Turan nói
thầm, lòng bắt đầu rộn lên. Nó gần như đã quên mất về khả năng ấy, giờ
nghe Cartien nhắc tới mới nhớ lại. Những vấn đề liên quan đến mạch
nguyên khí tiên thiên đương nhiên là vẫn cần nó cân nhắc, nhưng sức hấp
dẫn đã trở nên lớn hơn rất nhiều. Nếu Turan có thể lợi dụng tốt cơ hội
lần này, nó sẽ khiến nhiều kế hoạch vừa bị gác sang bên hoạt động trở
lại như thường.
Thấy Turan thể hiện sự hứng thú của mình, Cartien nói tiếp:
– Lễ hội Đầu Đông là một dịp hiếm có. Mạch nguyên khí tiên thiên sẽ mang
lại hiệu quả cao hơn bình thường gấp vài lần, phân biệt thấp nhất là gấp rưỡi, cao nhất từng ghi nhận là gấp ba lần. Chính vì lý do này, cứ vào
dịp lễ hội Đầu Đông, lượt hưởng dụng mạch nguyên khí sẽ được tăng thêm,
dù hầu hết đều dành cho những đối tượng quan trọng.
– Và quân đoàn Ungreilt định dành lượt hưởng dụng đó cho tôi?
Turan dò hỏi. Nó quả thật khó mà tin tưởng được rằng quân đoàn Ungreilt sẽ chấp nhận bỏ ra phần lợi ích lớn như vậy cho mình.
– Là đi kèm với một điều kiện.
Cartien đáp ngay, chừng như đã chờ sẵn câu hỏi của Turan. Nó lúc này mới mỉm cười, cũng thấy an tâm hơn.
Đối với Turan, lòng tốt luôn là thứ đáng ngờ nhất, kể cả khi đến từ những
người thân thuộc với mình. Chỉ có lợi ích thông qua sự đánh đổi hoặc
tranh giành mới có thể coi là chân chính nắm giữ.
– Quân đoàn Ungreilt yêu cầu một cuộc gặp với cậu Darmil.
Turan mở trừng mắt ngay khi nghe dứt lời của Cartien. Yêu cầu gặp mặt Darmil
hơn chín phần mười là muốn móc nối tới nhà Altoris. Điều kiện này thật
sự quá vô nghĩa khi đưa ra cho nó. Nó hoàn toàn không làm chủ được, cũng chẳng muốn.
Thế nhưng, Turan cũng chẳng vội kết luận, hỏi:
– Để làm gì?
Nếu như đối phương muốn gặp Darmil vì chuyện có liên quan tới tổ đội Turan và không gì hơn nữa, nó vẫn có thể xem xét một hồi.
– Về chuyện này, tôi cũng không rõ.
Turan nhíu mày, nói:
– Vậy mà cô còn dám đề cập tới điều kiện với tôi?
Cartien im lặng, gương mặt vẫn hiện rõ sự nghiêm nghị, không hề nhún nhường
chút nào trước lời gặng hỏi của Turan. Có lẽ cô ta biết gì đấy, lại
chẳng thể nói thẳng với nó được.
Bầu không khí dần trở nên căng
thẳng. Turan đã không trông đợi tình huống như thế này. Nếu điều kiện từ quân đoàn Ungreilt là thứ gì đó rõ ràng hơn, nó còn có thể bàn thêm
được. Hiện tại chẳng khác gì đối phương đang bắt ép nó.
Tuy nhiên, cẩn thận nghĩ lại, trên thực tế thì Turan hoàn toàn có quyền thoải mái
lựa chọn. Nó hẳn là vì quá thèm muốn hưởng dụng mạch nguyên khí tiên
thiên để nâng cao Thần cấp nên cái nhìn của bản thân mới bị ảnh hưởng,
thu hẹp lại.
Turan thở hắt một hơi, cố thư giãn tâm tình. Xong, nó hỏi:
– Wyndur có liên quan tới chuyện này hay không?
– Hoàn toàn không. – Cartien trả lời – Phó đoàn trưởng đang phải dồn hết
tâm sức vào sự tình ở phía tây, nhưng việc nhỏ nhặt thế này không đáng
để cậu ấy phân tâm.
– Nói thế, cô đang làm việc ngoài ý muốn của vị phó đoàn trưởng rồi?
Cartien nghe vậy thì nhắm hờ mắt, hít sâu một hơi, đáp:
– Tôi chắc chắn rằng điều mình đang làm phù hợp với kế hoạch và định
hướng của phó đoàn trưởng. Cậu Turan không cần phải lo về vấn đề này.
