Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi

Chương 45


trướctiếp

Editor: Vy Vy 1505

Người truyền tin cùng ngày ra kinh thành, đánh ngựa thẳng đến biên thành, mấy ngày sau, mệnh lệnh và thư liền đến.

“Trịnh ca ca, tỷ tỷ và Thái tử thương nghị, cũng nói trước tiên nên án binh bất động cho thỏa đáng.”

Kỷ Uyển Tương vừa nhận được tin, lập tức mở ra nhìn, ngẩng đầu nói với phu quân bên cạnh. Phu thê cảm tình cực tốt, ở trong phòng, nàng đều bảo trì xưng hô trước khi thành thân.

Khi mới biết chuyện Tôn gia là mật thám, Trịnh gia từng đóng cửa thương nghị việc này, bất luận là Trịnh Nghị hay là Trịnh mẫu, sau khi suy nghĩ cặn kẽ, đều cho rằng nên lưu trữ nhà này tốt hơn.

Bọn họ và phu thê Kỷ Uyển Thanh nghĩ giống nhau, hằng ngày phòng bị nhiều hơn chút tốt hơn là tiêu diệt xong không biết khi nào lại xuất hiện mật thám khác.

Đã có mục tiêu, tình huống liền khác trước, khu quân hộ cũng không phải một hai nhà có thể tùy ý làm bậy.

“Ừ, như vậy là tốt nhất.”

Trịnh Nghị gật đầu, lại dặn dò: “Tương Nhi, hằng ngày nàng cách xa Tôn gia một chút, đừng lui tới quá nhiều.”

Trịnh Nghị là người có dự tính, Trịnh tiểu đệ năm nay mười ba, Trịnh tiểu muội năm nay cũng mười một, hai đứa nhỏ thực cơ linh, muốn lừa bọn họ không dễ dàng. So với mẫu thân đệ muội, hắn càng không yên tâm thê tử nhu nhược.

Kỷ Uyển Tương dưỡng nơi khuê phòng, từ trước có cha mẹ huynh trưởng nuông chiều, cha mẹ không còn tuy bàng hoàng, nhưng tốt xấu phía trên còn có tỷ tỷ chống. Nàng tính tình nhu thuận, trải qua ít chuyện, tuy mấy tháng này có tiến bộ, nhưng muốn một mình đảm đương một phía, nàng cần thêm thời gian rèn luyện.

“Nếu nàng ra cửa thì phải nhớ mang theo Bàng ma ma và mấy nha hoàn.” Bàng ma ma là nhũ mẫu của Kỷ Uyển Tương, là một phụ nhân trung niên lão luyện, vừa lúc có thể bổ khuyết cho chủ tử.

Có bà và mấy nha hoàn khôn khéo có khả năng theo bên nàng, hắn rất yên tâm.

Trịnh gia được phân đến tòa nhà hai sân, không tính lớn, từ khi biết việc này, Trịnh Nghị dứt khoát để người nhà hạ nhân bên ngoài khu quân hộ đều dọn vào, vài người ở một gian. Hiện tại nhân thủ sung túc, chỉ cần người Trịnh gia không đi xa, hoàn toàn không thành vấn đề.

Kỷ Uyển Tương đều đáp ứng.

“Trịnh ca ca, không biết tỷ tỷ sống có tốt không?” Nói xong chính sự, nàng nhớ tới chuyện vẫn luôn vướng bận trong lòng, hơi hơi nhíu mày.

“Tương Nhi nàng yên tâm, hẳn là không tệ.”

Trịnh Nghị nhìn vấn đề khách quan hơn nhiều. Theo hắn thấy, Thái tử nguyện ý phái người lại đây bài tra và bảo hộ, có thể thấy được, tình cảnh của chị vợ cũng không tính kém.

Huống hồ, thời gian gần đây hắn còn ẩn ẩn phát hiện, ngoại trừ đồng chí của phụ thân, còn có một thế lực khác đang chiếu cố hắn, này hẳn là lực lượng của Đông Cung.

Chị vợ chẳng những sống không kém, mà còn có chút địa vị trong lòng Thái tử điện hạ.

…..

Kinh thành, Ngụy Vương phủ.

Động tác thay đổi nhân thủ tiến hành nhanh chóng, chờ nửa tháng sau, khi Lâm Giang Hầu Kỷ Tông Văn tới làm khách, vương phủ đã thay đổi một nhóm người, một lần nữa ngay ngắn trật tự.

Kỷ Tông Văn mới vừa vào cửa lớn vương phủ, Ngụy Vương thu được tin tức liền tự mình ra đón.

“Cữu cữu, sao hôm nay tới sớm như vậy?”

Kỷ Tông Văn vỗ vỗ bả vai cháu trai, cười nói: “Hôm nay nhàn, nên lại đây sớm chút.”

Hai cậu cháu cảm tình không tệ, sóng vai nói chuyện vài câu, đi về phía tiền thính.

“Nghe nói, mẫu hậu con đã chọn lựa kế phi cho con, không biết con có vừa ý không?” Là huynh muội ruột thịt, Kỷ Tông Văn thực hiểu biết chính mình muội muội, tính tính thời gian, hẳn là chọn xong rồi.

Ngụy Vương cười nói: “Có thì có, nhưng còn phải đợi phụ hoàng hạ chỉ tứ hôn, mới tính định ra.”

“A? Là tiểu thư nhà ai.”

“Là nhị tiểu thư con vợ cả Anh Quốc Công phủ.”

“Anh Quốc Công phủ nhị tiểu thư? Hình như cữu cữu từng nghe nói.” Kỷ Tông Văn nhíu mày, suy nghĩ một lát, mới bừng tỉnh nhớ ra.

Ngay sau đó ông ta giải thích: “Tần nhị tiểu thư từng định thân với tiền Tĩnh Bắc Hầu thế tử, bởi vậy cữu cữu có chút ấn tượng.”

Kỷ Tông Văn là đường bá phụ của thế tử, lúc trước còn đi uống rượu mừng đính hôn. Nhưng, hiển nhiên ông ta không có ấn tượng tốt với tiền Tĩnh Bắc Hầu chính kiến không hợp, giọng điệu chỉ nhàn nhạt.

Điểm này Ngụy Vương biết, hắn cũng chỉ đạm nhiên cười, nói: “Tiểu tử họ Kỷ kia không có phúc phận, bởi vì tướng lãnh viện quân cố tình kéo dài, chậm hai ngày mới đến, thành phá cha con đều chết, việc hôn nhân cũng phải hủy bỏ.”

Tần nhị tiểu thư nổi danh huệ chất lan tâm, gia thế lại cho chính mình thêm trợ lực lớn, Ngụy Vương thực vừa lòng, hắn đã xem mình như hôn phu tương lai, nhắc tới tiền nhiệm, tự nhiên giọng mang vẻ trào phúng.

Kỷ Tông Văn nghe vậy ánh mắt lóe lóe, chỉ tùy ý “Ừ” một tiếng, cũng không trả lời.

Mấy chuyện này cũng không phải cơ mật, hai người vừa đi vừa nói chuyện, vào tiền thính cũng không dừng lại, mà từ cửa sau phòng chuyển ra, dọc theo hành lang gấp khúc đỏ thẫm đi thẳng đến ngoại thư phòng.

Lúc Ngụy Vương nói lời này cũng không đè thấp giọng, cung nhân thái giám đứng hầu trong tiền thính có thể nghe rõ ràng.

Trong đó có một cung nhân áo lục vẻ mặt không thay đổi, lại cúi xuống che khuất ánh mắt.

Nàng là mật thám dưới tay Quách Định An, bởi vì lần này tẩy sạch nhân thủ, mới được người một nhà đề bạt ra tiền thính hầu hạ chưa đến nửa tháng.

Chủ tử truyền xuống, phân phó chú ý nhiều về Ngụy Vương kế phi, không nghĩ tới mới mấy ngày,


trướctiếp