Hệ Thống Giải Trí Điên Cuồng

Chương 12: Nhóm Đánh Giá Bị Shock


trướctiếp

Tốc độ Trần Vũ rất nhanh.

'Triệt quyền đạo' của Lý Tiểu Long sáng tạo dung hợp tất cả võ thuật tinh hoa thế giới.

'Triệu quyền đạo' ý nghĩa chính là ngăn chặn phương pháp của đối thủ, hoặc đánh chặn đối thủ.

Chỉ là, quyền pháp của Lý Tiểu Long yêu cầu với thân thể cực kỳ cường hãn. Thân thể Trần Vũ đối với Lý Tiểu Long mà nói chính là phế vật.

Nhưng Trần Vũ được hệ thống cường hóa, sức chiến đấu vẫn hết sức kinh khủng.

Lương Vân phát hiện, đối phương khắc chế mình rất gắt gao, dần dần cô ta dùng tới mấy chiêu để giết người nhưng đối mặt với quyền đạo của Trần Vũ hoàn toàn bất lực.

"Thật mạnh". Lương Vân trong lòng nói.

"Ui da, không chịu nổi, em không đánh lại được!" Trần Vũ la lên nói.

Lương Vân biết là hắn đang cho cô mặt mũi.

"Không nghĩ tới cậu che dấu kỹ vậy, công phu thế này cũng không phải luyện tập trong thời gian ngắn. Về hàng đi.!"

Mọi người lại trở về bình tĩnh, nhưng khi nghỉ ngơi lại bắt đầu quây quanh Trần Vũ xoay vòng vòng.

"Trần Vũ, cậu trước kia luyện võ qua à, nhà cậu là thế gia võ thuật sao?"

"Trần Vũ, võ công của cậu có hay không có thể vượt nóc băng tường?!!"

"Trần Vũ à, che dấu đủ sâu nha, có thể dạy mấy anh em ở đây vài chiêu không?"

"Người anh em, đem cô ta đánh đến không biết giận, cậu quá trâu bò."

Ở nơi nghỉ của huấn luyện viên, một đám cũng vây quanh Lương Vân.

Tổng huấn luyện Lương Huy nói: "Lương Vân, cô cùng thằng nhóc đó đánh thấy thế nào?"

"Rất mạnh, chiêu thức vô cùng sắc bén, quyền cước của tôi đều bị chặn, làm cho tôi không phát huy được thực lực" Lương Vân suy nghĩ nói.

"Có chuyện này nữa sao?!" Vương Huy biết sức chiến đấu của Lương Vân vô cùng mạnh. Ở quân khu thủ đô chính là trong top 5.

"Mà nhóc con này cũng rất thông minh, che dấu rất sâu, rõ ràng có thể đánh bại tôi nhưng cuối cùng lại nhận thua." Lương Vân nói.

"Cô cảm thấy có khả năng chiêu mộ cậu ta vào doanh trại không??" Vương Huy động lòng muốn bắt lấy Trần Vũ.

"Không có khả năng, mục tiêu của cậu ta là giới giải trí, không thì cũng không ghi danh vào nhạc viên trung ương. Thân thể và tố chất của quân đội cậu ta hoàn toàn không có." Lương Vân cười nói.

"Cô tra qua rồi sao?"

"Tra qua một chút, nhóc này thành tích cũng rất được." Lương Vân nói, cảm thấy rất đáng tiếc.

Thằng nhóc này che dấu khá tốt, tại thời điểm lúc nãy mới lộ ra thực lực, rất thích hợp làm trinh sát.

Trần Vũ cuối cùng được trao danh hiệu đạt chuẩn. Đối với cái này, hắn ngó lơ.

Cũng không thể cho , lại không bán được, khoe ra người ta lại nói huấn luyện nghiêm túc như vậy để làm gì.

Đội giám khảo kiểm tra đánh giá của Thanh Ca hội đang rất bận rộn, các bài hát từ khắp nơi trên cả nước gửi về.

"Mệt chết người ta, lão Vương, đúng là thể loại nào cũng có, giọng hát này làm tôi sợ gần chết, đúng là đậu xanh."

"Haha, bình tĩnh, duyệt xong đống này sẽ có chuyện tốt. Lão đại nói duyệt xong sẽ mời chúng ta một bữa lớn với cả có thể nghỉ phép nữa."

"Cái này mà cũng tin!!"

"Không tin thì còn làm gì, coi như hy vọng, nhỡ đâu lại là thật"

"Ồ, tôi cho mấy người nghe cái này, hát rất hay!" Vẫn luôn đang xét duyệt, lão Lý ở bên cạnh tháo tai nghe cười nói.

"Bài nào?" Nghe xong bọn họ lập tức hứng thú.

"Nghe đi rồi biết, là ca khúc tự biên soạn."

Tiếng hát vang lên làm hiện trường ngây ngốc.

"Đậu xanh, bài hát gì đây, phong cách hơi cổ.?!!"

"Đúng vậy, chắc là một người tầm 30 tuổi."

"Giai điệu bài này thực sự hay."

Giọng nữ vang lên , mọi người lần nữa kinh ngạc.

"Sao lại có giọng nữ, đây là một đội sao?"

"Haha, cũng có thể!"

"Mấy người suy nghĩ nhiều rồi, đây là một cậu thanh niên hát, rất trẻ hơn nữa là hát một mình." Lão Lý nói.

"Đậu, chắc không phải đâu, đàn ông làm sao hát được giọng nữ đó?!"

"Ông đang lừa người à!!"

Mọi người không tin liền vây lại máy tính xem. Thấy một mình Trần Vũ đang hát liền trực tiếp che mắt.

"Ồ, thật đúng là kỳ lạ, năm nay thật nhiều người tài năng"

"Đúng vậy, cậu này thật là tuyệt, có thể sáng tác một ca khúc hay như vậy."

"Bài này sẽ rất nổi"

"Được rồi, anh chàng này thông qua."

"Ừ, tôi đồng ý!"

"Tôi cũng vậy, thật sự rất muốn xem phản ứng của mọi người khi thấy Trần Vũ biểu diễn."

Đùa vui một lúc mọi người quay lại làm việc.

"Ủa, vẫn là cậu ta?!!" Lão Lý kinh ngạc tháo tai nghe.

"Sao thế?"

"Chính là người vừa hát ca khúc kia, mấy người mau lại xem cái này"

Mọi người mang lòng hiếu kỳ vây lại.

Giọng hát Trần Vũ lần nữa vang lên.

"Haha, đây là một con hắc mã trong giới ca hát." Lão Ngưu nói.

"Phải, bài hát này rất tuyệt vời, ở đây thấp thoáng thấy được ước mơ mà người này bất chấp theo đuổi. Lời bài hát nói ra tiếng lòng của nhiều người. Khiến người ta nhanh chóng đứng lên khôi phục nhiệt huyết. Đã có lúc, chúng ta cũng có ước mơ để theo đuổi, chỉ là bây giờ..." Nói đến đây, có chút gì đó ưu thương, buồn bã.


trướctiếp