rãi hồi phục. Đối với nữ người sói khi ấy, cô ta chỉ có
thể tin rằng nó sở hữu kỹ năng hồi phục nào đó.
Turan nghĩ tới kỹ năng ‘Sinh lực tràn trề’, nhưng nó nhanh chóng loại bỏ khả năng ấy bởi
kỹ năng này giúp gia tăng lượng khí huyết là chính, hồi phục được tăng
cường rất kém, hoàn toàn không thể so được với các loại thuốc hồi phục
mà lúc đó nó đã sử dụng. Huống hồ chi, để kích hoạt kỹ năng ‘Sinh lực
tràn trề’ cũng là cần tiêu hao nguyên khí, thứ mà Turan vốn đã dùng hết
từ lâu.
Không tìm ra được câu trả lời, Turan chỉ đành đặt vấn đề
sang một bên. Có lẽ sự việc có liên quan gì đấy đến bản thân phó bản đi.
– Đội trưởng. Có cần tôi xử nốt đám đằng kia không?
Là tiếng của Kull. Cậu vừa giải quyết xong một đám Sói tuyết. Số lượng của chúng không nhiều, cấp độ cũng tương đối thấp nên về cơ bản không gây
được khó khăn gì cho anh chàng thám đạo.
Chỉ là có hơi tốn thời
gian. Kull tránh sử dụng những đòn tấn công cơ hội cũng như giảm thiểu
việc vận dụng kỹ năng chủ đạo của mình nên lượng sát thương gây ra được
trong một khoảng thời gian là tương đối ít.
Đối với việc này,
Turan không có bất mãn. Thời gian hiện tại không phải là vấn đề cấp
thiết như trước khi tìm thấy nữ người sói nữa. Dĩ nhiên, nó cũng chẳng
muốn phải mất quá nhiều gian vô ích. Vậy nên đám quái ở phía xa mà Kull
đang chỉ sẽ là dư thừa.
– Không cần. – Turan đáp – Tranh thủ trở về. Còn không biết Darmil như thế nào đâu.
Nghe được lời này, Kull cố tình tỏ vẻ hoảng hốt, thốt:
– Vậy… không có rắc rối chứ?! Cũng tại tôi bỏ đi tìm cậu…
– Đừng nói vậy. – Turan vội bảo – Darmil gây rắc rối, cậu có mặt cũng không cản được.
Kull nhăn mặt, xong lại cười trừ. Turan nói mặc dù là thật, nhưng vẫn khiến
cậu ta khó chịu, phần nhiều là vì bản thân năng lực quá kém, không thể
khiến Darmil chịu phục mình. Tuy nhiên, thực tế thì nếu Darmil đã muốn
làm gì thì chính người đội trưởng như Turan đây cũng chẳng dám tự tin
rằng có thể ngăn cản được.
Lại nói, Turan vốn không có ý định
kiềm chế Darmil dưới bất kì hình thức nào. Tiềm năng của cậu ta là khổng lồ, nếu chỉ vì e ngại rắc rối mà đè ép thì chỉ khiến mọi việc thêm tệ
mà thôi. Thứ Turan cần ở Darmil luôn đã được cậu ta phát huy rất tốt.
Huống hồ chi ngoài chính tổ đội của mình, Darmil còn có cả nhà Altoris làm
hậu thuẫn, sẵn sàng kéo cậu ta về nếu thấy rằng ở bên cạnh những người
đồng đội chỉ làm chậm sự phát triển của cậu ta. Turan không thể cho phép điều đó xảy ra.