Turan đánh thêm hai trận nữa, với hai thành viên thuộc hai nhóm
riêng biệt nhau sau khi họ đã bàn luận kỹ càng để chọn người. Tuy nhiên, kết quả vẫn không có gì thay đổi, dù trận chiến có phần kịch liệt hơn.
Kì thực, không phải là thành viên đội Khiên xám yếu, mà là họ quá quen
thuộc với việc chiến đấu theo nhóm, dựa vào đồng đội bù đắp khuyết điểm
lẫn nhau. Turan đã từng nghe Wyndur than phiền về điều này không ít lần
khi cậu ta cố mời nó về làm huấn luyện viên cho quân đoàn, lại chẳng ngờ rằng tình trạng nghiêm trọng đến vậy.
Đối với một quân đoàn, việc các thành viên hoạt động theo nhóm là cần thiết, càng chẳng phải là
điều gì mới lạ. Thế nhưng, nếu như thực lực cá nhân chênh lệch so với
khi hoạt động nhóm quá lớn sẽ gây ra nhiều sự tai hại.
Trước nhất
là đội hình sẽ lập tức bị tan vỡ nếu rơi vào tình trạng không thể phối
hợp với nhau. Giống như nữ sát thủ trước đó chẳng có cách nào gây sát
thương lên một mục tiêu có sức phòng thủ nhất định, hay rằng nam pháp sư cần có đồng đội giữ chân kẻ địch để dồn sát thương.
Mặt khác, sẽ
là khó khăn để cho từng cá nhân thu thập Thần tinh cho bản thân. Đấu sĩ, xạ thủ, pháp sư hay thuật sư tương đối dễ dàng kết liễu quái trong
chiến đấu, nhưng các cá nhân như người cầu khấn, y thuật sư, pháp sư phụ trợ, sát thủ quấy rối, vân vân sẽ rất hiếm có cơ hội làm được. Cứ như
vậy, cách biệt giữa các thành viên sẽ càng lúc càng lớn, đến mức nhất
định sẽ không còn phối hợp hiệu quả cùng nhau được nữa.
Một số
quân đoàn sẽ giải quyết khó khăn này bằng cách lợi dụng mạch nguyên khí
tiên thiên. Thế nhưng đây chỉ là giải pháp nhất thời, và hiệu quả cũng
sẽ giảm dần khi Thần cấp của du hành giả càng tăng cao. Lại nói, mạch
nguyên khí tiên thiên cũng không thể cứ thế để cho mọi người vào hưởng
dụng được.
Có lẽ, thành viên đội Khiên xám đều đang nán lại ở giới hạn Thần cấp 15 nên không nhận ra điều này, nhưng cũng có thể đây chính là vấn đề chung của cả quân đoàn Ungreilt.
Càng tìm hiểu, Turan
càng phát hiện rằng đội Khiên xám có rất nhiều vấn đề. Đây hẳn là lý do
chính khiến cho Wyndur không dám đưa đội đến chỗ tòa tháp Ma pháp Tối
thượng cùng mình. Như vậy cũng giải thích được vì sao cậu ta lại lập tức chấp thuận việc Turan muốn chọn người đi cùng nó.
Turan nhắm hờ
mắt lại, bắt đầu tập trung suy nghĩ. Hiện tại, việc quan trọng của nó
vẫn là phải mau chóng hoàn thành phó bản, đẩy mạnh việc nâng cao Thần
cấp. Tuy nhiên, nó cũng không thể cứ thế mù quáng đi tới, mà cần tính
toán cho cả sự tình sau đó.
Đội Khiên xám có tiềm năng rất lớn.
Đây mặc dù là thuộc về sở hữu trực tiếp của Wyndur, nhưng theo giao kèo
đã thành lập thì Turan cũng có được một quyền lực nhất định lên đội. Thế thì việc bồi dưỡng một nhóm du hành giả cụ thể để sử dụng cũng là rất
có ích, nhất là khi nó không thể cứ chạy tới chạy lui tìm cách mà bù đắp thiếu sót trong tổ đội.
