“Em nghĩ như vậy sao?" Hai ngày nay Tề Tử Hoa ngủ không ngon giấc,
hai con mắt đều thâm quầng lại, anh ta nhìn Thời Tuyết, sâu trong đôi
mắt có chút thâm trầm : "Bộ phim "Ngày mai” đó lúc trước chính là chuẩn
bị cho Diệp Thiều Hoa, nhân vật này vốn dĩ là dành cho cô ấy.”
Thời Tuyết không biết vì sao cô ta chỉ đi ra nước ngoài một chuyến, sau khi trở về Tề Tử Hoa đã trở thành như vậy.
Cô ta đau khổ nhìn về phía Tề Tử Hoa : "Nếu như tất cả mọi chuyện
dùng tiền đều có thể giải quyết được, vậy chúng ta tồn tại còn có ý
nghĩa gì, em đã vì "Ngày Mai " nhịn ăn suốt nửa tháng nay, bây giờ anh
lại đột nhiên nói với em như vậy? Nếu như muốn được đóng vai chính trong " Ngày Mai ", vậy không thể dựa vào thực lực để tranh được sao?"
"Được." Tề Tử Hoa đốt một điếu thuốc, anh ta lạnh nhạt nói: "Buổi
chiều ngày hôm nay, hai giờ, tổ chức một buổi casting cho vai nữ diễn
viên chính cho bộ phim "Ngày Mai".”
Trên thực tế, hai ngày này Diệp Thiều Hoa căn bản không hề nhận điện
thoại của anh ta, dù anh ta có muốn đem nhân vật này nhét vào trong tay
của cô cũng không có cơ hội.
Nhịn ăn nửa tháng? Vậy so với Diệp Thiều Hoa người đang bị thương
nặng mà vẫn cố quay những cảnh đánh nhau mà vẫn không kêu một tiếng thì
có là gì?
Nếu như không có Norman xuất hiện, chỉ sợ bọn họ sẽ không bao giờ
biết được, người con gái đó lúc đang đóng phim trên người lại có những
vết thương nghiêm trọng như vậy.
So với Thời Tuyết động một chút là lại mở miệng ra nói mình khổ thế
nào, cố gắng ra sao, Tề Tử Hoa bỗng nhiên hiểu được câu “đứa trẻ khóc sẽ có kẹo ăn” là như thế nào.
"Cảm ơn Tề thiếu." Nghe được câu này, Thời Tuyết thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần cô ta có cơ hội cạnh tranh công bằng, những người khác làm
sao có thể trở thành đối thủ của cô ta, đặc biệt là Diệp Thiều Hoa.
Thời Tuyết thấy Tề Tử Hoa không có ý muốn nói chuyện với mình thì mím môi, sau đó rời khỏi văn phòng.
Ngày hôm nay rốt cục cô ta đã hiểu, trên thế giới này người có tiền có thể muốn làm gì cũng được.
Nhìn theo bóng dáng cô ta rời khỏi phòng, Tề Tử Hoa hồi lâu sau vẫn
không nhúc nhích, khiến cho mọi chuyện trở thành như vậy, phần lớn đều
là lỗi của chính bản thân anh ta, thật ra Thời Tuyết có thể nói là người vô tội, vậy bây giờ, anh ta nên xử lý người vô tội này như thế nào đây?
Trước kia lúc anh ta quyết định ở bên Thời Tuyết, chẳng qua cũng chỉ
là bởi vì ở trong thời khắc nguy hiểm nhất cô ấy vẫn đồng ý ở lại bên
anh ta, khiến cho trong lòng anh ta tràn đầy cảm động.
Thế nhưng bất kể là quá trình thế nào, cuối cùng cô ta vẫn cùng đám người quản gia kia xuống núi.
Chỉ có Diệp Thiều Hoa mạnh miệng nói muốn lên núi tìm cứu viện, thế
nhưng đến cuối cùng, người duy nhất mạo hiểm tính mạng cứu anh ta thoát
khỏi những người đàn ông áo đen kia lại chính là cô.
Tiếp tục yêu đương với Thời Tuyết là chuyện tuyệt đối là không thể,
Tề Tử Hoa biết, hiện tại trong đầu hắn chỉ toàn là hình ảnh của người
con gái kia.
**
Thời Tuyết nói một tiếng với anh Lương rằng chuyện vai diễn đã được
giải quyết, sau đó thoải mái đi trung tâm mua sắm mua đồ cho cô nhi
viện.
