Lật Manh rời môi khỏi trán Serrill, gương mặt bình thản, nhưng ánh mắt lại xuất hiện một tia mong chờ.
"Vẫn còn đau à? Đỡ hơn chút nào chưa?"
Đau, chắc chắn là rất đau rồi.
Nhưng vị vua huyết tộc đáng yêu lại ngơ ngác nhìn cô một lúc lâu, trên gương
mặt sạch sẽ mềm mại thoáng hiện lên chút ửng hồng. Đây là phản ứng sinh
lý còn sót lại của con người.
Thật rắc rối.
Serrill cúi đầu, không muốn để Lật Manh nhìn thấy sự ửng đỏ lên vì ngượng ngùng trên khuôn mặt mình.
Sau đó hắn rầu rĩ, khẽ hừ một tiếng, "Ừm."
Lật Manh vui mừng, cảm thấy liệu pháp an ủi của cô đã có hiệu quả. Nhưng
đau răng thật sự không thể nào chữa khỏi bằng cách hôn được. Cô đã phải
vào phòng bếp tìm xem có cái gì đó có thể lấy được không, lấy một số
loại thuốc có thể giúp bớt viêm răng giúp nhóc con cảm thấy tốt hơn.
Ngay khi thiếu nữ vừa mới đứng lên, cô liền nghe thấy một tiếng động mạnh.
Lật Manh chậm chạp quay lại nhìn thì thấy một con chim bồ câu rơi trên
cửa sổ đá hẹp dài.
Con chim bồ câu này...........
Lật
Manh đột nhiên nhớ ra hình như cô quyến rũ Serrill thất bại, ngay ngày
hôm sau thẹn quá hóa giận mà bỏ về. Sau đó lấy nước thánh do Liên Minh
Thánh chuẩn bị, nếu vua huyết tộc trúng nước thánh thì chỉ cần một con
dao găm đủ tốt là có thể khiến cho chủng tộc Huyết tộc vĩnh viễn rơi vào giấc ngủ say mãi mãi không thể tỉnh dậy được nữa.
Bây giờ huyết tộc đang trong thời kì đặc biệt. Đấu đá rất khốc liệt, không ai chịu nghe ai.
Nếu không phải Serrill nhờ vào sức mạnh chân chính của bản thân mà hạ
gục tất cả xuống, không chừng huyết tộc lại sẽ rơi vào một cuộc đấu đá
điên cuồng nữa.
Liên Minh Thánh có ý định giết chết Serrill,
người có thể kìm hãm huyết tộc, khiến tất cả Huyết tộc phải cúi đầu
xuống xưng một tiếng Thần và không còn có suy nghĩ tranh đấu. Một lần
nữa, huyết tộc lại rơi vào hỗn loạn, và không có thời gian để săn nhân
loại, lúc ấy con người có thể nghỉ ngơi và hồi phục.
Chi tiết này có ích cho nhân loại.
Nếu đổi lại thành một người bình thường viết truyện, chắc chắn toàn bộ
huyết tộc đều là vai ác? Cuối cùng, Serrill chắc chắn sẽ bị giết chết
bởi Đức Trinh Nữ Maria. Và rồi nhân loại sẽ mở ra một trang bình minh
của chiến thắng.
Nhưng cẩu tác giả của bản thảo này lại đi theo
một hướng khác. Cuối cùng, thánh mẫu như cô, Mary-Lee, đã thất bại trong vụ ám sát.
Bị trói đem đi thiêu.
Con người cũng trở thành vật nuôi mãi mãi của huyết tộc.
Bởi vậy có thể thấy rằng, cẩu tác giả này nghiêng về phía huyết tộc. Khiến họ trở lên mạnh mẽ và toàn năng.
Lật Manh đi đến bên cửa sổ, liền thấy cái ống gỗ trên chân của con bồ câu. Cô gỡ ra và mở ra xem.
Đúng, đó là tin tức từ phía bên Liên Minh Thánh.
Chắc chắn là hỏi khi nào cô giết Serrill. Lật Manh bình tĩnh nhướng mày, quả nhiên là cao trào của bộ truyện đang đến. Hoàn thành cốt truyện, vị
diện này cũng sẽ sắp kết thúc rồi đây. Hơn nữa ngày thường cô cũng hay
làm nhiệm vụ giữ cho cốt truyện đi theo hướng bình thường.
Điểm tích phân chắc chắn rất khả quan.
Lật Manh lập tức vui mừng. Rồi cô quay lại, nhìn thấy đứa trẻ ôm gấu bông
đã đến đứng cạnh bên cô. Dường như nhóc muốn nhìn tờ giấy trong tay cô,
hơi kiễng chân, trong đôi mắt to tròn long lanh đáng yêu của nhóc xuất
hiện một chút nghi ngờ.
Khi Serrill ngó đầu nhìn, gương mặt trắng nõn lập tức bàng hoàng.
Lật Manh bình tĩnh cầm tờ giấy tới trước giá nến cách đó không xa. Nhìn
thấy tờ giấy cháy xong, cô mới nói: "Đây là thứ không tốt, đừng nhìn."
Serrill bĩnh tĩnh nhìn Lật Manh một lúc lâu, mới rũ mắt xuống không nói gì.
Lật Manh đi đến tủ quần áo, mở ra, người giúp việc cao cấp có cả tủ quần áo riêng mà không cần phải cất quần áo trong rương. Cô nhìn chiếc rương
của mình một lúc rồi mở ra, lấy từ bên trong ra một chiếc áo choàng màu
đen, còn có cả một chiếc vòng cổ có mặt dây chuyền là chữ thập màu bạc.
Dấu hiệu của Liên Minh Thánh là cây thập tự giá, thứ này có thể đối phó với huyết tộc cấp thấp.