"Cái gì...!". Báo Hùng lúc này nghe nhi tử Báo Nguyên thông báo lại tin tức thì liền rất chấn kinh.
Thấy vậy Báo Nguyên liền lại nói. "Đúng vậy thưa phụ thân !. Bởi nhi
tử tò mò về thân phận cái người tên La Thần là ai mà có thể ngồi cùng
với Ngự Sử Đại Nhân, nên đã cho người theo dõi hành tung của hắn."
Ngừng một hơi Báo Nguyên tiếp nói. "Nhưng thật không ngờ chỉ không
lâu sau tên thân vệ của nhi tử liền về báo lại nói hồn thú ngư long kia
cũng đang đi cùng với cái tên La Thần kia."
Lão Báo Hùng nghe xong liền chìm vào trong trầm tư suy nghĩ một hồi lâu, Báo Nguyên thấy vậy lại lên tiếng nói.
"Phụ thân !. Bây giờ chúng ta nên làm thế nào đây."
Lão Báo Hùng liền đáp. "Phía Tứ Bất Tượng còn lại hiện có động tĩnh gì không ?."
"Có !." Báo Nguyên liền đáp xong nói. " Ba Tứ Bất Tượng còn lại hiện
cũng đã tập trung nhân thủ rồi, nhưng lạ là đội hình xuất quân có vẻ hơi ít chỉ có khoảng năm trăm người mà thôi."
"Hảo !. Đúng là rừng già hữu mưu mà." Lão Báo Hùng nghe vậy liền khen hay xong lại nói tiếp. "Nguyên nhi !. Con hiện cũng tập trung nhân lực
năm trăm người, nhớ phải giả thành cường đạo tặc tử không được tự nhận
là người của chúng ta."
"Sao chúng ta phải làm như vậy ạ ?." Báo Nguyên hơi không hiểu lắm hỏi.
"Nguyên nhi con nghĩ Kinh Sư nơi này nó là gì nha." Lão Báo Hùng liền vẻ thâm trầm nói tiếp. "Nếu Tứ Bất Tượng tự ý động quân trong thành
Kinh Sư thì hoàng thượng người sẽ nghĩ như thế nào chứ."
"Nhi tử hiểu được !." Báo Nguyên liền đáp, xong lại tiếp muốn nói ra
suy nghĩ của mình. "Nhưng chỉ với nhân lực năm trăm ít ỏi cũng thật khó
mà làm được gì đi."
"Ha... ha... ha... ". Lão Báo Hùng liền cười lớn xong nói. "Tuy Tứ
Bất Tượng không thể tùy ý xuất quân trong thành, nhưng nếu trong thành
có biến thì mọi chuyện nó sẽ khác đi. Lúc đó chúng ta sẽ quang minh
chính đại mà động quân dẹp loạn."
Báo Nguyên nghe vậy liền hiểu đáp. "Vâng !. Phụ thân cao minh. Vậy giờ nhi tử sẽ lập tức đi chuẩn bị."
Lão Báo Hùng khi thấy Báo Nguyên đã rời ra khỏi phòng rồi thì lão lúc này mới có chút trầm tư mắt nhìn qua khung cửa sổ thẳng lên bầu trời
đêm khẽ nói.
"Thật đúng là, thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa mà lại nhảy vào."
----------...-----------
Hiện tại : La Thần.
"Đại ca ca...!".
La Thần tuy nghe được Tiểu Bạch, Tiểu Hắc hô lớn, nhưng hắn hiện đã
không còn kịp để né trách sát khí ở ngay trên cổ mình nữa rồi.
Hiện sau một hồi khói bụi mù mịt không biết từ bao giờ bên cạnh La
Thần lúc này đã xuất hiện một tên hắc y nhân đang vung đao chém thẳng
ngay cái cổ của La Thần hắn.
"Thiếu gia...!". Những người khác lúc này cũng thất kinh khi thấy La Thần hắn lúc này tính mạng đã ngàn cân treo sợi tóc.
Nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân thấy vậy liền vội bỏ vị trí phòng ngự, lập tức hướng La Thần phi thân qua.