– Hẳn rồi. – Turan nhún vai bảo – Về chuyện điều kiện trao đổi, tôi e là
mình cần phải hỏi qua ý của nhân vật chính trước. Mặt khác, tôi có chút
thắc mắc rằng, nếu chỉ là một cuộc gặp, quân đoàn Ungreilt chẳng cần
phải thông qua tôi mới đúng, phỏng?
Cartien im lặng hồi lâu. Chờ đến khi cô ta vừa định lên tiếng, Turan liền giành trước:
– Cô không cần phải trả lời. Dù cho lý do của các người có là gì thì chắc chắn cuộc gặp cũng sẽ có mặt của tôi. Hẳn là không có vấn đề gì chứ?
Điều Turan muốn truyền đạt là nó vẫn sẽ là người thay mặt Darmil quyết định
mọi thứ. Những mưu tính của họ, dù có là gì cũng đừng nghĩ rằng có thể
dễ dàng tác động tới cậu ta. Cuộc gặp với Darmil diễn ra như thế, về cơ
bản là không cần thiết, họ cứ nói chuyện trực tiếp với nó là được.
Thế nhưng ngoài dự đoán của Turan, Cartien lại nhanh chóng gật đầu chấp
thuận. Nó lúc này có muốn lấy thêm thông tin cũng thành khó làm. Cứ thế, hai người trao đổi thêm vài lời rồi đều rời đi.
Quá trưa. Turan
nằm trong phòng, hai mày nhăn càng lúc càng sâu. Nó lúc này thật sự có
quá nhiều vấn đề cần để tâm tới, và chẳng có vấn đề nào đơn giản cả,
thậm chí nó còn không dám tự tin rằng thể sắp xếp giải quyết được dù chỉ một.
Trước hết là vấn đề nâng cao Thần cấp. Chỉ riêng việc này đã có khả năng tiêu tốn của Turan hầu hết thời gian trong hai tháng tới.
Nếu nó muốn bản thân dành ra được chút ít thời gian để còn lo liệu
chuyện khác, yêu cầu trao đổi lượt hưởng dụng mạch nguyên khí tiên thiên mà quân đoàn Ungreilt đã đưa ra sẽ là không cách nào từ chối.
Turan không ưa thích mình bị thúc ép như vậy, càng chẳng nói đến việc trao
đổi không nên được quyết định chỉ vì một lượt hưởng dụng mạch nguyên khí tiên thiên. Cuộc gặp của Darmil với quân đoàn Ungreilt, chắc chắn sẽ bị họ lợi dụng để khiến cho các thế lực khác tưởng rằng nhà Altoris đã có
sự hợp tác nhất định với mình, từ đó cũng đưa tổ đội của Turan vào không ít rắc rối.
Hơn hết là, nhà Altoris khả năng cao sẽ chẳng để yên
cho mọi việc xảy ra như mong muốn của quân đoàn Ungreilt. Lúc ấy, bản
thân bị kẹp giữa hai thế lực lớn, hành động của Turan sẽ bị hạn chế đi
rất nhiều, kéo theo không ít kế hoạch của nó bị đình trệ, bao gồm cả
việc sớm nâng cao Thần cấp cho kịp hoàn thành nhiệm vụ từ thần Syrathr.
Tuy nhiên, vẫn có một khả năng tương đối tốt đẹp có thể xảy ra từ cuộc trao đổi. Đó là nhà Altoris thuận thế thúc đẩy việc hợp tác với quân đoàn
Ungreilt luôn. Khi ấy, Turan tự nhiên sẽ bớt được rất nhiều điều phải lo nghĩ, chỉ cần tập trung đảm bảo Darmil không bị nhà Altoris dựa vào cái cớ này để lôi về nhà. Trước kia, cậu ta chỉ là một Nihr, nhưng giờ đã
khác.
Kì thực, Turan đã luôn suy nghĩ về vấn đề này, và dự định
của nó là thành lập một giao kèo với nhà Altoris. Dù sao thì nó chẳng
thể bắt ép Darmil phủ nhận gia đình mình, chỉ đành nhờ vào mối quan hệ
giữa hai bên như những người đồng đội mà gắn kết. Đồng thời, Turan cũng
phải cho nhà Altoris thấy được rằng sự phát triển của Darmil cùng với tổ đội của nó là đầy hứa hẹn, đến mức áp đảo việc mang đứa con út trong
nhà về.
Đó cũng chỉ là một cách, nhưng theo phương hướng mà Turan
mong chờ nhất. Thế nên nếu không phải bất đắc dĩ, nó sẽ chẳng đụng tới
những cách khác. Chúng đều là hạ sách.