Vốn dĩ xuất thân của cô ta là từ cô nhi viện, lúc trước anh Lương
cũng từng xây dựng cho cô ta hình tượng là một người kiên cường độc lập. Khiến cho cư dân mạng càng thêm thương cô ta hơn.
Mỗi lần cô ta mua đồ cho cô nhi viện đều ra tay rất hào phóng, bởi
vậy mấy đứa nhỏ trong cô nhi viện đều vô cùng yêu thích cô ta, lúc trước Tề Tử Hoa cũng chính bởi vì nhìn thấy sự lương thiện này của cô cho nên mới chú ý tới cô ta.
Rõ ràng chính mình cũng sống không ổn mà lại còn đi mua nhiều đồ cho những đứa trẻ ở trong cô nhi viện như vậy.
"Tiểu thư, rất xin lỗi nhưng trong thẻ này của cô không đủ tiền thanh toán." Thế nhưng, chờ đến khi trả tiền cô ta lại nghe thấy một câu động trời, ánh mắt của nhân viên lễ tân tại trung tâm mua sắm phức tạp nhìn
cô ta.
Nghe thấy câu này, khuôn mặt của Thời Tuyết cứng đờ.
“Vậy ư… Thật xin lỗi.” Mặc dù có đeo kính râm nhưng khuôn mặt cô ta
cũng đã đỏ hồng như nhuốm máu, cô ta lại nói: “Những thứ đồ này tôi
không mua nữa..."
Nói xong cô ta chạy trối chết ra khỏi trung tâm mua sắm, sau đó lập
tức đi tới ngân hàng gần nhất kiểm tra tiền trong tài khoản của mình.
Mặc dù sau khi ra mắt đến nay cô ta đã diễn được vài bộ phim, cũng
nhận được một vài hợp đồng quảng cáo, nhưng chẳng qua cô ta cũng chỉ là
một người mới, lương nhận được cũng đều là cấp bậc của người mới, phí
dụng phải trả cho người đại diện và trợ lý đều là trừ vào lương của cô
ta, còn có các loại phí dụng linh tinh khác, hơn nữa công ty sẽ giữ lại
45% lương nữa.
Mặc dù Thời Tuyết lớn lên ở cô nhi viện, nhưng trước đó cha Diệp và
mẹ Diệp đều đối xử với cô ta rất tốt, số tiền mỗi lần chuyển vào thẻ cho cô ta đều có ít nhất năm số không, vả lại bình thường Diệp Thiều Hoa
mua cái gì thì cũng đều mua cho cô ta một phần. Cho nên tất cả những thứ mà cô ta sử dụng đều là đồ dùng cao cấp xa hoa.
Bởi vậy cô ta mới có thể thoải mái vung tay mua đồ cho mấy đứa nhỏ ở
cô nhi viện. Có thể nói, cô ta mặc dù là cô nhi, thế nhưng từ xưa tới
nay đều không phải lo ăn mặc cũng không phải lo không có tiền tiêu.
Bây giờ cha Diệp mẹ Diệp đã cắt đứt liên hệ với cô ta, tiền lương mấy công việc gần đây cũng chưa gửi vào thẻ, cũng không có ai mua đồ dùng
cho cô ta, tất cả mọi thứ đều do cô ta tự mình lấy tiền của mình ra chi
trả.
Cứ như vậy, tiền trong thẻ bây giờ chỉ mình dùng cũng không đủ.
Nhưng Thời Tuyết còn chưa có ý thức được những chuyện này, cô ta chỉ
nghĩ là cha Diệp mẹ Diệp thật không phân trắng đen, chỉ vì Diệp Thiều
Hoa mà thật sự cắt đứt liên hệ cùng mình, trong lòng khó tránh khỏi có
phần oán hận những người nhà họ Diệp.
**
Diệp Thiều Hoa vốn không định tham gia thử vai, thế nhưng đạo diễn
của "Ngày Mai " lại có quen biết với đạo diễn Chu, còn nhờ vả đạo diễn
Chu bảo cô tới tham gia.
Đạo diễn Chu cũng coi như có ân với Diệp Thiều Hoa, cô không thể cự
tuyệt ông cho nên đành phải đến. Chỉ có điều, cô không nghĩ đến khi cô
tới địa điểm thử vai lại thấy Thời Tuyết và Hà Mộ Sênh.
Phần lớn nghệ sĩ trong giới giải trí đều biết đạo diễn của phim "Ngày Mai " ban đầu muốn chọn Diệp Thiều Hoa vào vai nữ chính, cho nên cũng
không có ai muốn tự chuốc nhục nhã mà tới đây làm màu, những người tới
đây đều là để thử vai nữ phụ số hai hoặc số ba.
