Sâu bên trong Mê Ảnh Sâm Lâm, nơi đây có rất ít người qua lại, đại đa số nhân loại đều hoạt động bên ngoài Mê Ảnh Sâm Lâm, tiến vào bên trong
chỉ có võ giả mới dám xâm nhập, nếu không kết quả chỉ có một, đều đi
không trở lại.
Một bóng dáng nhỏ nhắn, như gió băng qua khắp khu
rừng, tốc độ thoạt nhìn chậm rãi nhưng mỗi lần bước đi lại để lại một
đạo tàn ảnh, ngay cả yêu thú cũng không thể thấy rõ bóng đen này là gì,
chỉ ‘Vút’ một tiếng đã lướt qua mình.
Bóng đen này không ai khác
chính là Phượng Nguyệt Hi, thời gian nàng ở bên trong Mê Ảnh Sâm Lâm đã
được hơn nửa tháng, mặc dù tu vi không có nhiều tiến triển nhưng vì để
chạy trốn yêu thú cấp cao thân pháp của nàng lại tinh tiến rất nhiều.
Đúng lúc này, từ xa truyền đến thanh âm yêu thú rống giận.
Phượng Nguyệt Hi lập tức dừng lại cước bộ, cảm nhận khí tức cường đại truyền đến, mày đẹp nhíu càng chặt.
“Nha đầu, bên kia có xuất hiện linh quả, không chỉ có yêu thú mà ta còn cảm
nhận được linh khí ba động, hẳn là có người đang cùng yêu thú đối
chiến.”
Linh quả?
Có thể dẫn đến yêu thú cường đại như
vậy hiển nhiên không phải phàm vật, sau một hồi suy nghĩ, nàng vẫn là
quyết định đi nhìn xem một thoáng, mặc dù có nguy hiểm nhưng nếu may mắn đoạt được cơ duyên nhất định sẽ đem lại nhiều chỗ tốt.
Hơn nữa cho dù không đánh lại, có Thôi Yến Lăng Ba nàng muốn bỏ chạy cũng không phải khó khăn.
Nghĩ vậy, quyết tâm càng mãnh liệt, Phượng Nguyệt Hi không chút do dự tiến
về phía trước, vừa đến nơi, nàng đã ngửi thấy một mùi hương tràn ngập,
trong đó có một cỗ linh khí mạnh mẽ khuếch tán. Toàn bộ mảnh rừng đều
được bao phủ bởi cỗ linh khí nồng đậm này.
Xung quanh còn có năm
người, ba nam hai nữ, dường như đều đến từ một nơi, nhìn quần áo của họ
Phượng Nguyệt Hi có thể mơ hồ đoán ra bọn họ đến từ đại tông môn, trong
đó người có tu vi cao nhất chính là một thiếu niên mười tám tuổi, cảnh
giới Võ sĩ cao cấp.
Ở tuổi này có thể đạt đến Võ sĩ cao cấp ở trong tông môn nhất định là thiên tài hàng đầu.
Lúc này, ánh mắt đám người đồng loạt hướng về linh quả nằm trên tảng đá,
linh quả chỉ bằng một nắm tay trẻ con, bề ngoài trong suốt, đặc biệt là
mùi hương nồng đậm từ nó tỏa ra khiến cho người khác đều âm thầm nuốt
nước miếng.
Rống!!!
Grào!!!
Hai tiếng yêu thú đồng thời vang lên, khiến cho toàn bộ hư không đều chấn động.
Bên trái chính là một đầu đại mãng xà vô cùng lớn, cả người tràn ngập lân
phiến, thân thể to lớn chí ít cũng phải trên hai mươi thước, so với tảng đá kia còn phải lớn hơn một vòng.
Mà bên phải chính là một con
báo đen, toàn thân đen nhánh, chiều cao đạt đến hơn mười thước, cái đuôi không ngừng đung đưa, tựa hồ lộ ra vài phần mất kiên nhẫn.
Xích
Văn Yêu Mãng cùng Hắc Ảnh Báo, hai đầu yêu thú nhị giai đỉnh cấp bọn
chúng đều hướng về linh quả mà đến, hiển nhiên đều muốn dựa vào linh quả để thành công đột phá lên tam giai.
“Không ngờ ở đây lại xuất
hiện Tinh quả, xem như ngươi gặp may mắn.” Tần Hỏa nhìn xem linh quả nằm trên tảng đá, có hơi bất ngờ nói.
Tinh quả là một vật đại bổ đối với võ giả, không chỉ là vật tốt để dùng luyện đan, mà dùng trực tiếp
thì hiệu quả cũng cực lớn, vừa giúp đề thăng linh khí lại có tác dụng
dưỡng thần.
“Sư huynh, là Tinh quả, chính là linh quả cực kỳ khó gặp, chúng ta phải nghĩ cách đoạt nó mới được.”
Trong đám người, có một người thiếu niên ước chừng mười sáu tuổi, thân hình gầy gò nói với nam nhân dẫn đầu.
“Không vội, ban nãy ta đã giao thủ với Xích Văn Yêu Mãng, với thực lực của
chúng ta bây giờ muốn đánh bại nó là điều không thể, hơn nữa lại có Hắc
Ảnh Báo, mục tiêu của nó cũng là linh quả.”
Người thanh niên này
chính là Bạch Tử Du, đồ đệ của đại trưởng lão Linh Kiếm Sơn Tông, lần
này dẫn theo sư đệ cùng sư muội tiến về Mê Ảnh Sâm Lâm để tìm kiếm cơ
duyên, lúc này gặp được linh quả hiển nhiên là không thể bỏ lỡ.
Thế nhưng bởi vì có sự tồn tại của Xích Văn Yêu Mãng và Hắc Ảnh Báo nhất thời không ai dám manh động.
“Hai đầu yêu thú nhị giai đỉnh cấp, căn bản không thể đến gần... Chẳng lẽ phải bỏ qua Tinh quả sao?”
Bạch Tử Du sắc mặt biến đổi, ánh mắt lóe lên hàn ý.
Bỏ Qua? Cơ duyên trước mắt làm sao có thể bỏ qua.
Hắn còn muốn dựa vào Tinh quả để đột phá lên cảnh giới Võ sư, cho dù có nguy hiểm nhưng đáng giá mạo hiểm một lần.
“Tinh quả đang thành thục, trước hết để cho hai yêu thú tranh chấp, chúng ta vào sau cũng không muộn...”
Phượng Nguyệt Hi đứng ở phía xa, nhìn xem hai con yêu thú thỉnh thoảng phát ra âm thanh trầm thấp, thần sắc không ngừng biến hóa.
Mặc dù Tinh
quả đối với nàng vô cùng hấp dẫn, nhưng nếu phải đối đầu với hai con yêu thú kia, nàng lại không có một tia nắm chắc. Tuy nhiên lại xuất hiện
một đám người ngoài ý muốn, để cho bọn họ hấp dẫn yêu thú vậy thì không
phải nàng không có cơ hội.
Nửa canh giờ sau, Tinh quả đột nhiên
lóe lên quang mang rực rỡ, quang mang khuếch tán ra khiến cho linh hồn
mọi người run lên kịch liệt.