Chỉ tiếc rằng có lẽ hiện đã không có ai là có thể kịp thời tới cạnh La Thần để giúp đỡ cho hắn cả.
----------...----------
Kinh Sư : Cấm Quân.
Lúc này hoàng cung bỗng xuất động cấm quân ba ngàn người lập tức chạy ra khỏi hoàng cung thẳng tiến tới tây thành nơi của La Thần.
Trong đội quân ba ngàn người này hiện cũng có nhóm quân của Cẩm Y Vệ, mà Hàn Linh cũng không ngoại lệ ở trong đó. Lúc này Hàn Linh liền hướng vài tên Cẩm Y Bá Hộ dưới quyền của cô hỏi.
"Hoàng thượng bảo chúng ta phải làm như thế nào ?."
Một tên Cẩm Y Bá Hộ liền đáp. "Bẩm Cẩm Y Phó Thiên Hộ !. Hoàng thượng chỉ lệnh qua là chúng ta phải dẹp loạn tặc tử tập kích dân chúng mà
thôi."
"Tặc tử !." Nghe vậy Hàn Linh càng thêm cảm thấy không đúng nói. "Khi nào một đám tặc tử mà còn phải kinh động tới cấm quân vậy. Chuyện này
không phải là chuyện nên giao lại cho Tứ Bất Tượng xử lý hay sao."
"Cái này hạ quan thật cũng không được rõ ràng nữa." Tên Cẩm Y Bá Hộ liền cũng không rõ ràng cho lắm đáp.
"Thôi !. Đừng dong dài nữa, chúng ta hãy nhanh lên một chút nữa đi."
Nói xong Hàn Linh liền quất roi phi nhanh ngựa phóng lên trước.
----------...----------
Hoàng Cung : Hoàng thượng.
Hoàng thượng lúc này hiện đang ở thư phòng cùng với tên thái giám kim đại tổng quản họ Thái. Bỗng hoàng thượng lúc này liền nói.
"Thái tổng quản !. Thánh chỉ đã tới tay Tứ Bất Tượng chưa ?."
"Bẩm hoàng thượng !. Nhẩm thời gian thì chắc hiện cũng đã tới tay rồi."
Tiếp hoàng thượng lại nói. "Vậy còn Thập Bát Thiên Sát thì đã thông báo cho bọn họ không được hành động chưa ?."
"Bẩm hoàng thượng !. Đã thông tri rồi." Thái tổng quản liền đáp.
Nghe vậy lão hoàng đế liền có chút an tâm, xong liền lại hướng lão Thái tổng quản nói. "Còn Quốc cửu thì sao ?."
"Bẩm hoàng thượng !. Phía Bá Vương Chi Quốc khi sắp xếp xong cho Thiết Kỳ Quân thì ngài ấy cũng sẽ lập tức quay về."
"Mong là sẽ không có gì bất trắc đi...". Hoàng thượng vừa dứt lời thì bỗng lúc này phía bên ngoài có tiếng của tên nô tài thái giám hô lớn.
"Hoàng thượng !. Bá Vương Chi Quốc cầu kiến...!"
"Cho truyền !." Hoàng thượng nghe vậy liền lập tức lên tiếng cho vào.
----------...----------
Kinh Sư : La Thần.
Trang viện La Thần hiện bất ngờ bị tập kích khiến mọi người liền trở
tay không kịp, nhất là La Thần hắn lúc này đao lạnh cũng đã cận kề cổ
rồi. La Thần hắn nhỏ yếu biết rằng với bản lãnh của mình thì không thể
nào né tránh được.
Thế là La Thần liền nhẹ nhàng nhắm mắt lại không muốn suy nghĩ lung
tung thêm gì nữa, bởi hắn biết nếu càng suy nghĩ thì bản thân sẽ càng sợ hãi hơn nữa mà thôi.
Trong lúc tất cả mọi người hiện đang bất lực cứu giúp La Thần, còn La Thần hắn hiện cũng đã nhắm mắt buôn xuôi thì bỗng ngay lúc này.
