Trời gần sáng. Tuyết chẳng hề tan, còn rơi đậm thêm. Lạnh cóng cả người.
Từ đây đến thành Gyshar Rhal còn chưa đến trăm cây số. Vì đã qua đêm nên
số lượng quái xuất hiện giảm dần, cấp độ cũng hạ xuống vài bậc. Bên cạnh đó, Tinh linh tuyết không còn lộ diện nữa, dù rằng Kull xác định vẫn
cảm nhận được sự hiện diện của chúng.
Nhìn chung, độ khó khi đi
đường đã chẳng còn đáng để tâm tới nữa. Cái khiến Turan lo ngại hơn vào
lúc này lại là thời tiết càng ngày càng trở nên khắc nghiệt. Cái lạnh
hiện giờ đã vượt quá sức chịu đựng của người bình thường, ngay cả du
hành giả Thần cấp tương đối thấp cũng có khả năng mất mạng nếu không có
biện pháp giữ ấm phù hợp.
Tiếp tục như thế, tình hình thành
Gyshar Rhal sẽ chẳng thể khả quan được. Tin chắc rằng chẳng mấy ai dám
ra khỏi ra khỏi nhà vào lúc này. Đó không khác gì tự sát.
Chạy
thêm được chừng chục cây số, Kull báo rằng có đối tượng đang tiếp cận
mình. Là một loại phương tiện di chuyển, dựa trên tốc độ thì có thể thấy không phải là xe trượt tuyết.
Turan để cho Kull tiếp tục hướng về trước. Mặc kệ đối phương là ai, có ý tốt hay xấu, giờ chẳng phải là lúc để nó tránh né.
Đến gần hơn, Turan thấy được một chiếc xe vượt địa hình xuất hiện. Loại xe
này vẫn có thể chạy trong trời đổ tuyết, nhưng tốc độ không cao, đổi lại tính linh hoạt tốt hơn, thích hợp dùng để tuần tra trong khoảng cách
gần.
Đối phương có ba người, dựa vào trang phục thì có thể xác
định thuộc về cùng một tổ chức, có lẽ là đội phòng vệ của thành Gyshar
Rhal. Thời tiết bất thường đến mức này chính là lúc để họ thực hiện chức trách của mình. Không thể để bất kì mối nguy nào xuất hiện quá gần
thành rồi mới phản ứng.
– Xin chào. Mọi người là du hành giả đến từ đâu?
Người ngồi ở ghế phụ lái cất tiếng. Đối phương không có ý định để bất kì ai
xuống xe, ngừng lại nói chuyện là đủ rồi. Thời điểm hiện tại tương đối
đặc thù, tránh được bao nhiêu phiền phức thì tránh.
Nhận được sự cho phép từ Turan, Kull đáp:
– Từ thành Sane Tali. Chúng tôi muốn đến thành Gyshar Rhal, cũng không ngờ tình hình tệ đến thế này.
– Không vấn đề. Mọi người nếu không có việc gì khác thì xin hãy nhanh
chóng vào thành. Trường hợp phát hiện có mối nguy hại nào thì lập tức
báo cho chúng tôi.
– Không có.
– Tốt. Cảm ơn.
Nói
rồi đối phương liền đưa tay chào, xong thì vội vàng cho xe rời đi. Đội
phòng vệ làm việc tương đối nhanh gọn. Mục tiêu của họ thường là quái
nên đối với du hành giả sẽ không dò hỏi nhiều, trừ phi là xuất hiện tội
phạm nguy hiểm trong khu vực. Việc còn lại, đã có đội an ninh lo liệu.
Chiếc xe trượt tuyết tiếp tục nổ máy tiến về trước. Kull do dự một hồi rồi cũng đành lên tiếng:
– Họ đang lo sợ điều gì đấy.
Turan hơi nhướn mày. Nó cũng nhận thấy đối phương biểu hiện không bình thường lắm, nhưng đến mức sợ sệt thì còn chưa chắc. Kull đã xác định vậy thì
hẳn là.
– Không sao. Vào thành có lẽ sẽ rõ.
Thành Gyshar
Rhal là tòa thành lớn duy nhất trước khi lên đến vùng núi tuyết phía bắc thuộc vương quốc Danlion. Dù vậy, khoảng cách giữa thành cho đến chân
núi gần nhất vẫn có một đoạn dài đến hai trăm cây số là ít.