Trên thực tế, có không ít tổ đội du hành
giả đang hoạt động lựa chọn phương thức như vậy. Họ có thể thành lập
nhiều mối quan hệ hợp tác để dùng trong những trường hợp khác nhau. Dù
sao thì không ai có thể đảm bảo rằng thực lực chỉnh hợp của riêng tổ đội mình là luôn luôn đủ.
Điều khiến Turan đắn đo chưa thể quyết định là liệu nó giờ có nên dành thời gian cho việc kể trên hay không. Từ đây đến Thần cấp 15 vẫn còn là một khoảng cách rất xa. Mặc dù Turan đang có một tiến trình nâng cao Thần cấp tương đối khả quan, nhưng với nhiều
chuyện ngoài tầm kiểm soát đang diễn hiện tại, khó mà nói rằng nó có thể kịp thời hạn hoàn thành nhiệm vụ mà thần Syrathr đã giao cho.
Sau một hồi suy nghĩ, Turan quyết định sẽ chọn một nhóm du hành giả phù hợp nhất từ đội Khiên xám và du hành cùng họ thay vì kế hoạch là cả đội
Khiên xám như trước. Tùy theo kết quả ban đầu của chuyện này, nó sẽ xác
định có cần điều chỉnh thêm chỗ nào hay không. Nếu không có vấn đề gì,
Turan sẽ thử đề nghị để họ đi cùng mình du hành với đội ngũ từ quân đoàn Quả táo đỏ vào vài ngày nữa luôn. Đây ắt hẳn sẽ là một sự trợ giúp rất
lớn cho nó.
Turan xem xét thời gian, cảm thấy đã đến lúc thì lên tiếng:
– Được rồi. Hôm nay kết thúc ở đây. Tuy rằng mọi người chưa có được trận thắng nào, không có nghĩa là mất đi hoàn toàn cơ hội.
Đối diện lập tức vang lên những tiếc thở dài ngao ngán xen lẫn với tiếc
nuối. Họ đã không còn giận dữ, mà thay vào đó là sự hụt hẫng khi chợt
nhận ra rằng bản thân lúc đơn độc dễ dàng bị đánh bại như thế nào.
Turan không có ý định cổ vũ tinh thần cho mọi người. Thành viên đội Khiên xám sẽ sớm khôi phục tinh thần, xem chuyện xảy ra như là một bài học rồi
tiến bước mà thôi. Chuyện còn lại mà nó cần giải quyết chỉ là cô nàng
đội trưởng bướng bỉnh mang tên Athenia.
– Đã làm phiền cậu rồi.
Giọng nói trầm ổn nhưng nghe có chút như thều thào vang lên từ phía sau.
Turan quay người lại, xác nhận người đến đúng là ông chú Vrolm thì mỉm
cười, đáp:
– Đúng là vậy. Nhưng cứ để tôi tính trên đầu phó đoàn trưởng các người là được.
Vrolm thoáng hốt hoảng, lại không vội nói gì mà ra hiệu cho mọi người giải tán trước. Xong, ông ta mới bảo:
– Nếu có thể thì mong cậu đừng làm như vậy. Đây hoàn toàn là lỗi của chúng tôi.
Turan nhún vai. Giờ nó quan sát thì mới để người của Vrolm không có vết
thương, nhưng quần áo lại bị hư hỏng tương đối nhiều. Hẳn là ông ta đã
đến đây được một lúc lâu, chờ cho nó xong chuyện thì mới xuất hiện,
trong khi đấy thì cũng đã hồi phục hầu hết.
– Athenia thì sao? – Turan hỏi.
– Vừa đi vừa nói.
Vrolm đáp, ra ý mời. Turan không chút câu nệ liền nhấc chân bước về trước.
Nơi mà cả hai hướng về không đâu khác hơn chính là căn lều chính.
– Cô Athenia đã trở về an toàn, hiện tại đang nghỉ ngơi.