Từ phía trên cao trang viện của La Thần liền có cuồng phong bạo động
kịt liệt, cuồng phong bỗng phóng xuống một vòng lốc xoáy nhỏ thẳng hướng xuống chỗ của La Thần.
"Uỳnh....!".
Tiếp cuồng phong lại lập tức bao lấy toàn bộ cơ thể của La Thần hắn,
mà cuồng phong này nó mạnh mẽ đến mức khiến cả thanh đao đang ở kề cổ
của La Thần cũng bị cuốn văng ra, luôn cả tên hắc y nhân sau lưng của La Thần cũng không tránh khỏi số phận.
"Uỳnh... Vù... vù... vù...".
Cuồng phong tiếp bao quanh La Thần phát tán ra lốc xoáy mạnh mẽ,
khiến không gian xung quanh liền cũng có thể nghe thấy được tiếng gió hú xé tai.
Bỗng tiếp phía bên ngoài trang viện La Thần lúc này đám hắc y nhân
hai ngàn người vẫn không dừng lại mà tiếp hướng trang viện La Thần không ngừng tung ra công kích.
"Đùng... Đùng... Đùng... Đùng.... ". Từng hồi khí lực mạnh mẽ đập thẳng vào trang viện của La Thần.
"Ầm... Ầm... Ầm.... Ầm... ". Rồi lập tức từng hồi đổ nát của trang viện cũng vang lên kinh thiên.
"Á... á... á.....". Nhóm Thập Ngũ Giai Nhân, sáu người Thất Tinh Lang cũng liền bị thương chấn cho phun máu ngã rạp. Riêng Đinh Lực là kinh
mạch đã được cải thiện, nên vẫn có thể nhanh nhẹn né tránh được.
"Á... á... á..." Những hài tử, nữ nhi của Hải thúc, Lục Thúc và hai
nhi tử của Hoa Thẩm lúc này cũng đã mình mẩy đầy thương tích khóc rống
lớn tiếng, đáng thương vô cùng. Còn có năm tên tiểu nhị làm thuê cho La
Thần cũng rất không may mắn liền bị thương tất cả.
Còn có Diệp Thanh, Diệp Hà cũng chẳng may mắn hơn, hiện cũng đã
thương tích ngã gục, Diệp Thanh thấy muội muội chỉ mới khỏe lại mà lại
bị như thế thì liền rất thương tâm, lập tức ôm chặt lấy Diệp Hà vào lòng khóc lớn.
Thiên Liên Anh lúc này thì được Bá thúc có chút lực lượng bảo vệ nên
hiện không có vấn đề gì, Dung nhi thì đáng thương cũng đã máu đỏ ướt cả
một mảng áo nằm yên trên đất.
Bạch nương tử, Phượng Kỳ Kỳ thì bỗng thâm bắt khả trắc vận dụng khí lực chống trả rất dễ dàng.
Hải thúc, Hải thẩm, Lục thúc, Lục thẩm, Diệp thúc, Diệp thẩm cũng lập tức bị thương cả người nhìn không ra hình dáng.
Hồng thẩm thì hiện chẳng biết sao cũng mạnh mẽ vô cùng, hiện thấy
thẩm ấy cứ như cá gặp nước rất dễ dàng né tránh công kích. Hoa thẩm thì
kinh mạch cũng đã được thay đổi, nên hiện cũng liền rất nhanh nhẹn bước
qua đám hài tử lập tức di chuyển bọn chúng lui về sau.
Mộng Tuyết, Mị Tuyết thì rất thông minh khi vừa thấy tập kích thì
liền cũng đã nhanh chân lập tức chạy đến phòng của Song Ngư canh phòng
cảnh giác.
Nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân bởi lo cho La Thần mà rời bỏ vị trí
nên hiện liền tình cảnh mới xảy ra thương tâm đến như vậy, tiếp thấy bản thân nhất thời đã sơ xuất nhóm mỹ yêu liền tức giận quay người phóng
lên không trung.
Tiểu Hồng Ngư mị lực lúc này tức giận quát. "Tặc tử chết tiệt...".