Chính vì đặc điểm này mà tình hình của vùng núi tuyết phía bắc không dễ xác
định, du hành giả cũng rất hiếm khi chịu đi xa đến thế. Một khi xảy ra
chuyện, gần như chắc chắn rằng sẽ không thể trông chờ ai tới giúp.
Nhớ đến, Iskeiya đã từng nói qua rằng phía vương quốc Danlion đang định mở
rộng vùng tranh chấp lên phía bắc, không biết có bao gồm luôn cả vùng
núi tuyết hay không.
Tranh chấp ở phía bắc chỉ có thể là tranh
chấp với thánh quốc Seroque, nhưng thánh quốc thường sẽ không chủ động
tham gia tranh chấp, trừ phi có liên quan đến vấn đề chủng tộc, thứ mà ở đó được phân định rạch ròi đến mức cực đoan.
Cụ thể thì con
người được xem là chủng tộc tối cao, phía dưới các vị thần, và bài trừ
toàn bộ các chủng tộc khác, xem đối phương không khác gì loài vật ghê
tởm nào đấy, còn tệ hơn cả nô lệ. Sinh mạng của các chủng tộc khác ở
thánh quốc Seroque hoàn toàn không có giá trị, bị căm ghét đến cùng cực.
Đứng đầu thánh quốc Seroque là một hội đồng gồm sáu giáo hoàng
tương ứng của sáu giáo phái tôn thờ những vị thần khác nhau. Vốn dĩ các
giáo phái đều có tư tưởng đối nghịch ở mức độ nhất định, nhưng bởi toàn
bộ những vị thần ấy đều nằm dưới quyền một vị thần tối cao là đức Chính
thần của Ngày và Đêm – Sheilaman, mà có thể tụ hợp thành một khối.
Vương quốc Danlion mở rộng vùng tranh chấp, rất có khả năng liên quan đến mưu đồ tiến sâu hơn vào cánh đồng đen Falopt, nhưng có nghĩ thế nào cũng
khó mà thấy hợp lý. Nguyên nhân vẫn tương tự như việc tranh chấp với
vương quốc Enria: không cần thiết.
Ngược lại, Turan chưa từng
nhận được tin tức gì về việc thánh quốc Seroque có động thái đáp trả.
Đối phương mở rộng vùng tranh chấp, không động tới quyền lợi nhất định
thì cứ làm ngơ là được. Thánh quốc Seroque luôn là thế, không đánh thì
thôi, đã đánh thì là đánh lớn.
Huống hồ chi, vùng núi tuyết phía
bắc vốn chẳng có tài nguyên nào đáng để tâm. Cho dù có, việc thiết lập
cơ sở khai thác cũng không dễ dàng bởi điều kiện thời tiết khắc nghiệt.
Kể từ sau Đại Thánh Thế, mọi thứ lại càng trở nên khó khăn hơn.
Cuối cùng, vấn đề vẫn chỉ nằm ở việc vương quốc Danlion định làm tới mức
nào. Dẫn binh vượt quá vùng núi tuyết phía bắc, tiến sâu hơn vào lãnh
thổ thánh quốc Seroque, không cẩn thận dẫn đến một cuộc thánh chiến là
điều có thể thấy được. Trong lịch sử, thánh quốc Seroque chỉ mở ra ba
cuộc thánh chiến, và toàn bộ đều giành lấy chiến thắng vẻ vang.
Vào thành Gyshar Rhal, Turan không tìm thấy bất kì dấu hiệu nào của việc
tập trung quân lực. Đóng quân ngoài thành trong thời tiết khắc nghiệt là có thể, nhưng quy mô sẽ không thể đạt đủ mà mở rộng tranh chấp. Làm như thế, cơ bản là lợi bất cập hại.
Trước mắt, có thể nhận định rằng vương quốc Danlion không quá xem trọng việc tranh chấp với thánh quốc
Seroque, hoặc rằng đang âm thầm dẫn quân vượt qua biên giới, từ từ tụ
hợp. Tất nhiên cả hai khả năng đều dựa trên tiền đề là Iskeiya không nói dối.
Gì thì gì, đối với Turan thì đều tốt cả. Chỉ cần vùng núi
tuyết phía bắc không chịu ảnh hưởng quá nhiều thì kế hoạch sẽ không lo
bị xáo trộn.