"Thiều Hoa, em đi chậm lại một chút đi, đợi lát nữa chị nói chuyện
lại với đạo diễn, trước khi thử vai em cần nghỉ ngơi uống chút canh đã
rồi hãy thử vai, đây là canh bổ chú Diệp đã chuẩn bị cho em.” Chu Tình
cầm bình giữ nhiệt đi theo Diệp Thiều Hoa, bên cạnh còn có trợ lý trước
sau vô cùng cẩn thận chăm sóc cô.
Thời Tuyết không có ý tới chào hỏi Diệp Thiều Hoa, hai bộ phim điện
ảnh chế tác lớn của cô ta ra sắp ra thị trường, đợi đến lúc đó giá trị
bản thân của cô ta sẽ không giống như bây giờ nữa.
Nếu như là trước kia, cô ta nhất định sẽ đem chuyện mình dấn thân vào Hollywood nói cho Diệp Thiều Hoa biết, thế nhưng bây giờ cô ta ngay cả
đến gần Diệp Thiều Hoa cũng không muốn, chuyện tốt như vậy cô ta cũng
không muốn bị Diệp Thiều Hoa chiếm đi mất.
"Thiều Hoa vẫn luôn như vậy, dù cho có đến đoàn làm phim cũng không
thay đổi, đồ mặc trên người so với anh Sênh còn đắt tiền hơn.” Thời
Tuyết nhìn theo dáng vẻ các nhân viên trong đoàn làm phim bận rộn chăm
sóc, lấy ghế cho Diệp Thiều Hoa.
Cô ta vốn cho là Hà Mộ Sênh sẽ đáp lời mình như mọi khi, lại không
nghĩ rằng lần này Hà Mộ Sênh không nói gì, chỉ có chút kỳ quái nhìn cô
ta.
“Em đừng cố sức quá, vai nữ chính lần này khẳng định là của em.”
Giọng của Chu Tình không lớn không nhỏ : "Hôm nay chúng ta tới đây cũng
cho có lệ thôi.”
Nghe đến đây Thời Tuyết hạ mắt cười lạnh. Bây giờ có lẽ bọn họ còn
chưa biết, Tề Tử Hoa đã ngầm cho phép đạo diễn tự mình chọn người, Chu
Tình kia chắc cũng không biết Diệp Thiều Hoa này chỉ có mỗi khuôn mặt mà thôi, trên thực tế không hề có một chút kỹ thuật diễn nào hết.
Điểm này không một ai hiểu rõ hơn cô ta, cho nên ban đầu đạo diễn phim "Giang hồ " mới liếc mắt đã chọn cô ta.
Quá trình thử vai đều được giữ kín, Thời Tuyết là người đi vào thử vai nữ chính cuối cùng.
Theo như bình thường thì phải một, hai hôm sau buổi thử vai thì các
diễn viên được chọn đóng vai nào mới được công bố, khi đó nghệ sĩ đều sẽ nhận được thông báo là mình có được chọn hay không, nhưng mà riêng phim " Ngày Mai " này lại tuyên bố tại chỗ ngay sau khi thử vai.
Lúc đạo diễn từ bên trong đi ra ngoài, Thời Tuyết ngay lập tức đứng
dậy, trên mặt khẽ cười, dư quang nơi khóe mắt còn nhìn về phía Diệp
Thiều Hoa đang ngồi ở bên kia, dù thế nào cũng không thể che giấu được
sự đắc ý của mình.
Nhưng đạo diễn lại trực tiếp đi lướt qua người cô ta, cười híp mắt đi đến chỗ Diệp Thiều Hoa: "Tiểu Thiều Hoa à, tôi ngay từ ban đầu đã muốn
hợp tác với cô, lần này có thể coi như tôi đã đợi được cô rồi.”
Thời Tuyết bị một màn này làm cho lửa giận tăng vọt, cô ta nhìn đám
người Diệp Thiều Hoa đứng cách đó không xa, cười lạnh: " Làm sao có thể
là cô ấy? Diệp Thiều Hoa, tôi không ngờ đến tận bây giờ cô vẫn chứng nào tật nấy như vậy! Bất luận là ở đâu hoặc ở trong đoàn làm phim nào đều
sẵn sàng đập tiền để cướp được vai chính, lần này cô lại đập vào bộ phim này bao nhiêu tiền nữa? !"