Tiếp Tiểu Hồng Ngư liền uốn mình cong như cánh cung vận động khí lực lớn hướng không trung bên ngoài hét lớn.
"Hồng Ngư Hải Đảo.... ".
"Hưu.....ưu......"
Lập tức không trung vang lên thất thanh tiếng hú lớn của một loài cá nào đó, khiến đinh tai nhức óc khắp cả thành Kinh Sư.
Mỹ yêu Điệp Du lúc này cũng xuất động hướng không gian bên ngoài
trang viên liên hồi bắn phá tứ tung từng tia khí lực mạnh mẽ xé rách
không gian mà lao ra ngoài.
"Á... á... á...". Ngay tức thì bên ngoài bầu trời đêm kia liền có tiếng thét đau đớn vang lên.
Mỹ yêu Diệp Lãnh thì bỗng như một sát khí băng lãnh phóng nhanh lao ra không gian bên ngoài đánh giết không ngừng.
"Á... á... á...". Màn đêm tỉnh lặng liền cũng vì thế mà không ngừng tiếng thét thảm.
Mỹ yêu Thanh Trúc, Lam Trúc, Đằng Trúc, Tinh Đình, Mộc Lan cũng liền lao mình ra không gian bên ngoài lập tức chiến đấu.
Mỹ yêu Khiết Ly, Tử Anh, Tước Yên, Bàng Kim Thuyên thì vẻ vẫn chưa
muốn động thân, hiện vẫn nhiễm nhiên ở trên không xem xét tình hình.
Còn mỹ yêu Thạch Hồng Thủy, Ngân Tâm Thảo, Ô Trúc, Tử Lan, Thổ Thanh
Liên, Liễu Đồng thì hiện vẫn đứng trên không, không có ý định sẽ ra tay
trợ giúp cho La Thần.
Mỹ yêu Liễu Nhu, Ấu Lam thì hiện biết thân mình không quá mạnh nên liền chỉ ở lại bên dưới cảnh giới xung quanh cho La Thần.
Tiểu Bạch, Tiểu Hắc hiện cũng đã thở phào nhẹ nhõm vì cảm nhận được
khí tức của La Thần vẫn chưa có biến mất, thế là cả hai liền cũng lập
tức bao lấy La Thần hòng muốn che chở.
----------...---------
Hồ Lộng Nguyệt.
Hồ Lộng Nguyệt lúc này không khí vui tươi, người người đông đúc hiện
đang hướng mắt nhìn xem Mộng Hồng Lâu Tứ Sắc Giai Nhân biểu diễn.
"Hưu...ưu.....". Bỗng lúc này không gian xuất hiện một tiếng hú lớn kì lạ.
Thế là liền lập tức mọi người lại quay đầu xôn xao hỏi nhau. "Này !.
Vừa rồi là tiếng gì vậy nha... Làm sao ta biết được... Hay là tiếng
giông bão lớn... Bảo gì chứ, bộ ngươi không thấy bầu trời hiện rất trong vắt đó hay sao hả... Cũng đúng, trời trong nhìn rõ ràng các ngôi sao
như vậy cơ mà... Àizzz... Quan tâm làm gì, chắc không có gì nguy hiểm
đâu... Cũng đúng !. Chắc cũng chỉ là một âm thanh gió hú lạ nào đó
thôi."
Trên du thuyền lớn Mộng Hồng Lâu biểu diễn lúc này có rất nhiều quan
văn trọng thần đến đây xem biểu diễn hiện cũng đã có chút nghi hoặc về
âm thanh vừa rồi.
Cẩn Đình Ba phía trong một nhã gian cũng liền cau mày suy tư điều gì
đó. Tứ Sắc Giai Nhân lúc này trên sân khấu Mộng Kỳ đang khẩy đàn hát
vang cũng bị làm cho hơi bị kinh động rớt nhịp.
Mộng Cầm, Như Thi sắp tới tiết mục của mình hiện đang ngồi bên trong
cũng thấy lạ liền hướng mắt nhìn lên bầu trời. Như Hoa thì hiện tâm loạn như ma khi trong lòng cô lúc này cứ mãi nghĩ về hình ảnh của La Thần.
Phía dưới hồ có bốn công tử hiện cũng rất nghi hoặc nhìn về phía bầu
trời hướng tây thành. Trên một nhã gian bên bờ hồ có một nhóm bốn người
ba nữ một nam cũng rất nghi hoặc đưa mắt nhìn về trời tây.
----------...----------
Kinh Sư : Cấm quân
Cấm quân ba ngàn người đang trên đường phi chiến mã nhanh đến tây
thành lúc này cũng đã liền nhận ra điều kỳ lạ. Lập tức tên thống lĩnh ba ngàn cấm quân lúc này liền hô lớn.
"Tất cả nhanh lên một chút." Nói xong hắn liền ra sức thút ngựa. "Giá... giá...".
Hàn Linh phía sau đội hình lúc này thấy vậy liền trong lòng có chút
kinh ngạc nhỏ lên tiếng nói. "Chuyện này... sao ta thấy nó có gì đó rất
mờ ám đi."
----------...----------
La Thần.
Trang viện La Thần lúc này đã có dấu hiệu người đông quá sức chống
trả, lúc này hiện có thể thấy có rất nhiều hắc y nhân đã không ngừng đáp xuống trang viện La Thần.
La Thần lúc này sau một hồi bàng hoàng thì cơn lốc cuồng phong bảo vệ kia cũng liền tan biến. Tiếp La Thần lòng liền chấn kinh thất sắc khi
thấy tình hình người của mình bị thương nằm trên đất máu me đỏ cả mặt
đất.
Tiếp La Thần liền nhanh lại tập trung cao độ, ánh mắt lập tức trở nên rất sắc lạnh, hình ảnh cứ như sứ giả đến từ địa ngục. Tay chân La Thần
run lên bần bật vì uất nghẹn. Khi La Thần mắt đã đảo qua một lược đánh
giá xong tình hình thì hắn bỗng hô lớn.
"Đinh Lực, Hồng thẩm, Hoa thẩm, Bá thúc, Thiên Liên Anh lập tức di chuyển người bị thương vào một phòng lớn."
Nghe La Thần nói thế liền những người được gọi lập tức hành động di
chuyển tất cả những người bị thương lui về sâu vào sau trang viện, chọn
một phòng lớn tập trung hết lại một chỗ.
Mà trang viện La Thần hắn lúc này cũng đã không còn lành lặng, cổng
lớn trang viện, tường cao cùng với tửu lâu bên kia, và thêm một phần lớn phòng ốc phía trước cũng đã tan nát không còn hình dạng.
Hiện trang viện chỉ còn lại một phần sâu về sau nơi Song Ngư đang
chìm vào giấc ngủ sâu là còn có một ít phòng là còn sót lại. Cả nhà
Dương Minh Thành thấy tình hình nguy hiểm thì cũng đã giữa đêm đen mà
lập tức ôm hai nữ nhi nhà mình chạy nhanh ra khỏi trang viện La Thần
rồi. Còn Trương Đại hắn hiện cũng nhanh chân không kém chạy đi báo quan
cầu viện trợ cho La Thần rồi.
Còn có những hộ dân ở gần xung quanh trang viện La Thần lúc này cũng
người ngựa cuốn gói chạy rất nhanh đến quan phủ, lập tức khu ở chỗ La
Thần lúc này bỗng một vùng lớn tiếng hô lớn thét gào, rồi còn có rất
nhiều tiếng hài tử khóc lóc hoảng sợ không ít. Rất nhanh xung quanh một
vùng lớn chỗ La Thần liền tất cả đều bỏ của chạy lấy người không còn lại một ai.
Tiếp hắc y nhân lúc này đông đúc hiện cứ như thiêu thân lau đầu vào
hướng La Thần mà công kích, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc không phải hạng xoàng cứ đến bao nhiêu thì cả hai liền đánh bay ra bấy nhiêu. Còn có Liễu Nhu và Ấu Lam cũng rất ra sức bảo vệ La Thần.
Trên bầu trời thì Tiểu Hồng Ngư sau một lúc vận động khí lực thì bầu
trời đêm đen bỗng trở nên đỏ rực một màu, khiến cả một vùng trời lớn
liền cũng một màu đỏ sáng rực, rõ như ban ngày.
Mỹ yêu Khiết Ly với quả cầu lưu ly trong tay lúc này đảo mắt nhìn quanh xong liền bỗng lên tiếng hô lớn.
"Ước chừng có hai ngàn người."
"Cái gì... ". La Thần bên dưới nghe được liền rất rung động bật thốt.
La Thần lúc này sau khi thấy người bị thương cũng đã được di chuyển ra khỏi nơi này hết rồi thì liền cũng lập tức nói.
"Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Liễu Nhu, Ấu Lam theo ta."
Tức thì La Thần liền di chuyển đến chỗ những người bị thương, phía
sau thì Tiểu Bạch, Tiểu Hắc đứng chặn không ngừng công kích đám hắc y
nhân.
La Thần thấy vậy liền nhanh nói. "Liễu Nhu, Ấu Lam canh cửa. Tiểu
Bạch, Tiểu Hắc chặn tất cả bọn chúng lại. Bá Thúc, Hồng thẩm, Hoa thẩm,
Thiên Liên Anh lập tức đi qua bảo vệ cho Song Ngư."
Nghe La Thần sắp xếp liền rất nhanh mọi người lập tức hành động. Tiếp La Thần lại nhìn thấy phía gần đó có hai vị cô nương hiện cứ dửng dưng
không muốn tiến lên trợ giúp đó là Bạch nương tử và Phượng Kỳ Kỳ.
Tiếp La Thần còn thấy mỹ yêu Thạch Hồng Thủy, Ngân Tâm Thảo, Thổ
Thanh Liên, Tử Lan, Ô Trúc, Liễu Đồng đều vẻ bàng quang đứng mỗi người
một góc. Còn có trên không thì có Tử Anh, Tước Yên, Khiết Ly, Bàng Kim
Thuyên cũng chỉ đứng quan chiến chứ chẳng giúp gì nhiều.
Thấy hết tất cả vào mắt La Thần hắn lúc này liền như đã ghi lại tất
cả bọn họ, lòng hắn thì càng thêm nóng giận nghiến răng ken két, hừ lạnh một tiếng La Thần liền bước vào trong phòng của những người bị thương.
Khi La Thần đã đóng kín cửa lại không cho ở bên ngoài có thể thấy
được hắn ở trong này làm gì thì La Thần hắn liền nhanh hành động.
Bên ngoài Liễu Nhu ổn nhu, Ấu Lam nhút nhát cứ như có chết cũng phải
canh cửa cho La Thần. Tiểu Bạch, Tiểu Hắc thì vẫn không ngừng đánh giết
không cho tên nào lại gần.
Nhóm mỹ yêu vì La Thần chiến đấu lúc này ở trên không cũng không
ngừng đón chặn công kích không cho bất cứ gì có thể đến được nơi của La
Thần. Tiểu Hồng Ngư sau một hồi làm rực sáng cả một vùng trời thì liền
liếc xéo Thạch Hồng Thủy nói.
"Rồi ngươi sẽ phải hối hận vì ngày hôm nay."
Nói xong Tiểu Hồng Ngư liền cũng lập tức động thân xông ra đánh giết
đám hắc y nhân. Gần đó trên không trung Đằng Trúc thấy La Thần đã trốn
vào trong viện thì liền vung tay hô lớn.
"Khốn Đằng Trích Tử....".
Lập tức căn phòng của La Thần liền xuất hiện ra vô số dây leo lớn
chằn chịt bò quanh bao thành một lớp dày kín mít hòng muốn bảo vệ lấy
căn phòng của La Thần.
Trong lúc tình hình bên ngoài loạn đấu hổn loạn, tiếng thét chết thảm vang lên khắp nơi thì bỗng ngay lúc này từ hướng trang viện La Thần
bỗng nghe có một tiếng hô lớn.
"Đại Đồng Chi Hệ.....".
"Ầm.... Ầm.... Ầm.... Ầm.....". Lập tức bầu trời thành Kinh Sư liền
nổi lên dị tượng sấm sét nổ vang trời làm chấn động cả thành Kinh Sư.
------------....-----------
Hồ Lộng Nguyệt.
"Ầm.... Ầm.... Ầm.... Ầm.... ". Bầu trời Kinh Sư bỗng nổi dị tượng sấm sét xé rách trời quang.
Liền lập tức tất cả mọi người không còn có chú ý đến việc Tứ Sắc Giai Nhân biểu diễn nữa, mà thay vào đó tất cả lại như rất hoãn loạn nhốn
nháo bảo nhau.
"Cái... cái... này không phải buổi chiều đã qua rồi hay sao. Sao... Sao... giờ nó lại xuất hiện nữa rồi a....".
"Không tốt !. Không tốt !. Xem ra buổi chiều mọi người đã quá xem
thường rồi... Nhìn kìa, nhìn kìa sấm sét lần này nó còn dữ tợn hung hãn
hơn lúc chiều nhiều nhiều lắm...".
"Í.... ". Số đông mọi người hiện cũng liền hoảng sợ lạnh cả sống
lưng, tiếp liền thấy tất cả liền loạn thành một đoàn chạy loạn hết lên,
hòng muốn chạy nhanh về nhà.
Thế là lập tức không khí vui vẻ của sự kiện Mộng Hồng Lâu liền như
thế cũng bị vỡ tan, hóa thành một đêm đáng sợ không muốn nhớ lại.
Dị tượng La Thần hắn tạo ra lần này quả chấn kinh hơn buổi chiều gấp
nhiều lần, bởi hiện cả thành Kinh Sư như có một mạn nhện to lớn khủng bố giăng kín cả bầu trời nhìn rất đáng sợ. Nó giống như là lưới trời giáng trần xuống để trừng phạt chúng nhân vậy.
Bởi thấy tình cảnh đáng sợ như vậy thử hỏi ai mà bình tĩnh cho được
chứ, cho nên hiện cho dù Tứ Sắc Giai Nhân có là thần thánh phương nào
hay là có cho tiền bọn họ, thì bọn họ cũng không dám ở lại đâu.
Tứ Sắc Giai Nhân trên sân khấu biểu diễn liền chưa từng trải qua tình cảnh mất mặt như vậy bao giờ, nên liền Mộng Cầm, Mông Kỳ, Như Thi lập
tức có chút tức giận mắt sắc lạnh hướng chúng nhân mà ghê tởm một đám
thấp kém.
Riêng Như Họa thì không như thế, bởi lúc này không hiểu sao trong
lòng của cô hiện lại có chút lo lắng bất an. Trên bờ hồ có Kim Gia Như
cũng có tâm trạng như thế. Còn có Mộc Lan Hoa thì cũng không hiểu sao
cũng rất kinh tâm khó hiểu mình bị gì.
Trên du thuyền biểu diễn Mộng Hồng Lâu lúc này các quan văn chức lớn
hiện cũng liền biết sự việc không bình thường, nên liền lập tức đứng lên chào Cẩn Đình Ba một tiếng rồi liền không một ai ở lại.
Cẩn Đình Ba lúc này cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ thở dài, bởi lão trăm tính ngàn tính thì vẫn không qua được ý trời mà.
----------...----------
Hoàng Cung : Hoàng thượng.
Lúc này trước sân lớn trước ngự thư phòng, hoàng đế đang chấp tay sau lưng hướng mắt cau mày nhìn lên bầu trời dị tượng Kinh Sư. Tiếp hoàng
thượng bỗng lên tiếng nói.
"Quốc cửu !. Nếu chuyện này lỡ như ngăn lại không kịp thì người có thể chống đỡ được hay không ?."
"Sẽ không !." Lão Quốc cửu liền đáp nói. "Bởi thiết nghĩ phía sau hai con hồn thú kia thế lực sẽ không nhỏ đâu."
----------...----------
Cũng ở hoàng cung, ở viện thất công chúa lúc này cô ấy bỗng mắt nhìn lên bầu trời trong lòng cực kì lo lắng bất an khẽ nói.