Một vấn đề tương đối quan
trọng nữa mà Turan đang để tâm tới là phát triển năng lực bản thân. Tổ
đội Athenia vừa thành lập coi như có thể tạm thời yên tâm giao cho
Cartien rồi, nhưng chính nó lại khó mà rèn luyện thêm được.
Như
Turan đã từng giải thích với thần Syrathr, nó còn quá yếu. Chuyến đi
ngoài ý muốn tới Rungr đã khiến nó hiểu rõ ràng bản thân cần phải trở
nên mạnh mẽ hơn mà không chỉ phụ thuộc vào Thần cấp. Những con quái mặc
dù có cùng cấp độ, chưa hẳn là thực lực sẽ tương đương nhau, đôi khi
chênh lệch còn đến mức không thể so sánh.
Du hành giả cũng là như
vậy. Lời của thần Fyratr hẳn không phải là ngoa. Nếu Turan nhắm tới việc xông phá thế giới nhỏ này hay xa vời hơn nữa, nó cần phải đạt được ít
nhất là trình độ như cô ta. Không thì, những chuyện sau đó chỉ toàn là
hão huyền.
Chỉ tiếc là, kỹ năng chủ đạo của Turan không có tác
dụng nhiều trong chiến đấu, ít nhất là một cách trực tiếp. Thành tựu lớn nhất của nó cho tới hiện tại là có thể mô phỏng một phần sức mạnh của
vị thần thông qua lời cầu khấn vị thần ấy làm chủ. Thế nhưng, chỉ có thế thì chẳng đáng là gì cả. Nó cần đạt được nhiều sức mạnh hơn.
Bài
toán nan giải là bằng cách nào. Turan cố suy nghĩ, lại không có đủ thông tin. Phương án duy nhất khả thi hiện thời chỉ có thử nghiệm và rèn
luyện không ngừng nghỉ. Nhưng nó đâu dám mạo muội cất lời cầu khấn tới
một vị thần một cách linh tinh.
Mặt khác, trang bị của Turan cũng
cần được cải thiện. Mấy món phẩm chất ‘Tinh anh’ rõ ràng là không đủ đối với kẻ có cường độ chiến đấu cao như nó. Turan muốn, tệ nhất cũng phải
đạt tới phẩm chất ‘Anh hùng’, và sẽ thật tuyệt vời nếu nó có vài món
trang bị phẩm chất ‘Huyền thoại’ phù hợp với bản thân.
Nghĩ đến
đây, Turan lại nhớ tới gã thanh niên thợ rèn mang kỹ năng chủ đạo là
‘Phong ấn’. Turan dĩ nhiên không trông chờ Sinto chế tạo ra được một món trang bị phẩm chất ‘Anh hùng’ hay hơn thế, chỉ đang tò mò rằng đối
phương liệu có thể làm chủ được kỹ năng chủ đạo của mình một ngày nào đó hay không. Mà kì thực, nếu những món trang bị cậu ta làm ra không chịu
ảnh hưởng bởi kỹ năng ‘Phong ấn’, có lẽ cũng là không tệ.
Ngoài
ra, bùa chú và các vật phẩm phụ trợ cũng chẳng thể xem nhẹ. Turan vốn
không phải là một thuật sư, nhưng một tấm bùa tốt vẫn có thể giúp nó rất nhiều. Hơn nữa, trong tổ đội chẳng phải là không có ai dùng bùa hiệu
quả, chỉ là cô nàng giờ tạm thời đang bận bịu việc riêng mà thôi.
Tiềm năng cho nguồn cung bùa chú cao cấp đương nhiên là nằm ở Yeatra. Turan
không hi vọng cô ta luyện chế cho mình nhiều bùa, vì phần lớn nó đều có
thể dùng tiền mua được. Cái nó cần là phải từ tầng thứ như tấm bùa phẩm
chất ‘Anh hùng’ kia trở lên.
Thế nhưng, chỉ đơn thuần trông chờ
vào một du hành giả mới Thần cấp 1 luyện chế bùa chú cấp cao là không
thực tế. Turan có hai lựa chọn ở đây, hoặc là giúp cô nàng thăng Thần
cấp thật nhanh, hoặc là tìm kiếm một đối tượng khác.
Không cần
phải nghĩ, lựa chọn trước đương nhiên là khả thi hơn cả. Dù gì thì nó
cũng đã tốn không ít công sức cho cái chuyện có thể xem như là bồi dưỡng đối phương rồi, chẳng cam tâm bỏ lỡ nữa chừng. Huống hồ, mọi chuyện về
cô nàng vẫn đang diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp.