“Có gì hay à?” Mễ Lạp vừa đeo tai nghe bluetooth để nói chuyện
điện thoại, vừa dùng kim chỉ, vải vụn và bông để may búp bê
handmade.
Chung Cần được cô dỗ xong, tâm trạng vô cùng khoái trá.
Chung Dục nhìn ở trong mắt, cười ở trong lòng. Ở chung với Chung
Cần khó thế nào, người Chung gia ai cũng hiểu rất rõ. Tâm tính con bé đơn giản, nhưng tính cách lại rất kiêu căng, nhanh mồm
nhanh miệng, rất dễ đắc tội với người khác. Nếu gặp trúng
người cố tình tiếp cận, động cơ không trong sáng, con bé lại
không có khả năng phân biệt, cuối cùng sẽ bị người ta lừa dối
và tổn thương.
Gần đây, con bé thường nhắc tới một cô
gái, hình như quan hệ của hai người rất tốt, Chung Dục hơi lo
lắng, nên mới đồng ý theo con bé tới xem. Nói là giới thiệu
người yêu cho anh ta, nhưng thực tế cái anh ta muốn chính là
đích thân đánh giá nhân phẩm của đối phương.
Tuy nhiên, sau khi gặp đối phương, anh ta cảm thấy việc tìm người yêu này
cũng có thể đưa vào chương trình làm việc.
Trong lòng cô hơi hoảng sợ, đây không phải là thương hiệu của thế giới kia sao?
“Angelo là thương hiệu nước hoa được sáng lập mới hai năm nay thôi,
doanh số tiêu thụ ở nước ngoài gần đây tăng không ngừng.” Chung
Cần giải thích, “Chỉ có điều không có tiếng tăm gì ở Trung
Quốc, nhưng chắc không lâu nữa bọn họ sẽ tiến vào thị trường
Trung Quốc. Chai Mị Ảnh này được xem là đại diện của dòng
nước hoa Angelo.”
Angelo – Mị Ảnh…
Loại nước hoa này ở thế giới kia đã trở thành sản phẩm bán chạy trên toàn
cầu, nhưng ở thế giới này, nó còn chưa tiến vào được thị
trường Trung Quốc, chỉ mới được bày bán không lâu.
Hai
thế giới luôn vô tình có sự giao nhau hoặc chồng chéo, sự thay
đổi này đã tồn tại từ lâu, hay là sau khi cô xuyên qua mới xuất hiện?
Chung Dục bị vẻ tao nhã chợt lóe lên trong mắt cô lay động, cảm
giác thanh lịch sạch sẽ, so với nước hoa còn khiến người ta mê
say hơn.
“Cám ơn anh, Chung đại ca.” Mễ Lạp cất nước hoa, cười nói, “Lần sau có cơ hội em sẽ mời anh dùng cơm.”
Chung Cần nhìn anh trai mình một cái, sau
đó nhìn Mễ Lạp, cười khúc khích không ngớt, cảm thấy giữa hai người này chắc chắn có trò để xem.
Trao đổi số điện thoại với Chung Dục xong, Mễ Lạp tạm biệt hai người, sau đó trở về Thanh Vi gia viên.
Nằm trên giường, ngửi mùi hương thơm ngát thấm vào người, Mễ Lạp
mang theo tâm trạng vui vẻ, bình yên đi vào giấc ngủ.
“Mấy đứa làm cái quỷ gì vậy?” Tích Bạch Thần nhìn từ trên cao
xuống hai đứa nhóc một trai một gái đứng ở cửa, vẻ mặt khó
chịu.
“Cậu Bạch Thần, ông ngoại bảo tụi con tới chỗ cậu ở vài ngày.” Cậu bé nhỏ giọng nói.
Tích Bạch Thần cười lạnh trong lòng: Đây là cách mà lão già kia
lấy để chỉnh anh à? Ném cho anh hai tên tiểu quỷ, ý đồ dùng
mặt bánh bao và mắt tròn xoe để cảm hóa anh?
“Mấy đứa
chờ ở đây.” Tích Bạch Thần xoay người đi vào biệt thự, thay
một bộ quần áo, sau đó nhét hai tên tiểu quỷ vào xe, đưa tụi
nó tới thẳng đồn cảnh sát.
Đúng lúc này, điện thoại di động của anh đột nhiên vang lên, là một số lạ.
“A lô.” Tích Bạch Thần tiện tay bắt máy.
*Xin hỏi có phải là Tích Bạch Thần tiên sinh không ạ?* Bên kia lễ phép hỏi.
“Phải.”
*Hai đứa con của anh đang ở đồn cảnh sát, phiền anh tới dắt bọn trẻ về.”
Tích Bạch Thần: “… Tôi không có con, các anh tìm nhầm người rồi.”
*Nhưng điện thoại di động của hai đứa trẻ chỉ có số liên lạc của anh.*
Tích Bạch Thần: “…”
*Ha ha ha ha ha…* Mễ Lạp cười ngặt nghẽo làm cà vạt va lập bập.
*Có thể phiền anh đến càng sớm càng tốt không? Hai con của anh nói cả ngày nay chúng chưa ăn gì, anh thân là bậc cha mẹ của bọn
nó, sao lại vô trách nhiệm như vậy?* Giọng điệu của anh cảnh sát
rất nghiêm khắc.
Tích Bạch Thần mắng thầm trong bụng, lão già kia đúng là gan thật! Cháu của mình, nói ném là ném,
không chừa chút đường lui nào.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ tới
ngay.” Tích Bạch Thần cúp điện thoại, sừng sỏ đi ra khỏi biệt
thực, lái xe tới trước đồn cảnh sát, sau đó trong ánh mắt như
được dùng để nhìn loại tội phạm chuyên ngược đãi trẻ em, mang
hai tên tiểu quỷ về biệt thự.
Khi anh về tới nhà, đồ
takeaway cũng vừa lúc tới. Một lớn hai nhỏ ngồi đối mặt nhau,
sáu con mắt lặng lẽ nhìn phần takeaway còn bốc hơi nóng.
Một phần vài chục viên đồ ăn, rõ ràng không đủ cho ba người