Giờ, điều mà Turan cần quan tâm hơn hết thảy là tìm
gặp nữ người sói Carmilier. Kull đã sớm rời đi thu thập thông tin, còn
ba người gồm có nó, Darmil và Fyr thì đang ở một quán trọ trong thành
Gyshar Rhal.
Turan từ tốn nâng lên chén rượu nhỏ mang theo hơi
ấm, nhấp nhẹ một ngụm. Thứ này là đặc sản của nơi đây, chuyên dùng để
giữ ấm vào những ngày giá rét. Rượu được phục vụ kèm với một loại củ xắt sợi ướp mặn, món thêm thì có một đĩa côn trùng rán giòn rụm không rõ
chủng loài. Darmil mới đầu hơi e ngại, nhưng vì tò mò nên thử một chút,
giờ thì thành món khoái khẩu của cậu ta.
Fyr không ăn, chỉ uống rượu. Mặt cô ta càng lúc càng đỏ, nhưng nét trắng bệch vì trời lạnh đã không còn. Âu cũng là tốt.
Turan vốn có đề nghị chọn một vài món ăn thông thường, nhưng Fyr không nhìn
lấy, vẻ bất cần, thế nên nó cũng chẳng tiện đòi hỏi cái gì.
Kì
thực, từ sau Đại Thánh Thế, nhờ có cửa hàng vạn vật, các loại thực phẩm
và nhu yếu phẩm không còn là vấn đề đáng lo ngại nữa, chỉ là giá cả có
hơi cao. Đặc sản như đây lại là khó tìm, chẳng mấy khi được nếm thử nên
người đến thành Gyshar Rhal tự nhiên muốn thưởng thức một hồi.
Vừa uống rượu, Turan vừa lắng tai nghe lấy xung quanh. Trời lạnh, mọi người chẳng muốn ra ngoài nên sảnh ăn của quán trọ giờ đông nghịt, không còn
dư một chỗ ngồi nào. Tổ đội của nó lúc đến đây cũng phải bỏ ra thêm ít
tiền cho ông chủ quán để ông ta sắp xếp một hồi chứ không thì đã chẳng
thể thoải mái ăn uống như bây giờ.
Đông người là vậy, bầu không khí lại chẳng hề vui vẻ. Mọi người vẫn bàn tán xôn xao, nhưng với vẻ lo lắng cùng e dè.
Chủ đề chung là về một mối nguy hại tồn tại ẩn hiện ở quanh tòa thành
Gyshar Rhal. Có nhiều tin báo rằng không ít người bị tấn công, được phát hiện trong tình trạng khí huyết xuống thấp, cơ thể gần như bị đóng
băng. Sau khi được cứu chữa và tỉnh lại, những người này vẫn luôn trong
trạng thái thất thần hoặc sợ hãi, dù rằng họ chẳng nhớ rõ được chuyện gì đã xảy ra.
Sự việc vốn chỉ diễn ra phía ngoài thành, nhưng không ít người khẳng định rằng có vài vụ là nằm ở trong thành Gyshar Rhal,
thậm chí là ở khá gần trung tâm, chỉ là bị phía trên đè xuống. Càng nói, bầu không khí trong quán rượu càng trở nên nặng nề, vẫn may nhờ có rượu vào mà mọi người cũng là bàn tán đến hăng say.
Dù sao thì du
hành giả thường xuyên đối mặt với nguy hiểm, chút chuyện cỏn con này
không khiến họ hoảng hốt được, tăng thêm cảnh giác mà thôi. Du hành
nhiều nên chuyện đáng sợ thấy được cũng nhiều lắm. Đến cùng, vẫn chưa
xuất hiện nạn nhân nào sở hữu Thần cấp cao.
Chủ đề được bàn tán
sôi nổi này khiến Turan đặc biệt bận tâm. Nó liếc mắt nhìn Fyr, muốn tìm ra chút gợi ý nào đó, lại chỉ nhận được ánh mắt mông lung không rõ ràng từ đối phương. Rồi cô ta lại tiếp tục uống rượu.
“Say ư?”
Turan chợt nghĩ, rất nhanh liền bác bỏ khả năng ấy. Đối phương là thần, một
chút rượu làm ấm người sao có thể khiến cho say được.