Turan gật nhẹ đầu, chẳng có ý gì hơn là biểu thị rằng bản thân đánh giá tốt
chuyện đã xảy ra. Nếu như Athenia vẫn còn bị giữ chân bởi con Sinh vật
dị biến hình người kia thì thật không biết kế hoạch sẽ bị hoãn tới khi
nào nữa. Trong tình huống xấu nhất, nó thậm chí phải yêu cầu mang theo
một nhóm riêng từ đội Khiên xám để tiếp tục cuộc du hành.
– Còn con Sinh vật dị biến hình nhện? – Turan thắc mắc – Tôi được nghe rằng đã xảy ra khá nhiều thương vong.
Vrolm cất lên vài tiếng cười nhẹ, không rõ có ý gì, đáp:
– Chỉ trách con quái lần này vượt xa khả năng mọi người, lại còn bất ngờ xuất hiện. Nhưng đến cùng thì đã tiêu diệt được.
– Cấp độ bao nhiêu? – Turan tò mò.
– Là 18.
Turan ngạc nhiên. Con Sinh vật dị biến hình linh cẩu mà nó đã đối đầu cũng
chỉ có cấp độ 16 mà thôi. Xem ra việc đội Khiên xám gặp khó khăn với con quái cũng là điều có thể hiểu được.
– Thế còn con hình người?
Vrolm tặc lưỡi, đáp:
– Là 20.
Turan nhếch mép cười, như một phản xạ có điều kiện. Cấp độ đáng kinh ngạc của con quái giải thích được cho rất nhiều nghi vấn của nó, cũng làm cho
mọi sự tình thành sáng tỏ.
Đối đầu với một con quái thuộc hàng
tinh anh có cấp độ còn cao hơn cả quái trùm, chẳng trách cả Athenia cũng phải rơi vào tình thế hiểm nghèo. Sự tồn tại của các con quái như thế
mặc dù không hiếm xảy ra, nhưng thường thì chúng rất khó bắt gặp, càng
khó xảy ra xung đột, giống như Cánh tay phải của Lamb – Ian mà Turan đã
từng phải chiến đấu trong phó bản ‘Hầm mộ của Lamb’ vậy.
– Thế xem ra, chuyện này không phải là ngẫu nhiên rồi?
Lời của Turan làm gương mặt của Vrolm tối sầm đi. Ông ta không có vẻ là
chưa đoán ra được, nhưng nghe nói tới vẫn chẳng phải là điều gì đó mình
mong muốn.
Turan cũng thật sự là bất đắc dĩ. Đội Khiên xám vốn nên đoàn kết và thể hiện tốt tinh thần kỷ luật mới đúng, để sự tình thế này lộ ra e là sẽ khiên các thành viên hoảng loạn, bắt đầu nghi ngờ lẫn
nhau vô cớ.
Tuy nhiên, Turan không vội kết luận rằng có nội gián
hay cả kẻ phản bội trong đội. Nó nghiêng nhiều hơn về khả năng có người
muốn dùng biến cố lần này để thúc đẩy sự thay đổi cần thiết của đội. Nếu vậy, nhóm thành viên ủng hộ việc mau chóng đột phá giới hạn Thần cấp 15 là đáng nghi nhất.
Nhưng dù thế nào thì giờ cũng không phải là
lúc điều tra vụ việc, vì Turan sẽ sớm giải quyết mâu thuẫn hiện tại
trong đội mà thôi.
– Tôi có ý này. – Turan lên tiếng.
– Tôi xin lắng nghe. – Vrolm đáp.
– Trước hết cần phải gặp mặt Athenia đã.
Vrolm nhướn mày, muốn nói lại thôi. Chuyện diễn ra đến giờ, ông ta cũng là
cần phải chịu trách nhiệm. Mặc dù Turan không rõ mối quan hệ giữa ông ta với Athenia là thế nào, nhưng hẳn cũng không đến mức cứ một mực bảo bọc cô ta đi.